Phong Lưu - Chương 01

Tác giả: Ngũ Lang Thúc

GIỚI THIỆU:
Một thanh niên mạnh khỏe xuyên việt tới thời Đường, tán đệ nhất mỹ nữ Dương Quý Phi!
E hèm, thể loại truyện không hẳn lịch sử, cũng không hẳn kiếm hiệp, có phần sắc hiệp. Lâu lâu cả nhà đổi món ăn cho đỡ nhạt miệng
Nét chính của truyện thì, hèm hèm. Ít tu luyện, hậu cung nhiều. Ngắn gọn mà súc tích.
Trong mặt nước trong suốt xuất hiện một gương mặt xa lạ, Đường Tiểu Đông thống khổ ՐêՈ Րỉ một tiếng.
- Ta kháo, cố sự xuyên qua của Tầm Tần Ký dĩ nhiên thực sự ứng nghiệm trên người lão tử rồi? (Tầm Tần Ký là tác phẩm tuyệt vời của Huỳnh Dị)
Choáng váng nửa ngày, phải tiếp thu chuyện thực xuyên qua tới thời cổ đại, hắn cúi đầu nhìn y phục bằng vải thô rộng thùng thình trên người chính mình, y phục này hình như bị giặt đi giặt lại tới bạc màu vải, khắp nơi là mụn vá, dưới chân là đôi giày rơm rách nát, mặt hắn thiếu chút nữa lệnh sang một bên.
Mẹ nó, tại hiện đại, hắn nghèo tới mức không kiếm được lão bà, thực sự là một tên đen đủi mới ra đời, không nghĩ tới xuyên qua tới thời cổ đại càng thêm nghèo khó, vì sao lão tử lại không may mắn như vậy? Ô ô ô…
Ai, việc đã tới nước này, oán trách lão Thiên thì cũng có cái lông dùng? Tốt nhất nên nghĩ biện pháp phát tài mới là vương đạo.
Thấy trong bụi cỏ là một vài thứ rơi lả tả, không khỏi mừng rỡ tới thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Ha ha, một khẩu súng lục!
Đường Tiểu Đông mừng rỡ như điên, nhặt khẩu súng lục lên, yêu thích không muốn buông tay.
Hắc, còn có thể dùng, trong băng đạn còn đầy 8 phát chưa bắn phát nào, vui a.
Hắn không biết khẩu súng lục này là tài sản quốc gia gì gì đó, cũng không biết nó gọi là gì, dù sao có thể sử dụng là tốt rồi.
Nghĩ lại một chút, lúc đó lão đại mang theo bọn họ tới bến tàu giao dịch súng ống đạn dược, đột nhiên cảnh sát xuất hiện, song phương sống mái với nhau một hồi, hắn ôm đầu chui vào trong góc kín, đan bay tán loạn, sau đó truyền tới một tiếng nổ kinh thiên động địa, hắn chỉ cảm thấy thân thể chấn động, con mắt tối sầm, cuối cùng bất tỉnh nhân sự.
Tỉ mỉ nhìn kỹ, không còn νũ кнí nào khác.
Đường Tiểu Đông ngẩng đầu nhìn xung quanh, bốn phía đều là quần sơn liên miên nhấp nhô nối liền với nhau, rừng rậm xanh um tốt tươi, địa phương hắn đang đứng là một khu đất bằng phẳng, cỏ dại mọc thành bụi, chừng ở giữa sườn núi.
Lấy địa phương phát hiện khẩu súng lục làm trung tâm, tìm kiếm trong vòng phương viên một trăm mét xung quanh, quả nhiên không hề thiếu thu hoạch.
Một kiện áo chống đạn đã có chút tổn hại, dù sao mặc lên được là được. Một chiếc cung nỏ có thể gấp lại, ba mũi tên, có thể phóng ra tên và bi sắt, còn có một bộ phận hỗ trợ ngắm chuẩn, quá vui!
Vui vẻ nhất chính là tìm được một khẩu MP5 tự động, bình thường chơi CS thường xuyên được nhìn thấy, vì vậy hắn nhận ra, một hộp đạn, trọn 30 phát, vui tới ngây người.
Thứ đồ này được sản xuất từ Đức, toàn bộ dài 680mmm, không đạn nặng 2,45kg, băng đạn có dung lượng 30 viên, tầm sát thương vào khoảng 200m, tốc độ bắn 800 RPM, độ xạ kích tầm gần nhất cao, nếu như mục tiêu bị bắn trúng, ngoại trừ biến thành cái sàng, tuyệt đối không còn khả năng sống.
Tỉ mỉ tìm kiếm một lần nữa, kháo, còn phát hiện ra ba lựu đạn quân dụng!
Hiện tại chính mình có một khẩu súng lục, một khẩu MP5 tự động, ta lựu đạn quân dụng, một cung nỏ có bộ phận hỗ trợ ngắm bắn, còn có áo giáp chống đạn, hơn nữa tất cả những thứ này đều tới từ xa hội xe tăng, máy bay, booom nguyên tử công nghệ cao, nếu như đi ngang trong cái xã hội lạc hậu cũ kỹ này không được, vậy thì đâm đầu vào tường ૮ɦếƭ cho xong.
Mẹ nó, lão tử muốn hỗn cho ra trò tại cái xã hội cũ kỹ không biết triều đại nào này! Ta thời hiện tại không kiếm nổi một lão bà, đã tới xã hội này rồi, nhất định phải kiếm nhiều hơn mấy người làm bồi thường.
Hiện tại sao, rời khỏi cái địa phương quỷ này rồi nói.
Hắn mặc áo giáp chống đạn lên người, treo khẩu MP5 tự động, thắt lưng buộc khẩu súng lục, ba lựu đạn quân dụng thì móc tại quần trong, cầm cung nỏ đi về phía trước, thấy trong bụi cỏ có một con đường nhỏ, liền đi men theo con đường nhỏ này.
Kháo, ba lưu đạn quân dụng đọng lại trên quần trong quá mức nặng, khiến chiếc quần rộng thùng thình bị kéo xệ xuống, không thể làm gì khác hơn là chỉnh lý một chút. Trong cái xã hội này, dây lưng bằng với miếng vải dài, một lần nữa thắt lại, tiếp tục lên đường.
Dọc theo đường đi tính toán làm cách nào có thể phát tài và nổi bật, còn có, cái xã hội cũ kỹ này rốt cuộc là triều đại gì? Hoàng đế hiện nay là ai?
Đi một đoạn đường rất nhỏ trên con đường quanh co khúc khuỷu, phía trước đột nhiên truyền tới tiếng sắt thép va chạm chói tai, còn có từng đợt hô đánh đánh Gi*t Gi*t, thỉnh thoảng còn vang vọng tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Có người đánh nhau?
Đường Tiểu Đông buộc lại chiếc cung nỏ vào đai lưng phía sau, mở chốt bảo hiểm của khẩu MP5 tự động, lặng lẽ tiếp cận địa phương tranh cấu.
Trên đại đạo, một đội quan binh và hơn mười người bịt mặt đánh nhau kịch liệt, trên mặt đất đã nằm rải rác hơn mười thi thể quan binh.
Những quan binh này xếp thành hình tròn, liều mạng bảo hộ một chiếc xe ngựa chính giữa, đám người bịt mặt bên ngoài vòng tròn chiếm hết thượng phong, bọn họ huy vũ đao kiếm, điên cuồng chém Gi*t, thỉnh thoảng có quan binh kêu thảm ngã xuống.
Oa, đây là võ công chỉ thấy xuất hiện trong điện ảnh võ hiệp hoặc là tiểu thuyết nha? Không biết cái gì Hàng Long Thập Bát Chưởng, Cửu Âm Chân Kinh lợi hại hay là đạn của lão tử lợi hại?
Hắc hắc, thử một lần không phải sẽ biết sao!
Đường Tiểu Đông quay về phía một tên bịt mặt bên ngoài vòng tròn bắn tỉa.
Oanh…
Tiếng súng nổ đinh tai nhức óc khiến cả hai bên đều bị dọa tới choáng váng, không hẹn đều cùng dừng tranh đấu.
Ha ha, bầu trời một tiếng sét đánh, lão tử lóe sáng gặt hái.
Đường Tiểu Đông ngông nghênh bước tới, học tiếng hét lớn từng xem trong hí kịch:
- Ban ngày ban mặt dám Gi*t người ςướק của, các ngươi còn có vương pháp hay không?
Một tên bịt mặt bị trúng đạn ngã gục trong vũng máu, trước иgự¢ còn đang trào máu tươi, một tên bịt mặt khác nghiến răng nghiến lợi lao tới:
- Ghê tởm, cuồng đồ đâu tới, báo danh ra!
Đường Tiểu Đông tà tà cười, trả lời hắn là một phát đạn.
Lại ầm ầm một tiếng vang vọng, giống như sét đánh giữa trời quang, tên bịt mặt kia phát sinh một tiếng kêu thảm thê lương, lập tức ngã xuống đất, đã tắt thở tại chỗ.
Nếu như phát sinh đầu tiên quá mức đột nhiên, mọi người còn đang trong mờ mịt, vậy thì phát súng thứ hai tuyệt đối nhấc lên tác dụng uy Hi*p cực lớn.
- Ám khí gì?
Có người thất thanh kinh hô, trong giọng nói bao hàm sợ hãi không gì sánh được.
- Kinh Thiên Lôi của Giang Lam Phích Lịch Đường?
Đường Tiểu Đông lắc lắc khẩu súng tự động MP5 trong tay, ha ha cười lớn:
- Các ngươi đoán xem, đoán trúng có thưởng…
Khóe mắt một tên bịt mặt trong đó chớp động hàn quang, tiếng ám khí phi hành cực nhanh, xé nát không khí truyền tới, Đường Tiểu Đông cả kinh, né tránh theo bản năng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc