Ông Xã Ngốc Nghếch Rất Điên Cuồng - Chương 15

Tác giả: Hi Vũ Yên

Lâm Trí cầm điện thoại do dự có nên gọi lại cho Quan Vũ Hạm hay không, mới vừa rồi vì quá sốt ruột, bây giờ biết cô không sao thì rất yên tâm, nhưng cô ở đâu cũng chưa kịp hỏi. Bên ngoài lại nhiều sắc lang như vậy, Lâm Trí càng thêm lo lắng. Mà bởi vì vừa rồi mới còn nổi nóng với Quan Vũ Hạm, vì vậy gửi một tin nhắn: em đang ở đâu vậy? Mau về nhà đi. Quan Vũ Hạm nhìn thấy tin nhắn, cảm thấy không có một chút thành ý, gọi cô về nhà cũng không thèm gọi trực tiếp.
Quan Vũ Hạm tức giận tắt nguồn điện thoại, trở nên phách lối. Rốt cuộc hôm nay cô bị sao vậy, tính khí trở nên kì lạ, thì ra là vì dì cả của cô sắp tới, cho nên mỗi tháng luôn có mấy ngày phiền muội, luôn luôn tức giận, chờ dì cả tới, thì sẽ tốt lên, tâm tình sẽ lại như thường. Trước kia lúc chưa kết hôn thì ba mẹ cô cũng biết chuyện này, cho nên cũng đều nhân nhượng cho cô mấy ngày, chờ hết là lại tốt thôi.
Đáng thương cho Lâm Trí không biết chuyện này, kể từ sau khi kết hôn, không lâu sau đó thì Vũ Hạm mang thai, mặc dù đứa bé không có giữ được, nhưng tính khí cũng khá hơn nhiều, cho nên bây giờ mọi thứ mới khôi phục lại bình thường. Mà kỳ sinh lý lại *** cô, khiến cô không thể khống chế mình không tức giận, cho nên cũng là lý do cô muốn ca hát, hi vọng có thể phát tiết một chút.
Quan Vũ Hạm tắt điện thoại, cũng chưa muốn trở về, nghĩ rằng sau khi trở về có thể lại tranh cãi, cho nên đi chơi một lát! Cô đi tới một quán đồ nướng, muốn ắn cá mực.
"Lâm Trí đáng ghét, ai kêu cậu chọc tôi." Cô ăn từng miếng từng miếng, hận không thể đem Lâm Trí như cá mực ăn hết.
Lâm Trí nhìn thấy không có tin nhắn trả lời, quyết định gọi điện thoại tới! Ai ngờ điện thoại lại không gọi được. Lúc này thấy cậu giống như hòa thượng với tay không sờ tới đầu (*vì phải suy nghĩ theo cách của người khác nên không biết mình suy nghĩ gì), không hiểu tình huống bây giờ là sao? Không hiểu bà xã hiền lành bị làm sao nữa.
"Con trai, đã mấy giờ rồi các con vẫn chưa về nhà sao?" Lâm Trí vừa thấy mẹ mình gọi tới, cố ý làm bộ như thoải mái.
"À -- mẹ, chúng con sẽ về nhà ngay, mẹ cứ yên tâm đi." Nhưng thực sự bà xã của mình ở đâu thì cậu vẫn còn không biết. Rốt cuộc tại sai Lâm Trí lại nói dối mẹ? Tất cả là vì mẹ cậu không thích phụ nữ nửa đêm vẫn chưa về nhà, cho nên Lâm Trí không tìm thấy được Vũ Hạm cho nên không dám trở về, mà báo về nhà họ ở với nhau, như vậy Vũ Hạm sẽ không bị cha mẹ nói.
Quan Vũ Hạm ăn xong, muốn nhìn xem mấy giờ rồi, mới nhớ điện thoại đã tắt máy.
Lâm Trí lại càng không ngừng gọi điện cho cô, hi vọng cô sẽ mở máy, không được thì lại nhắn tin, như vậy khi cô mở máy sẽ nhìn thấy ngay.
"Bà xã à: bởi vì lo lắng, cho nên tức giận. Bởi vì yêu em, cho nên sợ mất đi em. Bởi vì không hiểu em, cho nên khiến em tức giận."
Quan Vũ Hạm vừa mới mở điện thoại thì nhìn thấy tin nhắn này, trong lòng bỗng thấy cảm động, thì ra được người yêu quan tâm lại tốt như vậy.
Lâm Trí thấy tin nhắn báo: đối phương đã tiếp nhận. Lập tức gọi ngay cho Quan Vũ Hạm. Điện thoại vừa thông, lại không thấy ai nói chuyện, nghe thấy bên kia có tiếng người khóc.
"Alo? Vũ Hạm, em làm sao vậy bà xã? Ai khi dễ em sao? Mau nói cho anh biết em ở đâu đi?" Quan Vũ Hạm nghe thấy Lâm Trí quan tâm nói, trong lòng không thể chịu nổi, ô ô. . . . . . . . . bật khóc. Lâm Trí cảm thấy cuống cuồng, nhất định cô đã gặp phải nguy hiểm, lúc này cậu giống con kiến bò trên chảo nóng, không biết đi nơi nào tìm.
"Bà xã, em đừng khóc, mau nói cho anh biết em ở đâu đi?" Lâm Trí cực kỳ sốt ruột.
Quan Vũ Hạm cố gắng nhịn đi nước mắt cảm động, nói cho cậu biết địa chỉ. Phụ nữ đúng là được làm bằng nước, một cái tin nhắn, một câu nói ngọt ngào, đã khiến cô khóc tất tưởi.
"Được rồi, em đừng đi đâu nhé, ở đó chờ anh." Lâm Trí vội cúp điện thoại, lái xe đi tới địa điểm
Bởi vì Quan Vũ Hạm tức giận, sau đó ăn quá nhiều mực, lại còn khóc nữa, cảm xúc thay đổi quá lớn, khiến dạ dày không thể chịu nổi, cái bụng lại bắt đầu đau.
Có lẽ là dì cả của cô sắp tới, có lẽ là thức ăn trong dạ dày đang tác quái, khiến bụng càng ngày càng đau hơn. Hai tay dùng sức ấn bụng, hi vọng sẽ khá hơn chút.
Mà một màn này vừa lúc lại bị Lâm Trí nhìn thấy chạy tới.
“ Bà xã, bà xã em làm sao vậy?” Lâm Trí chạy nhanh tới.
“ Đau” Quan Vũ Hạm từ trong kẽ răng nặm ra một chứ.
“ Không được, phải đi bệnh viện thôi.” Lâm Trí nói xong liền ôm lấy Quan Vũ Hạm.
“ Không, mau về nhà.” Quan Vũ Hạm cảm thấy dì cả của mình sắp tới.
“ Không được, phải đi, đau thành như vậy mà còn mạnh miệng.” Lâm Trí nhanh chóng khởi động chiếc xe.
“ Em không sao, là dì cả tới.” Quan Vũ Hạm đành phải nói ra cho tên ngốc này.
“ Ai cơ? Dì cả nào? Sao anh không biết em có dì cả nhỉ?” Lâm Trí hỏi. Quan Vũ Hạm thất bại cái người trước mặt. Thật sự hối hận vì đã tìm người nhỏ hơn mình, cái gì cũng không hiểu được.
“ Ôi trời, chính là cái kia, mỗi tháng một lần.” Quan Vũ Hạm không thể làm gì khác hơn là đành giải thích cho chồng của mình.
“ A - - hiểu rồi.” Lâm Trí cũng hiểu ra.
“ Thì ra dì cả lợi hại như vậy!” Lâm Trí vốn có bản tính thay đổi, cho nên lúc này vẫn còn không quên hài hước một chút.
Cả ngày hôm nay Vũ Hạm luôn luôn bận rộn mệt ૮ɦếƭ đi được, sau khi lên xe cũng không còn đau bujnh như vậy nữa, từ từ ngủ thiếp đi mất. Không cần phải nói, chắc chắn đi tìm Chu công mất rồi. Lâm Trí nhìn cô mệt mỏi, trên mặt còn có dấu vết đã khóc, cho nên không khỏi đau lòng, cậu lái xe ổn định, chỉ sợ đánh thức cô mất.
Đi về tới nhà, Quan Vũ Hạm còn chưa tỉnh lại, Lâm Trí nhẹ nhàng bế cô lên, đóng kỹ cửa xe. Cha mẹ đã ngủ, nên cậu lặng lẽ đi lên trên lầu, chỉ sợ đánh thức bọn họ, vì cậu cũng không muốn họ chỉ trích vợ yêu của mình.
Đi tới căn phòng của mình, cậu đặt cô lên giường, rút tay ra ngoài, thấy toàn là máu. Lúc ấy dọa cho Lâm Trí giật mình.
“ À, đây chính là dì cả tới?” Hết cách rồi, bà xã đang ngủ cho nên không thể kêu dậy, vì vậy lầy ra quần áo sạch sẽ, tự thay cho cô. Một màn này khá quen thuộc, lần đó say R*ợ*u trước khi kết hôn, cô nôn ra cả người, cho nên cậy cũng thay quần áo cho Quan Vũ Hạm, không ngờ cũng bởi vì một lần đó, cho nên cậu mới lừa được bà xã về nhà. Lần đầu tiếp xúc, lần đầu tiên vuốt ve, cảm giác thật mềm, thật trơn thật mịn, đây chính là cảm giác lúc đó.
Lần nữa tiếp xúc, vẫn còn cảm giác ban đầu, chỉ là tăng thêm rất nhiều cảm giác tốt đẹp, vì vậy thân thể của cô cũng đã hoàn toàn thuộc về chính mình, vô số lần đã thân mật, đã chôn sâu rất sâu mầm mống của mình, đó chính là yêu. Cậu đã điên cuồng mê luyến cô gái ngủ say lúc này cỡ nào.
“ Đúng, em - - Quan Vũ Hạm chính là người phụ nữ của anh, cả đời. Anh muốn em, cả đời muốn em.” Lâm Trí quay về phía bà xã đang ngủ ngọt ngào mà cam kết. Thật đáng tiếc, những lời trân quý như vậy chỉ có thể chia sẻ cùng không khí.
A, đúng rồi, không phải mỗi lần đều phải dùng một thứ đó ngăn lại mới được sao? Nếu không khắp nơi đều là máu. Vì vậy, Lâm Trí lục tìm khắp phòng.
“ Cô gái ngốc, giấu ở đâu rồi? Chẳng lẽ không có?” Không còn cách nào đành phải xuống lầu đi cầu cứu mẹ!
Gõ cửa phòng mẹ, nhưng lại không mở nổi miệng.
“ Con trai, đã trễ thế này, có chuyên gì vậy?” Mẹ cậu mơ mơ màng màng hỏi.
“ Uhm, mẹ cho con một gói cái kia đi.” Lâm Trí đỏ mặt nói ra.
“ Con trai, con nói cái gì vậy? Sao mẹ nghe không hiểu gì?” Mẹ cậu tỉnh táo hơn nhiều.
“ Trời ơi, ngất mất.” Lâm Trí buồn bực, cậu thật vất vả mới nói ra lời, nhưng mẹ lại không nghe hiểu,
“ Con ngất, ta còn muốn ngất hơn? Nửa đêm không chịu đi ngủ, chạy tới đây ngất cái gì.” Mẹ cậu dạy dỗ con trai.
“ Mẹ, là cái dó, chính là mỗi tháng dùng một lần dó.” Lâm Trí ấp úng nói, giống như bị vắt sữa bò, từng câu từng chữ nói ra. Ai! Thật là làm khó cho Lâm Trí rồi, đường đường một đấng mày râu mở mồm muốn băng vệ sinh, thật là rất mất mặt!
“ Con trai, con làm sao vậy? Có phải vợ con dùng không? Con bé đâu? Sao nó không tự xuống hỏi?” Mẹ cậu tức giận nói.
“ À, cô ấy tới cái kia, thân thể có chút bất tiện. Nhanh lên một chút đi mẹ?” Lâm Trí thúc giục.
“ Hừ! Thật là giỏi! Lại kêu ông xã mình đi làm chuyện như vậy.” Mẹ cậu oán trách nói. Vừa nói vừa đi lấy ra một túi.
“ Cảm ơn mẹ.” Sau đó chạy nhanh lên lầu.
“ Thằng nhóc ૮ɦếƭ tiệt” mẹ cậu cười rồi đóng kín cửa, đồng thời bắt đầu có chút ghen tị đối với con dâu. Lại dám đi sai con trai mà mình mến yêu.
Lâm Trí đi tới phòng ngủ, Quan Vũ Hạm vẫn còn ngáy ò o. Nhìn thấy vợ yêu ngủ ngon như vậy, cho nên không thể đành lòng đánh thức. Mồ hôi chảy xuống, đành tự mình phải làm vậy. Nhẹ nhàng di chuyển thân thể của cô, mặc vào áo ngủ cho cô, chỉ còn lại thứ bảo vệ cuối cùng.
“ Sợ cái gì, đó là bà xã của mình, động thủ, đi vào cũng đã vào rồi, còn xấu hổ cái gì nữa?” Lầm bầm lầu bầu nói, cứ có cảm giác mình làm chuyên xấu.
Cởi cái quần cuối cùng, ông trời.....
“ Cô ngốc, bình thường không để cho cậu nhìn, hôm nay cậu muốn mở to hai mắt ra nhìn, rất đẹp mắt.” Lâm Trí thưởng thức thứ ở trước mặt, da thật trắng, hơn nữa nổi bật nơi đó chính là rừng rậm. Khiến người anh em của cậu không khỏi ngẩng đầu.
Không tốt là có một ít chất lỏng màu đỏ đang chảy ra ngoài, Lâm Trí luống cuống tay chân ở trước mặt nó. Đúng là binh tới tướng chặn nước tới giấy hút. Toát hết cả mồ hôi.
Nhẹ nhàng giúp cô mặc xong quần áo tử tế, giúp cô đắp lên cái chăn thật mỏng, còn mình đứng dậy đi tới bàn ngồi. Vì cậu vẫn chưa buồn ngủ.
Cậu không ngờ mình sẽ yêu một người như vậy, yêu tất cả của cô, tối nay thấy nước mắt trên mặt co, tim cậu giống như bị phỏng, rất khổ sở, thì ra đây chính là mùi vị đua lòng. Không biết trong lòng của cô đã tiếp nhận lấy tình yêu của cậu được chưa, mỗi một lần nhìn cô đều không thấy được, mặc dù lựa chọn cùng cậu kết hôn, thế nhưng tất cả chỉ theo tự nhiên, nếu như ban đầu cô biết, giữa họ không có xảy ra quan hệ thì cô có còn kết hôn nữa không. Bất kể thế nào, lấy được cô, nhất định cô phải làm người của cậu, cả đời, ai cũng không thể có được cô, mỗi một lần nghĩ đến Quan Vũ Hạm, cậu dều không thể khống chế được mình. Trước sau như một.
Lần trước Ma Điêu và Ma Đát đến xem tình hình, phát hiên Quan Vũ Hạm rất mê người, cho nên cũng không nhẫn tâm ra tay, xem ra danh hieu của bọn họ cũng nên sửa lại: chỉ giết đàn ông, không giết phụ nữ xinh đẹp. Thật sự là sắc đẹp trước mắt, tiền mặt cũng không thèm lấy.
Nhưng Mạnh Tuệ Nhàn đã thuê bọn họ, hai người đều là báu vật, cho nên phải làm thế nào mới biến thành vật của mình. Bọn họ vẫn còn suy nghĩ một chút, đơn giản là miệng chó không mọc ra ngà voi!
Ngày thứ hai, Quan Vũ Hạm tỉnh lại, phát hiên dì cả của mình đã tới, thế nhưng không rõ hôm qua mình đã làm những điều gì! Nhìn lại Lâm Trí không có ở đây.
“ Ôi chao - - sao dậy sớm như thế.” Vừa nhìn thời gian, má ơi, hơn chín giờ, muộn, muộn mất rồi, nhanh chóng rời giường, đưa tay nhặt lấy tờ giấy, cầm lên nhìn xem: bà xã, cẩn thận dì cả của em nữa đấy. Yêu em. Lâm Trí.
Quan Vũ Hạm nhìn xong cảm thấy vui mừng, tất cả cũng đã trở lại như bình thường rồi.
Sau khi vệ sinh một chút, cô liền xuống lầu.
“ Mẹ, sớm như vậy.”
“ Ừ, không còn sớm.”
Quan Vũ Hạm cảm thấy hôm nay bà hơi khác thường, hình như mất hứng, rốt cuộc là bị làm sao? Không thể hiểu nổi. Lắc đầu một cái đi tới phòng bếp.
“ Vũ Hạm ăn xong tới đây một chút.”
“ Dạ, con biết rồi, mẹ.”
Quan Vũ Hạm ăn sáng xong, đi tới phóng của em chồng.
“ Ngồi đi.”
“ Vâng”
Quan Vũ Hạm cảm thấy không khí đang bị đè nén, giống như cảnh sát đnag thẩm vấn trộm. Cô chưa từng thấy bà nghiêm túc như thế, giống như trời sắp sụp xuống đất vậy.
“ Mẹ, chuyện gì vậy?” Quan Vũ Hạm đánh vỡ không khí khẩn trương.
“ Vũ Hạm, con lớn hơn vài tuổi so với Lâm Trí nhà chúng ta, có một số việc con phải biết cái gì nên làm, cái gì không nên làm.”
“Mẹ, con làm sai chuyện gì sao?” Quan Vũ Hạm thật sự không hiểu nổi, vì sao sáng sớm mà mẹ chồng đã gọi cô ra dạy bảo.
“A Trí là đàn ông, phải làm chuyện lớn, còn chuyện nhỏ trong nhà, về sau con đừng sai nó làm” Mẹ chồng nói tiếp.
Cuối cùng Quan Vũ Hạm cũng hiểu rõ, thì ra là đau lòng cho con trai, nhưng cô cũng đâu có sai cậu làm chuyện gì mà? Chẳng lẽ cái đuôi hồ ly của mẹ chồng cũng lộ ra rồi. Bạn bè cô đầu nói rằng mẹ chồng đều thương con trai, không thương con dâu, lúc ấy cô còn không tin, thì ra là thật.
Nếu như Hoắc Giai biết tối ngày hôm qua đều do con trai làm hết, có khi lại xỉu tại chỗ vì tức.
Quan Vũ Hạm tự nhiên bị dạy dỗ một trận, tâm tình cực kỳ khó chịu, liền trở về phòng, nằm xuống, hết sức buồn bực.
Lâm Trí trở lại công ty, bắt tay chỉnh sửa công việc một chút, bởi vì không yên lòng với Quan Vũ Hạm, cho nên buổi trưa lại chạy trở về.
Trong lòng Quan Vũ Hạm phiền muộn, vì vậy cầm lấy ly R*ợ*u, đi đến bình R*ợ*u Lâm Trí thích uống, rót lên uống…. bởi vì uống quá nhanh, nên ho sặc sụa. tửu lượng của cô như vậy còn dám uống R*ợ*u, hơn nữa dì cả lại tới, uong1 xong bụng bắt đầu đau.
Miệng thì thỏa mãn, nhưng bụng thì thê thảm, đau đến nỗi cả trán cũng toát ra mồ hôi lạnh. Hai tay dùng sức che bụng, đay là động tác phải làm mỗi lần dì cả tới. Như vậy sẽ khá hơn chút.
Lâm Trí đẩy cửa đi vào, nhìn thấy Quan Vũ Hạm nằm ở trên giường, thân thể co quắp, gấp gáp chạy tới.
“Bà xã, sao vậy? Lại bắt đầu đau sao?” Lâm Trí thấy trên trán Quan Vũ Hạm toát ra mồ hôi.
“Ừ” Quan Vũ Hạm khổ sở trả lời cậu.
Lâm Trí thấy cô khổ sở như vậy, trong lòng không khỏi khó chịu.
“Đi, đi bệnh viện nào”Nói xong muốn ôm cô đi.
“Không” Quan Vũ Hạm tránh khỏi tay cậu.
“Như vậy làm sao có thể chịu được, chắc chắn sẽ có cách” Lâm Trí thấy cô như vậy, rất đau lòng.
“Không có chuyện gì, chút nữa sẽ tốt thôi” Quan Vũ Hạm kiên trì không muốn đi.
Lâm Trí không có cách nào, vì vậy mở máy tính ra, tra tìm tài liệu liên quan, hi vọng có thể có cách ngừng đau.
“Có rồi, em chờ chút” Lâm Trí chạy xuống lầu.
Đi tới siêu thị, lấy túi nước ấm, còn có đường đỏ. Sau đó đi tới tiệm thuốc, thì ra là có thuốc có thể trị đau dì cả tới.
Nhưng mà, không tiện mở miệng, đi tới đi lui, hi vọng chính mình có thể tìm được thuốc cần, nhìn hoa cả mắt, sau đó có một nhân viên phục vụ đi tới.
“Tiên sinh, anh muốn thuốc gì? Là cái này sao?” Nhân viên phục vụ cầm lên đò dùng vợ chồng cho Lâm Trí nhìn.
“Hả…Không phải” Lâm Trí lúng túng lắc đầu trả lời.
Nhân viên phục vụ hiểu ra.
“tiên sinh muốn cái này sao?” Nhân viên phục vụ cầm lên thuốc giảm đau hỏi. Lâm Trí nhìn thấy đúng rồi, gật đầu một cái. Lấy thuốc đi tính tiền. Tốc độ nhanh chóng.
Về đến nhà, mẹ cậu thấy con trai lo trong lo ngoài, cảm thấy không vui.
“Con trai, con đang làm gì vậy?”
“Mẹ, Vũ Hạm đau bụng, cái này có thể ngừng đau” Lâm Trí vội vàng nói.
Hoắc Giai chưa từng nhìn thấy con trai làm những việc này, cảm thấy con dâu thật là yếu ớt. Mình đau lòng cho con trai, nhưng chưa chắc con trai đã cảm kích, nhìn vẻ mặt con trai lo lắng như vậy cũng biết. Nhưng cũng không thể mặc cho con dâu sai bảo con mình.
“A Trí, Vũ Hạm cũng quá yếu ớt rồi! Phụ nữ nào mà không có cái này, nếu như đều giống con bé, không phải là rất rối loạn sao!” Hoắc Giai e6 ẩm nói, không biết khi nào con trai có thể quan tâm tới mình như thế.
“Mẹ, con không thể nhìn thấy cô ấy khó chịu? Như vậy sẽ khá hơn chút!” Cầm lấy mấy thứ chuẩn bị lên lầu.
“Con trai mình lúc nào thì trở nên chịu khó như vậy, trước kia cái gì cũng không thèm quản, tuy nhiên coi như hiểu chuyện, chỉ là không có lấy lòng như vậy, đây cũng không phải là tác phong của nó?” Hoắc Giai lầm bầm nói xong, con trai đã sớm không còn thấy bóng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc