Ông Xã Là Người Thực Vật - Chương 07

Tác giả: Văn Nhất Nhất

Ngày mùng một tháng chín, là ngày tựu trường. Hứa Chấn Thiên đã hứa, Lâm Du có thể tiếp tục đi học, nhưng phải đảm bảo mỗi ngày vẫn phải chiếu cố Hứa Mạch như trước.
Không nghĩ tới Hứa Chấn Thiên sẽ chủ động nói tới chuyện này, Lâm Du trầm mặt một lát, cuối cùng gật đầu một cái.
“Lâm Du” Mới vừa bước vào phòng học, Lâm Du liền nghe được một giọng cao ✓út gọi mình. Bước chân hơi ngừng lại, theo tiếng nói nhìn qua, chính là Cố Nhiên.
Cố Nhiên, con trai duy nhất của xí nghiệp Cố Thị, thiếu gia nhà giàu anh tuấn tiêu sái, thân hình cao lớn, tính cách…trẻ con.
“Lâm Du, em muốn đăng kí tham gia trường học nghệ thuật phải không? Có muốn anh giúp một tay hay không, đảm bảo em được chọn” Mấy bước đi tới trước mặt Lâm Du, Cố Nhiên một bộ dạng khoang thai.
Trường nghệ thuật D tuyển chọn, ba năm một lần, làm như vậy là để có thể chọn ra đủ dạng nhân tài, đồng thời là tìm người thích hợp vào giới giải trí. Đã từng có Lâm Du, quả thực trúng tuyển, cũng đứng được trên hạng cao. Sau đó tham gia không ít cuộc thi đấu quốc tế, có thể nói nổi tiếng nhất thời.
“không cần” Lạnh lùng liếc mắt nhìn Cố Nhiên một cái, Lâm Du tùy ý tìm một chỗ ngồi xuống. Cô của bảy năm trước, đơn thuần muốn dựa vào năng lực của bản thân để chứng minh chính mình. Nhưng trên thực tế, cô cuối cùng được cái gì?Có kết cục vừa bi kịch vừa buồn cười.
“Không nên lạnh lùng như vậy mà.” Không bị lạnh nhạt của Lâm Du đả kích chút nào, Cố Nhiên ưỡn người mặt mày vui vẻ đến vị trí bên cạnh Lâm Du, vỡ иgự¢ một cái, “Vậy em nghĩ, có cái gì anh có thể giúp không?”.
Bình thường Cố Nhiên cũng hay chạy tới bên cạnh Lâm Du tiếp cận, nhưng rất ít khi được đáp lại. Như hôm nay được đáp trả như vậy, thật là để cho Cố Nhiên cao hứng không dứt.
“Không có” Lâm Du tiện tay từ trong túi lấy ra một quyển tạp chí ẩm thực, mở ra nhìn. Tạp chí là ở quán sách gần trường mua, không dày lắm, xem một chút để Gi*t thời gian.
“Ồ? Lâm Du, em cũng xem tạp chí sao?” Kinh ngạc nhìn Lâm Du, Cố Nhiên kêu lên.
Danh tiếng Lâm Du mặc dù có thể lan rộng Đại học D, ngoại trừ vẻ đẹp cùng lạnh lùng, cô lại chính là người có thành tích học tập đáng ngưỡng mộ. Rõ ràng trong nhà không thiếu tiền, hằng năm lại vinh danh lấy được học bổng, làm không ít người hâm mộ cùng ghen ghét.
Không thể nghi ngờ, Lâm Du chính là tâm can bảo bối của các vị giáo sư đại học D. Bản thân cô cũng coi trọng việc học tập cực kì, thái độ rất là nghiêm túc, ngoài giờ học cô thích ngâm mình trong thư viện.
Vậy mà giờ phút này, cô lại lấy ra một quyển tạp chí cùng môn học không liên quan, như vậy gây nên biết bao kinh sợ.
“Không thể xem” Liếc liếc Cố Nhiên, Lâm Du cuối đầu xuống, tâm trạng vui vẻ thưởng thức thông tin trong tạp chí mĩ thực.
“Không…không phải vậy” Cố Nhiên trả lời có chút chần chờ, muốn nói lại thôi, ánh mắt phức tạp.
Những cô gái khác xem tạp chí, dĩ nhiên là bình thường. nhưng mà người đang ngồi trước mặt hắn là Lâm Du a! Có thể lãng phí thời gian làm mấy chuyện nhàm chán đó sao? Chẳng lẽ gả cho người rồi liền mất đi ý chí chiến đấu, không dự định chăm chỉ học tập nữa?.
Nếu quả thực là như vậy, Lâm Du vẫn là Lâm Du, hay là trong tâm hắn đã khắc sâu một nữ thần Lâm Du chí cao vô thượng hao khôi của trường sao? Đột nhiên, Cố Nhiên cảm thấy tâm linh của hắn bị tổn thương nặng nề.
Thấy Cố Nhiên tựa hồ không có ý định rời đi, trong phòng học bốn phương tám hướng tầm mắt nhìn sang càng dày đặc, Lâm Du giải thích: “Ngày đầu tiên học kì mới, sách chuyên môn còn chưa phát tới”.
“Đúng nha! Anh quên mất! Lâm Du em là không có sách chuyên môn xem mà, ha ha, ha ha!” Sờ sau ót cười ngây ngô hai tiếng, Cố Nhiên cuối cùng cũng an lòng.
Nhìn Cố Nhiên cười ngây ngô không chút che giấu, Lâm Du rất là bất đắc dĩ, gật đầu một cái: “Ừm”.
“Anh sẽ giúp em đi lấy sách” Cố Nhiên lập tức biểu hiện, ra đề nghị.
“Được, cảm ơn” Lấy được sách về, cô liền có thể đổi nội dung đọc cho Hứa Mạch. Nghĩ tới đây, Lâm Du không tự chủ nhếch miệng, lộ ra nụ cười vô cùng nhạt nhẻo.
“Không, không cần cảm ơn!” Lâm Du đây là cười với hắn sao…cười? Không hề dự đoán được sẽ được Lâm Du cảm ơn, Cố Nhiên lung túng gãi đầu một cái, mặt đỏ lên.
Sau đó, Lâm Du cuối đầu xem tạp chí, Cố Nhiên cũng không hỏi thêm gì nữa.
Hôm nay nói với Lâm Du nhiều như vậy, Cố Nhiên rất là hài lòng. Lưu luyến liếc nhìn Lâm Du một cái, thành thành thật thật về chổ của mình.
Hắc hắc! Coi như nữ thần gả cho người khác, cũng không ảnh hưởng tí nào sùng bái của hắn đối với nữ thần! Nữ thần giỏi nhất, vĩnh viễn là nữ thần trong tâm của hắn.
Bất quá vừa nghĩ tới nữ thần cứ như vậy gả cho Chu Tuyền…Ô ô, quá thương tâm! Bất kể, hắn chính là muốn làm bằng hữu với nữ thần! Ai cũng không ngăn được bước chân hắn chạy về phía nữ thần.
“Cố đại thiếu, thành quả hôm nay không tệ nha! Có tiến bộ!” Cố Nhiên vừa trở lại chỗ ngồi, liền gặp phải một đám bạn hữu trêu ghẹo.
“Hư, hư! Nhỏ giọng một chút! Dừng đẻ cho nữ thần của ta nghe được!” Động tác thô lỗ đè lại hai cái người anh em ở trên bàn học, Cố Nhiên thấp giọng.
“Hu…” Mọi người nhất trí lên tiếng,không mang theo ác ý, nở nụ cười.
Cố Nhiên thích Lâm Du, ở Đại học D không phải bí mật, cũng không ai cảm thấy không nên. Nam sinh Đại học D có hảo tâm với Lâm Du, ban bọn họ thì có hơn phân nữ nam sinh đối với Lâm Du ôm lòng hảo cảm. Chỉ bất qúa Lâm Du từ trước tới giờ luôn từ chối lấy người ngoài ngàn dặm, mọi người cũng đều thức thời, sẽ không đi quấy rầy an bình của nữ thần.
Mà chuyện “Lâm Du” gả cho Chu Tuyền, mặc dù giới thượng lưu thành phố D đều biết, nhưng trong trường học cũng chẳng có bao nhiêu người biết đến.
Giống như Cố Nhiên, một lần trùng hợp biết được chân tướng, chuyện này chính là âm thầm thương tổn hắn! Chắc hẳn là không muốn nhắc tới chuyện này, nên đối mặt với ai cũng không đề cập tới! Ngược lại, ngược lại hắn cũng không đến tham dự hôn lễ, hắn cái gì cũng không biết, không biết.
Nói tới, Lâm Du cũng sẽ xuất hiện tình trạng như vậy.
Thời điểm đó Lâm Du quá mức lạnh lẽo cô quạnh, ở lớp học không có bằng hữu chí giao, cũng chưa nó tới bạn bè thân thiết, tự nhiên sẽ không nói với ai cô cùng hội trưởng hội học sinh Chu Tuyền có hôn ước. Đối với Lâm Du mà nói, cô không thích phụ thuộc vào người khác mà nổi trội, bất cứ chuyện gì cô cũng dựa vào năng lực của mình thực hiện.
Mà Chu Tuyền, ở tôn trọng nguyên tắc Lâm Du quyết định, hay là nói không giám tự tiện chọc giận Lâm Du, cũng chưa từng ở trường tiết lộ.
Cho nên, cho dù hôn lễ giữa hai người hiện nay đã đè xuống cái gọi là trình tự “thực hiện” theo lẽ thường, người biết chân tướng trong trường học cũng không nhiều.
Phàm là một hai người ở trường học biết được bí mật của Lâm Du, sợ rằng ba người Lâm Hồng Tín cũng không giám không có sợ hãi, làm việc nữa điểm quay đầu cũng không để lại! bọn họ là định thao túng đổi hôn sự của Lâm Du, người ngoài cũng sẽ không biết, cũng sẽ không mang đến cho bọn họ bất kì mầm tai học nào.
Động tĩnh nam sinh bên này quá lớn, các nữ sinh trong phòng học tự nhiên cũng nhìn rõ rang, quay đầu lại nhìn một cái Lâm Du mặt đầy lạnh lẽo cô quạnh, nhất thời bĩu môi một cái, ríu rít nhỏ giọng nghị luận.
Lâm Du nhắm mắt, bên tai truyền tới rõ ràng lời nói của các nữ sinh tốp năm tốp ba nghị luận. không ngoài chính là những từ ngữ có chút chua chua, có chút đánh giá coi như đúng trọng tâm, có chút ác ý đã kích, nhưng cũng giả vờ không nghe được.
Suy nghĩ kĩ một chút, cô tựa hồ đã từng làm một người thất bại. Không có bạn bè, cũng không có xã giao ngoại trừ người nhà, một khi bị bỏ qua, cho dù một hạt cát nhỏ bé, cũng không làm cho bất luận kẻ nào coi trọng.
Không khỏi không thừa nhận, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình đem cô dạy dỗ rất thành công. Nếu là Lâm Du trước kia, nhất định đối với những lời bàn này chẳng thèmm để ý tới. Bất kể là tốt, hay là xấu, cô đều tất cả bịt tai không nghe, tạm thời không có quan hệ gì với cô.
Trong lúc cô còn rất nhỏ, Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình luôn thường xuyên cảnh báo cô: “Cô quá ưu tú, không chịu nổi nữ xinh khác ghen tị! Thà tự hạ thấp mình cùng các nàng so đo, còn không bằng triệt triệt để để miệt thị. Ngược lại không cùng một tầng lớp người, căn bản không cần để ý tới.
Lâm Du thời điểm đó, là thật lòng tin tưởng lời nói của ba mẹ, cho rằng ba mẹ nói đúng, là chính xác. Cho nên, cô từ từ học được không thèm để ý chuyện người bên cạnh, không để ý lời đòn đãi nhảm nhí kia, ngẩng đầu ưỡn иgự¢ sống ở trong thế giới riêng của mình.
Cô một mực như mong muốn của Lâm Hồng Tín cùng Tôn Uyển Đình, lạnh như băng đem tất cả mọi người vây ở vòng bên ngoài, đem thế giới của mình thu nhỏ lại chỉ gồm có người nhà tồn tại, cự tuyệt tất cả người ngoài đến gần, cũng không thích bị người khác làm phiền, đem chính mình vững vàng bao vây trong một thế giới khác.
Cứ như vậy, cô gắng gượng đem chính mình ép thành loại người bị nam sinh xa lánh, bị nữ sinh bài xích ghét bỏ.
Bất quá hiện nay, Lâm Du không thể nào tiếp tục ngây ngốc để mặc cho chính mình đến mức độ tứ cố vô thân. Vô luận như thế nào cô nhất định phải cải biến! Bất kể là cô thay đổi cách xử xự, hay là thay đổi cách nhìn của người khác đối với mình, cô đều cố gắng muốn thử.
Nghĩ như vậy, Lâm Du bỗng nhiên đứng lên, cầm sách vở cùng ba lô, đi tới bên canh mấy nữ sinh đang hăng hái nghị luận về cô, mặt không đổi sắc ngồi xuống.
Lâm Du hành động như vậy, quả thực dọa tất cả mọi người trong phòng học giật mình.
Phàm là những người nhận biết Lâm Du đều biết, cô cho tới bây giờ đều cô độc một mình, không thích tiếp xúc với bạn học, cũng không thích ngồi chung với người khác. Trừ phi vạn bất đắc dĩ, vị trí bên người Lâm Du vĩnh viễn đều là trống không.
Nhưng hôm nay, Lâm Du lại chủ động chạy tới ngồi chung một chỗ với các cô rồi hả? Chẳng lẽ là nghe được những lời các cô nói? Thanh âm của các cô rất nhỏ, có chú ý để cho Lâm Du không nghe được a…
Ngồi ở vị trí bên cạnh Lâm Du mấy nữ sinh sắc mặt lúc đỏ lúc trắng, vừa cuống cuồng lại lúng túng còn chột dạ, rất sợ Lâm Du ngay trước mặt mọi người gây chuyện cùng các cô. Lấy danh tiếng của Lâm Du ở đại học D, các cô khẳng định không quá một lát, sẽ bị tập thể tất cả nam sinh khinh bỉ.
“Chuyện gì vậy, nữ thần dự định ăn khói lửa nhân gian rồi hả?” Cố Nhiên nháy mắt mấy cái, nhỏ giọng hỏi bạn học bên cạnh. Ngàn vạn lần đừng nói cho hắn biết, đây chính là hậu di chứng sau khi kết hôn? Hắn không nhận nổi.
“Có lẽ là vậy” nam sinh chung quanh đồng loạt gật đầu, đầu óc mơ hồ nhìn bóng lưng Lâm Du. Nếu không nữa thì, nữ thần chính là gặp phiền toái gì?
“Cái đó, xin hỏi Lâm Du, cô có chuyện gì không?” Thật lâu không thấy Lâm Du mở miệng, Vương Dung Dung cách Lâm Du gần nhất hỏi.
“Không có” Lâm Du như cũ liếc nhìn tạp chí, hoàn toàn không biết hành động của cô mang tới bao nhiêu ảnh hưởng cho người xung quanh.
“Ồ. Vậy….cô tiếp tục xem sách, tôi không quấy rầy cô” Được Lâm Du trả lời, Vương Dung Dung một trận vui vẻ từ trước đến nay chưa từng có. Phải biết, không phải ai cũng được Lâm Du trả lời lại. Cũng có lẽ, cô ở trong mắt Lâm Du ấn tượng cũng không tệ lắm.
Chẳng qua là nghĩ đến mình vừa ở sau lưng Lâm Du nói xấu cô giả mù sa mưa gì đó, Vương Dung Dung khẩn trương cắn cánh môi, đột nhiên cảm giác vô cùng áy náy. Sớm biết, cô không nói Lâm Du như vậy rồi.
Lâm Du thay đổi. Đây là vấn đề đang được thảo luận sôi nổi cả buổi trưa, tất cả mọi người đều chung cảm thụ. Trong đó, lúc này Cố Nhiên cùng Vương Dung Dung là cảm xúc sâu sắc nhất.
Cố Nhiên chẳng những thành công được Lâm Du đáp trả, còn thuận lợi giúp Lâm Du nhận sách chuyên ngành học kì này, liên tiếp được mấy âm thanh cảm tạ.
Mà Vương Dung Dung ở bên này, chương trình học buổi sáng vừa kết thúc, Lâm Du chủ động muốn biết phương thức liên lạc, còn nói lần sau hy vọng có thể tiếp tục ngồi cùng nhau.
Lúc đó Cố Nhiên cùng Vương Dung Dung đều không nhịn được kinh ngạc, sau khi phản ứng chỉ cảm thấy vui mùng cực hạn, xoay người liền nói với những bạn học khác chuyện này quá kì diệu đi.
Mười hai giờ trưa, chương trình học buổi sáng kết thúc. Lâm Du đi ra khỏi phòng học, trực tiếp đi đến phòng ăn.
Thời khóa biểu học kì này đã phát đến, buổi chiều Lâm Du còn có hai tiết học, không kịp trở về Hứa gia. Vì vậy cô dự định cơm nước xong sẽ đi thư viện mượn hai quyển sách về y học, xem một chút có trợ giúp gì được với Hứa Mạch hay không.
Mặc dù phát hiện Lâm Du thay đổi, cũng không ai giám đường đột đi mời Lâm Du cùng ăn cơm trưa. Ngay cả Cố Nhiên, cũng là lưỡng lự mấy bước, cũng không có tiến lên.
Con đường sân trường vừa quen thuộc vừa xa lạ, Lâm Du như cũ cô độc một mình, như cũ chịu đủ loại ánh mắt nhì chăm chú.
Chỉ bất quá, Lâm Du hiện nay tâm đã bất đồng, sẽ không thanh cao cố làm ra vẻ như không thấy.
Mỗi lần gặp phải người đối diện quan sát, cô đều sẽ lễ phép đưa mắt nhìn qua, thỉnh thoảng gặp phải nữ sinh đang cười rực rỡ, còn hướng họ gật đầu một cái. Cho dù cô chưa từng cười một cái, vẫn thu hoạch không ít lời khen bất đồng với trước đây.
Phòng ăn trường học cũng không quá buồn tẻ, Lâm Du không vội đi xếp hang, cũng không đi nhanh. Đụng phải cảnh đẹp ý vui cảnh sắc, còn tận lực thả chậm bước chân. Nơi này với bệnh viện tâm thần không khí thoải mái hoàn toàn bất đồng, với khí tức tràn ngập đè nén ở hứa gia là khác xa dễ dàng làm cho cô mê mệt trong đó, một lòng muốn hướng tới.
Một trận gió mát phất phơ thổi tới, Lâm Du ngẩn đầu lên, đứng dưới cây hoa anh đào , hơi hơi nhắm mắt, hưởng thụ thời khắc yên lặng này. Nào ngờ, trong chớp nhoáng này, cũng ở trong mắt người bên cạnh trở thành phong cảnh hào quang chói mắt diễm lệ.
“Triệu Tuyết Nhi, cái tên quỷ nghèo kiết xác này! Tao cảnh cáo mày, mau cút ra khỏi nhà tao! Nếu không tao sẽ làm cho mày ngay cả trường củng không ở nổi” Lâm Du nhắm mắt lại, bên tai phân phân nhuyễn nhuyễn huyên náo âm thanh thay nhau nổi lên, phần lớn đều là ca ngợi đối với cô. Mà trong đó, lại xen lẫn mấy câu uy Hi*p đe dọa không êm tai chút nào.
“Ơ, nhìn một chút bộ dáng tội nghiệp này, luôn thích giả bộ đáng thương. Theo mình thấy a, cô ta chính là kẻ Bạch Liên Hoa đáng ghét” Là thanh âm của Lâm Nhất Thiến, Lâm Du không thể nào nghe nhầm.
“Đúng…thật xin lỗi, tôi không phải cố ý…” Thời điểm nghe được tên “Triệu Tuyết Nhi”, Lâm Du chẳng qua là cảm thấy trùng hợp. Nhưng mà, đến khi nghe được thanh âm như con cừu nhỏ khi*p sợ truyền tới, Lâm Du mở mắt nhìn về rừng cây nhỏ cách đó không xa.
Triệu Tuyết Nhi, đã từng là người cùng chung phòng bệnh, hàng xóm cách vách ở bệnh viện tâm thần, ở bên trái phòng Lâm Du ở.
Không nghĩ tới trở lại bảy năm trước, cô đầu tiên gặp lại sẽ là Triệu Tuyết Nhi. Trong mắt Lâm Du hiện lên một vệt thú vị, không chần chờ chút nào đi qua hướng rừng cây nhỏ.
Ồ, Nữ thần đi chỗ nào? Cố Nhiên toàn tâm thưởng thức phong thái của nữ thần bổng nhiên tỉnh hồn, không nói hai lời, mang theo một đám anh em chạy theo.
“Ba”một tràng pháo tay vang lên, vang dội mà thâm thúy. Thời điểm Lâm Du đến gần, vừa vặn nhìn thấy bàn tay phải Triệu Linh Lộ còn chưa kịp đưa xuống.
Nhìn trên mặt Triệu Tuyết Nhi xuất hiện dấu tay phá lệ nhức mắt, Lâm Du cau mày một cái. Cũng không nói chuyện, đi lên chắn trước mặt Triệu Tuyết Nhi.
“Chị? Sao chị lại ở đây?”Lâm Du xuất hiện, đem đến Lâm Nhất Thiến kinh hoàng hô lên, trong bụng nhất thời kinh hoảng vô cùng. Cô cho là, Hứa gia sẽ không chấp nhận cho Lâm Du tiếp tục đi học! Cô cho là, từ đây về sau trong cuộc sống của cô sẽ không có Lâm Du xuất hiện, Lâm Du cũng không có khả năng ςướק đi danh tiếng của cô! Cô cho là…
“Mấy người đang làm gì? Khi dễ bạn học?” không trả lời nghi vấn của Lâm Nhất Thiến, Lâm Du mở miêng hỏi.
Tính tình Lâm Du không thích chõm mũi vào chuyện người khác. Nếu như bị khi dễ không phải Triệu Tuyế Nhi, cô nhất định sẽ không đến. Ngược lại, bởi vì bị đánh là Triệu Tuyết Nhi, cô nhất định sẽ không bỏ qua. “Người chung phòng bệnh” hàm ý của bốn chữ này, không người nào cảm nhân sâu sắc được như Lâm Du.
Về phần Lâm Nhất Thiến….Lâm Du mắt không chớp nhìn chăm chú lớp trang điểm hoa lệ trên mặt Lâm Nhất Thiến, thần sắc lạnh bang.
Lâm Nhất Thiến cho là trường học là địa phương che dấu xuống hết thảy tội ác sao? Cho là chỉ cần đưa người chị này đẩy qua Hứa gia gánh tội thay, chính mình có thể an tâm ở trường học tiêu sái nhàn nhã? Nằm mơ! Gặp thời khắc cô bước chân vào cổng trường học một lần nữa, mộng đẹp của Lâm Nhất Thiến liền nhất định sẽ rơi vào ác mộng.
“Làm sao có thể? Bọn em là….” Không lường trước được chuyện Lâm Du còn có thể hoàn hảo như lúc ban đầu xuất hiện ở trường học, Lâm Nhất Thiến luông cảm thấy là lạ chỗ nào, cảm giác bất an tăng cao.
Lần trước Lâm Du ở Lâm gia, khẳng định Hứa gia không có phát hiện thân phận chân thật của cô, Lâm Nhất Thiến hôm sau cứ yên tâm to gan cùng với Chu Tuyền đi hưởng tuần trăng mật.
Dĩ nhiên, bởi vì Lâm Du mang đi thẻ căn cước, vì không muốn bại lộ thân phận, hai người Lâm Nhất Thiến cùng Chu Tuyền không thể xuất ngoại, ngay cả máy bay cũng không giám ngồi, không thể không lựa chọn hưởng tuần trăng mật trong nước.
Mà chuyến đi trăng mật, mặc dù không lãng mạn như Lâm Nhất Thiến tưởng tượng, nhưng vẫn coi như là tốt đẹp, ít nhất Chu Tuyền đủ quan tâm, cũng đủ ôn nhu! So với bị gia ở Hứa gia phục vụ cái người thực vật Hứa Mạch, Lâm Nhất Thiến bĩu môi một cái.
Lâm Nhất Thiến tối hôm qua mới trở về. Lúc ấy, cô không biết chuyện Lâm Hồng Tín Cùng Tôn Uyển Đình cho tới nay đều không thể nào liên lạc được với Lâm Du, càng không biết vợ chồng Lâm Hồng Tín đối với thái độ của Lâm Du nổi lên hoài nghi.
Giờ phút này chợt thấy được Lâm Du, phản ứng đầu tiên của Lâm Nhất Thiến chính là, phải mau gọi cho cha mẹ cô hỏi xem rốt cuộc có chuyện gì xảy ra! Tại sao thái độ Lâm Du đối với cô có hơi ác ý?
Bất quá bây giờ, nếu bị Lâm Du ᴆụng phải, con ngươi Lâm Nhất Thiến vòng vo một chút, cười rất thiện lương: “Bọn em tham gia tuyển chọn trường học nghệ thật, đang dàn dựng kịch đây! Là đùa giỡn..ha ha”
“Mới không phải” Triệu Linh Lộ mất hứng mân mê miệng, bỗng nhiên bị Lâm Nhất Thiến bấm tay một cái.
Trong lòng cực kì không thích. Triệu Linh Lộ không tình nguyện sửa lại: “không phải khi dễ bạn học, là dàn dựng kịch.”
Lâm Nhất Thiến cùng Triệu Linh Lộ mượn cớ thật vụng về. Lâm Du ý không rõ liếc mắt nhìn hai người một cái, xoay người nhìn về phía Triệu Tuyết Nhi: “Thật sao?”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc