Phong Lưu - Chương 215

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Được làm vua thua làm giặc
Đại bộ phận lực lượng của người Cao Lệ đều bị tiêu diệt, số còn lại đều đều là cao thủ thân thủ cực tốt, tốc độ chạy trốn nhanh đến mức khiến cho quân sĩ không thể theo kịp.
Một tiếng trống trận, toàn bộ nhân mã của đạo phòng tuyến thứ nhất tiến về phía trước, thu hẹp vòng vây. Ngẫu nhiên ***ng phải địch nhân ẩn núp trong bụi cỏ, kẻ thông minh lập tức chuồn đi, tạm thời tránh thoát một kiếp, nếu chống cự không bị loạn đạo phân thây thì
cũng bị cường cung bắn thành con nhím.
Nhân mã đạo phòng tuyến thứ hai lập tức đẩy lên cao đến vị trí đạo phòng tuyến thứ nhất canh giữ. Quan binh canh giữ ở bên ngoài không nhúc nhích chút nào, đao đã ra khỏi vỏ, tên đã lên dây, tùy theo tình hình mà hành động. Sức chiến đấu của nhóm quan binh này không cao, nhưng lại tinh thông binh pháp, phát huy ra tác dụng rất lớn.
Vòng vây dần thu hẹp, cộng thêm việc lục tìm trải thảm, không gian lẩn trốn càng ngày càng hẹp, đám người Cao Lệ dần bị dồn về phía thôn trang. Cao thủ Trung Hoa đường đều đều ở ngoại vi, nhiệm vụ chiếm cứ các đường giao thông trọng yếu và cao điểm giao cho một nhóm quan binh, cao thủ bên người Đường Tiểu Đông chỉ có Đường Nhu, phu thê Thạch Sùng Vũ cùng với chín vị địa sát.
Đám người Cao Lệ bị dồn đến bước đường cùng chỉ có thể liều mạng hướng vào trong thôn trang chạy trốn, đại bộ phận đã bị cung nỏ bắn ૮ɦếƭ, chỉ một ít cao thủ vô cùng cường hãn mới có thể đột phá lớp lớp vòng vây áp sát Đường Tiểu Đông. Vợ chồng Thạch Sùng Vũ giáp mặt cùng với một vị lão đầu áo đỏ phi thường lợi hại, Đường Nhu, Đường Điềm cũng ngăn cản một người, chín vị địa sát phân thành ba tiểu tổ, hai tổ lại ngăn chặn một cao thủ, tổ còn lại thủ hộ bên người Đường Tiểu Đông phòng bất trắc. Đám bang chúng lao vào quẩn ẩu cùng với ba tên cao thủ người Cao Lệ, tuy rằng chém ૮ɦếƭ được hai gã nhưng cũng phải bỏ ra một cái giá lớn là hai mươi người ngã xuống. Trong đám thôn
dân đột nhiên lao ra ba người, hàn mang bạo phát, lập tức có mấy doanh binh kêu thảm ngã xuống.
- Bắn tên!
Quan binh dẫn đội cũng mặc kệ sống ૮ɦếƭ của thôn dân, vài chục mũi tên bay ra, bắn ૮ɦếƭ ba gã cao thủ người Cao Lệ cũng lấy đi sinh mạng của hơn mười thôn dân vô tội.
Cao thủ bên Đường Tiểu Đông không ngừng gia nhập vòng chiến đấu, dưới hệ quả quần ẩu, thế cục đã hoàn toàn được khống chế.
Thế trận hoàn toàn nghiêng về một phía.
Sau khi phái người lấp hết toàn bộ cửa vào địa đạo bằng đất đá, cọc gỗ, hơn nữa còn đổ đất phủ kín, lại cử người canh gác, đồng thời gấp rút, thẩm vấn những kẻ bị bắt. Dưới cực hình, không kẻ nào có thể chịu nổi. Căn cứ theo khẩu cung kiểm kê thi thể ngoại trừ bang chủ Lý Mệnh Bác và ba tên cao thủ khá, lực lượng của người Cao Lệ đã bị tiêu diệt toàn bộ.
Có lẽ, Lý Mệnh Bác đã bị kẹt lại trong địa đạo bị phong kín. Có lẽ, hắn đang ẩn nấp bên trong hơn một trăm thôn dân.
Một đạo phòng tuyến bên ngoài vẫn bất động, hai đạo phòng tuyến bên trong thực hiện việc tìm kiếm trải thảm, rà soát vài lần, ngay cả con gián cũng khó mà chạy nổi. Tập trung xác ૮ɦếƭ lại, không phát hiện ra thi thể Lý Mệnh Bác, cửa vào địa đạo đã bị phong kín, hơn nữa còn có cao thủ canh giữ. Trước khi phong kín cửa vào, quan quân còn hun rất nhiều hơi cay vào bên trong. Nếu còn có người xông ra từ bên trong không
bị hun ૮ɦếƭ, cũng bị cay ૮ɦếƭ. Hiện tại chỉ có hai khả năng, hoặc là Lý Mệnh Bác ẩn nấp ở trong địa đạo cho dù ૮ɦếƭ cũng không chịu xông ra. Hoặc là đang ẩn nấp bên trong hơn một trăm thôn dân.
Đáng tiếc không tìm thấy gián điệp của Hắc Long hội tiềm phục bên trong Phi Hổ bang, bên trong hỗn chiến, khả năng rất lớn là đã bị ***. Ánh mắt của hắn rơi xuống đám thôn dân đang vô cùng lo sợ kia. Chứng kiến một trận chém giết tàn bạo như vậy, tất cả thôn dân đều sợ tới mức mặt cắt không còn hột máu, người nào người ấy đều ôm chặt gia quyến toàn thân run rẩy.
Cho dù mang ba hộ gia đình trong nhà có đào địa đạo kia đi thẩm vấn, tin chắc rằng cũng không tìm được bất cứ tin tức nào có chút giá trị. Đám bổng tử ૮ɦếƭ toi, so với đám Uy quốc lại càng thêm ghê tởm, càng vô tri, càng yy hơn, đều là lũ đáng ૮ɦếƭ!
Đường Sương cùng chúng nữ thấp giọng bàn bạc với nhau nhưng cũng không tìm được kế sách gì, trong khoảng thời gian ngắn quả thực không có biện pháp nào có thể xác định trong những thôn dân kia còn có người Cao Lệ ẩn nấp hay không.
Tần Thiên Bảo cười hì hì nói.
- Đại ca, Thiên Bảo có một ngu chiêu biết đâu lại có tác dụng.
Ánh mắt của mọi người đều hướng về phía hắn.
Tần Thiên Bảo lớn tiếng nói.
- Trước tiên, mang tất cả mọi người ra điểm huyệt. Sau đó cho hai cao thủ tu luyện hai loại nội công bất đồng, quán chú chân khí lên trên người bọn họ là ok.
Tên này học khẩu khí Đường Tiểu Đông, vẻ mặt tràn đầy cợt nhả.
Ánh mắt mọi người sáng ngời. Phương pháp này nhìn như rất đần, nhưng lại vô cùng hữu hiệu. Cao thủ trong giang hồ đều tu luyện nội công, chỉ có mấy kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển mới đi học mấy loại ngạnh công đồng thân, kim trung tráo, thiết bố sam.
Người tu luyện ngạnh công lại càng dễ phân biệt, thể trạng đặc biệt cường tráng.
Người tu luyện nội công, cho dù chỉ là nửa điểm chân khí, cho dù ngươi không vận công, nếu như có chân khí trái ngược từ bên ngoài truyền vào sẽ tự động vận hành
chống cự, giống như là mèo và chuột, trời sinh tử địch, gặp nhau một cái lập tức xảy ra chém giết. Tiếu Diện Quỷ Bộ Tần Thì Phong cùng với mấy trưởng bối Tần gia cười đến không khép miệng lại được, xem ra mấy tháng đặc huấn cường hóa này cũng không có uổng phí, đứa cháu trai lừa được người ૮ɦếƭ cũng phải bật dậy này quả nhiên là có tiềm lực trở thành một đại nhân vật.
Bảo Định Tần gia ngoại trừ Tần Thì Phong, vẫn chưa
tìm được được trụ cột nào khác. Được, đề thăng đặc huấn cường hóa lên gấp bội, nhất định phải bồi dưỡng ra một nhân tài.
- Thiên Bảo, sau khi trở về, Mị tỷ nhất định phải bảo Châu nhi muội tử hầm thật nhiều canh gà cho ngươi.
Lôi Mị cười tủm tỉm trêu ghẹo, trong lời nói tràn đầy vẻ tán thưởng.
Từ trước đến giờ lạnh lùng như băng Đường Sương cũng quẳng cho hắn một ánh mắt tán thưởng, khiến cho hắn mừng rỡ đến toàn thân lâng lâng, cười không khép miệng lại được. Đương nhiên nếu như hắn biết được suy nghĩ của mấy vị trưởng bối, cam đoan sẽ gào khóc thảm thiết.
Mọi người còn chưa bắt đầu hành động, trong thôn dân đột nhiên lao ra hai người, đột phá vòng vây tiến thẳng về phía này.
Vì để ngăn cản thương vong không tất yếu của quan binh, lực lượng canh giữ bên thôn dân chính là bảy mươi hai địa sát, quan bị thủ ở bên ngoài.
Hai cao thủ người Cao Lệ vừa mới phi thân lên, lập tức bị bảy mươi hai địa sát bao vây, lâm vào khổ chiến, bị tiêu diệt chỉ là vấn đề thời gian.
Thừa lúc này, thêm một kẻ từ trong thôn dân phóng ra, đánh về phía Đường Tiểu Đông.
Rất lâu rồi không được chơi S***g, Đường Tiểu Đông thật muốn P0'p cò, đáng tiếc so với hắn, Đường Sương, Lôi Mị còn nhanh hơn, đồng thời ra tay trước một bước. Hai người phóng ra đều là ám khí, Đường Sương vừa ra tay đã là ba miếng Đường Môn thiết tật lê uy chấn giang hồ, bất quá nàng không đeo thủ sáo, có lẽ trên ám khí không có độc.
Ba miếng thiết tật lê đồng thời phóng tới, hai miếng trước nhanh như tia chớp, miếng thứ ba chậm hơn một chút, trên đường đột nhiên gia tốc đánh vào miếng thiết tật lê thứ hai phát ra một tiếng đinh thanh thúy.
Dường như miếng thiết tật lê thứ hai được tăng thêm lực đạo, tốc độ lập tức siêu việt so với miếng thứ nhất.
Cao thủ người Cao Lệ kia đang ở trên không, một chưởng đánh bay miếng thiết tật lê thứ hai, sau khi xoay người né tránh miếng thiệt tật lê thứ nhất, một ngụm chân khí đã hao hết, thân thể rơi từ trên không trung xuống. Hai đạo hắc mang đồng thời bắn tới, chui
vào đùi phải cùng vai trái, khiến cho hắn rên lên một tiếng thống khổ.
Một đạo hắc mang chính là miếng thiết tật lê thứ ba mà Đường Sương phóng ra, đạo còn lại chính là đại tiễn mà Lôi Mị phóng ra, phát ra sau mà đến cùng xuyên qua vai trái của hắn.
Người còn chưa rơi xuống đất, đột nhiên vang lên tiếng rít chói tai, tên cao thủ người Cao Lệ rú lên một tiếng thê lương thảm thiết, khi chạm đất thất khiếu chảy, mất mạng đương trường. Trên mặt gồ ghề tràn đầy lỗ máu, con mắt cổ họng, những bộ vị yếu hại đều có lỗ máu giống như là bước chân. Lão giang hồ lập tức nhận ra, đây là tổn thương chí mạng do ám khí Ngũ Độc Đoạn Hồn Sa quỷ dị độc ác uy chấn giang hồ
của Đường Môn.
Quả nhiên là vô cùng bá đạo, độc ác, ngay cả mấy vị trưởng bối của Bảo Định Tần gia cũng phải hít một hơi khí lạnh, đồ chơi này sử dụng thủ pháp Thiên Nữ Tán Hoa đánh ra, độc sa đầy trời, dính một hạt cũng lập tức mất mạng.
- Ai...
Lôi Mị cùng Đường Sương đồng thời quay lại trừng mắt nhìn Đường Điềm, trên mặt tràn đầy biểu lộ vừa tức lại không làm gì được.
Vốn hai người có ý định bắt sống người để ép hỏi, ai ngờ được một đám Ngũ Độc Đoạn Hồn Sa của Đường Điềm phá hỏng. Hơn nữa bốn phía xung quanh đều là thôn dân vô tội cùng người mình, vạn nhất sơ sẩy, vậy thì biết làm sao? Tựa hồ tiểu ny tử cũng biết bản thân đã làm sai, ngoan ngoãn trốn ở sau lưng Đường Tiểu Đông.
- Các vị đại nhân, tiểu nhân đột nhiên nhớ ra một chuyện vô cùng kỳ quái...
Thôn trưởng muốn tới đây, nhưng lại bị chín vị địa sát ngăn lại.
Đến lúc này mới nhớ ra chuyện trọng yếu?
Trên mặt Đường Tiểu Đông hiện lên một nụ cười quỷ dị.
- Ngươi cứ ở đó nói là được rồi!
Đường Sương cùng Lôi Mị tâm thần lĩnh hội, đồng thời tiến lên, áp sát trưởng thôn,
Lý Ngạo và mấy vị trưởng bối Tần gia cũng theo trái phải bao vây lại. Bị nhiều cao thủ bao vây như vậy, cho dù là tuyệt đỉnh cao thủ cấp thần tiên muốn phá vây, cũng không phải là chuyện nhẹ nhàng gì. Lão trưởng thôn đột nhiên thở dài một tiếng.
- Đường Tiểu Đông, xem như ngươi lợi hại!
- Quá khen, quá khen.
Đường Tiểu Đông cười hắc hắc.
- Ngươi cũng rất giỏi, ít nhất lúc trước tìm không thấy ngươi, ta cả ngày đều ăn không ngon, ngủ không yên.
Lý Mệnh Bác (trưởng thôn) nhìn hắn, lạnh lùng hỏi.
- Ta có một vấn đề, luôn cảm thấy khó hiểu, hy vọng Đường công tử có thể trả lời giúp!
Yêu cầu của người trước khi ૮ɦếƭ, bình thường mà nói, không ai sẽ cự tuyệt.
- Mời nói.
Lý Mệnh Bác cau mày thở dài nói.
- Trung Hoa đường quật khởi, tranh đoạt địa bàn, khai đao với Phi Hổ Bang là chuyện bình thường, ta chỉ không hiểu vì sao công tử lại thống hận người Cao Lệ chúng ta như vậy?
Vì cái gì thống hận người Cao Lệ. Đường Tiểu Đông cười ha hả.
- Đám Uy quốc lòng muông dạ thú một mực mơ mộng xâm chiếm Đại Trung Hoa chúng ta, đáng ૮ɦếƭ! Đám Cao Lệ các ngươi so với Uy quốc càng vô sỉ hơn, càng đáng ૮ɦếƭ hơn!
Lý Mệnh Bác ngẩn ngơ, tựa hồ câu trả lời này khiến hắn lâm vào mê mang. Vẻ mặt Đường Tiểu Đông thong dong, nở một nụ cười, đây là chuyện trăm, ngàn năm sau, đương nhiên đối phương sẽ không minh bạch. Mọi người cũng lâm vào mê mang.
Đường Sương cùng liếc nhau liếc mắt nhìn nhau, trong đôi mắt xinh đẹp tràn đầy rung động.
Nhìn cao thủ khắp bốn phía, còn có mấy cái tam tài kiếm trận do bảy mươi hai địa sát tạo thành ở bên ngoài, nỏ gấp trên tay lóe lên tia sáng lạnh lẽo, Lý Mệnh Bác tự biết vô lực phá vòng vây, không khỏi thở dài một tiếng.
- Được làm vua, thua làm giặc...
Tay phải nâng lên, đánh thẳng một kích lên trên thiên linh cái của mình, thân hình cao lớn ầm ầm đổ xuống.
Đường Sương tiến lên một bước, mũi chân điểm lên tử huyệt trên đỉnh đầu hắn, lúc này mới yên tâm.
Mọi người thở phào một hơi, cho tới ngày hôm nay, cuối cùng cũng đem Phi Hổ Bang trảm thảo trừ căn, ít nhất từ nay về sau cũng có thể kê cao gối ngủ ngon.
Mọi chuyện đều giải quyết xong, mọi người đang chuẩn bị ly khai, Đường Tiểu Đông nhíu mày nói:
- Vội cái gì, còn chưa có hết mà.
Còn chưa hết?
Mọi người mù tịt.
Đường Tiểu Đông thản nhiên nói:
- Đề nghị của Thiên Bảo rất tốt, còn chưa bắt đầu, đương nhiên không thể xong việc rồi.
Lão đại phát lệnh, mọi người tự nhiên tuân lệnh, để các thôn dân không phân biệt nam nữ già trẻ này, đồng loạt điểm huyệt đạo khảo nghiệm.
Đường Sương cùng Lôi Mị liếc nhau, phu quân tương lai quả thật thận trọng cực kỳ, bất quá tính nhẫn, còn hơn tất cả mọi người.
Đường Tiểu Đông mỉm cười với Lôi Mị:
- Mị nhi, Sương biểu tỷ, các nàng thay ta tiễn các vị đại nhân, thuận tiện nói Vân Tiên chia một chút ngân lượng cho bọn hắn, mọi người chiếu cố nhiều như vậy, lại ૮ɦếƭ
người nữa, chung quy không thể để bọn họ quay về tay không được.
Đường Sương hiểu ý gật đầu, Lôi Mị bất mãn nhíu mày, trong lòng thở dài một tiếng, dẫn đầu rời đi.
Sao nàng lại không biết tâm tư của phu quân cho được, Lý Ngạo có thể nghĩ đến huấn luyện hài đồng thành sát thủ lãnh huyết vô tình, sao Lý Mệnh Bác lại không nghĩ ra?
Trong những thôn dân này không thiếu nam đồng, không biết có bao nhiêu là sát thủ của Lý Mệnh Bác bồi dưỡng, chỉ cần khảo nghiệm có một tia chân khí nội gia trong cơ thể, kết cục liền có thể nghĩ đến.
Phu quân ngày hôm nay trở nên lãnh khốc vô tình dị thường, chỉ là cũng không thể trách hắn, trảm thảo không trừ căn, gió xuân lại sinh, phu quân làm như vậy, cũng là vì các nàng, vì tương lai.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc