Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi! - Chương 19

Tác giả: Suzue

Trong một quán nước ở vỉa hè
Linh Vũ không thèm để ý đến hình tượng thục, chân gác lên bàn, tay nghịch điện thoại
" Linh Vũ à, chúng ta phải tập bài gì để vượt qua đây ? " Dư Tịch hút ly nước cam trên tay
" \'Happy\' đi " Cô nhàn nhạt nói
" Được đó ! Chúng ta sẽ làm thành rock sao ? "
Linh Vũ cầm điện thoại lướt vài cái
"...Để tôi gọi cho lão đại đã... "
...
" Sao rồi ? "
" Anh ấy đồng ý rồi " Linh Vũ tắt máy
" Anh ta đang ở đâu vậy ? " Dư Nghị thắc mắc
" Chịu " Cô nhún vai
" Vậy bọn này đi luyện tập đây, cậu trả tiền hộ nhá " Dư Tịch uống xong ly nước đứng dậy kéo Dư Nghị đi
" Ừ " Linh Vũ uống nốt ly nước còn dang dở
" Tính tiền ! "
" Của em tổng cộng là 6 ly nước vip. Hết 6 triệu tròn ! "
Linh Vũ: "..." Mẹ kiếp !
Ở đây đến cả ly nước cũng đắt !
Bình tĩnh!...Bình tĩnh tạo nên quý tộc!
Khoan đã...Mình nhà giàu mà !?
" Trả tiền! Không cần thối lại " Linh Vũ đẩy một tệp tiền cho nhân viên
Nhân viên: "..." Lúc nãy còn trông tức lắm mà ?
Bắt xe trở về Đàm gia
Căn nhà không có quá nhiều thay đổi ngoài đám người hầu đi đi lại lại
Nói thật thì Linh Vũ không thể quen nhà đông người như người như thế này
" Mừng tiểu thư về ! " Đi đến đâu đám người hầu liền cúi chào đến đó
Ngại thật ! Mấy người không thể làm lơ tôi được à ?
Trên mặt bàn ở phòng khách, có một cái phong thư mà nâu. Ông Đàm nhấp một ngụm cafe nhìn chằm chằm vào cái tệp
" Ba...cái đó là gì vậy ? "
" à...con về rồi sao ? Đây chính là...bộ hợp đồng quan trọng chứa một nửa gia sản của Đàm gia "
" Tại sao thứ quan trọng như vậy ba lại để ở đây chứ ? "
" Thật ra thì...Đàm gia có truyền thông là khi con cháu gả đi thì bản hợp đồng này sẽ được gửi tới nhà chồng. Mấy năm trước con nói thích con trai nhà họ Thịnh nên ba đã suýt chút nữa trao cho họ.. "
" Vậy bây giờ ba lôi nó ra ngắm làm gì ? "
" Ba đang nghĩ...thứ quan trọng này nếu vào tay kẻ khác thì rất nguy hiểm không biết có lên hủy nó đi không? " Ông Đàm trầm tư
" Ba có thể đưa con giữ được không ? "
" Để làm gì vậy ? "
" Ba yên tâm con sẽ không đưa cho ai đâu. Con cất hộ thôi ! " Linh Vũ dành ánh mắt kiên định nói
" Ừ cũng được " Ông Đàm phất tay ý bảo cứ lấy
Linh Vũ: "..." Không ngờ lại dễ dàng như vậy...
Đúng là con gái một !
Linh Vũ cầm tệp phong bao đi llên phòng, ném xuống mặt bàn của bàn học
Hình như cái tên Tuấn Lãng kia rất coi trọng cái tệp này. Nếu cô hủy nó trước mặt hắn ta không biết hắn sẽ cảm thấy như thế nào ?
Linh Vũ nhoẻn miệng cười phấn khích
*Ting* Điện thoại hiện lên một cái tin nhắn là của \'Lão Đại\'
Mở giao diện ra là một cái bãn ghi âm kèm theo một cái tin nhắn \'Nhóc nghe thử xem ta hát có ổn không\'
Linh Vũ trầm mặc, mở trong ngăn tủ một cải tai nghe cắm vào điện thoại
Giọng hát vang vào tai cô kèm theo một tiếng guitar, giọng của Minh Triệt có vẻ như trầm và nhẹ hơn bản gốc sôi động kia nhưng mặc dù như thế nào bài hát cũng rất hay
Linh Vũ suy nghĩ một chút rồi nhắn lại một từ \'Ổn\'
Rồi cô lại ngả lưng xuống giường và nhấn nghe lại bài hát của Minh Triệt rất nhiều lần nữa cho đến khi ngủ thiếp đi...
Đã vài ngày trôi qua...
Tại phòng luyện tập
Tiếng trống và những âm thanh khác đồng đều phát ra
Dư Nghị chơi trống, Dư Tịch piano và Linh Vũ guitar còn Minh Triệt đứng đối diện cây micro, một giọt mồ hôi chảy xuống
Minh Triệt nắm chặt cây micro, giọng hát được cất lên
\'It might seem crazy what i\'m bout to say\'
\'Sunshine she\' here, you can take a break\'
\'I\'m a hot air balloon that could go to space
With the air, like I don\'t care baby by the way\'
Linh Vũ đang gảy đàn bỗng ngừng lại
" Lão đại...giọng anh hình như hơi khàn đi thì phải... "
Sắc mặt Minh Triệt trở lên cứng nhắc, lo sợ
Hai anh em nhà Dư thấy vậy liếc nhìn nhau rồi ngừng lại
" Thật ra...bọn tôi cũng cảm thấy vậy... " Họ nhỏ giọng
Minh Triệt trầm mặc một lúc, cất guitar vào trong bao đeo lên vai bỏ lại một câu
" Hôm nay tôi không khỏe, mọi người cứ tập tiếp " Nói rồi liền rời khỏi phòng
" Linh Vũ anh ta sao vậy? " Dư Tịch lo lắng
" Không biết " Cô nhẹ lắc đầu nhìn theo bóng lưng đã đi mất của Minh Triệt
" Hai người tập tiếp tôi đi xem tình hình của lão đại "
Linh Vũ đeo bao guitar lên mở cửa phòng nhanh chóng rời khỏi
Hai anh em nhà Dư bất đắc dĩ nhún vai nhìn nhau thở dài
...
Quay lại với Linh Vũ
Trong lúc đuổi theo Minh Triệt thì cô đã bị lạc giữa đường
Linh Vũ: "..." Giờ sao ?
Đang trong lúc suy nghĩ, Linh Vũ cảm thấy áo sơ mi mình bị níu nhẹ xuống
" Chị gái em bị lạc rồi...Chị giúp em với...huhu " Là một bé gái tầm 9-10 tuổi, mắt long lanh như muốn khóc
Linh Vũ ngồi xổm xuống đối diện với cô bé, mặt nghiêm túc nói
" Thật trùng hợp, chị cũng bị lạc. "
Nước mắt bắt đầu tràn ra trong mắt cô bé
Linh Vũ: "..."
" Nhưng chị có thể giúp em... "
Gương mặt con bé liền trở lên vui mừng " Vâng ! "
" Em tên gì ? "
" Ngự Thanh ạ ! "
" Nhà em ở đâu ? "
" Số XX, Ngõ XY " Ngự Thanh nhanh nhẹn nói
Linh Vũ: "..." Câu này vô dụng quá hỏi câu khác vậy
" Em có số điện thoại của người thân không ? "
Cô bé lắc đầu " Dạ không "
Suy nghĩ một lát Linh Vũ lôi điện thoại ra tìm trên bản đồ địa chỉ mà cô bé vừa nói
Nhìn bản đồ mà rối hết cả mắt !
" Tại sao em lại bị lạc vậy ? " Linh Vũ dắt tay con bé dẫn đi, tay kia cầm điện thoại dò hướng
" Dạ là...hôm nay em đi chơi với anh trai nhưng chẳng may bị lạc " Ngự Thanh sụ mặt
Linh Vũ " Ồ " lên một cái giả bộ đã nghe
" A này chị gái phía trước là cột điện đó ! Chúng ta đâm vào bây giờ! "
" À..ừ.. "
...
18:15
" Bên này là ngõ cụt rồi chị ơi ! "
" Nhầm một chút thôi mà "
...
18:30
" Hình như chúng ta lại trở về vị trí ban đầu rồi ! " Cô bé bực bội trách
" Xin lỗi "
" Làm em đói ૮ɦếƭ được ! "
Linh Vũ: "..." Bà đây cũng đói lắm chứ bộ !
" Tiểu Thanh ! Em ở đâu ? "
" A là giọng anh trai em ! "
Phía bên kia là một nam sinh cao gầy, đầu tóc có chút loạn xạ, gương mặt có chút non nớt thanh tú, mặc một bộ đồng phục trường M.S
Linh Vũ: !!!
Thì ra là cùng trường sao ?
Mà con trai gì mà giống gái quá vậy ?/
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc