Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm - Chương 24

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

“Nàng tra ra thân phận của ta?” Ngôn Tu Linh có chút bất ngờ nhìn Thẩm Thiển Mạch, theo như lời Tô Lạc Nhạn, nữ tử này chỉ có chút thủ đoạn, nhưng có thể tra ra thân phận của hắn, cũng không phải là chỉ có chút thủ đoạn như thế
Thẩm Thiển Mạch nhìn Ngôn Tu Linh, xem ra Tô Lạc Nhạn không nói rõ sự tình với Tu Linh, không nói cho Tu Linh biết mình và Ma Cung có quan hệ, chắc nàng ta sợ Tu Linh không chịu giúp nàng ta diệt trừ mình
“Xem ra Tam Nương không nói rõ thân phận của ta cho ngươi biết” Thẩm Thiển Mạch cười nhạt, ngước mắt nhìn, Ngôn Tu Linh chỉ cảm thấy ánh mắt của nữ tử này có vẻ như đang bày mưu tính kế, thật giống với Tư Đồ Cảnh Diễn
“Tô Lạc Nhạn sao? Nàng nói với ta, ngươi có thể sẽ gây cản trở đến kế hoạch của chúng ta, để cho ta diệt trừ ngươi. Chỉ là, nàng ta không biết mối quan hệ giữa ngươi với Tư Đồ Cảnh Diễn, chỉ bằng chút tiểu tính toán đó mà cũng muốn giấu giếm được ta sao?!” Ngôn Tu Linh cười châm chọc, con ngươi đơn thuần vô hại xẹt qua một tia tàn nhẫn
Thẩm Thiển Mạch cười nhạt, Ngôn Tu Linh cũng không phải hạng người nhân từ nương tay, Tô Lạc Nhạn lanh chanh muốn qua mặt Tu Linh, xem ra ngày ૮ɦếƭ của nàng không còn xa
“Nếu vậy, Tu công tử không ngại để Thiển Mạch giúp người thanh lý môn hộ chứ?!” Thẩm Thiển Mạch cười yếu ớt, trong mắt cũng thoáng qua một tia khát máu, cả người nổi lên sát khí băng hàn
“Tùy ý” Ngôn Tu Linh làm ra dáng vẻ không sao cả, Tô Lạc Nhạn cũng chỉ là một con cờ của hắn, nếu con cờ này trung thành một chút, có lẽ hắn sẽ bảo toàn tính mạng cho nàng, nhưng nàng lại dám giở trò sau lưng hắn, vậy thì ૮ɦếƭ cũng không đáng tiếc! Nhưng mà ngược lại hắn rất tò mò thân phận của Thẩm Thiển Mạch, đưa mắt nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch hỏi “ Bất quá ta thật tò mò thân phận của tiểu thư”
“ Thân phận của ta sao?” Thẩm Thiển Mạch vẫn cười nhẹ nhàng, con ngươi một mảng trầm tĩnh không đổi, cười nói “ Ta có một cái tên khác, Mặc Trì”
Ngôn Tu Linh nghe được lời nói của Thẩm Thiển Mạch, trong mắt đầu tiên là vẻ kinh ngạc, sau đó lại nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn, lộ ra bộ dáng thì ra là thế, khẽ cười nói “ Không nghĩ ra, Ma Cung cung chủ thanh nhã vô song lại là một nữ tử. Ta cảm thấy rất hứng thú với kỳ nữ như vậy”
Tư Đồ Cảnh Diễn nghe thấy lời nói đùa giỡn của Tu Linh, khóe miệng cũng nâng lên nụ cười tà mị, mang theo vài phần bá đạo nói “Tu, nữ nhân của ta ngươi cũng dám có hứng thú, muốn ăn đòn sao?”
“Cảnh Diễn, trước kia ngươi cũng không *** như vậy, sao bây giờ động chút là muốn đánh ta?” Ngôn Tu Linh nghe được lời nói của Tư Đồ Cảnh Diễn, liền bày ra dáng vẻ hết sức vô tội, con ngươi long lanh, đáng thương cực kỳ
Tư Đồ Cảnh Diễn không thèm để ý, nụ cười nơi khóe miệng càng đậm, nhìn Tu Linh bình tĩnh nói “ Đó là vì, trước kia ngươi không cần ăn đòn như vậy!”
“Hì hì” Thẩm Thiển Mạch nhịn không được cười ra tiếng, trước kia sao nàng không phát hiện Tư Đồ Cảnh Diễn đáng yêu như vậy, nếu thật sự gả cho hắn cũng không có gì không tốt
Nghĩ tới đây gương mặt Thẩm Thiển Mạch hơi ửng hồng, ánh mắt có chút mê ly nhìn Tư Đồ Cảnh Diễn, khóe miệng không tự chủ nâng lên một nụ cười
“Mạch Nhi, sao nàng lại nhìn ta như vậy? Có phải cảm thấy phu quân của nàng đẹp trai mê người không?” Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn thấy nét mặt Thẩm Thiển Mạch, trong lòng không khỏi dâng lên cảm giác ngòn ngọt, đường cong nơi khóe miệng càng giương cao, trên mặt tràn đầy thâm tình nhìn Thẩm Thiển Mạch
Thẩm Thiển Mạch thấy Tu Linh bày ra dáng vẻ muốn ói, trong mắt thoáng qua một tia giảo hoạt , khe khẽ tựa vào người Tư Đồ Cảnh Diễn, cười nói “ Đó là đương nhiên rồi”
“Ta muốn phun! Các ngươi cứ từ từ mà tiếp tục đi!” Ngôn Tu Linh nhìn Thẩm Thiển Mạch và Tư Đồ Cảnh Diễn một cái, bất đắc dĩ rời đi, hắn cũng không nên tiếp tục đứng đây làm kỳ đà cản mũi
“ Ha ha, ngươi xem vẻ mặt của Tu công tử kìa, đùa thật vui” Thẩm Thiển Mạch thấy Ngôn Tu Linh rời đi, trên mặt lộ ra dáng vẻ đùa giỡn thành công, hướng về Tư Đồ Cảnh Diễn cười nói
Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn nụ cười sáng lạng trên mặt Thẩm Thiển Mạch, không khỏi nhìn đến ngây dại, Thẩm Thiển Mạch như thế thật đẹp, như thế thật đơn thuần. Có thể vì một trò đùa dai mà cao hứng, nàng như vậy đã kéo đi tim hắn rồi.
“Ta ghen” Tư Đồ Cảnh Diễn không chút xấu hổ nói
“Hả?” cằm Thẩm Thiển Mạch như kéo dài thêm hai trượng, trên mặt lộ vẻ không hiểu, nhìn vẻ mặt uất ức của Tư Đồ Cảnh Diễn, nàng không khỏi chảy mồ hôi ròng ròng, nam nhân này, sao có thể giả bộ đến cảnh giới như thế?
Tư Đồ Cảnh Diễn thấy Thẩm Thiển Mạch ngạc nhiên đến không khép miệng lại được, khóe miệng hắn nổi lên nụ cười tà mị, có chút bá đạo nói “ Ta chưa bao giờ thấy ngươi cười vui vẻ đến vậy”
“Đó là vì ta khi dễ người khác, chẳng lẽ ngươi cũng muốn bị ta khi dễ?” Thẩm Thiển Mạch nghe Tư Đồ Cảnh Diễn nói, có chút im lặng trả lời
“Được! chỉ cần Mạch nhi vui vẻ” Tư Đồ Cảnh Diễn sảng khoái đáp ứng
“Cảnh Diễn, ta thật hoài nghi, ngươi thật sự là lâu chủ Mị Huyết lâu, là hoàng đế Thiên Mạc quốc?” Thẩm Thiển Mạch mang theo vài phần hạnh phúc nói
Tư Đồ Cảnh Diễn cười nói “ Vì Mạch Nhi, những thân phận kia tạm thời không cần để ý”
“Vậy sao?” Thẩm Thiển Mạch nhíu mày, làm ra bộ dáng không thèm để ý, nhưng trong nội tâm nàng đã tràn ngập ý cười
“Thẩm Thiển Mạch. Ta mặc kệ nàng là Ma Cung cung chủ hay là tướng môn đích nữ, kiếp này ngươi phải là hoàng hậu của ta!” Tư Dồ Cảnh Diễn nhìn vẻ mặt bàng quan của Thẩm Thiển Mạch, không nhịn được đè chặt bờ vai Thẩm Thiển Mạch, bá đạo tuyên bố
Thẩm Thiển Mạch lười biếng nhíu mày “ Ta không muốn cũng phải đáp ứng sao?”
“Trẫm lấy giang sơn làm sính lễ, cho ngươi hậu vị” Tư Đồ Cảnh Diễn trưng vẻ mặt lấy lòng về phía Thẩm Thiển Mạch, hắn đã từng xem thiên hạ chúng sinh là tất cả, nhưng từ sau khi gặp nàng, hắn phát hiện, thì ra thiên hạ cũng không phải là quan trọng nhất
“Giang sơn? Sính lễ tục khí như vậy, ta không cần” Trên mặt Thẩm Thiển Mạch đầy ý khinh thường, giang sơn?! Bao nhiêu người vì nó, hư tình giả ý, lừa gạt lẫn nhau, quyền thế danh lợi, nàng ghét nhất thứ đó!
“Vậy Mị Huyết lâu thì thế nào?” Tư Đồ Cảnh Diễn cũng không nổi giận, tiếp tục nịnh nọt nói
“Cái này miễn cưỡng có thể suy nghĩ một chút” Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười giảo hoạt, nàng chỉ nói là suy nghĩ một chút thôi nga~, nếu nàng có trong tay Mị Huyết lâu, rồi sau đó đào hôn cũng không thể trách nàng, nàng chỉ là suy nghĩ chút thôi mà
Tư Đồ Cảnh Diễn nghe được câu trả lời, trên mặt hiện lên nụ cười vui vẻ, cưng chìu nói “ Vậy sau khi tiêu diệt Kỳ Nguyệt quốc, nàng hãy theo ta hồi Thiên Mạc, làm hoàng hậu của ta”
“Khi nào tiêu diệt Kỳ Nguyệt quốc hãy nói” Thẩm Thiển Mạch lười biếng đáp, sau đó ngáp một cái, tiếp tục nói “Ta còn phải trở về dọn dẹp một chút, không bồi ngươi chơi nữa”
“Hiện tại nàng thiếu nợ ta thời gian, về sau ta muốn nàng trả đủ cho ta” Tư Đồ Cảnh Diễn cưng chìu nhéo nhéo chóp mũi Thẩm Thiển Mạch
Nụ cười trên mặt vẫn không đổi, nhìn bóng lưng Thẩm Thiển Mạch từ từ đi xa
“Chủ tử” Thanh Tùng không đúng lúc xuất hiện, bắt gặp nụ cười của chủ tử nhà mình, lại nhìn một chút Thẩm Thiển Mạch, nữ từ này thật sự có ma lực như thế sao?!
“Chuyện gì?” Nụ cười cưng chìu trên mặt biến thành nụ cười tà mị, Tư Đồ Cảnh Diễn giống như một màn đèn bí ẩn mà thâm hiểm, con ngươi khôi phục vẻ lạnh lùng
Thanh Tùng thấy chủ nhân mình biến chuyển, không dám nhiều lời, tiếp tục báo cáo “ Thượng Quan Triệt trừ thế lực trong triều, còn có thêm một đội ngũ tử sĩ, cao thủ rất nhiều”
“Giết sạch” chỉ đơn giản hai chữ nhưng lại chứa đầy khí thế sát phạt, bá đạo khát máu, lại tràn đầy tự tin
“ Tam Nương tâm tình thật tốt a, còn có ý định thêu hoa à?” Thẩm Thiển Mạch vừa trở về Tướng phủ liền trực tiếp đi đến đình viện của Tô Lạc Nhạn, dĩ nhiên, không có bất kỳ người nào thấy nàng bước vào đình viện của Tô Lạc Nhạn, nếu có chuyện gì xảy ra, cũng không quan hệ đến nàng
Tô Lạc Nhạc nghe được thanh âm của Thẩm Thiển Mạch liền dừng lại công việc trong tay, ngước mắt nhìn Thẩm Thiển Mạch cười yếu ớt “Là Thiển Mạch đấy à, sao lại có thời gian rãnh rỗi đến chỗ ta?”
Thẩm Thiển Mạch không lên tiếng, im lặng quan sát Tô Lạc Nhạn. Khi Tô Lạc Nhạn nhìn nàng, trong mắt chợt lóe hận ý và khoái ý, những điều này không thể thoát khỏi mắt quan sát của nàng.
“Có phải Tam Nương cảm thấy, rất nhanh Thiển Mạch sẽ không còn mạng xuất hiện trước mặt người?” Môi son khẽ mở, trên mặt Thẩm Thiển Mạch mang theo nụ cười điềm tĩnh, trong con ngươi hiện lên mấy phần rét lạnh
Tô Lạc Nhạn nghe được lời nói của Thẩm Thiển Mạch, sắc mặt chợt biến đổi, không chút tức giận hỏi “ Ta không hiểu ý của Thiển Mạch”
“Nghe không hiểu sao?” Thẩm Thiển Mạch hơi nhíu mày, thản nhiên ngồi xuống ghế chủ tọa, nhìn Tô Lạc Nhạc như cười như không nói “ Nếu ta nói, ta đã gặp qua Tu Linh rồi, tam nương có thể hiểu rõ ràng một chút?”
“Cái…cái gì? Ngươi gặp...gặp chủ tử rồi?!” Tô Lạc Nhạn cố gắng làm ra vẻ trấn định nhưng vẻ mặt vẫn lộ ra mấy phần kinh ngạc, Thẩm Thiển Mạch đã gặp Ngôn Tu Linh, hơn nữa biết được thân phận của Ngôn Tu Linh mà vẫn sống khỏe, chẳng lẽ ngay cả Ngôn Tu Linh cũng không làm gì được nàng?!
Thẩm Thiển Mạch hài lòng nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Tô Lạc Nhạn, cười nói “ Tam nương, ta thích nhất là nhìn vẻ mặt ngụy trang của ngươi và nhị tỷ từng bước bị phá vỡ”
“Thẩm Thiển Mạch! Ngươi không cần thừa nước ***c thả câu! Ngươi đã gặp qua chủ tử, chắc hẳn ngươi đã biết tất cả rồi?!” Tô Lạc Nhạn bị Thẩm Thiển Mạch nói càng thêm tức giận, làm ra bộ dáng thấy ૮ɦếƭ không sờn
Nếu ngay cả Ngôn Tu Linh cũng không có cách nào đối phó với Thẩm Thiển Mạch, vậy mình làm sao có thể đối phó được đây
“Gian tế Lâm Vị?” Thẩm Thiển Mạch cười nhạt, bộ dạng lười biếng “ Ngươi có là gian tế Lâm Vị quốc hay không đối với ta không có nửa phẩn ành hưởng, mặc kệ thế nào, nhưng ta biết, ta sẽ giết ngươi!”
“Ta chính là người của Lâm Vị, Thiển Tâm hôm nay đã gả cho hoàng đế Kỳ Nguyệt tương lai, nếu ngươi giết ta, sẽ đắc tội đồng thời Lâm Vị, Kỳ Nguyệt hai nước! Dù là Ma Cung cũng không giữ được ngươi!” Trong mắt Tô Lạc Nhạn thoáng qua một chút sợ hãi, lại cố gắng tỉnh táo nói
“Tam nương rất có đầu óc” Thẩm Thiển Mạch nghe lời nói của Tô Lạc Nhạn, cười nhạt một tiếng, sau đó đứng dậy, từ từ đến gần Tô Lạc Nhạn nói “Nếu ta nói, ta giết ngươi cũng chính là ý của Tu Linh?”
“Không thể nào! Chủ tử sao có thể giết ta?!” Sắc mặt Tô Lạc Nhạn thay đổi, trong mắt thoáng qua vẻ bối rối cùng sợ hãi, chủ tử của nàng vốn là hoàng đế Lâm Vị, nhưng kể từ năm năm trước bị phân phái cho Tu Linh quản lí, đến lúc đó nàng mới biết, cái đứa trẻ thoạt nhìn vô hại lại có bao nhiêu đáng sợ
Nếu thật là lệnh của Tu Linh, vậy dù Thẩm Thiển Mạch không giết nàng, chỉ sợ nàng cũng khó thoát khỏi cái ૮ɦếƭ
“Không thể nào?!” Nụ cười trên mặt Thẩm Thiển Mạch mang theo vài phần lãnh khốc, nàng cười nói “ Ngươi cố ý giấu giếm không báo thân phận của ta, muốn mượn tay hắn giết ta, chỉ một tội lừa gạt chủ tử, liền đủ cho ngươi ૮ɦếƭ, huống chi năm năm gần đây, ngươi che giấu bao nhiêu chuyện không báo?!”
“Ngươi…ngươi…” Tô Lạc Nhạn bị Thẩm Thiển Mạch nói đến sắc mặt đại biến, cả người đều lộ ra vẻ hốt hoảng, cuối cùng giống như nhớ đến mình còn một cọng cỏ cứu mạng, trong mắt khẽ phát ra ánh sáng “Đừng quên, ta còn có Thiển Tâm, Thượng Quan Cẩn chính là hoàng đế Kỳ Nguyệt quốc tương lai!”
“Hoàng đế Kỳ Nguyệt tương lai?!” Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười giễu cợt, nhìn về phía Tô Lạc Nhạn, ánh mắt mang theo mấy phần thương hại, cười nói “ Nếu như ta nói cho ngươi biết, ta lấy thân phận Ma Cung cung chủ cùng Thượng Quan Cẩn đạt thành hiệp nghị, ta trợ gúp hắn lên ngôi, hắn giúp ta diệt trừ phủ Thừa Tướng? Nếu như ta nói cho ngươi biết, ta cùng Thiên Mạc hoàng đế và còn cả chủ tử của ngươi chuẩn bị liên thủ tiêu diệt Kỳ Nguyệt?”
Sắc mặt Tô Lạc Nhạn ngày càng trắng, mỗi một câu nói của Thẩm Thiển Mạch đều làm nàng ta minh bạch một phần, trong mắt cũng từ lo sợ biến thành tuyệt vọng, cả người xụi lơ trên mặt đất, trong miệng lẩm bẩm nói “Làm sao có thể, làm sao có thể!”
“Nếu ta đem những việc này nói cho ngươi biết, như vậy, ngươi tự nhiên vĩnh viễn sẽ không có cơ hội lên tiếng” Thẩm Thiển Mạch nhìn Tô Lạc Nhạn ngã nhào trên đất, trên mặt không mang nửa phẩn thương hại, bên môi là nụ cười ngoan tuyệt
“Không, không…không được giết ta!” Tô Lạc Nhạn nghe lời nói của Thẩm Thiển Mạch, cả người chợt hốt hoảng trốn ra sau, trong mắt tràn đầy sợ hãi
“Hừ! Không được giết ngươi?!” Trong mắt Thẩm Thiển Mạch lướt qua một tia hận ý, khóe miệng vẫn giữ nụ cười ngoan tuyệt “ Thời điểm ngươi hạ loại độc dược mãn tính vào cơ thể mẫu thân ta, ngươi có nương tay sao?!”
Ngay khi nghe được những lời của Thẩm Thiển Mạch, sắc mặt Tô Lạc Nhạn hoàn toàn biến thành màu xám trắng
Thẩm Thiển Mạch vươn tay, P0'p chặt gương mặt Tô Lạc Nhạn, nâng gương mặt nàng ta lên, Tô Lạc Nhạn ra sức giãy giụa, mong rằng có thể tránh khỏi bàn tay của Thẩm Thiển Mạch, nhưng vẫn bị Thẩm Thiển Mạch nhét một viên thuốc vào miệng
“Ngươi cho ta ăn cái gì?!” Tô Lạc Nhạn đưa tay vào miệng, muốn đem viên thuốc nhổ ra, tuy nhiên đó là chuyện không thể
“Không cần phí sức. Thực cốt hoàn cho vào miệng liền tan” Thẩm Thiển Mạch lạnh lùng phun ra lời nói
Con ngươi Tô Lạc Nhạn không ngừng phóng đại, cả ngươi trên mặt đất vặn vẹo, trong miệng không ngừng kêu “ Ta van cầu ngươi giết ta đi! A…A….”
“ Năm đó ngươi hạ độc dược mãn tính vào mẫu thân ta, ngươi có nghĩ tới khổ sở của nàng?!” Thẩm Thiển Mạch nhìn Tô Lạc Nhạn vặn vẹo trên đất, trong đầu hiện ra hình ảnh mẫu thân bị bệnh ***, dáng vẻ khổ sở không chịu nỗi, nhưng là, đó không phải do bệnh, mà do Tô Lạc Nhạn hạ độc!
Tô Lạc Nhạn bây giờ đã bị giày vò đến sắc mặt trắng bệch, đôi môi cũng bị nàng cắn ra máu, trên đầu bởi vì đau đớn mà xuất hiện từng tầng mồ hôi, nàng dùng ánh mắt khẩn cầu nói với Thẩm Thiển Mạch “ Ta, ta sai rồi. Van cầu ngươi…. Bỏ qua cho ta….”
Thẩm Thiển Mạch vẫn không nhúc nhích nhìn Tô Lạc Nhạn. Năm đó Tô Lạc Nhạn cho mẫu thân nàng độc được mãn tính, mới khiến cho mẹ nàng mất sớm, thời điểm nàng sống lại, cũng chính là thời điểm mẫu thân ૮ɦếƭ đi, nàng không cách nào cứu vãn mẫu thân mình, nhưng nàng nhất định vì mẫu thân mà báo thù!
Nàng muốn Tô Lạc Nhạn ૮ɦếƭ cực kỳ thống khổ! Như vậy mới không làm mẹ nàng thất vọng
Sau một hồi gào khóc thảm thết, Tô Lạc Nhạn ngừng vặn vẹo, con ngươi bởi vì đau đớn mà lồi ra, ngũ quan vốn nhu hòa như nước cũng vì kịch độc mà biến hình, Thẩm Thiển Mạch không chút lưu tình, lấy Hóa Thi Thủy ra, từ từ nhỏ trên thi thể Tô Lạc Nhạn, nhìn Tô Lạc Nhạn hóa thành một bải nước trong, không để ý quay đầu rời đi
Thẩm Thiển Mạch sau khi ra khỏi của đã thấy Thẩm Thiển Tâm hướng về đình viện của Tô Lạc Nhạn đi tới, khóe miệng nàng khẽ cong lên một nụ cười. Thẩm Thiển Tâm ơi Thẩm Thiển Tâm, Tô Lạc Nhạn ૮ɦếƭ đi, cũng chỉ mới là màn ***, về sau, vẫn còn rất nhiều “chuyện tốt” chờ ngươi đấy
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc