Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm - Chương 06

Tác giả: Thủy Thanh Thiển

“Tiểu Thư, dáng vẻ người hôm nay, chỉ sợ không có cô nương nào để ý tới”. Thiên Thiên nhìn Thẩm Thiển Mạch đã thay nam trang, dung nhan xinh đẹp bởi vì Dịch Dung Đan mà biến thành bộ dạng hết sức bình thường, vứt trong đám người cũng không ai thèm để ý.
“ Vậy sao?” Thẩm Thiển Mạch khẽ chuyển động con ngươi đen nhánh, trên người dần dần tản mát ra một cổ khí thế cao quý, bễ nghễ thiên hạ, trong phút chốc dường như tất cả ánh sáng đều vây xung quanh nàng, gương mặt bình thường không chút gì đặc sắc trong phút chốc trở nên rực rỡ.
“Tiểu thư đúng là tiểu thư, cho dù ăn Dịch Dung Đan cũng không thể che đậy được vẻ phong hoa tuyệt đại của người”. Thiên Thiên bị phong cách phong lưu cùng cổ khí thế của Thẩm Thiển Mạch chấn nhiếp, không khỏi le lưỡi, nghịch ngợm nói
“Thiên Thiên cũng không kém nha” Thẩm Thiển Mạch ra vẻ nam nhân nhìn Thiên Thiên cười nói
“So với tiểu thư thì kém xa”. Thiên Thiên chuyển động con người, khuôn mặt hồng hào nhìn rất khả ái, trên khuôn mặt vẫn còn những nét ngây thơ nghịch ngợm nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch
“Không hấp dẫn được ánh mắt cũng không sao, dù sao hôm nay chúng ta sẽ chủ động xuất kích”. Trong mắt Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười giảo hoạt, khóe miệng nhẹ nhàng nâng lên
“ Tiểu Thư muốn đi trêu chọc những “thứ” đại gia khuê các kia?” Thiên Thiên để mặc cho Thẩm Thiển Mạch ở trên mặt nàng vẽ loạn, trong đôi mắt tràn đầy vẻ hưng phấn
Cả đám đại gia khuê các kia đều không phải là thứ tốt, một đám bụng dạ khó lường, cố ý châm chọc tiểu thư, muốn nhìn tiểu thư xấu mặt, đáng ghét cực kỳ, nàng đã sớm muốn trút giận giùm tiểu thư rồi
“Chúng ta dạo một vòng trên đường, bọn này ngâm thơ chán sẽ kết thúc, đến lúc đó xui xẻo ***ng phải chúng ta thì cũng không thể trách ta được”. Trong con ngươi Thẩm Thiển Mạch thoáng qua một tia trêu chọc, khóe miệng mang theo một nụ cười lười biếng
“Đi nhanh đi tiểu thư!” Thiên Thiên không ngừng thúc giục Thẩm Thiển Mạch, trên mặt là vẻ mong chờ được xem kịch vui
Thẩm Thiển Mạch bất đắc dĩ nhìn Thiên Thiên, cô gái nhỏ này từ khi đi theo nàng liền học theo thói thích trêu cợt người khác, hơn nữa còn bị chính nàng chiều hư, tính tình trẻ con không thể sửa đổi được.
Trên đường phố, Thiên Thiên vui vẻ nhún nhảy, nhìn trái nhìn phải, đã vậy còn không ngừng lôi kéo Thẩm Thiển Mạch. Đường phố ở kinh thành so với đường phố ở phụ cận Ma Cung thì có nhiều chỗ chơi hơn nha!
“Vị công tử này, nhìn ngươi thật quen mắt”. Một bóng dáng màu đỏ bỗng ngăn cản trước mặt Thẩm Thiển Mạch, Thẩm Thiển Mạch khẽ cau mày, hơi có chút không vui ngước mắt nhìn
Nàng luôn là người đùa giỡn người khác, không ngờ bây giờ lại bị người khác đùa giỡn, hơn nữa lại đùa giỡn ngay lúc chính mình mặc nam trang, đã vậy người đùa giỡn lại là một nam tử!!!
Ánh mắt nhìn về phía người trước mặt, Thẩm Thiển Mạch trong lòng chấn động
Không thể nào miêu tả dung mạo người này. Giống như tất cả từ ngữ trở nên vô vị, không từ ngữ nào có thể diễn tả khí độ siêu nhiên, phong thái say lòng người đó.
Một thân hồng y đỏ rực nhưng lại không chút dung tục khi mặc trên người hắn ngược lại còn giúp hắn khoe khoang cỗ khí thế tà mị. Tóc đen như mực được quấn quanh bày ra một cổ sức quyến rũ không thể diễn tả bằng lời nhưng lại làm người khác rung động.
Chiếc cằm cong một đường hoàn mỹ càng thêm trơn bóng dưới ánh mặt trời, theo cằm nhìn lên, đôi môi mỏng gợi cảm đang chứa đựng nụ cười tà mị, trên sống mũi thẳng tắp không tỳ vết là đôi con ngươi giống như đầm sâu không đáy. Trong đôi mắt mang theo vài phần hứng thú, mấy phần khí phách, giống như một chiếc lưới vô hình đem người ta bao phủ.
“Nhưng ta nhìn công tử không thấy quen mắt!” Ngay cả khi trước mặt là mỹ nam tử mê hoặc chúng sinh, phong thái chấn nhiếp mọi ánh nhìn, Thẩm Thiển Mạch còn nhẫn tâm hồi đáp.
“Tướng môn đích nữ, ở trên đường làm tên côn đồ hái hoa tặc, thật thú vị” Trong lúc Thẩm Thiển Mạch muốn bước qua, nam tử kia lại ghé sát tai nàng nhẹ nhàng nói.
Hơi thở ấm áp phun lên vành tai, một cổ cảm giác kì lạ từ tai chảy vào lòng, giống như có cái gì đó kích thích tiếng lòng nàng.
Thẩm Thiển Mạch nhanh như cắt ra tay, hướng về phía nam tử kia đánh tới. Đến khi nắm tay đến trước mặt, nam tử kia nhẹ nhàng lay động cây quạt trong tay, không tốn chút sức đã ngăn cản được công kích của Thẩm Thiển Mạch
Trong chớp mắt hai người đã giao thủ mười mấy chiêu, chỉ là động tác rất nhanh hơn nưa không gian chuyển động rất nhỏ, người không biết chỉ cho là hai người đang nhìn nhau.
“Mị lực của Thiển Mạch thật không nhỏ, thế nhưng có thể làm cho lâu chủ Mị Huyết lâu tìm đến tận đây”. Trên mặt Thẩm Thiển Mặt đã đeo lên nụ cười lạnh lùng, co ngươi nheo lại nhàn nhạt tỏa ra hàn khí.
Mới vừa rồi giao thủ mười mấy chiêu nhưng người ta không tốn chút sức đón lấy. Mặc dù một phần là vì trên ngã tư đường đông người nên nàng chỉ dùng năm thành công lực, nhưng có thể nhẹ nhàng như vậy đón lấy công kích của nàng chứng tỏ võ công rất không kém
Hơn nữa người kia lại sử dụng Mị Huyết thần công của Mị Huyết lâu, cộng thêm lấy quạt giấy làm VK, thích mặc hồng y, những thứ này đều chứng tỏ được người tới là lâu chủ Mị Huyết lâu.
Lúc ở con đường nhỏ trong rừng, Thẩm Thiển Mạch đã từng cùng lâu chủ Mị Huyết lâu giao thủ một lần, vì vậy có bảy tám phần khẳng định thân phận của người này.
“Thiển Mạch tiểu thư thật thông minh. Mị Huyết đúng là rất tò mò thân phận của tiểu thư.Tiểu thư đây thích giả nam trang, lại có cao thủ Ma Cung làm nha hoàn, không biết Thiển Mạch tiểu thư cùng cung chủ Ma Cung có quan hệ như thế nào?” Mị Huyết bị Thẩm Thiển Mạch vạch trần thân phận cũng không tức giận, ngược lại ánh mắt nhìn về Thiển Mạch nhiều thêm mấy phần hứng thú.
Nhìn cô gái trước mắt giảo hoạt cùng trấn định, Mị Huyết đột nhiên cảm thấy tâm thần mình hình như đã bị cô gái này kéo. Mấy ngày nay theo dõi nàng, hắn đối với nàng chú ý ngày càng nhiều, thậm chí có chút vượt khỏi tầm kiểm soát của mình
“Mị Huyết lâu chủ muốn biết?” Thẩm Thiển Mạch nhíu lông mày, khuôn mặt hiện lên nụ cười ngây thơ, nhìn thấy trong mắt đối phương có vẻ chờ đợi thì đôi mắt nàng hiện lên tia giảo hoạt, cười nói “Vậy thì cứ từ từ mà đoán”
“Thiên Thiên, chúng ta đi thôi”. Không chờ đối phương kịp phản ứng, Thẩm Thiển Mạch trực tiếp tránh qua Mị Huyết, hướng tới Thiên Thiên nói
Mị Huyết lâu chủ lại đích thân ra tay, chạy đến kinh thành của Kỳ Nguyệt Quốc. Chắc chắn đối phương đã nhìn trúng trận chiến tranh đoạt hoàng vị của hoàng thất Kỳ Nguyệt Quốc. Xem ra việc tranh đoạt hoàng vị lần này sẽ không tránh khỏi quan hệ tới Mị Huyết lâu và Thiên Mạc quốc
Đến hôm nay thì thiên hạ bị phân làm ba. Thiên Mạc, Lâm Vị, Kỳ Nguyệt, mỗi nước chiếm một phần. Chỉ là Kỳ Nguyệt Quốc tài đại khí thô, thực lực chỉnh thể cường thịnh, Thiên Mạc cùng Lâm Vị so với Kỳ Nguyệt Quốc đều kém hơn một chút. Chỉ là cả ba nước đều không làm gì được nhau nên vẫn giữ nguyên thế cuộc như vậy.
Thiên Mạc tôn sùng vũ lực, quân đội hết sức lợi hại. Thiên Mạc hoàng đế Tư Đồ Cảnh Diễn lãnh đạo Ám Dạ quân đội càng thêm lợi hại, nhanh chóng, hung ác, danh khắp bốn phương, không thể khinh thường
Lâm Vị thiên về buôn bán. Ngành buôn bán vô cùng phát đạt. Nghe nói từng ngõ ngách đều có thương nhân của Lâm Vị. Nói là thương nhân nhưng chỉ đúng một phần, thương nhân của Lâm Vị còn là người thám thính tin tức tốt nhất.
Vì vậy dù Kỳ Nguyệt quốc cường thịnh hơn nhưng cũng không làm gì được hai nước Thiên Mạc cùng Lâm Vị. Hôm nay, Thiên Mạc cùng Lâm Vị cũng không an phận, đều muốn nhân cơ hội châm ngòi Kỳ Nguyệt quốc nội chiến càng thêm loạn
Thú vị, thú vị. Thẩm Thiển Mạch khóe miệng treo nụ cười, nhẹ nhàng sải bước.
Mị Huyết nhìn Thẩm Thiển Mạch rời đi cũng không tiếp tục ngăn trở, chỉ là khóe miệng lộ ra một nụ cười kiên quyết, nguyên bản lúc đầu hắn tính toán muốn Thẩm Thiển Mạch gả cho Thượng Quan Cẩn, làm nhiễu loạn nội bộ Kỳ Nguyệt Quốc, từ đó thừa lúc vắng mà vào. Nhưng lúc này hắn lại cảm thấy luyến tiếc, không muốn cô gái này biến thành quân cờ chính trị.
“Tiểu thư, nam nhân ban nãy là lâu chủ Mị Huyết lâu sao?” Thiên Thiên khuôn mặt hoa si nhìn tiểu thư nhà mình, hai con mắt kia đã biến thành hình trái tim rồi.
“Thế nào, tiểu thiếu nữ để ý người ta rồi à?” Thẩm Thiển Mạch thấy bộ dạng hoa si của Thiên Thiên không khỏi nhíu mày trêu ghẹo.
“Tiểu thư chớ nói nhảm. Thiên Thiên chẳng qua là cảm thấy Mị Huyết lâu chủ bộ dạng đẹp mắt thôi. Nam tử như vậy Thiên Thiên đâu dám hy vọng xa vời, sợ rằng cả thiên hạ này chỉ có tiểu thư xứng với hắn”. Thiên Thiên bị Thẩm Thiên Mạch trêu ghẹo có chút ngượng ngùng nhưng vẫn thật lòng nói
Theo suy nghĩ của Thiên Thiên, nam tử phong hoa cái thế như lâu chủ Mị Huyết lâu chỉ có nữ tử phong hoa tuyệt đại như tiểu thư mới có tư cách ở bên người hắn. Nếu là cô gái khác đứng bên người hắn thì cũng sẽ ảm đạm vô quang.
“Nha đầu, đừng suy nghĩ bậy bạ”. Thẩm Thiển Mạch cưng chiều cốc đầu Thiên Thiên một cái, ánh mắt bỗng nhiên hiện lên tia hứng thú, cười nói: “Mục tiêu tới”
Thiên Thiên ngước mắt nhìn, thấy Thẩm Thiển Tâm cùng Diêu Nhược Thấm đang nắm tay đi về hướng này
Thẩm Thiển Mạch thấy Thẩm Thiển Tâm cùng Diêu Nhược Thấm nắm tay không khỏi nhíu mày, vị Nhị Tỷ này bản lãnh không nhỏ, nhanh như vậy đã cùng Diêu Nhược Thấm hòa thuận như lúc ban đầu, thật ra cũng có chút thủ đoạn.
“Này tiểu nương tử, nhìn dáng dấp của ngươi cũng không tồi!” Thẩm Thiển Mạch cười cười, nâng cằm Diêu Nhược Thấm, trong mắt tràn đầy vẻ cợt nhã nhìn nàng ta
“Lớn mật! Ngươi có biết ta là ai không mà dám đùa bỡn ta?” Diêu Nhược Thấm chưa từng gặp qua loại chuyện như thế này, thường ngày ra khỏi cửa, nàng đều mang theo gia đinh cùng nha hoàn, hôm nay đúng lúc tham gia cuộc hẹn ngâm thơ nên không có mang theo người làm liền gặp phải chuyện như vậy, không khỏi tức giận.
“Tiểu nương tử tính tình thật dữ dằn!” Trong mắt Thẩm Thiển Mạch thoáng qua một tia giảo hoạt, đôi tay vẫn giữ chặt không buông. Nếu đã chọn Diêu Nhược Thấm để ra tay thì nàng sẽ nhất quyết không buông ta cho nàng ta.
“Buông tay ra! Buông tay ra!” Diêu Nhược Thấm trước sau gì cũng là một đại gia khuê tú, có bao giờ bị trêu đùa như thế đâu, hơn nữa lại còn bị trêu đùa không buông, trong lòng còn đang không được vui, liền bừng bừng phẫn nộ.
Một tiếng rống giận của nàng làm mọi người xung quanh bu lại, ngắm nhìn một màn này.
“Tại sao ta phải buông tay?” Thẩm Thiển Mạch thấy đám người đang vây quanh, không khỏi nâng lên nụ cười nhàn nhạt, cố ý hỏi
“Ngươi nên biết, ta chính là nữ nhi của Đại tướng quân!” Diêu Nhược Thấm bị Thẩm Thiển Mạch chọc cho nóng nảy, không thể làm gì khác hơn là dùng thân phận của mình để uy hiếp đối phương
Trong mắt Thẩm Thiển Mạch lộ ra nụ cười thắng lợi, nàng chờ chính là những lời này. Nữ nhi Đại tướng quân ra đường bị người khác đùa giỡn, đây không phải là chuyện nhỏ, sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Diêu Nhược Thấm
Quả nhiên, sau khi nghe được lời nói của Diêu Nhược Thấm, sắc mặt Thẩm Thiển Tâm khẽ biến đồi, muốn lên tiếng nhắc nhở Diêu Nhược Thấm nhưng lời lên đến miệng lại do dự
Thẩm Thiển Mạch làm sao không hiểu tâm tư của Thẩm Thiển Tâm, mặc dù Thẩm Thiển Tâm cùng Diêu Nhược Thấm có quan hệ không tệ, nhưng rốt cuộc cũng chỉ là ngoài mặt, nếu danh dự Diêu Nhược Thấm bị bôi nhọ thì nàng ta đã mất đi được một đối thủ cạnh tranh.
Chỉ là mục đích của nàng không phải làm xấu danh dự của Diêu Nhược Thấm. Mục đích của nàng là khơi lên mâu thuẫn giữa phủ Thừa Tướng cùng phủ Tướng Quân. Kiếp trước phủ Thừa Tướng cùng phủ Tướng Quân vẫn giao hảo, cho nên phụ thân của nàng sau khi gả nàng cho Thượng Quan Triệt thì liền liên hợp với thế lực của Đại Tướng Quân, hiệp trợ Thượng Quan Triệt lên ngôi hoàng đế.
Nhưng nếu chỉ làm vậy, coi như Thượng Quan Cẩn tay nắm binh quyền vẫn không hơn được Thượng Quan Triệt. Trừ khi, Thượng Quan Cẩn có được sự ủng hộ của phủ Thừa Tướng. Tổng hợp trước sau, ly gián phủ Thừa Tướng cùng Phủ Tướng Quân là việc nhất định phải làm.
Nhưng nàng cũng không biết rằng, nếu làm như vậy thì sẽ rất hợp với ý định của Mị Huyết. Hai thế lực Thượng Quan Triệt cùng Thượng Quan Cẩn ngang bằng nội chiến mới càng thêm đặc sắc.
Chỉ là, chuyện cũng không đơn giản như vậy. Nàng sẽ âm thầm trợ giúp Thượng Quan Cẩn đối phó Thượng Quan Triệt, cho Thượng Quan Triệt nếm mùi vị thế nào là thất bại thảm hại. Dĩ nhiên, trên thế giới làm gì có chuyện ai cho không ai bao giờ, để báo đáp nhân tình của nàng, Thượng Quan Cẩn sẽ nhân lúc Thẩm Lăng Vân đắc ý nhất, khiến Thẩm Lăng Vân mất đi tất cả. Tin tưởng Thượng Quan Cẩn sẽ rất vui lòng hợp tác
“Nữ nhi Đại Tướng Quân thì có gì đặc biệt! Phụ thân ta chính là Thừa Tướng!” Thẩm Thiển Mạch cố ý lộ ra vẻ mặt ngây thơ, chửi ngược lại Diêu Nhược Thấm
Sắc mặt Thẩm Thiển Tâm cùng Diêu Nhược Thẩm lập tức thay đổi, nhìn kỹ Thẩm Thiển Mạch cùng Thiên Thiên, trong mắt thoáng qua một tia kinh ngạc, sau đó ánh mắt trở nên oán độc.
“Ngươi hay lắm dã nha đầu, dám cố ý đùa giỡn ta!” Diêu Nhược Thấm phẫn hận nhìn Thẩm Thiển Mạch, giận dữ hét
“Nhược Thấm, đừng nóng giận” Thẩm Thiển Tâm ở trước mặt mọi người tự nhiên là muốn phát huy mặt thiện lương vô hại của mình, lôi kéo Diêu Nhược Thấm, dịu dàng, yếu ớt khuyên nhủ.
“Ngươi mau tránh ra! Chính là ngươi giúp nàng! Ta đã thấy rõ ràng, ngươi và nàng thông đồng một mạch tới trêu chọc ta! Người phủ Thừa Tướng các ngươi thật khinh người quá đáng! Ta muốn trở về nói cho phụ thân!” Giờ phút này Diêu Nhược Thấm cảm thấy vừa thẹn vừa giận, nào có tâm trạng lắng nghe Thẩm Thiển Tâm khuyên nhủ, chuyện mới vừa rồi nàng đã ăn đủ tức giận, hiện tại lại xảy ra chuyện như vậy, làm sao nàng có thể nuốt trôi được cơn giận này.
“Đi đi! Chẳng lẽ phụ thân ta còn sợ phụ thân ngươi sao?” Trong mắt Thẩm Thiển Mạch lộ ra một tia thắng lợi hết sức giảo hoạt, tiếp tục quạt gió thổi lửa.
“Muội muội, chớ nói bừa”. Thẩm Thiển Tâm cũng là cô gái tâm tư nhanh nhạy, bởi vì hiểu được quan hệ của phủ Thừa Tướng cùng phủ Tướng Quân cho nên nàng mới cố ý cùng Diêu Nhược Thấm kết giao, mục đích chính là vì ngày sau có thể dễ dàng ở chung.
“Nhị tỷ, không phải người đã nói có chuyện gì thì còn có người sao? thế sao bây giờ người lại không cho ta nói?” Thẩm Thiển Mạch cố ý mang lời Thẩm Thiển Tâm an ủi nàng xuyên tạc ý tứ.
“Tốt! các ngươi quả nhiên là thông đồng cùng nhau! Ta…ta trở về nói cho phụ thân!” Diêu Nhược Thấm nghe đến đó, tự nhiên cho rằng Thẩm Thiển Mạch cùng Thẩm Thiển Tâm hợp nhau bày mưu tính kế, trên mặt tràn đầy phẫn hận chạy đi.
Thẩm Thiển Tâm nhìn Diêu Nhược Thấm chạy đi muốn lên tiếng ngăn trở, nhưng lại không biết phải nói gì, nàng ta nhìn về phía Thẩm Thiển Mạch, ánh mắt lóe lên lửa giận nhưng trên mặt vẫn như cũ hiện lên nụ cười: “Muội muội, ngươi thật càn quấy, mau cùng ta trở về phủ thôi”
“Nhị tỷ, ta gây họa gì rồi à? Người phải che chở cho ta” Thẩm Thiển Mạch lộ ra dáng vẻ sợ hãi, lôi kéo cánh tay Thẩm Thiển Tâm, làm ra bộ dạng ỷ lại.
Thẩm Thiển Tâm chuyển động con ngươi, trong lòng không khỏi suy nghĩ. Việc bất hòa cùng phủ Tướng Quân đối với Thẩm Thiển Mạch không có lợi, nàng ấy tại sao lại muốn làm như vậy?
Thẩm Thiển Mạch đến tột cùng là bởi vì ở giữa rừng núi lớn lên, không hiểu quy củ, ghi hận việc Diêu Nhược Thấm làm khó nàng mà cố ý trả thù hay là còn có mục đích nào khác?
Mặc kệ như thế nào, Diêu Nhược Thấm cùng nàng đã sinh ra hiềm khích, chỉ sợ vô phương hàn gắn, huống chi Diêu Nhước Thấm so với Thẩm Thiển Mạch thì khó đối phó hơn nhiều. Nghĩ vậy Thẩm Thiển Tâm liền quyết định vẫn nên giả bộ, đứng về phía Thẩm Thiển Mạch.
“Nghe này, một lát phụ thân hỏi gì thì hãy để Nhị tỷ thay ngươi trả lời” Thầm Thiển Tâm cười nói
Thầm Thiển Mạch gật gật đầu, con ngươi xoay chuyển, không nói gì nhưng lại linh hoạt động lòng người. Nàng muốn chính là kết quả này. Một lúc nữa nếu có thêm Thẩm Thiển Tâm làm chứng, chắc chắc có thể chọc giận Thẩm Lăng Vân
Mà Diêu Nhược Thấm cũng không phải đèn cạn dầu, trở về nhà tất nhiên cũng sẽ thêm dầu thêm mỡ một phen
Bằng tâm cơ của Thẩm Lăng Vân và Diêu Sơn, tất nhiên sẽ không cho rằng việc này chỉ đơn thuần là chuyện bất hòa giữa những đứa con gái, nhất định sẽ càng thêm bất mãn đối phương, như vậy chỉ cần nàng thêm một chút sức lực, phủ Thừa Tướng này cùng phủ Tướng Quân sẽ trở mặt với nhau
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc