Nữ Hoàng Vampire - Chương 11

Tác giả: Puki_wind95

Hai kẻ đưa mắt nhìn nhau, im lặng. Khẩu S***g được chĩa vào khe cửa,
lên nòng đạn. Tiếng gõ cửa cứ như một giai điệu, lúc chầm chậm lúc nhanh
chóng. Khẽ đưa mắt nhìn nhau, cả hai gật đầu nhất trí. Xoay nhẹ mình,
kahanda đưa ngón tay gậy nhẹ chốt cửa. Đồng thời, Takashi nhanh chóng
đưa lưỡi kiếm tử thần *** ra khe của. Bóng đen lùi lại mấy bước, nhanh
nhẹn thoát khỏi lưỡi kiếm không tỏ vẻ gì là ngạc nhiên. Hắn kéo lại vạt áo,
vuốt nhẹ mái tóc màu bạc. Cúi người, ánh nhếch nụ cười nửa miệng nhưng
trong đó hàm chưa mơ hồ sự hài lòng.
- Xin chào. Không làm phiền hai vị chứ
- Gasun. Cậu đến đây làm gì? Takashi quắc mắt hỏi, ánh mắt hơi lo
lắng hướng ra phía sau Gasun.
- Không có ai đâu, tôi cắt đuôi cả rồi. Bạn bè phải tin tưởng nhau chứ.
Gasun nhếch môi cười vs Takashi.
- Bạn bè à. Tôi chưa muốn hưởng cái diễm phúc ấy. Tôi hỏi lại. Cậu
đến đây làm gì. Vùa nói, Takashi đưa lưỡi kiếm lên cổ Gasun, miệng ko
ngừng hằm hè tức giận.
- Thôi, Takashi. cậu bình tĩnh đi nào. Tôi tin Gasun không phải người
như thế. Kéo thanh kiếm trên cổ gasun xuóng, Kahanda nhìn Takashi.
- Hừ…tôi vào thăm Kasumi. Bực tức buông Gasun ra, Takashi bước
hướng vào căn phòng.
- Mà…..Kito dau? Gasun ngo nghiêng khắp nơi rồi chốt lại một câu.
Takashi đang đi thì đuéng khựng lại, Kahanda thì ánh mắt dò xét khó hỉu
nhìn Gasun.
- Kito nào? Kahanda thắc mắc hỏi lại.
- Cậu ấy chưa đến sao? Đúng là cái đồ chậm chạp, hẹn người ta ở đây
mà chưa thèm đến là sao. Thật…..
Một cơn gió nhẹ vụt qua…
- Ê Ê…. Nói gì tôi đấy. Con mèo đưa cái đuôi dài quấn quanh cổ, lưỡi
*** một vòng quanh miệng thoải mái.
Kahanda và Takashi giật mình hoảng hốt, đứng như trời trồng. Một lúc.
Takashi lên tiếng:
- Người là ai???Nếu không ngươi sẽ ko toàn mạng bước ra khỏi nơi
đây.
- Bình tĩnh nào. Gasun ngắt lời. Cậu ấy là thần hộ mệnh của Kasumi.
- Cậu không thấy con mèo này rất quen sao.
- Đúng vậy. Nó là con mèo xuất hiện khi Kasumi ra đời và có lẽ cung là
kẻ trực tiếp lấy đi sinh mạng Kasama. Đúng không JUKORA KITO.
Con mèo nhếch môi cười. Khẽ đưa ban chân trc chạm lên hình trăng lưỡi
liềm giưa trán. Một trận gió mạnh ùa ra và những tia sáng lành lạnh tỏa ra.
tất cả cùng đưa tay lên che mặt, khi ánh sang đã dịu đi. Tất cả cùng trông
thấy một chàng trai tóc tím dài đang ngồi trên bệ cửa sổ cùng với lưỡi hái
trên tay.
- Thật không hổ danh Trưởng nam Hoàng tộc, khá lắm. nhưng hãy để
chào hỏi nhau sau đi. Chúng ta có khá nhiều việc cần phải làm. Bắt đầu
cuộc chơi chứ.
Tia sáng lóe ra, lưỡi hái đâm thẳng vào hai tên đang mon men trèo cửa sổ.
Cái xác nhanh chóng tan thành tro bụi.
Kahanda vươn mình, khẩu S***g lóe lên. chỉ nghe thấy một tiếng nổ rõ to rồi
lại chìm trong im lạng.
Takashi thì với khẩu hiệu “Diệt giặc cái đã rồi xử đối thủ sau” cũng nhanh
chóng tham gia vào trận đánh. Di chuyển nhẹ nhàng như con báo leo cây,
Takashi nhanh chóng đứng sau Một tên vampire đang tìm cách chĩa S***g
vào đầu Gasun. Khi tên đó phát hiện ra thì cũng là lúc quả tim rời cơ thể.
Đến ૮ɦếƭ vẫn ko hỉu vì sao hắn dứng ngay sau mình. Khẽ nhếch môi,
Takashi hướng mắt về phía Gasun , môi mấp máy, đồng thời hai ngón tay đư
ra :
- 1-0
Chỉ thấy Gasun mỉm cười thách thức. Gasun namứ trong tay roi sắt, đu mình
trên dây rồi nhanh chóng hốt trọn một ổ vampire mới vào, miẹng còn nhếch
lên:
- Gặp Tử Thần rùi em ạ. Về coi lại lịch đi nhé.
Một lúc, Kito hét lên:
- Nhanh chóng đưa Kasumi rời khỏi đây. Chỉ thế mới bảo toàn đc tính
mạng cho cô ấy. Nhanh lên.
- Đi đi, Kahanda. Nhanh lên. Takashi hối hả giục.
- Tất cả trông cậy vào cậu. Bảo vệ cô ấy nhé. Gasun đặt tay lên vai
Kahanda.
Kahanda cảm động nhìn tất cả. Bàn tay đặt vào tim, cúi đầu.:
- Nhân danh dòng tộc Royal, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ. Dòng tộc
Royal sẽ không bao giờ quên ân huệ này.
Nói rồi, hắn vội vã chạy vào giường bế Kasumi rời khỏi căn hộ dưới sự bảo
hộ của những chàng trai kiệt xuất của loài vampire.
Rời khỏi căn hộ, Kahanda không ngừng tự hỏi:
“Phải đưa con bé tới nơi nào đây. Chắc chắn tụi Kidosun đã cho giăng lưới
toàn bộ. Hay về nhà nhỉ. Phải rrồi, ở đó có một căn hầm có thể giữ an toàn
cho con bé”. Bỗng điện thoại réo vang.
TING….ting….ting
- alo, Kahanda nghe.
- Kahanda.Không đc về nhà. Con phải bảo vệ Kasumi. Nhất định con
bé phải an toàn. Hứa với mẹ . Hứa với mẹ đi…..
“…..Phu nhân, cẩn thận. trời ơi , phu nhân……người thế nào rồi….’’ tiếng
vang trong điện thoại cứ rì rầm mà tim Kahanda như hóa đá.
- Mẹ ….mẹ ơi….mẹ…..Chuyện gì vậy….mẹ ơi…..
- Kahanda…….c..o.n…nghe…..mẹ….đừng….về.nhà,
bảo….vvệ…Kasumi…nhớ..không.Mẹ xin lỗi…không thể
chờ..ngày…nhìn..mặt …c..háu…nội…được..rồi.
Phải..sống.tốt.nghe.không…..Yêu.các….con…nhièu..
Giọng nói phều phào đứt hẳn. Chỉ nghe thấy toàn tiếng kêu la, tiéng S***g nổ
rầm, tiếng binh khí. Ngã khuỵu xuống đất, một tay ôm lấy Kasumi, một tay
hướng thẳng lên trời. Nước mắt tuôn rơi.
“ Con nghe mẹ, con không về nhà . Cớ sao mẹ lại khong chịu nghe lời thỉnh
cầu của con mà đa ra đi. Con sẽ bảo vệ con bé. Và cũng không bao giờ quên
món nợ máu này. Nhất định là thế. Con nhất định sẽ như thế. MẸ…mẹ….”
Tiếng vang vọng cả trời đất. Dường như tất cả im lặng cùng chia sẻ với hắn
nỗi đau ấy.
"Giờ phải làm thế nào đây, phải làm thế nào để bảo vệ con bé thoát khỏi nanh vuốt của
bọn khát máu Nghị viên đây. Xin mẹ hãy chỉ đường cho con"
. Đau đớn vì vừa mất mẹ. Giờ đây Kahanda còn phải đối mặt với bản bán tử hình đang
dành cho Kasumi." Trong số 7 tộc đứng đầu. Chỉ có tộc Hawa là trung thành nhất. Có lẽ
lần này đành nhờ họ ra mặt giúp đỡ"
Nhanh chóng rời khỏi trường hướng tới lâu đài tộc Hawa. Kahanda ko hề biết rằng đang
hướng con bé vào chỗ chết.
Tại dinh thự tộc Hawa
- Chị Hai.Nhanh lên, đi xử lí con bé.
Misun tức giận, chỉ muốn ngay lập tức nhào tới giết chết Kasumi, mắt long sòng sọc.
Miệng nghiến răng ken két.
- Ở cùng ư. Nó cả gan quyến rũ cả hai anh ấy sao. Mình sẽ thay trời hành đạo. Giết chết
con yêu nghiệt đó tránh làm nhơ nhuốc loài vampire.
Nhìn Misun, Micacy chỉ biết lắc đầu. Ôi tình yêu. Nhưng mà cô cũng đang yêu. Nghĩ tới
đó , khuôn mặt bất giác ửng hồng
- Em sao khẩn trương đén thế. Việc gì mà em muốn làm, đã bao giờ ko thành chưa.
- Chỉ nghĩ tới việc con bé đang ở cùng hai anh ấy. Em lại sôi người lên. Nó là ai mà dám.
Chỉ là một lũ mối mọt mà cũng dám bày trò. Mà chị cũng rất yêu Kahanda sao. Chẳng lẽ
chỉ để anh ấy rơi vào tay con bé.
- không . Kahanda sẽ không dễ dàng rơi vào lưới tình ấy đâu. Dược rồi. Chúng ta đi.
Nở một nụ cười lạnh. Dù không hiểu chị cô lắm nhưng misun vẫn hiểu rằng, dù chị cô có
quyết đoán, có thông minh tới đau thì chỉ cần nhắc tới Kahanda thì chị cô vẫn sẽ như bao
cô gái khác . Si vì tình yêu.
Bỗng từ ngoài, người hầu gái chạy vào.
- Tiểu thư, ngài kahanda tới.
- Mời vào.
Cô gái trên ghế khuôn mặt ửng hồng chờ đợi
Kahanda bước vào, vạt áo tung bay phần phật, khuôn mặt âu lo.
Micacy vội vã hướng mình tới trước mặt Kahanda với một khuôn mặt ửng hồng
Misun chỉ cần nhìn thấy mái tóc xanh biển của cô gái nằm trong tay Kahanda thì đã bít là
ai. Ánh mắt căm hờn tức giận.
Chân dừng bước giữa căn phòng, Kahanda lên tiếng:
- Thật thất lễ khi quấy rầy tiểu thư lúc này. Nhưng tôi có việc rất quan trọng, mong tiểu
thư giúp đỡ.
- Ồ không. Sao anh lại nói vậy. Từ nhỏ chúng ta đã quen nhau. Sao anh phải khách sáo
như thế.
- Chúng ta từ nhỏ đã queb bít nhau. Tôi chưa bao giờ nhờ cô diều gì. Nhưng lần
này.....Xin c ô giúp tôi bảo vêh cô bé này. Trăm sự nhờ cô.
Không để Micacy kịp nói gì, Kahanda đã vội vã bế con bé đặt lên ghế.,cúi ngươi hôn nhẹ
lên trán cô bé, thì thầm:
- Em phải sống, phải an toàn nhé. Kasumi. Yêu em nhìu.
Hắn vội vã rời khỏi căn phòng rồi mất hút trog màn đem
Với một nữ trưởng tộc Hawa, lại thuộc dòng thuần huyết, sao cô lại lại ko nghe thây lời
âu yếm đó ư. Cô bàng hoàng về những điều mình dc nghe
Yêu em ư??? Từ….từ bao giờ…tình yêu của Kahanda đã dành cho con bé
này. Thế còn mik thì sao??? Tình yêu của mik thì sao??? Nó đâu phải là
ngày một ngày hai mà là mấy trăm năm rùi chứ. Tại sao??? Mình đâu thua
kém gì nó. Rốt cuộc con bé là ai? Là ai?
Hai tay ôm lấy đầu, Micacy ngồi sụp xuống ghế. Cô suy sụp, thấy biểu hiện
của chj mình, Misun lại gần quỳ xuống bên cạnh:
- Chị…chuyện gì vậy. Sao chị lại phải buòn. Phải vui mới đúng chứ.
Chính tự tay Kahanda đưa con bé đến chứ .Mỡ dâng đến miệng mèo…con
mèo ko ăn là nó ngu. Vì thế chúng ta ra tay chứ….
Micacy nghe xong, bỗng hai con mắt màu thạch lam chiếu lên những tia đỏ
vằn giận dữ hướng về cô bé đang ngủ. Đôi răng nanh trong miệng nhe ra. Nụ
cưòi nửa miệng nhếch lên tà ác.
- Không….phải tiếp đón chu đáo chứ nhỉ…..Quả cầu thủy
tinh….Ha…ha
Đang cười man rợ thì một cô gái chạy vào:
- Chủ nhân…có chuyện lớn xảy ra
- Chuyện gì……
- Gia tộc Royal bị nghị viện đột kích. Tại phòng thái tử cũng đang xảy
ra giao chiến. Qua sơ bộ, đó là người của Kidosun thiếu gia
- Chuyện gì đã xảy ra?? Micacy hoảng hốt kêu lên
- Nghe nói là vì một cô gái. Nghị viện đang muốn tìm một cô gái tên
Kasumi.
- Cái gì???
Misun nhảy dựng lên có chút phấn khích
Micacy chau mày vì thông tin vừa nhận được. Chuyện gì đang xảy ra. Cô ta
là ai? Hình như rất quan trọng với chúng. Tại sao cô ta lại liên quan tới
nhiều người đến vậy. Là ai mà khiến Kahanda dù hi sinh tính mạng cũng
phải bảo vệ.
- Chủ nhân, theo thông tin vừa nhận được. Ngài Kidosun sắp lên ngôi.
Vì đây cũng là dịp Nghị Viện quyết định ám sát chúa tể. Đồng thời ra lệnh,
bất cứ ai chứa chấp Kasumi sẽ bị xóa tên khỏi thế giới vampire
- Sao????
Micacy hơi ngạc nhiên vì tên vừa nhận đc. Kẻ khiến Kidosun và Nghị viện
diệt tận gốc thì ko phải là tầm thường. Cô bước lại gần Kasumi. Cô sửng sốt.
Cô gái này là……..
*********
Quá khứ
Một cô gái ngồi cạnh bờ sông ôm mặt khóc.
Không có ông bụt hiện lên.
Không có bà tiên đỡ đầu.
Không có hoàng tử dỗ dành.
Mà là
- Chị ơi…sao chị khóc thế?
Cô gái khuôn mặt bụ bẫm, miệng ngậm chiếc kẹo *** Chupachup ( thông
cảm …hiện đại mak) tròn xoe mắt nhìn cô gái ngồi giữa thảm cỏ. Khi
Micacy ngẩng đầu nhìn….thì…
- Oa…chị xinh quá. Mà sao chị khóc zạ. Chị buồn ak.
Cô gái mỉm cười nhìn bé gái nhỏ, đôi tay lướt nhẹ qua đôi mắt. Những dấu
tích của cơn mưa nước mắt lúc nãy biến đâu mát. Cô gái chăm chú nhìn rồi
tròn xoe mắt.
- A…chị giỏi quá…chị là tiên nữ ak.
Micacy nghiêng đầu ngắm nhìn cô bé: Mái tóc màu xanh lam, đôimắt màu
hổ phách tuyệt đẹp. Một chốc.
- Em tên gì?
- Tên em ak. Hì hì..nói thiệt….em ngok lắm…em hok nhớ đâu. Vả lại
mọi người toàn gọi em là Angel thôi ak. Còn anh trai gọi em là nhok
quậy.
- Em nghịch lắm ak…sao anh trai lại gọi em vậy.
- Anh ấy đúng là kì lạ đấy chị ak. Nào em có nghịc gì lắm đâu…chỉ
là…vì mún biểu lộ sự quan tâm, em đã đưa cho anh í lon nước có ga.
Anh ấy vừa mở lon, nước bắn lun cả vào mặt. Thì em có lòng chứ bộ…
- Ha…ha…lòng sao
- Thương anh ấy….em đã mất công ngồi xóc…Tại anh í hok bít nghệ
thuật uống nc có ga thui
- Ôi trời ơi…mà chỉ thế thui sao?
- Đâu…em còn thay lọ keo vuốt tóc của anh ấy bằng lọ keo siêu dính,
bỏ bã kẹocao su vào chỗ ngồi của anh nek…rồi……
- Thôi…thôi…gọi em siêu quậy chẳng sai……Micacy ngồi ôm bụng
cười.
- Mà chị ơi…tên chị là gì?
- Ak.Chị là Micacy
- Lúc nãy sao chị buồn?
- Vì chị mới biết chị không phải là người
- Ủa…sao kì thế chị…không là ngưòi là sao??
- Hi…hi…em không hỉu đâu
Bỗng từ xa vọng lại
-Tiểu thư…tiểu thư đâu rồi….
Con bé vội vã đứng dậy nháy mắt với cô gái
- Em đi trước nha.See you again…
- Uk..pp
*** Chị Micacy, em được giấy bé ngoan nek
- Ôi …bé Angel của chị giỏi ghê cơ
- Chị Micacy, tặng chị túi đựng tiền này, kỉ niệm một tháng chúng ta gặp
nhau. Nè, kẹp tóc đấy nhé chị. Là em làm đấy.
- Wow, em khéo tay quá ta.
*****
- Hu..hu…hu chị Micacy ơi…oa..oa
- Angel, chuyện gì, nói đi em. Ai bắt nạt em, để chị giúp
Micacy nhìn Angel mà rạo rực trong lòng, con ngươi lóe lên tức giận.
- Không, chị ak.Không ai hết…Vì..chỉ vì em không muốn xa chị
- Sao?? Em đi đâu??
- Ba mẹ bảo em phải sang Mĩ sống
- ….
- Em không muốn xa chị
Con bé vội quàng tay ôm lấy cô gái - người lúc này nước mắt tuôn rơi. “ Mĩ-
Trụ sở chính của Vampire. tại sao??’”
- Em sang đó cố gắng học tốt, chăm ngoan nha.
- Chị…em tặng chị chiếc lắc tay mak em iu nhất. Chị phải sống hạnh
phúc nha. ..và…đừng quên em
- Uk..chị hứa…suốt đời này sẽ không quên em dù em co quên chị đi
chăng nữa. Chiếc vòng cổ này, chị tặng em. Em nhớ…sang bên ấy…luôn
luôn phải mang nó trên người, không đc để nó ra xa em..nhơd chưa. Nó
sẽ bảo vệ ẻm thoát khỏi mọi nguy hiểm do loài tàn độc gây ra
- Nhưng..loài tàn độc ấy là ai hở chị?
Ngước mắt nhìn lên trời, Micacy thở dài
- Là loài chưa bao giờ cảm nhân jđc sự ấm áp của ánh nắng mặt trời
Bầu trời chuyển đỏ như baío trước một sự gặp gỡ màu máu
* * *
- Cuối cùng
. . .. . . . . .đã gặp lại em
Angel
Quỳ xuống bên cạnh Kasumi, Micacy nở nụ cười hạnh phúc nhưng
khóe mắt rỉ ra 1 giọt nước
- Cứ ngỡ sẽ không thẻ…cứ ngỡ đã đánh mất thứ quan trọng
nhất…nhưng..lại tìm được……trong lúc nguy khốn nhất…chị đã chờ
Tạm thời thế nhé mọi người……
Theo dõi page để cập nhật truyện hay