Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 54

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

Thời gian thoáng một cái đã qua gần một tháng, trong thời gian này Thái Gia Tuyền bận bịu ”Nhìn chòng chọc” Andre, cộng thêm công việc bận rộn, liền quên mất việc đã gửi mail cho Lâm Phong, thẳng đến một ngày mở máy vi tính ra, đột nhiên phát hiện một lá thư đến trong hộp mail đã mấy ngày rồi chưa kiểm tra: “Tiểu Tuyền, anh đã trở về nước, số điện thoại của anh là ***x, nhất định phải nhớ liên lạc với anh! Có chuyện rất quan trọng.”
“Alo, học trưởng, em là Tiểu Tuyền, xin lỗi đổi điện thoại mà vẫn chưa có liên lạc với anh. . .” Thái Gia Tuyền trước tiên gọi tới, mới biết thì ra Lâm Phong cũng đến thành phố này, hơn nữa sắp làm cùng một bệnh viện với Tiểu Khê. . . . . .
——————
“Em có việc muốn nói với anh.” Ngày này thật vất vả đợi đến chừng mười giờ sáng, Thái Gia Tuyền trực tiếp đi vào phòng làm việc tổng giám đốc của Hạ Cẩm Hiên.
Hạ Cẩm Hiên từ trong một đống văn kiện ngẩng đầu lên, cũng không phải nhìn về phía cô, mà là dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn chăm chú vào trợ lý Hà Vân mà truy hỏi.
“Thật xin lỗi, tôi thật sự không nghĩ tới cô ấy sẽ trực tiếp đi vào. . .”
Thái Gia Tuyền đối với việc anh không nhìn mình rất là không vui, hung hăng vỗ vào mặt bàn, đe dọa nhìn Hạ Cẩm Hiên nói: “Em bất kể anh có bận rộn đến cỡ nào, em chỉ biết anh đã cầu hôn với em, hơn nữa không chỉ một lần! Em hiện tại liền tới nói cho anh biết ——em bằng lòng rồi! Cho nên phải lập tức, lập tức hủy bỏ bữa tiệc đính hôn cùng Khang Hinh cuối tuần này!”
Hạ Cẩm Hiên nhíu mày nhìn cô, một người vô tội nào đó liền xoay người bỏ chạy, còn thuận tay khép cửa lại.
“Tin tức về bữa tiệc đính hôn đã công bố bên ngoài rồi, không thể nào hủy bỏ.” Hồi lâu, Hạ Cẩm Hiên giọng nói bình thản nói.
“Được lắm, anh có thể thay đổi thành đính hôn với em!” Thái Gia Tuyền không chút nào chịu yếu thế.
“Đổi thành cô thì sẽ không đạt được mục đích. . .” Giọng nói bình tĩnh như cũ.
“Mục đích?”
“Sau lưng Khang Hinh còn có tập đoàn Khang thị, còn cô thì sao? Cô có cái gì?” Hạ Cẩm Hiên thẳng tắp nhìn lại Thái Gia Tuyền, trong ánh mắt không có chút độ ấm nào.
Thái Gia Tuyền cắn cắn môi, từ trong túi áo móc ra một cái hộp nhỏ đưa cho Hạ Cẩm Hiên.
Hạ Cẩm Hiên rất tự nhiên nhận lấy mở ra, hẳn bên trong đương nhiên là chiếc nhẫn mà khi ở bên Đức anh tính dùng để cầu hôn. Ánh mắt của anh có một chút biến hóa, Thái Gia Tuyền nhìn thấy được, nhưng lại không cách nào nhìn thấu.
Nếu như không phải ở bên nước Đức có người lượm được chiếc nhẫn, nhờ Lâm Phong đem chiếc nhẫn chuyển giao cho cô, hơn nữa trả lại cho cô vì tìm kiếm người yêu bỏ đi mà lục xem tất cả đoạn băng giám sát, Thái Gia Tuyền có lẽ sẽ vĩnh viễn không biết năm đó ở dưới ký túc xá, Hạ Cẩm Hiên đã chờ đợi bao lâu và đau khổ bao nhiêu.
“Chiếc nhẫn quan trọng như thế mà anh lại quăng vào thùng rác! Anh có đầu óc hay không?” Thái Gia Tuyền oán giận: “Nếu không phải là học trưởng tìm được cho em, em vẫn không biết!”
“Muốn nghe suy nghĩ của tôi không?” Hạ Cẩm Hiên không hề chớp mắt nhìn chiếc nhẫn trong tay, thật thấp mở miệng nói.
Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, cô nghĩ, cô suy nghĩ quá rồi, anh mất trí nhớ hơn một tháng qua, cô cơ hồ muốn lập tức chui vào trong đầu anh.
“Những gì tôi và cô đã trãi qua, tôi rất rõ ràng. . . ” Nghe được câu này, Thái Gia Tuyền sợ ngây người, nhưng không đợi cô mở miệng, giọng nói của Hạ Cẩm Hiên tiếp tục: “Thế nhưng đều là bọn Tề Minh nói cho tôi biết, tôi thậm chí đặc biệt đi lấy hồ sơ bệnh án của bác sĩ tâm lý xem, cho nên tôi đều biết. Cho dù vừa bắt đầu sẽ không có người nói cho tôi biết, tôi mất trí nhớ. Tôi cũng có thể ý thức rõ ràng được trí nhớ của mình thiếu sót một phần, cho nên tôi muốn đi tìm.”
“Anh tìm trở về rồi, không phải sao?” Ánh mắt của Thái Gia Tuyền có chút mơ hồ.
“Không thể nói như vậy.”
“Tại sao?”
“Bởi vì không có cảm giác chân thật, tựa như đang nghe chuyện xưa của người khác, tôi không cảm thấy những thứ kia thật sự xảy ra trên người tôi.” Hạ Cẩm Hiên ngẩng đầu nhìn cô, lời nói xoay chuyển, ánh mắt bức người: “Nửa năm! Bữa tiệc đính hôn đi qua nửa năm là đúng dự định hôn kỳ. Tôi chỉ có thể cho cô thời gian nửa năm—— dùng để chứng minh cô là người mà tôi yêu nhất!”
Nếu đổi lại trước kia, Thái Gia Tuyền sẽ tự tin mà đi đánh cuộc việc này, nhưng bây giờ Hạ Cẩm Hiên ở trước mặt cô tựa như một người cực kỳ lý trí, cô không tìm được một tia yêu thương nào.
Mặc dù có chút lo được lo mất, Thái Gia Tuyền vẫn rất cứng rắn trả lời: “Không thành vấn đề! Hy vọng đến lúc đó anh có thể thản nhiên thừa nhận theo trái tim của mình.”
“Nếu như tôi phát hiện mình yêu cô, coi như có phải hủy diệt trái đất tôi cũng sẽ phá hủy bỏ hôn ước kia. Nhưng nếu như tôi không cảm thấy, như vậy xin lỗi, hôn lễ của tôi sẽ cử hành như cũ!” Hạ Cẩm Hiên quay đầu nhìn về phía ngoài cửa sổ, theo như lời nói lại càng giống như là đang nói với chính mình.
“Thái, tôi cần một bộ lễ phục.” Ngày hôm nay, Andre hào hứng bừng bừng ở bàn làm việc chơi game trên máy tính, vẫn không quên dặn dò Thái Gia Tuyền giúp anh ta chuẩn bị lễ phục cho buổi tiệc đính hôn vào buổi tối của chủ tịch Hạ Cẩm Hiên.
“Đó là chuyện riêng của anh.” Thái Gia Tuyền loay hoay đến bể đầu sứt trán, rất nhiều công việc của phó tổng giám đốc đều được xử lý là nhờ công lao của cô, Andre thường chỉ như một người chỉ đạo phất tay tùy ý, giờ làm việc so với Hạ Cẩm Hiên còn tùy ý hơn. Chuyện ngày hôm nay, nếu đổi lại bình thường thì cũng xem như không có gì, nhưng ở ngày đặc thù như vậy, lại muốn cô vội vàng vì bữa tiệc đính hôn của Hạ Cẩm Hiên và người khác, trong nội tâm của cô thật sự không tiếp thu nổi.
“Oh!” Andre sau khi chơi game bị game over, khó chịu than một tiếng, sau đó kéo cái ghế sang ngồi ở bên cạnh Thái Gia Tuyền, đưa tay nắm ở vai của cô nói: “Tôi thì không sao cả, y phục thích hợp có rất nhiều. Nhưng em thì sao? Không có ý định xuất hiên thật xinh đẹp sao?”
Thái Gia Tuyền xưa nay không có né tránh bàn tay anh ta quấy rối, cũng có lẽ là thói quen, dù thế nào đi nữa anh ta thật tình không có muốn *** cô. Thái Gia Tuyền uất ức chép miệng, lầu bầu nói: “Tôi sẽ không đi.”
“NO, NO, NO, em phải đi, tôi không có bạn nhảy.”
“Tùy tiện tìm mấy cô thư ký đi!”
“Tôi không đồng ý! Nghỉ buổi chiều, chúng ta đi sửa soạn một phen!” Andre nói xong, tay đang ôm vai của cô từ từ trượt theo đường cong xuống hông, ngay sau đó Thái Gia Tuyền liền bị một cỗ mạnh mẽ kéo đi. Andre cường thế ôm hông của cô hướng cửa phòng làm việc đi ra ngoài.
“Buông tôi ra, tôi không đi!” Thái Gia Tuyền kêu to, lúc này Andre kéo cửa phòng làm việc ra, mà ngoài cửa đúng lúc có người đi ngang qua—— là Hạ Cẩm Hiên.
Hạ Cẩm Hiên nhìn sang tư thế mập mờ của hai người, trên mặt chưa từng có thái độ gì, nhàn nhạt nói một câu: “Chú ý ảnh hưởng.” Nhưng chỉ có chính anh mới rõ ràng, trong một cái chớp mắt, trong lòng anh lại có rung động muốn đánh người, rung động này từ đâu mà đến, anh không biết, vì vậy mi tâm hơi nhíu, rơi vào trầm tư.
Thái Gia Tuyền không biết từ cái gì ở trong lòng, tự nhiên nhít sát lại gần lòng *** của Andre, mặt khiêu khích nhìn Hạ Cẩm Hiên.
Chân mày của Hạ Cẩm Hiên nhíu chặt hơn, lại không nói cái gì nữa, tiếp tục hướng về phía trước để đi vào phòng làm việc của mình, ngay sau đó đóng cửa lại.
Thái Gia Tuyền ngơ ngác nhìn cánh cửa kia, cho đến khi trước mắt đột nhiên bị gương mặt tuấn tú phóng đại ngăn trở. Xúc cảm ở trên môi nói cho cô biết, cô bị hôn!
“Anh làm gì đấy?” Thái Gia Tuyền nổi giận, hướng về phía Andre kêu to.
“Đây là trừng phạt, hy vọng lần sau em là cam tâm tình nguyện mà tiến vào trong lòng tôi.” Andre giống như người không có việc gì đi về phía thang máy, bỏ lại câu này khiến Thái Gia Tuyền hơi có chút đau lòng, mới vừa rồi cô tựa hồ thật muốn lợi dụng anh ta để làm cho Hạ Cẩm Hiên tức giận.
Trải qua hơn nửa ngày giày vò, Thái Gia Tuyền và An Đức Liệt cùng đem nhau ăn mặc thật đẹp. Liền cùng nhau nghênh ngang lao tới hội trường bữa tiệc đính hôn.
Mặc dù có ước hẹn nửa năm cùng Hạ Cẩm Hiên, nhưng nhìn anh cùng với một người phụ nữ khác trao đổi chiếc nhẫn đính hôn, Thái Gia Tuyền vẫn là không cách nào bình tĩnh. Vì vậy ở thời điểm Hạ Cẩm Hiên cùng Khang Hinh lần lượt mời R*ợ*u, Thái Gia Tuyền lấy cớ đi toilet mà tránh vào bên ban công, cô không muốn nhìn thấy Khang Hinh kia khoe khoang bộ dạng hạnh phúc.
“Thế nào? Vẫn là nhịn không được rồi hả?” Giọng nói của Andre vang lên từ phía sau lưng.
“Tôi không có vĩ đại như vậy.” Thái Gia Tuyền không quay đầu lại, hướng về phía bầu trời đêm dằng dặc nói.
“Yên tâm đi, anh ta sẽ nhớ lại em, chỉ là vấn đề thời gian thôi.”
“Thời gian. . . Phải bao lâu? Mười ngày? Nửa tháng? Hay nửa năm? Một năm?” Thái Gia Tuyền có chút kích động: “Tôi đã hỏi chuyên gia tâm lý học, bọn họ nói muốn khôi phục trí nhớ, sẽ phải thử chạm vào vấn đề mà anh ấy đã từng bị tổn thương. Tôi rõ ràng đồng ý gả cho anh ấy rồi, tại sao anh ấy còn chưa có khôi phục? Chúng tôi không có thời gian chờ rồi.”
“Có lẽ. . . Chuyện mà em và anh ta suy nghĩ không giống nhau.” Andre cũng dựa vào trên lan can, cười nói với cô: “Tựa như tôi không nhất định là một dạng một người xấu.”
“Chẳng lẽ anh chính là người tốt sao?” Thái Gia Tuyền khinh thường liếc anh ta một cái.
“Dĩ nhiên, nếu như những người giống như tôi đều không coi là người tốt. Vậy trên thế giới cũng chưa có người tốt. . . . . .” Andre như có điều suy nghĩ nói xong, giống như đang lầm bầm lầu bầu.
Thái Gia Tuyền không có tâm tình để ý đến anh ta, anh ta nói xằng nói bậy cũng không phải là chuyện của một ngày hai ngày.
“Tháng sau, tôi và Hạ Cẩm Hiên muốn đi Trung Đông một chuyến.” An Đức Liệt đột nhiên đổi đề tài: “Nghe nói nơi đó rất nguy hiểm. Nói không chừng chúng tôi cũng có thể không về được ~” Giọng nói rất là thoải mái.
“Hừ, tai họa do trời, anh không ૮ɦếƭ được. Lại nói, hai người là đi nói chuyện làm ăn, cũng sẽ không đi địa phương nguy hiểm.” Tuy Thái Gia Tuyền nói như vậy, nhưng ở trong nội tâm lại có chút thấp thỏm, dù sao coi như là an giữ bổn phận của người dân bình thường, tại loại địa phương này gặp gỡ bọn đánh bom liều ૮ɦếƭ, tỷ lệ bị tập kích bắt cóc vẫn có.
“Ha ha, hy vọng như thế.” Andre khẽ cười, mắt màu xanh không linh động mà trong suốt. Loại ánh mắt này Thái Gia Tuyền chưa gặp bao giờ.
“Theo tôi đi hóng gió nhé, tôi bảo đảm trước mười hai giờ sẽ đưa em trở về.”
Thái Gia Tuyền sửng sốt một chút, quỷ thần xui khiến lại đồng ý, có lẽ ban đêm ở nơi này phiền muộn, cô quả thật cần tìm một chút chuyện để giết thời gian. Nhưng nếu như cô có dự kiến trước liền tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc