Phong Lưu - Chương 195

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

Phu nhân mất tích.
Tổng quản ngoại sự đã là vị trí khiến cho không biết bao nhiêu người mơ ước. Sở dĩ hắn có thể trèo lên vị trí này, một nửa là bởi vì năng lực, đối với Vương gia vô cùng trung tâm, nửa còn lại là do Vương Tam công tử ra sức tiến cử. Sở dĩ hắn không chút do dự nào ủng hộ Tam công tử là bởi vì hắn nhìn ra Đại công tử chỉ là một tên hoa hoa công tử tiêu chuẩn, Tam công tử mới là người có năng lực gánh vác gia nghiệp của Vương gia.
Lựa chọn của hắn không sai, Tam công tử hoàn toàn chính xác là tài ba hơn người. Hơn nữa để đáp lại sự ủng hộ của hắn, Vương Tam công tử cho hắn hồi báo phong phú. Nếu như chỉ là viên tổng quản ngoại sự giống như những gia tộc khác, với loại người dã tâm lớn nư hấn, đương nhiên là không có gì đáng để kiêu ngạo. Vương gia, được xưng là phú khả địch quốc, một tên tổng quản ngoại sự cũng rất khó lường, vô cùng phong quang. Đám đại quan triều đình bình thường uy phong bốn phía. Nhưng đến khi muốn cầu kiến lão gia, vẫn phải qua cửa ải của hắn trước? Vẫn không thể không lén lút đút cho hắn một ít bạc!
Quanh năm suốt tháng, hắn không nhớ rõ, bản thân đã thu bao nhiêu bạc, so với bổng lộc còn không biết nhiều hơn gấp bao nhiêu lần.
Dù sao Vương phủ tổng quản ngoại sự, không chỉ có tiền, còn có quyền, dưới tay hắn có mấy trăm thủ hạ mặc hắn sai khiến, muốn có bao nhiêu phong quang là có bấy nhiêu.
Khẩu kỹ của mỹ nhân vô cùng lợi hại, cho dù hắn là một tên lão luyện trong trong phòng the, cũng bị đánh cho tơi bời.
Đúng lúc hắn sảng khoái đến cực điểm, toàn thân run rẩy, ngoài xe chợt truyền đến thanh âm của hộ vệ.
- Ngũ gia, đã đi vào địa phận của Trung Hoa đường rồi.
- A…
Vương Minh Lãng rên lên một tiếng, híp mắt hưởng thụ tư vị mỹ diệu dục tiên dục tử.
Vương gia sở hữu sản nghiệp vô cùng khổng lồ, cơ hồ tất cả sinh ý kiếm ra tiền trong thiên hạ, đều có bàn tay của Vương gia. Khắp thiên hạ đều có cửa hàng, chi nhánh, mỗi ngày thu về lượng tiền khổng lồ, không ngừng cuồn cuộn chảy vào Vương gia. Đến tột cùng có bao nhiêu, hắn cũng không rõ ràng lắm, dù sao vẫn là phú khả địch quốc. Trong những sinh ý này có cả hắc bạch lưỡng đạo, cho nên mới có sự tồn tại của thế lực hắc đạo Kim Long đường.
Tóm lại, một vài chuyện không quang minh chính đại cần giải quyết, phải nhờ bàn tay của Kim Long đường, cho nên Kim Long đường trong tay Vương gia không chỉ là cỗ máy sát nhân, còn phụ trách việc thu thập các tin tức tình báo.
Tư liệu về Đường Tiểu Đông hắn không phải là chưa từng xem qua. Trong lòng hắn, chỉ có một kết luận duy nhất về người nam nhân tướng mạo không xuất chúng này --- quỷ tài!
Hắn không rõ, Đường Tiểu Đông đã là nữ tế mà hữu tướng đại nhân chỉ định, tiền đồ vô lượng. Tam công tử phải cố gắng giao hảo cùng hắn mới đùng, vì sao lại liệt hắn cùng toàn bộ Trung Hoa đường vào danh sách kẻ thù nguy hiểm nhất?
Nhưng cho dù vô cùng nghi hoặc, Tam công tử là chủ tử, hắn là thuộc hạ. Mệnh chủ khó cưỡng, hắn phải không chút do dự nào chấp hành. Bốn đại bang phái đều có một địa bàn riêng, cũng chỉ giới hạn các hoạt động thu phí bảo hộ trong khối lãnh địa ấy, Chân chính mà nói, thiên hạ này đều thuộc về Lý Đường gia. Chỉ cần không gây sự trong địa bàn đối phương, cho dù là cừu địch, nếu như đi ngang qua cũng sẽ không phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
Lão gia tử là người của hữu tướng đại nhân, chỉ cần tầng quan hệ này, cho dù Đường Tiểu Đông có cừu oán cùng Tam công tử, cũng sẽ không dám làm càn. Dù sao bây giờ là thanh thiên bạch nhật, trước mắt bao nhiêu người, ai dám động đến Vương phủ tổng quản ngoại sự như hắn? Huống chi võ công của hắn cũng không tệ, bên người lại có bốn tên cao thủ vô cùng lợi hại làm bảo tiêu.
Cảm giác xe ngựa tựa hồ dừng lại, hơn nữa phía trước ẩn ẩn truyền đến thanh âm náo loạn, hắn nao nao.
- Hứa Kiệt, có chuyện gì vậy?
- Bẩm Ngũ gia, phía trước dường như bị tắc... A...
Thanh âm cung kính của Hứa Kiệt tựa hồ có chút khác thường, mang theo sợ hãi, thống khổ, tuyệt vọng.
Vương Minh Lãng là một tên cáo già, lập tức cảm thấy không ổn, vội vàng xốc quần, tay vừa lật, đã nhiều thêm một thanh đoản kiếm sáng loáng.
Có thể lặng yên Gi*t ૮ɦếƭ tứ đại cao thủ hộ vệ của hắn, chứng tỏ địch nhân rất lợi hại, hơn nữa đã sớm có chuẩn bị.
Trong nháy mắt kiếm của địch nhân đâm vào thùng xe, hắn đã nhấc tấm nệm lên, chui xuống dưới thùng xe.
Vô số thân ảnh xuất hiện, hàn mang từ trường kiếm chém sát qua đỉnh đầu, khiến cho toàn thân hắn đổ mồ hôi lạnh.
- Ah.
Nữ nhân dịu dàng ngoan ngoãn như con mèo nhỏ kia hét lên một tiếng đầy hoảng sợ, hai mắt trắng dã, đã lâm vào hôn mê.
Vương Minh Lãng trốn ở dưới thùng xe thừa lúc địch nhân còn chưa công kích đến, đột nhiên xông thẳng ra ngoài bỏ chạy, hướng đến chỗ nào nhiều người mà trốn, tốc độ nhanh đến dọa người.
Hắn nhanh, nhưng có người so với hắn còn nhanh hơn.
- Bát dát!
Một đạo hàn mang lăng lệ ác liệt từ trên không trung đánh thẳng xuống, phát ra tiếng rít chói tai khiến cho người ta hồn vía lên mây.
Vương Minh Lãng sợ đến hồn phi phách tán, liều mạng lăn một vòng sang bên cạnh. Phía sau lưng, cánh tay phải truyền đến đau nhức tê tâm phế liệt, bất quá hắn đã không cố kị được nhiều như vậy, lập tức bò dậy, liều mạng bỏ trốn.
Thân thể chợt nghiêng sang một bên, hắn đột nhiên ngã lăn xuống mặt đất, đến lúc này mới giật mình phát hiện ra cánh tay phải đã bị chém bay, hắn lập tức tức hoảng sợ phát ra tiếng hô cầu cứu.
- Cứu mạng…
Phố đối diện cách đó không xa, bên ngoài một gian nhà dân, mấy nam tử vạm vỡ đang tùy tiện ngồi đấy, y phục thuần một màu tím, vừa nhìn đã biết là người của Trung Hoa đường.
- Người nào, dám ở địa bàn của đại gia Gi*t người?
Đám người Trung Hoa đường lập tức xông đến, trên mặt tràn đầy dữ tợn đến dọa người.
Có kẻ lại dám Gi*t người ngay ở trên địa bàn của bọn hắn, tức là không xem mặt mũi bọn hắn rồi.
Sau lưng là một vết chém dài sâu hoắm lộ ra xương trắng hếu, cánh tay phải cũng đã bị chém bay. Cực độ sợ hãi cộng với đau nhức tê tâm phế liệt khiến cho hai mắt Vương Minh Lãng trắng dã, lập tức lâm vào hôn mê.
Trước khi mất đi tri giác, hắn mơ mơ màng màng chứng kiến đám đệ tử Trung Hoa đường cùng với đám hắc y nhân che mặt lâm vào chém Gi*t kịch liệt. Trên đường xảy ra chém Gi*t, dọa cho người đi đường sợ hãi tới mức thét lên, điên cuồng bỏ chạy, cả đoạn đường lập tức lâm vào hỗn loạn.
Đợi đến khi quan binh tuần tra đuổi tới, hung thủ đã sớm chạy thoát, chỉ để lại trên mặt đất vài cỗ thi thể cùng νũ кнí, một cỗ xe ngựa rách rưới bị lợi khí chọc thủng tơi bời.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc