Nuông Chiều Vợ Nhỏ - Chương 25

Tác giả: KiuuBabies

Những làn gió lành lạnh xuyên qua ô cửa sổ chiếu vào chiếc giường công chúa nơi có thân ảnh một thiếu nữ đang cuộn tròn trong chiếc chăn bông
" Tiểu thư, đến giờ phải dậy rồi"
Cô gái nằm trên giường vẫn ko hề nhúc nhích
" Tiểu thư, hôm nay là buổi đầu chị tới trường đấy"
Vẫn chỉ đáp trả bằng sự im lặng, Tiểu Y Na chắc chắn là mình gọi nàng sẽ ko chịu dậy, hít một hơi sâu rồi gào lên
" Phong tổng, tiểu thư vẫn đang ngủ rất ngon aaaaa "
Quả nhiên chiêu này có tác dụng, Mạc Nhu Nhi từ trong chăn bỗng vùng dậy, chạy ra mở cửa, thò chiếc đầu nhỏ ngó ngó xung quanh, ngơ ngác môt lúc rồi hỏi
" Phong, Phong tổng nào ?"
Tiểu Y Na gãi đầu cười tủm tỉm
" Em lừa chị thôi "
" Nào, vào chuẩn bị đi học" Tiểu Y Na vội kéo Mạc Nhu Nhi còn đang díp mắt sắp đứng ngủ tiếp vào bên trong
" Chị buồn ngủ " Mạc Nhu Nhi dựa đầu vào vai Tiểu Y Na nhỏ giọng nói
" Ngoan, dậy đi học ko ông bà chủ sẽ mắng. Chị còn đi học muộn hơn mọi người hai tuần đó "
Mạc Nhu Nhi mặc dù ko muốn nhưng vẫn phải đứng dậy đánh răng rồi chuẩn bị đồ tới trường. Trường Đại học ko quy định đồng phục nên Mạc Nhu Nhi chọn đại một chiếc áo phongo hồng ống tay rộng kết hợp với chiếc quần yếm bò tôn lên bộ dạng nghịch ngợm mà ko kém phần đáng yêu
Đi xuống dưới nhà, Mạc Nhu Nhi ko thấy cha mẹ đâu liền hỏi
" Cha mẹ hôm nay đi đâu rồi ?"
" Ông chủ phải đi sang Luân Đôn tham dự buổi đấu giá đá quý chắc tầm mấy ngày sau mới về, còn bà chủ thì đi khảo sát các tiệm spa một chút"
" Ừm, chúng ta đi học thôi" Nói rồi nàng khoác vai Tiểu Y Na ra ngoài
" Tiểu thư ko ăn sáng sao ? Ông bà chủ sẽ mắng"
" Chị tí nữa đến trường sẽ ăn a "
-----
Tới nơi
Mạc Nhu Nhi vẫy tay với Tiểu Y Na ngồi trong xe , tặng cô một nụ hôn gió rồi giả bộ bước vào trường. Đợi đến khi chiếc xe đi khuất, Mạc Nhu Nhi mới tiến đến gần một quán ăn vặt gần đó, nơi thu hút nàng ngay từ khi ngồi trên xe
" Oa, thật nhiều món !" Mạc Nhu Nhi mắt bỗng sáng rực, chú tâm hết sức vào ăn uống đến nỗi chuông vào lớp reo từ khi nào cũng ko để ý. Đến lúc tính tiền xong, nàng nhìn đồng hồ trên tay mà giật mình.
" ૮ɦếƭ thật rồi, buổi đầu tiên đi học liền bị muộn "
Mạc Nhu Nhi cố gắng hết sức chạy nhanh vào lớp học.
Lúc này ở đầu lớp đã có sẵn thầy giáo còn xót ruột hơn đi đi lại lại chờ nàng. Đây là con gái của ông chùm đá quý, còn là vị hôn thê của Phong tổng lừng lẫy, nhỡ cô nhóc bị làm sao thì trường sao gánh nổi hậu quả.
Mạc Nhu Nhi chạy tới nơi thở hồng hộc
" Em.. em chào .. thầy"
" Em là Mạc Nhu Nhi ?"
" Vâng"
" Em tới trễ hơn nửa tiêng rồi, nhanh theo tôi vào lớp"
Mạc Nhu Nhi cùng thầy đi vào lớp dưới ánh nhìn của đông đảo bạn học
" Giới thiệu với các em, đây là bạn học mới, do một số vấn đề nên bạn nhập học hơi muộn "
Chưa để thầy giới thiệu xong, dưới lớp đã vang lên những tiếng reo hò ầm ĩ, thậm chí còn có tiếng huýt sáo của một số công tử ăn chơi trác táng.
Chính vì trường Trương Hứa tụ tập toàn những tiểu thư công tử thuộc top gia tộc danh giá quyền quý nên rất ít người giữ được một vẻ đẹp thuần khiết như Mạc Nhi Nhi. Do vậy nhiều công tử để ý nàng là điều đương nhiên bởi nghĩ nàng nhu nhược dễ dụ. Tuy nhiên họ lại ko biết rằng người nhu nhược này lại là vị hôn thê của Phong Diệc Thần, nếu biết được có cho tiền họ cũng ko dám động
" Chào các bạn, mình là Mạc Nhu Nhi, mong được mọi người giúp đỡ nhiều hơn" Nói xong, nàng còn ko quên nở một nụ cười thật tươi nộ rõ núm đồng tiền làm mê hoặc lòng người
" Nhu Nhi, em chọn chỗ đi"
Mạc Nhu Nhi ko cần nghĩ ngợi nhiều liền đi thẳng tới chỗ có một cô gái đang gục đầu xuống bàn
" Mình ngồi chỗ này được chứ ?"
Băng Ly định lên tiếng đuổi người nhưng khi nghe thấy giọng nói đó thì vội ngẳng mặt lên
" Được "
Băng Ly hiện tại vô cùng mệt mỏi, tối qua cô cố gắng lắm mới làm lay chuyển được sở thích có người tắm chung của tên biến thái kia, đến sáng nay còn phải năn nỉ mỏi hơi hắn mới chịu cho cô về đi học, xong còn bồi thêm một câu làm cô chỉ muốn ngủ tại trường ko muốn ra \' Bao giờ tan học tôi sẽ đến đón em \'
" Cậu đỡ đau bụng chưa ? Trông sắc mặt vô cùng ko tốt nha "
" Mình đỡ rồi, hiện tại chỉ buồn ngủ" Băng Ly đưa tay lên che mồm ngoáp dài một hơi
" Mình cũng buồn ngủ muốn ૮ɦếƭ, nhưng vẫn bị bắt dậy" Mạc Nhu Nhi uỷ khuất nói
" Ngoan, học giỏi rồi về quản lí sản nghiệp của bác Tước " Băng Ly biết là Nhu Nhi rất ghét khi bị nhắc đến việc này nên đùa nàng một chút
Mạc Nhu Nhi ko vui trừng mắt nhìn Băng Ly :" Cậu lại chêu người ta "
Tiết học buồn chán cuối cùng cũng trôi qua. Ra khỏi cửa Băng Ly vươn vai nói một cách sảng khoái
” Cuối cũng cũng xong. Nào,đại gia hôm nay hào phóng khao cậu ăn kem ”
Mạc Nhu Nhi như con mèo nhỏ thấy cá vui vẻ ôm Băng Ly ra tới cổng trường. Truyện được viết độc quyền trên wattpad
Mọi hôm trước cổng trường luôn vắng vẻ bỗng hôm nay lại đông đúc lạ thường. Mạc Nhu Nhi tò mò kéo tay Băng Ly lại nhanh chỗ đó.
Một chiếc Cadillac đen tuyền đậu hiên ngang, điểm nhấn ko phải ở đó mà là một người đàn ông tà mị đang đứng dựa người vào thân xe, thỉnh thoảng còn nháy mắt với một số cô gái gần đó khiến họ điên đảo
Mạc Nhu Nhi nhìn kĩ mới thấy người này hình như có chút quen quen sau đó bỗng dưng chợt nhớ ra, kéo áo Băng Ly
” Đó ko phải Phong Diệc Hàn sao ?
” Ừm, chúng ta đi mau, kẻo quán ý hết kem bây giờ” Băng Ly nhân cơ hội này muốn trốn càng nhanh càng tốt, tuy nhiên đã ko kịp bởi Phong Diệc Hàn đang ung dung dải bước về phía này, miệng huýt sáo.
” Định đi đâu ?”
” Tôi đi đâu anh cũng quản sao ?”
” Đúng vậy, em là người phụ nữ của tôi, tôi ko quản thì muốn ai quản ?!” Nói xong hắn thẳng thừng bế Băng Ly lên với ánh mắt tò mò của mọi người.
” Buông ra” Băng Ly dẫy dụa
” Ko ngoan, cần được dậy bảo ” Phong Diệc Hàn ko vui tà mị nhìn cô rồi quay ra chỗ Mạc Nhu Nhi còn đang ngơ ngác trước tình huống vừa rồi
” Chị dâu nhỏ, tôi sẽ chăm sóc bạn thân chị thật tốt. Bây giờ chị mau về bồi bổ để chuẩn bị cho lễ cưới đi ”
Nói xong hắn liền nhet Băng Ly lên xe, nổ máy chạy đi .
Nhìn theo bóng chiếc xa rời đi Mạc Nhu Nhi chán nản ra về. Kì thực bình thường luôn có tài xế đưa đón nàng nhưng vì hôm nay nàng muốn đi ăn với Băng Ly nên đã bảo bác Trịnh ko cần đến nữa.
Phong Diệc Hàn cũng ko khỏi tốt bụng ςướק người xong gọi điện nhắc nhở anh trai chị dâu nhỏ đang cô đơn ngoài đường một mình.
Mạc Nhu Nhi chậm rãi đeo túi xách nhỏ đi trên đường. Bỗng có một chiếc xe vọt đến tránh ngang mặt nàng mang theo đó là giọng nói nam tính của một người đàn ông
” Lên xe ”
Mạc Nhu Nhi đang buồn phiền cúi gầm mặt đối diện với nền đường nghe thấy giọng nói quen thuộc chợt ngửng lên
” Thần ”
” Ừ, lên xe chúng ta đi ăn ”
Mạc Nhu Nhi dạ dầy hiện tại đang cồn cào kêu nên cũng ko khách khí mở cửa xe bươc vào
” Muốn ăn món Tây hay món Trung ?”
” Món Trung a ”
Phong Diệc Thần đưa Mạc Nhu Nhi vào một nhà hàng mang đậm cốt cách Trung Hoa. Nhân viên phục vụ đến tiếp tân đều mặc những chiếc sườn xám đều màu. Sàn nhà cho đến mọi vật xung quanh đều làm bằng gổ cẩm thổ xưa, nói vậy đủ để biết chủ nhân của nhà hàng này xa xỉ đến cỡ nào. Ko phải ai cũng có khả năng để đặt chân vào đây, chủ yếu là những người nằm trong giới thượng lưu bởi một món ăn cũng phải lên tới mấy vạn
Phục vụ đưa thực đơn cho hai người cung kính chào hỏi
” Ông chủ ”
Phong Diệc Thần ko hề đáp trả lại cô ta mà chỉ ngắm nhìn khuôn mặt non nót của Mach Nhu Nhi đang ở trước mắt vẻ chọn đồ ăn. Phục vụ cũng sớm biết ông chủ là người vô cùng lãnh khốc nên cũng ko thấy lạ khi bị phớt lờ như vậy.
” Cho tôi một sủi cảo truyền thống, bánh bao xá xíu, đậu phụ tứ xuyên, shumai, vịt quay Bắc Kinh, cơm chiên Dương Châu, súp tổ chim nhạn… ừm…. thêm một chai RIO nữa nha” Mạc Nhu Nhi mỉm cười ngọt ngào. Phục vụ nãy giờ đứng cạnh nàng mà lưng ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cô ta là con gái sao ? Ăn lại có thể nhiều được đến vậy ?
Phong Diệc Thần lẳng lặng chờ Mạc Nhu Nhi gọi xong món mới lên tiếng
” Tôi giống cô ấy , thêm một chai Heidsieck 1907″
” Vâng”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc