Phong Lưu - Chương 411

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Đại hải chiến
Nhóm dịch: Dungnhi
Nguồn: Vipvandan.vn
- Không thể tiếp tục chờ đợi như vậy!
Đường Tiểu Đông quả quyết nói:
- Xuất phát, chạy về Hán Châu!
Mệnh lệnh phát ra, ngay cả Lý Hưng Chu cũng không dám chống lại, lập tức, chiến hạm hải cốt, ௱ô** trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ dùng dây thừng cột vào đuôi chiến hạm ngũ nha, binh lính đều tập trung trên ngũ nha, do ba chiếc hải cốt cỡ trung mở đường phía trước, xông qua sóng gió mà đi.
Tới trưa, mưa to như trút nước rốt cục ngừng, sóng gió giảm bớt, hạm đội kéo buồm lên, tốc độ cao nhất trở về.
Thủy sư Tô Văn thống soái lui giữ cửa sông Bạch Mã, chiến hạm của Uy nhân không ngờ từng bước ép tới, ở ngoài tầm bắn của máy ném đá liền dừng lại.
- Thật sự là khinh người quá đáng!
Tô Văn giận tím mặt, thét ra lệnh hạm đội tiến vào trạng thái chiến đấu, phái ra thuyền bé chạy về phía hạm đội của Uy quốc muốn làm gì?
Khi thuyền bé sắp tiếp cận hạm đội của Uy quốc thì trong hạm đội Uy quốc có hai chiếc thuyền cỡ trung chạy nhanh ra, trận hình sắp xếp giáp công trái phải, toàn tốc vọt về thuyền bé.
Thuyền bé tránh lui không kịp, bị hai chiếc thuyền cỡ trung của Uy quốc kẹp hai bên trái phải, thân tàu vỡ vụn, năm binh lính trên thuyền rơi xuống nước, thủy binh Uy quốc đứng ở mép thuyền đắc ý cười ha ha.
Năm sĩ binh rơi xuống nước rẽ nước bơi trở về, đều bị thuyền của Uy quốc ***ng cho chìm vào trong nước.
Ba!
Tô Văn đánh một quyền lên bàn, đột nhiên đứng lên, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Hai nước giao chiến, không *** đưa tin, khi người quá đáng.
- Đánh ૮ɦếƭ mẹ chúng nó cho lão tử, cấp trên trách móc, lão tử gánh hết.
Tô Văn giận không kiềm được phát ra mệnh lệnh khai chiến.
Năm chiếc ngũ nha triển khai thế trận chữ nhất, bắt đầu xông về trước.
Uy khấu đang dương dương tự đắc không ngờ tới Tô Văn thật sự dám khai chiến, không khỏi hoảng loạn, liều mạng chuyển tàu tránh né.
Bọn hắn chính là chiến thuyền cỡ trung, nào dám va chạm với chiếc cự bá trên biển này, hơn nữa chiến hạm hải cốt cỡ lớn cỡ trung của thủy sư Đại Đường ngay trước đều có một mũi nhọn dài hai ba thước, ***ng vào đảm bảo thân tàu vỡ tan, rỉ nước chìm nghỉm.
Máy ném đá trên năm chiếc ngũ nha phóng ra, năm quả cự thạch gào thét trên không trung bay về phía tàu chiến địch.
Ba khối cự thạch rơi xuống sống, tạo ra ba cột nước cao ngất, hai khối cực thạch khác nện trúng hai chiếc chiến thuyền cỡ trung của Uy Quốc, tiếng rắc rắc vang lên, hai chiếc chiến hạm cỡ trung kia chấn động mãnh liệt, thân tàu vỡ tan nước tràn vào.
Uy nhân trên chiến thuyền kêu oa oa nhảy xuống sống chạy thoát thân, cực kỳ chật vật.
Năm chiếc ngũ nha tiếp tục rất nhanh ép đến, phía sau là hạm đội khổng lồ đi theo.
Chiến hạm cỡ trung cỡ nhỏ của Uy quốc toàn bộ lùi về phía sau, năm chiếc ngũ nha nhỏ hơn một chút nghênh đón, máy ném đá của song phương đều bắn về phía nhau, tạo cho mặt sông từng cột nước cao ngất.
Trong khe hở giữa năm chiếc ngũ nha đột nhiên lao ra mấy chiếc khoái đĩnh cỡ nhỏ, rất nhanh xông về phá chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc.
Khoái đĩnh cỡ nhỏ thể tích nhỏ, tốc độ di chuyển nhanh, rất nhẹ nhàng xông qua trận oanh kích mưa đá của chiến thuyền Uy quốc, thủy binh Uy quốc trên chiến thuyền vội vàng giương cung bắn tên, tuy nhiên khoái đĩnh cỡ nhỏ của thủy sư Hán Giang lại nằm ngoài tầm bắn của cung tên.
Khoái đĩnh loại nhỏ của thủy sư Hán Giang đột nhiên bốc ra từng luồng khói trắng, sau đó vang lên mấy tiếng sưu sưu sưu, mấy luồng khói đặc bắn thẳng ra giữa không trung, vọt tới chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc.
Rầm rầm rầm, vang lên tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, năm chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc đồng thời dấy lên lửa lớn tận trời, vụ nổ mạnh kịch liệt thổi bay boong tàu, cột buồm thuyền sụp đổ, thủy binh bị chấn bay ra ngoài.
- Ha ha ha, thật là sướng con mẹ nó.
Tô Văn đứng ở trên thuyền lâu, giơ Thiên lý nhãn quan sát chiến đấu.
Hắn thân là Lãnh huyết nho tướng nhất thời bị lực sát thương khủng pố của hỏa tiễn khuynh đảo, không kiềm được phải phun ra lời nói tục không xứng với thân phận.
Một đám hộ vệ bên người cùng quân quan đều che miệng cười trộm, trong lòng lại cảm thấy xả được cục ác khí.
Người Uy quốc thật sự quá kiêu ngạo, sớm nên giáo huấn nghiêm khắc bọn hắn mới đúng.
Năm chiến thuyền cỡ lớn đứng đầu của Uy quốc tất cả đều bị hỏa tiễn nổ cho lửa lớn cháy hừng hực, khó đặc cuồn cuồn che khuất bầu trời.
Thủy binh Uy quốc trên chiến thuyền liều mạng cứu lửa, hai đợt cực thạch do năm chiếc ngũ nha tới gần phóng ra, lúc này bốn chiến thuyền chìm nghỉm, một chiếc khác xiêu vẹo chạy nhanh khỏi chiến trường.
Lúc này đây là mười chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc hùng hổ ép tới, hạm đội của bọn hắn là ở trên mặt biển chiếm đại tiện nghi. Mà thủy sư Hán Giang vẫn ở trong khu vực sông biển hợp dòng, nhất thời không thể triển khai hạm đội.
Năm chiếc ngũ nha đột nhiên chuyển bánh, năm chiếc hải cốt cỡ trung đột nhiên xông ra trước, nỏ máy cỡ lớn Nguyệt Tiểu Soái bố trí thêm ở đầu thuyền rất nhanh được nhồi vào mũi tên đặc chế cỡ lớn, nhắm phía chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc bức tới, một khi thuyền địch tiến vào tầm bắn, các thủy binh lập tức phóng ra.
Năm cây tên đặc chế cỡ lớn gào thét bắn về chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc, giữa lúc bay cây tên còn xuy xuy tóe ra hoa lửa, toát ra từng dải khói trắng.
Năm cây tên đặc chế cỡ lớn chuẩn xác bắn trúng vào lâu thuyền Uy quốc, chấn vang ầm ầm một tiếng, đầu tên sắc bén vô cùng mượn dùng lực bắn cường đại kích phá tường lâu, xuyên vào bên trong, tiếp theo là mấy tiếng nổ mạnh kịch liệt kinh thiên động địa vang lên,
hơn phân nửa lâu thuyền bị tung bay, dấy lên lửa lớn hừng hực.
Chiến thuyền bốc cháy, thủy binh Uy quốc trên thuyền cuống quít dập lửa, cồn dầu hỏa một khi cháy lên, há dập tắt dễ dàng như vậy?
Rất nhanh, năm chiến thuyền cỡ lớn bốc cháy liền nghiêng ngã chìm nghỉm, trên mặt biển phủ đầy thủy binh Uy quốc đang giãy dụa kêu cứu.
Năm chiếc hải cốt cỡ trung ngược gió rẽ sóng chạy ra trước, các thủy binh rất nhanh nhét cây tên đặc chế cỡ lớn vào, như cũ bắn chìm năm chiến thuyền cỡ lớn khác của Uy quốc.
Chiến hạm của thủy sư Đại Đường vốn đã lợi hại, hiện giờ lại có hỏa khí thần bí có lực sát thương khủng pố như thế, thủy sư Uy Quốc từ trên xuống dưới đều lâm vào chấn động, sự khiếp sợ viết rõ ràng trên khuôn mặt.
- Tiếp tục tấn công!
Đây là mệnh lệnh trên soái hạm Uy quốc phát ra.
Vùng nước thủy sư hai nước giao chiến ở cửa sông Bạch Mã, nơi nước sông đổ vào biển, thủy sư Đại Đường vẫn bị áp chế trong cửa sông Bạch Mã, nhất thời không thể triển khai chiến hạm, mà chiến thuyền Uy Quốc ở trên mặt biển, có thể hoàn toàn triển khai đội hình công kích, số lượng chiến hạm so với thủy sư Đại Đường nhiều hơn gấp hai ba lần, hơn nửa trước đó cũng đã chuẩn bị tỉ mỉ.
Chiếm hết ưu thế, thủy sư Uy Quốc nằm ở tình thế bắt buộc.
Tô Văn đương nhiên biết bên mình nằm ở vùng nước bất lợi, bất quá vì muốn vận chuyển một vạn thủy quân lên bờ, bất đắc dĩ mới phải lui tới cửa sông Bạch Mã, bất quá thủy sư khai chiến, hắn tuyệt không lo lắng.
Hỏa khí lợi hại mà Đường Tiểu Đông để lại trong thủy sư doanh còn nhiều, đủ cho chiến thuyền Uy Quốc uống nước mệt nghỉ.
Năm chiếc ngũ nha chuyển bánh nhường ra một đường cho hải cốt cỡ trung trang bị hỏa khí lợi hại xung phong, từng bước tiến lên, từng bước lao ra khỏi cửa sông Bạch Mã, trên mặt biển triển khai đội hình, rồi chiến một trận lớn với thủy sư Uy quốc, đây là chiến thuật nằm trong đầu hắn.
Ý đồ chiến thuật rất rõ ràng rất đơn giản, quan chỉ huy cao nhất hạm đội Uy quốc tự nhiên nhìn ra được, liều mạng hạ lệnh chiến hạm cỡ lớn ép lên, bức bách thủy sư lui về sông Bạch Mã.
Nếu như không có những VK lợi hại này của Đường Tiểu Đông, lấy sự tiến sát điên cuồng của chiến thuyền Uy quốc, năm chiếc ngũ nha của Tô Văn coi như lợi hại,
cũng phải bị ép lui ra phía sau, ít nhất cũng phải tổn thất hơn một phần chiến thuyền.
Tầm bắn của nỏ máy cỡ lớn, cơ hồ không sai biệt lắm với tầm bắn của máy ném đá, nhưng máy ném đá là cố định chặt ở trên đầu thuyền, nỏ máy cỡ lớn thì có thể di chuyển nhắm bắn, lực sát thương so với máy ném đá khủng pố hơn gấp trăm lần.
Mấy khối cự thạch chưa hẳn có thể đánh chìm một chiếc hải cốt cỡ trung, mà một cây tên cỡ lên liền có thể thanh toán một chiến thuyền cỡ lớn, dưới so sánh có thể nghĩ là biết.
Năm chiếc hải cốt cỡ trung xung phong phía trước băng qua trận oanh kích của cự thạch, tổng cộng phóng ra hai mươi cây tên đặc chế cỡ lớn, bắn chìm mười sáu chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc, bắn thương hai chiếc, hai cây rơi vào trong nước nổ mạnh, chấn cho thủy binh Uy quốc đang bơi trên mặt nước bay lên trời, dầu hỏa cháy trên mặt nước còn đốt thủy binh Uy quốc thành heo quay, kêu oa oa thảm thiết.
Trong năm chiếc hải cốt cỡ trung xông ra trước, một chiếc trúng phải cự thạch thân tàu vỡ tan nước tràn vào chìm nghỉm, hai chiếc khác cũng bị hao tổn, thủy binh chưa nhảy xuống nước đã có ௱ô** trung khoái đĩnh chạy ra tiếp viện, tổn thất không lớn.
Lại có thêm mười chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc hùng hổ tiến tới, Tô Văn hạ lệnh chiến hạm hải cốt cỡ trung tiếp tục nghênh chiến, đồng thời thuyền cảm tử phóng ra.
Thuyền cảm tử chính là lấy một cây đại thụ ***c gọt chế thành, thể tích phi thường nhỏ, đầu nhọn rất dài càng lợi cho rẽ sóng xung phong, chớp mắt liền xông tới góc ૮ɦếƭ của máy ném đá.
Vào lúc thủy binh trên chiến thuyền Uy Quốc bắn tên, thủy quỷ trên thuyền cảm tử xoay người nhảy xuống nước, bơi đẩy thuyền cảm tử đi tới.
Một đám thủy quỷ của Uy quốc phốc thông nhảy xuống nước, ép tới thuyền cảm tử phía trước.
Các thủy quỷ của thủy sư Hán Giang lấy cây giữ lửa trên thuyền châm ngòi lửa, lặn vào trong nước.
Hai ống hỏa tiễn buộc hai bên thuyền cảm tử phun ra hoa lửa rất dài, lao như bay thẳng tới chiến thuyền cỡ lớn của Uy quốc, dưới động lực cường đại, đầu nhọn dài đâm vào vách thuyền kẹt ở đó.
Một tiếng nổ ầm vang, ánh lửa tận trời, khói đặc cuồn cuộn, chiến thuyền cỡ lớn của Uy Quốc bị chấn rung kịch liệt, bốc cháy rồi chìm vào trong nước.
Năm chiếc thuyền cảm tử hợp lại đánh chìm năm chiếc thuyền cỡ lớn của Uy quốc.
Mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang sau khi lặn xuống, một đám thủy quỷ Uy quốc đuổi theo phía sau, mắt thấy sắp bị đuổi kịp, mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang đột nhiên xoay người, gỡ ống dài đeo trên lưng xuống, đồng loạt bắn về phía thủy quỷ Uy quốc.
Lực cản trong nước rất lớn, mũi lao cỡ nhỏ do lực đàn hồi bắn ra không quá nhanh, trên bờ phản ứng mau có thể né tránh, trong nước, hơn nữa khoảng cách chỉ có khoảng năm thước, phản ứng nhanh cũng tránh không kịp.
Mười lăm cây lao xuyên qua mười lăm thân thể thủy quỷ Uy quốc, từng dòng màu đỏ hòa vào trong nước, thi thể mang theo cây lao chìm vào đáy nước, thủy quỷ không bị bắn trúng vào chỗ yếu hại liều mạng giãy dụa, đồng bạn phía sau vội vàng cứu người.
Chỉ một chút trì hoãn, mười lăm thủy quỷ của thủy sư Hán Giang rất nhanh rút lui, một đám thủy quỷ xông ra, đánh về phía thủy quỷ Uy Quốc, song phương ở đáy nước giết thành một đoàn, thỉnh thoảng có từng khối thi thể trồi lên mặt nước, mặt sông đã bị máu loãng
nhuộm thành màu đỏ.
Trên mặt biển mênh ௱ô** vô bờ, thủy sư Đường Tiểu Đông chỉ huy đang trở về với tốc độ cao nhất.
Đã sắp tiến vào hải vực do quân mình hoàn toàn khống chế, nhưng không hề nhìn thấy chiến hạm tuần tra của mình xuất hiện, Lý Hưng Chu cũng biết đã xảy ra chuyện, thúc giục thủ hạ gia tăng tốc độ.
Chân trời mơ hồ truyền đến âm thang ầm ầm sấm dạy, mưa to mới dừng không lâu, hiện tại trời quang mây tạnh, tại sao lại có tiếng sét đánh?
Đường Tiểu Đông và Lý Hưng Chu liếc nhau, sắc mặt biến đổi.
Tiếng sấm vang ầm ầm kia không phải sét đánh trên trời, mà là âm thanh nổ mạnh của hỏa dược, hải vực phía trước đang có giao chiến giữa hạm đội quân mình với tàu chiến địch.
- Hết tốc độ tiến về phía trước, chú ý quan sát.
Xác định hướng đi, Lý Hưng Chu hạ lệnh hạm đội toàn tốc tiến về phía trước, đồng thời mệnh lệnh binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp chú ý quan sát.
Binh lính phụ trách nhìn xa chơi đua Thiên lý nhãn trên tay, Lý Hưng Chu đau lòng quát lên:
- Tiểu tử ngươi cẩn thận một chút cho ta, làm hư lão tử chém đầu ngươi.
- Dạ biết, đại nhân.
Binh lính phụ trách nhìn xa kia cười hì hì, dương dương tự đắc giơ Thiên lý nhãn nhìn mặt biển mênh ௱ô** vô bờ.
Trên lâu thuyền, rất nhiều thủy binh đều ngẩng cao đầu, rất muốn nhìn xem cái Thiên lý nhãn thần kỳ kia.
Hạm đội toàn tốc tiến về trước, binh sĩ phụ trách quan sát đột nhiên lớn tiếng bẩm báo:
- Báo đại nhân, phía trước phát hiện hạm đội bất minh.
- Không quản là hạm đội phương nào, chuẩn bị chiến đấu là quân sự giới bị thường thức.
- Toàn bộ chiến hạm đều chuẩn bị chiến đấu, tiến thẳng tới hạm đội bất minh phương xa.
- Báo đại nhân, là hạm đội Uy khấu, số lượng rất nhiều.
Binh lính phụ trách nhìn xa trên cần trục tháp thỉnh thoảng báo cáo:
- Là hạm đội của tướng quân Tô Văn đang giao chiến với hạm đội Uy khấu.
Không cần hắn bẩm báo, theo hạm đội toàn tốc chạy tới, tất cả mọi người đều nghe thấy rõ ràng tiếng nổ mạnh ầm ầm kia, còn có khói đặc che khuất bầu trời cùng tiếng chém giết vang trời.
- Tốc độ cao nhất xuất kích, hoả tiễn chuẩn bị, ***ng đắm tàu chiến địch.
Lý Hưng Chi đứng trên đài chỉ huy giơ Thiên lý nhãn quan sát, đồng thời truyền đạt mệnh lệnh.
Hạm đội khổng lồ của Uy quốc giao chiến với hạm đội của Tô Văn ở cửa sông Bạch Mã, nơi sông biển giao nhau, chiến thuyền cỡ lớn đều điều đến phía trước, ép chiến hạm Tô Văn ra khỏi cửa sông, phía sau đều là ௱ô** trùng khoái đĩnh cỡ nhỏ.
Hạm đội thủy sư Hán Giang khổng lồ đột nhiên đánh tới từ phía sau, làm quan chỉ huy hạm đội của Uy quốc hoảng hồn, gấp gáp ra lệnh một phần chiến thuyền cỡ lớn quay đầu đón đánh.
Khi chiến thuyền cỡ lớn của Uy khấu ra sức quay đầu, Lý Hưng Chu hạ lệnh phóng hoả tiễn.
Lúc này phóng ra hoả tiễn có lực sát thương khủng pố, hắn đương nhiên có chút luyến tiếc, chỉ bằng ngũ nha cự bá trên biển toàn tốc đập vào, đã đủ ***ng đắm thuyền địch, tạo thành hỗn loạn.
Bất quá Đường Tiểu Đông nóng vội, hơn nữa lúc này phóng ra, lực sát thương khủng pố sẽ tạo thành hỗn loạn cùng uy hiếp, hiệu quả càng thêm rõ ràng.
Hơn mười mai hỏa tiễn gào thét lên không, phun ra lửa khói hừng hực, rơi vào trong hạm đội rậm rạp của Uy khấu.
Rầm rầm rầm...
Hơn mười tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, lửa mạnh tận trời, khói đặc cuồn cuộn, vô số boong tàu vỡ bay thẳng lên không.
Cả hạm đội Uy Quốc trở nên hỗn loạn, ௱ô** trùng khoái đĩnh loại nhỏ tán loạn xung quanh, không cẩn thận đâm vào nhau lật thuyền có đến bảy tám chiếc, thủy binh bơi trên mặt biển tức thì bị chiến thuyền chạy loạn đâm vào mất mạng, tử thương vô số.
Ngũ nha toàn tốc đập vào ***ng chìm mảng lớn ௱ô** trùng khoái đĩnh loại nhỏ, trên mặt biển toàn là thủy binh Uy khấu trôi lềnh bềnh, bị cung tiễn thủ trên chiến hạm Hán Giang bắn ૮ɦếƭ vô số, cả mặt biển nhuộm thành màu đỏ đậm, thi thể trôi nổi đầy mặt biển.
Hạm đội của đại soái đã trở lại.
Tô Văn mừng rỡ như điên, hạ lệnh toàn bộ hạm đội xông ra.
Hai hạm đội trước sau giáp công, hoả tiễn có lực sát thương khủng pố gào thét giữa không trung, mũi tên bay đầy trời, tiếng chém giết kinh thiên động địa.
Chiến hạm của thủy sư Hán Giang dễ dàng đánh sâu vào hạm đội thủy sư khổng lồ Uy quốc đang hỗn loạn, ngoại trừ năm sáu chục chiến thuyền ở giữa thấy tình thế không ổn chạy trốn ra, còn lại không phải bị chìm thì là đắm, cũng có thủy binh nhảy qua thuyền địch triển khai chém giết.
Đại bộ phận chiến thuyền Uy quốc chìm nghỉm, chỉ còn lại hai mươi mấy chiến thuyền cỡ trung cỡ nhỏ bị ngăn ở biển cạn, căn bản vô lực đột phá sự bao vây của hạm đội thủy sư Hán Giang, đành phải liều mạng lên bờ chạy trốn.
Bờ biển cửa bắc thành là cảng doanh trại của thủy sư Hán Giang, phối hợp với vài chục máy ném đá, tấn công tất tổn thất thảm trọng.
Lý Hưng Chu lệnh chiến hạm triển khai đội hình chữ nhất ngoài tầm bắn của máy ném đá, chiến hạm cỡ trung cỡ nhỏ bốc xếp và vận chuyển binh lính, từ cửa sông Bạch Mã lên bờ tập kết.
Liên tục không ngừng binh lính được vận chuyển lên bờ, sau khi nhanh chóng tập kích liền giết về phía cảng doanh trại nguyên vốn của thủy sư Hán Giang ngoài cửa bắc.
Uy khấu chiếm cứ cảng doanh trại thủy sư sớm bị đại chiến thảm thiết trên mặt nước dọa cho sợ ngây người, hạm đội bên mình không ngờ chống không lại công kích của thủy sư Đại Đường, thảm bại mà chạy, sớm làm bọn hắn sợ tới mức hồn phi phách tán.
Chừng mười chiến thuyền cỡ trung cỡ nhỏ còn sót lại kinh hãi cập bến, thủy binh nhảy lên bờ bỏ chạy như điên, Uy khấu há còn dám chiếm giữ, đi theo ςướק đường chạy trối ૮ɦếƭ.
Không mất một mũi tên, quan quân liền đoạt lại cảng doanh trại, nhanh chóng tập kết điều chỉnh, mấy vạn đại quân cuồng cuộn giết về cửa thành bắc.
Quân dân thành Hán Châu không còn nhớ được bọn họ đã đánh lùi bao nhiêu lần tấn công của Uy khấu, chỉ cần Uy khấu điên cuồng tiến công là bọn họ sẽ liều mạng phòng thủ, giữ vững trận địa đầu thành, thề sống ૮ɦếƭ không lùi, trận địa mấy bận thay chủ, bọn họ liều ૮ɦếƭ đoạt lại.
Người nào cũng biết, thành trì một khi bị Uy khấu hung tàn thành tính công phá, cả thành trì tất trở thành luyện ngục nhân gian, thê tử tỷ muội của bọn họ, tất bị Uy khấu ô nhục, huynh đệ nhi tử của bọn họ tất bị ***, cho nên, mỗi người đều đang liều mạng, bảo vệ gắt gao trận địa đầu thành, cho đến khi ngã xuống.
Cửa đông luôn luôn là địa phương tập trung hùng hậu quân đội Uy khấu, Lôi Vân Phượng quăng xuống hơn mười bao *** có lực sát thương khủng pố, nổ ૮ɦếƭ số lớn Uy khấu, vài lần dọa lui Uy khấu.
Nhưng đương gia lão đại của Uy khấu điên rồi, chém giết hơn trăm đào binh rút lui, ra lệnh không tiếc hết thảy giá phải trả, nhất định phải công chiếm thành Hán Châu.
Người đầu tiên xông vào thành Hán Châu, tiền thưởng ngàn lượng, quan thăng ba cấp.
Đội đầu tiên tiến vào, toàn bộ đội phong thưởng thăng quan.
Người lâm trận bỏ chạy, giết không tha.
Dưới trọng thưởng, tất có dũng phu.
Toàn bộ Uy khấu đều điên rồi, bọn hắn mạo hiểm băng qua mưa tên bão đạn điên cuồng tấn công, mặc cho đá nghiền gỗ lăn liều mạng leo lên đầu thành, điên cuồng chém giết với quân thủ thành.
Quân dân thủ thành, nhận phải áp lực cực lớn trước nay chưa từng có.
Lan Đình không còn biết mình đã chém giết bao nhiêu Uy khấu, Đường Điềm, Lý Đằng Giao cũng đã giết đến tây chân nhũn ra, thở hồng hộc, nếu không phải có Lan
Đình cùng một đám cao thủ Mai Hoa nội vệ che chở, có lẽ hai người đã bị thương hoặc gặp bất trắc.
Cửa đông nguy hiểm, ba cửa khác cũng không khác biệt mấy, như vậy hợp lại tiếp diễn, tình thế phi thường không ổn.
Lan Đình đại triển thần uy đại triển thần uy giết sạch hơn mười tên Uy khấu đeo bám bên người, vọt tới trước mặt Lôi Vân Phượng thở gấp nói:
- Phượng cô cô, yểm trợ cho ta.
Lôi Vân Phượng chưa kịp phản ứng, Lan Đình liền ôm một bao ***, nhún người nhảy lên, mũi chân hơi chạm vào đỉnh đầu của một tên Uy khấu, dựa thế nhảy lên cao, như chim nhạn chậm rãi bay xuống dưới thành.
Lan Đình tay phải cầm kiếm, tay trái kẹp bao ***, cứ như vậy nhảy khỏi tường thành cao mấy trượng.
Nàng giết chóc hơn nửa ngày, quần áo lan sắc trên người như cũ không nhiễm một hạt bụi, tóc dài phiêu phiêu, tựa như bách hoa tiên tử hàng lâm nhân gian.
Quân dân thủ thành và Uy khấu đều bị hành động kinh người này của nàng làm cho sợ ngây người, ngơ ngác nhìn nàng bay xuống dưới thành, tựa hồ quên mất đang liều ૮ɦếƭ chém nhau.
Uy khấu dưới thành còn đang ngửa đầu ngẩn người, mỹ nữ mềm lòng nương tay phản đối sát phạt vào lúc này so với Đường Sương còn tàn nhẫn hơn.
Nàng phi thường rõ ràng một khi Uy khấu công phá thành trì, nhất định giết hại gian dâm khắp nơi, cả thành Hán Châu sẽ trở thành một tòa tử thành.
Cho nên nàng nàng căn bản không có đường lựa chọn, vì cư dân toàn thành, nàng không thể không tàn nhẫn tạo thành một trường giết chóc.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc