Nữ Hoàng Vampire - Chương 04

Tác giả: Puki_wind95

Nó đang chống tay ngủ ngon lành thì bị ai đó thúc nhẹ một cái. Theo đó cái đầu hạ cánh xuống bàn chẳng lấy gì làm nhẹ nhàng. Nghe một tiếng cốp rõ to thì biết. Nhăn nhó đưa tay xoa xoa cái mặt, nó hé đôi mắt đang lờ đờ vì ngái ngủ ra nhìn. Tá hoả khi nhìn thấy cả chục cặp mắt nhằm nó hướng tới. Dè bỉu có, thương cảm cũng có tất.Nó miệng méo xệch cười trừ. Đang lơ ngơ đưa cặp mắt ngó quanh lớp, một lần nữa nó lại đứng tim khi thông tin đc truyền từ Takashi tới:
-Cô gọi em lên bảng làm bài đấy, bài dễ ko giơ, gặp trúng bài khó thì giơ là sao.
Nó khó hiểu nhìn Takashi. Nãy giờ nó đi đánh cờ vs Chu Công chứ có giơ tay giơ diếc gì đâu. Và nó à lên một tiếng. Cánh tay mà nó dùng làm điêmt tựa cho cái đầu để ngủ giờ đây đang sừng sững hiên ngang trên mặt bàn. Chậm rãi đứng dậy, nó đưa con mắt nai tơ nhìn cô:
-Dạ. Cô gọi em ạ.
- À, Ừ. Em có thể lên bảng giải bài toán này chứ? Kasumi
-
Mấy đứa con gái liếc mắt nhìn nó, cười khinh bỉ, xen lẫn chút mỉa mai. Con bé tóc xoăn hung hung đỏ quay sang nói nhỏ vs con bạn bên cạnh mà giọng cứ lanh lảnh, nghe thì biết cố ý để tới tai nó rồi:
-Hừ, vua toán Takashi của lớp chưa ra tay mà đã có kẻ hợm mình ta đây. Để xem làm đc trò trống gì.
Chẳng nói gì, nó bước lên bảng như lập trình máy tính. Nhón tay lấy vien phấn, nó ngoáy mù trên bảng khi chỉ mới liếc qua cái đề. Nó cười khẩy, chỉ vs bài toán này mà muốn hạ bệ nó sao.Ngu ngốc.Khuông cái đáp án, nó bước về chỗ. Con bé tóc xoăn hậm hực nhìn nó, nhưng rồi ánh mắt loé lên tiam sáng quỷ dị. Nó chớp ngay đc ánh mắt ấy. Nhếch mép nhìn bàn chân xoè ra chờ cái vấp ngã của nó. Lắc đầu, trò mèo này mà cũng sử dụng vs nó sao. Định né nhưng có một suy nghĩ hay ho lướt qua nó.
Bước chân thẳng tiến vào cái bẫy đã định. Đến khi khoảng cách chỉ là con số 0, nó giơ tay nắm lấy vai con nhỏ.Theo đà quán tính, con nhỏ ngã theo . Nó vờ ngã nhẹ, con nhỏ ấy ngã sõng soài trên mặt đất, đầu chập vào cạnh bàn. Lúc này nó vờ đứng dậy, vội vã chạy lại gần con bé bộ mặt hối lỗi:
-Ôi, mình xin lỗi, mình vô ý quá. Bạn có sao ko?
Con nhỏ nhìn nó tức tối, ánh mắt đe doạ miệng gằn từng tiếng:
-Mày sẽ phải trả giá khi đọng đến Misun này, tao sẽ khiến mày phải biến ra khỏi trường một cách thảm hại nhất.
Giọng nó cũng vặn nhỏ, đủ để nhét trọn một câu vào tai con bé
-Tôi đang chờ xem kịch hay của cậu.
Nghe thế, con nhỏ hai mắt đỏ ngầu, đẩy nó ra bằng môt lực rất mạnh. Nó hận mình quá coi thường con bémà quên phòng thủ. Lúc đoán chắc chẳng khác nào quả bóng bắn vào tường thì nó cảm nhận đc một vòng tay ấm áp bao trùm xung quanh. Hương thảo mộc nhè nhẹ toả ra. Ngẩng đầu.Là Jujin. Nó thật sự ko ngờ.
-Em ko sao chứ. May nhờ anh đó nha
-Dạ, cảm ơn anh .Hoá ra anh cũng học ở đay
-Hơ, con bé này vô tâm nhẩy. Anh mày ngồi cạnh thằng Takashi đó thôi
-Hì…hì..
Nó đưa tay gãi đầu. Tụi con gái tong lớp nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống. Tụi con gái vây quanh Misun. Con nhỏ gầm gừ:
-Tao sẽ ko tha.
Tụi con trai cũng định vây quanh nó hỏi thăm nhưng nhận đcj cái liéc mắt của Takashi nên chỉ ngồi im, chả dám lại gần.
JuJin đỡ nó dậy. Chưa kịp yên vị trên ghế, tí nữa là nó té rầm xuống đất bởi giọng nói của kẻ quyết ko đội trời chung.
-Có một cái chợ tồn tại trong trường này mà tôi chẳng hề hay biết.
Cả lớp hướng mắt ra cửa, nơi tiếng nói vừa phát ra
Gasun khoác trên mình bộ đồ bằng da đen bóng. Mái tóc màu bạch kim loà xoà trong gió tạo nên một sức hút kì lạ. Một đưa vốn miễn dịch vs vẻ ngoài hào hoa như nó cũng phải gật đầu tán thưởng, thoáng qua chút suy nghĩ ௱ôЛƓ lung.
Ngự trị trên khuôn mặt hắn vẻ lạnh lùng cố hữu. Một vẻ bất cần, coi trời bằng vung. Một sự tà ác đến khôn lường. Nhìn xoáy trong đoi mắt ấy là cả một mùa đong lạnh lẽo, một tử thần uy quyền lãnh lệ. Một vẻ lạnh lùng hoàn toàn trái ngược vs Takashi.
Sự xuất hiện của hắn đúng là xoay chuyển cục bộ.Một lớp học đang căng thẳng đằng đằng sát khínhanh chóng thay đổi bởi các cô nàng.Đôi mắt long lanh, sự hồ hởi bởi sự xuất hiẹn của hắn. Hai chữ ngưỡng mộ in trên cả mặt.
Nó thôi chú ý ngồi phịch xuống. Lấy cuốn vở ném cái rầm trên mặt bàn như kiểu “Ta đây là đang tức giận, đừng chọc ta”. Mọi người thôi chú ý nhìn hắn mà liếc mắt sang nhìn nó. Hắn đưa đôi mắt lạnh băng nhìn nó, khoé môi bất giác nhếch lên.
Mọi hành động cử chỉ của hắn đều đc Takashi thu lại.Trong thâm tâm, hắn cảm nhận đc đối thủ đã xuất hiện.
Bà cô bây giờ ms lấy lại bình tĩnh trc sự xuất hiện của hắn, ai bảo đẹp trai quá làm gì. Đưa ngón tay đẩy gọng kính lên, lật qua một số giấy tờ. Cô ngước lên:
- Cậu là học sinh mới tiếp theo của lớp này
-
- CÁI GÌ?????????????????
-
Nó bật dậy nhanh hơn cả lò xo. Mắt trân trối nhìn bà cô rồi tay chỉ hướng hắn , miệng lắp bắp:
- Hắn…..hắn….học sinh mới….lớp này.
Hắn thích chí nhìn khuôn mặt ngây ngốc của con bé, chân bước tiến ra giữa lớp, . Mắt nhìn thẳng nó:
-Đúng vậy.
-Không thể nào
Nó bất ngờ hét lên
-Chẳng có gì là ko thể. Cô có thể chuyển lớp , anh Gasun sao ko thể.
Con nhỏ tóc xoăn đỏ hí hửng lia mắt nhìn về phía nó. Cô giáo giờ ms tiếp:
-Cậu Gasun có lẽ ai cũng đã biết. Việc tiếp theo bây giờ là chỗ ngồi. Cậu có thể lựa chọn.
-Hình như cạnh Kasumi có một chỗ trống, tôi nghĩ mình nên ngồi đó.
-Không được.
Nó lập tức phản bác ngay lời đề nghị của hắn. Mắt trừng trừng nhìn hắn đe doạ, hàm ý như :’’Tôi sẽ Gi*t cậu nếu còn quyết định như vậy” Hắn cũng nhìn lại nó vs vẻ thách thức:”tôi sẽ chờ xem bản lĩnh của cô”.
-Việc này……….
Bà cô khó xử, trán lấm tấm mồ hôi. Một bên là dòng tộc Royal, bên kia là tộc Shito.Một bên hạng nhất , một bên hạng nhì.Biết lựa chọn thế nào. Đang rơi vào tình thế lúng túng thì……..
-Cậu có thể ngồi đây.
Takashi lên tiếng phá vỡ tình thế khó xử cho bà cô. Nó ngạc nhiên nhìn hắn , vẻ giận dỗi:
-Anh……….
-Thôi nào, em nên nghĩ thoáng một chút.Mà nhìn xem, mỗi bàn mình là ngồi ba
-Đừng lo , anh đứng sau hỗ trợ em.Bảo kê luôn cũng đc. JuJin cười cười đế vào
-Thôi đc, em đồng ý, nhưng em có ý kiến
-Em cứ nói
-Em sẽ ngồi giưa anh Jujin và Takashi.Hắn…….chỉ tay về fía Gasun. ….ngồi chỗ của em
-Điều này…….
ánh mắt liếc thái độ Gasun. Hứn chỉ nhếch mép:
-Tuỳ cô thôi
-Tất nhiên
Nó cũng lườm lườm đáp lại. Hắn bc lại chỗ ngồi, cười mỉa mai nhìn nó:
-Hoá ra trái đất này cũng trong nhỉ??
-Thế cậu tửơng nó vuông chắc.
-Nếu cô cứ như thế tôi sẽ buồn mà ૮ɦếƭ mất.
Chẳng dưng đang lạnh lùng, hắn chuyển vẻ đau thương. Nó liếc mắt nhìn, chắc chắn 100% giả tạo. Nhếch mép cười:
-Tôi cũng đang mong điều đó. Có thể nhờ vậy mà Trái đất nhẹ bớt đi.
Hắn trở lại vẻ ngạo mạn cố hữu, ánh mắt vẻ cười cợt:
-Hãy ở đó mà mộng tưởng đi nhé
Nó quay sang trừng mắt nhìn hắn.Hắn cũng nhìn. Mắt to mát nhỏ trừng trừng nhìn nhau. Bà cô thấy tình hình ko ổn thì quyết ngăn chặn
-Ehem, chúng ta quay lại bài học. Bài làm của Kasumi rất chính xác , cách giải độc đáo….
Cũng chẳng ai thèm để ý lời nói trên bảng mà tập trung nhìn hai kẻ đấu đá mắt.
Tội nghiệp bà cô
Tình hình có vẻ căng thẳng, Jujin cười giả lả, cố gây sự chú ý của Kasumi:
- Kasumi. Em làm anh phục quá
-
Hiệu nghiệm ngay.Nó kết thúc trận chiến bằng một cái liếc mắt suýt sém cả da rồi quay sang Jujin:
-Cái gì anh.
- Thì bài toán ấy, em giỏi thật
-Cũng chẳng có gì.Nó đâu có khó lắm.
Nó cười cười trả lời
-Gớm mới nịnh một câu chưa gì đã tít mắt
Hắn lấy vẻ mặt bỡn cợt bĩu môi nói.
-Cậu câm miệng ngay cho tôi. Cậu là chó hay sao tôi nói câu nào là đớp liền câu ấy.
Nó tức giận trừng mắt nhìn hắn. Hắn hai mắt đỏ ngầu màu máu. Cánh tay vung lên rồi dừng ở khoảng không. Giữa lòng bàn tay là một đốm lửa nhỏ. Không , nó hoa mắt chăng.Dụi mắt nhìn vài cái lại ko thấy đâu. Tự nhủ:”Uh, mình hoa mắt rồi”
Hắn định chọc tức nó ai dè……… Nếu là kẻ bình thuêòng, hắn chỉ một cái 乃úng tay, kẻ đó sẽ hoá tro bụi. Nhưng là nó…….hắn ko thể.Tay đưa lên nhưng tim đau nhói. Không làm được. Nhìn vẻ mặt thách thức của nó, hắn quay đầu ngồi xuống bàn.
Thấy hắn ko làm gì, nó bĩu môingồi xuống. Takashi nhìn Jujin lắc đầu. Ước mơ có một cuộc sống bình yên tan tành từ trong trứng nước.
Reng……..
Chuông reo.Cả lớp ùa ra. Jujin huých tay nó:
-Xuống canteen vs tụi anh ko???
Nó lắc đầu:
-Đồ ăn dưới ấy em ko ăn đc. Hơn nữa, phải đi dạo cho xả stress.Tích tụ nhiều quá đi gặp Diêm Vương lão bá khi nào chả biết.
Takalấy tay 乃úng một cái giữa trán nó, giọng nhỏ nhẹ:
-Đừng nói những câu ngok như vậy. Ai cho em gặp lão ta.Lão ta gặp em. Anh xử lão trc.
Nó cười ko nói gì mà lòng cảm thấy ấm áp lạ.
Tại một căn nhà nhỏ sau núi:
-Em muốn Gi*t ૮ɦếƭ, phanh thây con nhỏ Kasumi đó cho hả giận. Nó làm em thật nhục nhã.
-Đúng vậy thưa tiểu thư, ms vào mà chưa gì nó đã thu hút đc bốn sao bạch kim của trường. Nhất là bộ ba anh Kahanda, Takashi, và Jujin. Hôm nay cũng thấy nó theo đuôi họ.
-Vâng, hôm nay nó xúc phạm Gasun thiếu gia mà anh ấy cũng tha cho nó.
-Con nhỏ đó lai lịch thế nào mà gan lớn vậy.
Giọng nói lạnh lùng, uy quyền vang lên
-Tiểu thư Micacy, theo điều tra thì nó là Kasumi Royal
-Royal
-Dạ, nhưng chỉ là một nhánh nhỏ, ko đáng lo ngại.
Misun lại gần, ôm chặt lấy tay chị nó:
-Chị, chúng ta ra tay vs nó chứ. Hôm nay nó khiến em thành một trò cười.Anh takashi còn đề nghị cho nó ngồi cạnh.Nếu ko nhanh tay, Kahanda của chị cũng bị nó nuốt ko chừng.
-Hừ, một nhánh nhỏ mà bạo gan.Dám vô lễ vs tộc Hawa chúng ta. Đáng ૮ɦếƭ nhưng để xem………
Cô gái dưa tay gõ gõ nhẹ lên thành ghế, đôi mắt to đen láy nhíu lại khuất dưới hàng mi cong ✓út. Khuôn mặt thon dài nghiêng đầu dựa vào cánh tay để cho mái tóc dài bay bay trong gió. Đôi môi đỏ thắm nhếch lên cười nửa miệng:
-Hãy chào hỏi nó trc cho phải phép chứ nhỉ. Nhớ chuẩn bị chu đáo vào.Giao cho em xử lí đó, tiện thể xả hận luôn
Misun mắt ánh lên tia sắc lạnh , cuồng dã:
-Cảm ơn chị
Một kẻ mang trong mình muôn trùng rắn rết nhưng có một vỏ bọc tuyệt mĩ. Vẻ đẹp tà ác ko tên len lỏi qua từngcử chỉ lời nói. Chỉ có thể là Micacy-Nữ trưởng tộc Hawa
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc