Nữ Phụ! Nổi Loạn Đi! - Chương 11

Tác giả: Suzue

Dư Tịch dẫn Linh Vũ đến một cửa tiệm để mua đàn
" Chào quý khách " Chủ tiệm ở đây là một người đàn ông trung niên trông có vẻ dịu hiền
Đây là một cửa tiệm nhạc cụ tốt nhất rất được nhiều người biết đến, vô cùng gọn gàng và dễ nhìn
" Tôi muốn mua guitar "
" Vậy mời đi bên này "
Ông chủ tiệm mỉm cười dẫn cô và Dư Tịch vào, ở đây có rất nhiều loại guitar
" Cái đó đi " Linh Vũ chỉ vào một cái guitar trên kệ
Nó là một cây guitar màu đen mẫu mã mới khá nổi bật
" Tại sao lại chọn nhanh vậy ? " Dư Tịch ngạc nhiên
" Tại nó đẹp "
Dư Tịch: "..."
Đẹp là liền mua sao ?
" Bao nhiêu vậy ? " Linh Vũ hoàn toàn không để tâm quay ra khỏi chủ tiệm
" haha...cô bé này thật tinh mắt ! "
" Nếu ai chọn nó ông đều nói người đó tinh mắt sao ? "
Chủ tiệm: "..."
" khụ...thật sự thì cây đàn này là mẫu mã mới của hạng Takemie phù hợp với người mới tập với chuyên nghiệp cũng được hết, ngoài ra.... "
" Tôi khỏi ông bao nhiêu ? " Linh Vũ chen ngang
Ông nói dài dòng như vậy làm gì ? Tôi hiểu sao ?
Chẳng hiểu gì hết !
Chủ tiệm: "..." Bộ tôi có thù gì với cô sao
" Giá 30 triệu "
" Đắt vãi ! " Dư Tịch há hốc mồm
Linh Vũ đưa tấm thẻ màu vàng trong túi áo ra đưa cho chủ tiệm
Dư Tịch: !!!
Thẻ quan trọng vậy mà để trong túi áo Không sợ rơi à ?!
Nhà giàu có khác!
" Đợi tôi thanh toán " Chủ tiệm cầm tấm thẻ xoay người đến quầy thanh toán
Linh Vũ và Dư Tịch ngồi đợi, trong lúc đợi Linh Vũ nghịch chơi cây đàn trên tay
Chợt một giọng nói cách đó không xa vang lên
" tiểu Khiết à ! Chiếc đàn này thật sự rất hợp với em đó " Giọng nói Hạo Hiên vang lên
" Thật ạ ? " Ngọc Khiết
Linh Vũ và Dư Tịch tò mò nhìn theo hướng phát ra âm thanh
Ở phía bên kia Ngọc Khiết được ba anh nam thần vây quanh chọn cho một chiếc đàn guitar
Trên tay Ngọc Khiết đang cầm là cây guitar fender fa-125ce. Nếu cô nhớ không lầm thì cũng một loại với Minh Triệt
" Nhưng mà em không biết chơi guitar " Ngọc Khiết ngượng ngùng nói
" Không sao, anh sẽ dậy em mà " Tuấn Lãng dịu dàng nói
Dư Tịch bĩu môi quay sang Linh Vũ nói
" nè, nè cô gái đó hình như là hát chính mới của 4S đó, hình như cô ta cũng nằm trong danh sách cuộc thi hát sắp tới có phải họ đi mua đàn để chuẩn bị cho cô ta không? "
" Chắc vậy " Linh Vũ không quan tâm rũ mắt nghịch cây guitar trên tay
Không biết gẩy nhầm vào đâu âm thanh trở lên chói tai làm đám 4S chú ý tới
" Linh Vũ! Tại sao cô lại ở đây ? " Tuấn Lãng nhanh chóng đi đến theo sau là ba người kia
" Hỏi thừa tất nhiên là đến mua đàn "
Linh Vũ chậm rãi đứng dậy đối mặt với Tuấn Lãng, gác cây đàn lên vai làm kiểu \' Nhiều chuyện là tôi vả đàn vào mặt anh đấy \'
Đám người: "..." Cô ta trở lên *** từ khi nào vậy ?
" Cô...mà cũng biết chơi đàn sao ? " Hạo Hiên hất cằm khinh thường
" Không biết thì có thể học chứ đâu giống ai kia " Linh Vũ liếc mắt nhìn vè phía Ngọc Khiết
" Cô...! " Tuấn Lãng đỏ mắt tức giận
" Tôi thanh toán xong rồi đây " Chủ tiệm nhanh chóng đi tới trả lại Linh Vũ tấm thẻ
" Đi thôi " Linh Vũ cùng Dư Tịch bình thản rời khỏi cửa tiệm
Đi được một đoạn đường Linh Vũ dừng lại
" Cậu về trước đi tớ còn có việc "
Dư Tịch có chút chần chừ gật đầu " Vậy nhớ cẩn thận "
Nhìn bóng Dư Tịch đi xa, Cô lôi điện thoại ra hiện giờ là 6 giờ tối
Mò trong danh bạ dừng lại ở tên \'Lão Đại\' , suy nghĩ một chút rồi ấn nút gọi
" Alo..." Giọng nói trầm thấp vang lên ở đầu dây bên kia
Linh Vũ ôm lấy chiếc đàn ngồi xổm xuống
" lão đại..."
" Tôi lạc mất rồi~ Mau tới giúp đi_"
" Lão đại à...tôi lạc rồi... "
" Tự tìm người dẫn về. " Minh Triệt phũ phàng nói
" Nhưng ở đây không có ai hết với lại lạnh lắm...tôi sợ... " Linh Vũ nhỏ giọng ỉu xìu
Minh Triệt: "..." Sao lúc nào nó cũng làm phiền tôi hết vậy ?
Lão tử đã làm lên nghiệt gì ?!
Minh Triệt thở dài " Nhóc đang ở đâu ? "
" Thấy đề là ngõ 125 "
" Đứng im ở đấy ta sẽ đến ngay "
" Được... " Linh Vũ nhẹ nhàng tắt máy
Đeo bao guitar trên lưng đứng dậy, mỏi chân quá
Muốn được cõng !
Đợi tầm 15 phút sau, một bóng người quen thuộc chạy tới
Minh Triệt bây giờ không còn mặc cái đồng phục của trường nữa tay vào đó là một chiếc áo T-shirt rộng, với cái quần đùi màu đen, chân đi dép tông loẹt quẹt đi tới
Phải công nhận là người đẹp mặc cái gì cũng đẹp
" Đợi lâu không ? "
Linh Vũ lắc đầu " Không lâu lắm "
" Mà lão đại mặc đồ lạ thật, mùa đông mà lại đi mặc áo tay ngắn "
Minh Triệt: "..." Là tại ai chứ ?
Đang yên đang lành tự nhiên gọi cho người ta làm cái quỷ gì ?!
" Nhóc mua guitar làm gì ? " Minh Triệt giờ mới để ý bao guitar phía sau lưng Linh Vũ
" Tất nhiên là để tập rồi, sau này còn giúp được anh nữa chứ " Linh Vũ cười nhẹ
Minh Triệt trầm mặc
" Anh không thể hát sao ? " Linh Vũ rũ mắt
" Không hẳn chỉ là...không thể hát được nốt cao... "
" Ra vậy... "
" Đi thôi ! " Minh Triệt xoay người bước đi
Nhưng không thấy Linh Vũ đi theo
" Sao vậy ? "
" Tôi mỏi...anh cõng tôi đi.. " Linh Vũ bè nheo
Minh Triệt: "..."
Nếu gặp đứa nào khác nói câu này...
Ta thề là sẽ đập ૮ɦếƭ nó lâu rồi!
Minh Triệt cúi thấp người lạnh giọng nói " Lên đi "
Linh Vũ: "..."
Còn tưởng anh ta tức giận chôn không cho mình đẻ trứng nữa chứ
Không ngờ nhìn vậy mà quá tốt bụng!
Linh Vũ nghĩ một lát trèo lên lưng rắn chắc của Minh Triệt
" Ngồi chắc chưa ? "
" Rồi.. " Linh Vũ gật đầu nhẹ
Minh Triệt chậm rãi đứng dậy
" Mẹ ! Nhóc ăn gì mà nặng gớm ! "
Linh Vũ: "..." CM anh ý ! Tôi còn chưa ăn gì đâu !
" Anh không lạnh sao ? "
" Tại nhóc mà ta chảy hết mỡ rồi "
Linh Vũ: "..." Anh có mỡ sao ?
" Hôm nay nhóc đến đây cùng ai vậy ? " Chắc không phải đi một mình đâu ha ! Con nhóc này mù đường nặng mà
" Dư Tịch "
" Vậy tại sao không đưa về chung đi "
" Tôi muốn gặp anh mà~ Tự dưng bỏ đi làm người ta lo ૮ɦếƭ được " Linh Vũ bĩu môi
Thôi giả bộ quan tâm đi !
" Nhiều lúc ta thấy nhóc thật khó hiểu đấy.. "
" Đừng nói vậy tôi buồn lắm " Làm như tôi là người ngoài hành tinh ấy
" Nhiều lúc chỉ là tôi...cảm thấy cô đơn thôi " Linh Vũ nhỏ giọng
Minh Triệt rũ mắt không nói gì nữa chậm rãi bước đi, có khá nhiều người ghen tị nhìn họ
Nhưng ai quan tâm chứ...
Tự nhiên lại nói một câu khiến hắn đau lòng vậy...
" Đến nhà rồi "
" Cảm ơn... " Linh Vũ trượt xuống
" Nếu được anh có thể hát bài \'Trống Rỗng\' của Hắc Kỳ Tử được không ?...Tôi khá thích bài đó.. "
" ...Suy nghĩ sau "
...
" Phải rồi, nhóc...cỡ A phải không ? " Bỗng Minh Triệt hỏi một câu làm Linh Vũ cứng đờ
" hả ? "
" Không cần ngại đâu anh đây hiểu mà " Minh Triệt gật đầu
" Thôi tạm biệt " Minh Triệt nhanh chóng rời đi
" Khoan... " Linh Vũ cứng đờ
Tôi cỡ B mà !
Chẳng qua là mặc chặt quá thôi !
Mẹ kiếp !
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc