Nuông Chiều Vợ Nhỏ - Chương 44

Tác giả: KiuuBabies

Kết Cục
Hai người *** khoác tay nhau đi trên lễ đường. Phong Diêc Thần xiết chặt eo Mạc Nhu Nhi ghé sát bên tai nàng: " Em được lắm, đến hôn lễ của mình cũng dám đến trễ"
Mạc Nhu Nhi sợ hãi co rúm người lại tránh sự tiếp xúc của bờ môi kia vào tai nàng. Cười lấy lòng " Em..em đâu có ngủ quên, chẳng qua là muốn mình trở thành một cô dâu thật xinh đẹp nên tốn thời gian trang điểm một chút xíu "
" Nếu hôm nay em mà dám ngủ quên cho anh leo cây, anh đảm bảo sẽ khiến em ngủ mãi trên giường ko cần phải đi xuống.."
" Ha ha.. Thần.. người ta biết hôm nay là ngày cưới nên dậy từ rất sớm để chuẩn bị a "
" Nên là như vậy."
Mạc Nhu Nhi vuốt nhẹ mồ hôi trên chán. May hôm nay nàng còn đến kịp giờ, nếu ko đảm bảo nửa đời sau sẽ sống rất thảm.
" Đói chưa..?"
Mạc Nhu Nhi gật gật đầu
" Em qua kia ăn chút gì đó cho đỡ đói đi. Anh đi tiếp đãi một số người"
" Dạ "
Nói rồi Mạc Nhu Nhi ngoan ngoãn rời đi. Kì thực bụng nàng cũng đang rên cồn cào rồi. Từ sáng ngủ dậy bụng đã ko ngừng đánh trống rồi, còn phải tốn biết bao thời gian trang điểm và thay y phục. Đói ૮ɦếƭ nàng mất thôi
Đứng gắp thức ăn một lúc, vừa mới ngồi xuống một bàn cạnh đó ko lâu bỗng dưng phía trước có giọng nói truyền đến
" Đói đến vậy sao?"Mạc Nhu Nhi từ tử ngẩng mặt lên. Là Cố Phong, nàng hoảng loạn đảo mắt tìm xem Phong Diệc Thần ở đâu, tìm mãi cũng k thấy bèn liếc liếc mắt nhìn hắn nói " Anh sao lại đến đây?"
" Ba mẹ em gửi thiệp tới, tôi có thể ko nển mặt mà ko đến sao?" Cố Phong cười nhẹ nhàng, nụ cười này chua sót có, vui mừng, tự diễu cũng có. Bản thân hắn cũng biết được rằng hôm nay chính là lễ kết hôn của người con gái hắn yêu, nhưng đứng bên cạnh kề đôi lại ko phải là hắn. Vậy tại sao lại còn cố vác mặt đến đây để thêm đau lòng? Chỉ vì lâu ngày ko gặp nên cảm thấy nhớ nàng sao..? Hay chỉ vì muốn được nhìn bộ dạng vui vẻ của nàng một chút, được ngắm vẻ đẹp hạnh phúc của nàng khi diện trên mình chiếc váy cưới... hay chỉ là...
Một đống giả thiết chỉ là cứ dần dần hiện lên trong đầu hắn, một vài chỉ là có lẽ đã tích tụ thành cả một núi băn khoăn. Nếu đã là sự lựa chọn của nàng, hắn sẽ nguyện chúc nàng hạnh phúc. Người ta thường nói, tình yêu khiến chúng ta dù ko muốn cũng bắt buộc phải hi sinh. Cũng như hắn mặc dù rất ko muốn nàng cưới Phong Diệc Thần, nhưng nhìn vẻ mặt hạnh phúc đó của nàng, nhìn nụ cười toả nắng khiến mọi vật sinh sôi mà chỉ khi ở bên Phong Diệc Thần nàng mới có, hắn... đành phải buông tay.
Mạc Nhu Nhi cười nhẹ ngây ngô nói " Vậy.. vậy anh cứ tự nhiên.. tôi tôi tôi.. đi đây trước "
Mạc Nhu Nhi đứng lên định đi ra chỗ khác liền bị Cố Phong túm lấy cổ tay, ánh mắt của hắn như có luồng điện truyền sâu qua đôi mắt cô khiến cô cảm thấy có chút ko thoải mái.
" Cố tổng, mời buông tay vợ tôi ra.."
Ko biết từ khi nào Phong Diệc Thần đã xuất hiện ở gần đó dang đi tới bên cạnh. Bàn tay hắn nhẹ nhành cậy đôi tay đang nắm lấy cổ tay nàng bỏ ra sau đó ôm nàng vào lòng
Cố Phong nở nụ cười trang nhã ánh mắt thâm thuý vẫn nhìn Mạc Nhu Nhi " Tôi chỉ muốn nói lời chúc đối với em, mối tình đầu khiến tôi mê mẩn say sưa ko dứt. Nếu lựa chọn của em là hắn, em phải sống thật hạnh phúc, hãy cố gắng gánh thay cả phần của tôi. Tôi vẫn luôn ở đây chờ em, nếu hắn có dám bắt lạt làm em uất ức, hãy đến tìm tôi tôi sẽ vẫn lại thu nhận em. Tình cảm của tôi với em dù bao lâu đi nữa cũng sẽ ko thay đổi"
Phong Diêc Thần nhếch mép ôm chặt Mạc Nhu Nhi hơn " Rất tiếc... sẽ ko có cái này đó"
" Mong là như vậy" Nói xong Cố Phong liền quay đi ra khỏi hôn lễ. Có lẽ hắn nói như vây là quá đủ rồi, ko nên ở lại quá lâu cái nơi đó bởi sẽ khiến tim hắn như bị thắt chặt lại
Ngay sau khi hôn lễ kết thúc. Phong Diệc Thần và Mạc Nhu Nhi cùng đi sang Moscow hưởng tuần thân mật. Nhưng chuyến đi có lẽ ko hề thuận lợi như tưởng tượng..
" MẠC NHU NHI.."
Nghe thấy Phong Diêc Thần rống lớn, nàng liền co người lại chớp chớp mắt làm ra vẻ mặt vô tội " Dạ ông xã.."
" Em đang đến thời kì kinh nguyệt, vậy mà còn dám đòi đi tuần trăng mặt sớm..?!"
Mạc Nhu Nhu vì muốn được đi chơi nên đã bất chấp dấu diếm ko nói cho Phong Diêc Thần biết là nàng đang đến thời kì. Nàng đến Moscow chơi được hai ngày rồi và luôn chốn tránh việc đó, chỉ cần chờ thêm mấy ngày nữa là liền hết kì nhưng.. tuy nhiên đâu có dễ như vây! hôm nay Thần lại ko cho nàng có cơ hội đó nhất quyết nổi lên tình thú. Hai người đang đến đợt cao trào thì chợt bật tắt khi chiêc quần dài của nàng được cởi ra.
" Em cũng ko phải cố tình lừa anh đâu, là bà dì cả sau khi em đi Moscow mới đến."
" Còn tranh luận? Chờ sau khi hết anh sẽ xử em sau" Nói rồi người nào đó với ngọn lửa bừng cháy trong lòng đạp mạnh cửa phòng tắm đi vào.
" Con bé ૮ɦếƭ tiết, hại tôi phải tự dập tắt lửa"
Một lúc sau, khi Phong Diệc Thần từ phòng tắm đi ra Mac Nhu Nhi đã say sưa chìm vào giấc ngủ. Hắn dịu dàng nhấc trăn lên nằm xuống ôm chọn lấy nàng, theo bản năng Mac Nhu Nhi cũng rúc sâu vào ***g *** hắn tìm hơi ấm.
Phong Diệc Thần kéo chăn lên hôn nhẹ vào trán nàng khẽ mĩm cười " Coi như anh phải chịu thua dưới tay em. Ngủ ngon "
-----
Một tuần sau khi kì kinh nguyệt của Mac Nhu Nhi qua đi, vẫn tại Moscow trong căn phòng tối về đêm
Mạc Nhu Nhi đang nằm sấp ôm chiếc ipad hai chân vắt va vắt vẻo miệng còn ca hát líu lo bỗng đằng sau có một vật nặng đè xuống, tiếp đó là những nụ hôn chậm rãi ở phía sau lưng nàng.
" ưm... Thần"
Hắn xoay thân thể bé nhỏ của nàng lại, giờ nàng nằm trọn vẹn bên dưới thân hắn. Đôi môi hai người từ từ chạm vào nhau. Phong Diệc Thần tham lam *** lấy đôi môi anh đào như hoa chớm nở kia, đầu lữoi bắt đầu lượn lờ vào trong rong đuổi.
Đôi bàn tay ko an phận mò cởi từng cúc váy ngủ và cuối cùng trên người nàng bị lột sạch chỉ còn chiếc *** ren đen.
Mạc Nhu Nhi xấu hổ lấy đôi bàn tay phủ lên *** nàng. Phong Diệc Thần thấy thế một tay liền gỡ tay nàng ra phủ lên đó, *** nhẹ " Có gì đâu phải che " nói rồi liền ấn mạnh xuống một cái làm Mạc Nhu Nhi bỗng chốc hét lên
Hắn tạm rời đôi môi nàng chuyển xuống phần ***, hít hà hương thơm tự nhiên từ cơ thể nàng, ngậm lấy nụ hoa hồng hào đang chớm nở, cắn mạnh một cái
" A, đau "
" Đau cho em nhớ, xem còn dám lừa gạt anh nữa ko "
Mạc Nhu Nhi chỉ biết ấm ức giữ ở trong lòng ko dám làm gì sợ lay động thú tính của người đàn ông này
Đôi bàn tay Phong Diệc Thần từ từ mò xuống bên dứoi, vuốt ve từ phần đùi lên đến khu vực tam giác đầy rẫy cỏ cây, cảm thấy nàng đã ẩm ướt, hắn nhanh chóng cởi thắt lưng ra. Vật oai phong hùng vĩ của người đàn ông đã căng ra dựng thẳng lên. Đây chính là tác hại của việc kết hôn hơn một tuần sau mới có đêm tân hôn của Phong Diêc Thần.
Mạc Nhu Nhi nhìn vào đôi mắt hiện lên tia hoảng sợ, Phong Diệc Thần thấy vậy hôn nhẹ lên bờ môi nàng " Ông xã của em sẽ thât nhẹ nhàng, ko đau "
Trong lúc Mạc Nhu Nhi còn chìm đắm trong nụ hôn dịu dàng kia Phong Diệc Thần từ từ tiến vào trong nàng
" Aaa, thật sự đau..."
Phong Diêc Thần cố kích thích *** đồi *** nàng, bàn tay khác từ từ mò xuống phía dưới xoa P0'p nhẹ, lối vào thoáng đã rộng ra hơn, Phong Diệc Thần từ từ xâm nhập vào sâu hơn và đẩy nhanh tốc độ, như theo bản năng Mạc Nhu Nhi cũng đáp trả lại, vòng đôi chân thon gọn qua eo hắn
Một lúc sau, khi đã sắp ***, Phong Diệc Thần cố đẩy mạnh ra vào với tốc độ nhanh hơn, phóng mầm rễ của hắn vào sâu trong cơ thể nàng.
Sau khi làm xong, Mạc Nhu Nhi mệt đến mức Phong Diệc Thần chưa rút thằng nhỏ ra khỏi nàng đã ngủ. Phong Diệc Thần cũng mặc kệ ko để tâm, trực tiếp ôm Mạc Nhu Nhi đi vào giấc ngủ
Sáng hôm sau khi Mạc Nhu Nhi tỉnh dạy phát hiện mình đang trần chuồng cùng vât nào đó đang cắm ở trong người mình kia, nàng đơ ra một lúc
" Aaaaaaaa..."
Phong Diệc Thần đang ngủ bị phá đám liền mở mắt ra ôm Mạc Nhu Nhi vào lòng " Em ồn ào cái gì "
" Anh.. anh.. cái đó.. đó sao ko rút ra"
Phong Diệc Thần cười nguy hiểm " Để đấy sáng nay làm cho tiện "
Cứ như vậy con cừu non nào đó lại bị rơi vào miệng con sói đã phải nhịn thịt suốt cả một tuần
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc