Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 52

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

“Nói đi.” Ba người đứng trong thang máy chuyên dụng của tổng giám đốc, Hạ Cẩm Hiên nghiêng đầu hỏi Thái Gia Tuyền đứng bên cạnh. Hôm nay anh cũng mặc một bộ vest màu đen, anh tuấn, thân hình thon dài không chút nào thua kém người mẫu nam chuyên nghiệp. Làm Thái Gia Tuyền nhìn đến ngây ngẩn cả người.
Thái Gia Tuyền liếc Andre một cái, xác nhận anh ta cũng không tinh thông tiếng Trung, vì vậy yên tâm hắng giọng một cái, nói: “Việc đó. . . Em biết rõ anh bây giờ không nhớ rõ về em, nhưng ít nhất anh đối với em cũng nên có chút cảm giác chứ?”
Dừng một chút lại nói: “Tỷ như là. . . Rất thân thiết?” Hướng về phía Hạ Cẩm Hiên làm một động tác thân mật.
“Vô cùng. . . Đáng yêu?” Làm bộ dáng đáng yêu.
“Hoặc là vô cùng. . . Rung động?” Làm bộ dáng xấu hổ.
Thấy vẻ mặt của Hạ Cẩm Hiên vẫn như cũ, không chút thay đổi, Thái Gia Tuyền nổi đóa cong cong môi: “Hoặc là cảm thấy em rất đáng ghét?”
Hạ Cẩm Hiên nhíu mày, không nhẹ không nặng nói một câu: “Không có cảm giác.”
Andre nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì, chẳng qua cảm thấy bộ dạng của Thái Gia Tuyền rất đáng yêu, không nhịn được nên đưa tay sửa lại mái tóc đuôi ngựa của cô.
Đang lúc buồn bực, bị người từ phía sau lưng ”Đánh lén”, Thái Gia Tuyền kinh hãi, vội vàng quay đầu, lại vô tình chạm vào trong *** của Andre, lỗ mũi đau đến muốn ૮ɦếƭ, nước mắt không khống chế được mà chảy ra.
Andre cười to thuận thế ôm chầm cô vào trong ***, Hạ Cẩm Hiên nhíu nhíu mày.
Còn không đợi Thái Gia Tuyền giãy giụa, ”Cạch” một tiếng, cửa thang máy mở ra, ngay sau đó một hồi đèn flash sáng chóa nổi lên. . . . . .
Thái Gia Tuyền lúc này mới thấy rõ tình hình ngoài cửa, vội đẩy Andre ra, kinh ngạc nhìn lại Hạ Cẩm Hiên.
“Hôm nay phòng làm việc của tôi có mở buổi họp báo cho phóng viên.” Hạ Cẩm Hiên coi như giải đáp nghi ngờ khó hiểu của cô, nhấc chân đi ra khỏi thang máy, Andre cũng không nhanh không chậm đi theo ra ngoài, trong thang máy chỉ còn lại một mình Thái Gia Tuyền đứng ngẩn người.
Ở lúc cửa thang máy sẽ khép lại trong nháy mắt, Andre đột nhiên xoay người lại, dùng tiếng Đức hướng về phía Thái Gia Tuyền trong thang máy nói: “Em không phải muốn tới đây sao? Tôi cần người phiên dịch.”
Trái tim của Thái Gia Tuyền sáng lên, vội nhấn nút mở cửa thang máy rồi vội vàng đi theo.
Hạ Cẩm Hiên đang đi phía trước bỗng dừng lại một chút, cũng không có phản đối.
. . . . . . . . . . . . . . .
“Hôm nay hoan nghênh các vị phóng viên đến buổi họp báo. Tất cả mọi người tương đối chú ý về vấn đề thay đổi nhân sự của tập đoàn Trác Gấm, bây giờ tôi chính thức thông báo cho mọi người biết —— tập đoàn Italy Lý Ngang đã trở thành cổ đông lớn thứ ba của Trác Gấm chúng tôi. Mà vị Andre đứng bên cạnh tôi; chủ tịch Kovalainen, hôm nay chính thức tiếp nhận chức phó tổng giám đốc, phụ trách chủ yếu về thị trường của các công ty ở nước ngoài. . .” Hạ Cẩm Hiên tiến hành tuyên bố tin tức đâu vào đấy.
Mà Andre cũng bị hỏi không ít vấn đề, anh ta nói năng hài hước dí dỏm mà lại không mất chuyên nghiệp làm không khí buổi họp báo hết sức tích cực. Trên căn bản thì Thái Gia Tuyền trên có thể đảm nhiệm công việc phiên dịch, chỉ có chút từ ngữ chuyên môn về kinh tế thương mại, mặc dù cô đại khái có thể hiểu được, nhưng không thể tìm được từ ngữ tiếng Trung tốt tương ứng, mỗi khi như thế thì Hạ Cẩm Hiên cũng rất kịp thời nhắc nhở một chút, giải vây thay cô.
Thái Gia Tuyền cảm thấy ấm áp trong lòng, mặc dù anh quên mất mình, mà vẫn còn chăm sóc như vậy. Nhưng nghĩ lại, chẳng lẽ anh đối với người con gái xa lạ cũng chăm sóc như vậy sao?
Đang trong lúc Thái Gia Tuyền suy nghĩ rối rắm, đã có phóng viên hỏi tới một vấn đề khác, mà cái vấn đề này thành công đem Thái Gia Tuyền kéo về thực tế.
“Tiểu Hạ tiên sinh (mọi người vì phân biệt ba Hạ nên gọi như thế), nghe nói cuối tháng này ngài sẽ cử hành bữa tiệc đính hôn, là thật sao?” Tâm của Thái Gia Tuyền thấp thỏm nhìn về phía Hạ Cẩm Hiên, Andre quay lại phía Thái Gia Tuyền, dùng ánh mắt hỏi thăm nội dung câu hỏi của người phóng viên kia.
Thái Gia Tuyền mặc kệ anh ta, vừa phiên dịch qua loa vừa nhìn về phía Hạ Cẩm Hiên, cô không nhìn thấy ánh mắt trêu chọc của Andre.
Hạ Cẩm Hiên nở một nụ cười, nói: “Xem ra tin tức của mọi người rất linh động nha. . . Mặc dù đây là vấn đề cá nhân của tôi, nhưng cũng không ngại tuyên bố tại đây —— tôi chính thức xác nhận sẽ cử hành bữa tiệc đính hôn cùng Khang Hinh tiểu thư của tập đoàn Khang thị, đến lúc đó, cực kỳ hoan nghênh các vị đến.”
. . . . . . Hiện trường sôi trào, không thiếu tiếng chúc phúc cùng hỏi thăm thêm để làm rõ vấn đề, Hạ Cẩm Hiên cũng cười trừ, ung dung thu hồi tài liệu rồi đi ra khỏi phòng họp. Đầu óc của Thái Gia Tuyền trống rỗng, ngây người tại hiện trường, bị Andre nắm tay lôi ra khỏi phòng họp.
“Anh không thể đính hôn cùng cô ta!” Trong phòng làm việc của tổng giám đốc, Thái Gia Tuyền kích động, đôi tay chợt vỗ trên bàn làm việc của Hạ Cẩm Hiên, đỏ mắt nhìn anh.
An Đức Liệt ngồi trên sofa nhàn nhã uống cà phê ở một bên, thỉnh thoảng nhìn lướt qua hướng bên này vài lần.
Hạ Cẩm Hiên xem thường, ngẩng đầu lên, nhìn Thái Gia Tuyền tìm tòi nghiên cứu: “Tại sao?” Nói ra một câu bình tĩnh thản nhiên.
“Anh hãy nghe em nói, bây giờ anh quên mất một vấn đề rất quan trọng, trước khi anh nhớ lại, không nên quyết định qua loa, ok? Nếu không anh sẽ phải hối hận!” Thái Gia Tuyền tận tình khuyên nhủ.
Hạ Cẩm Hiên nhíu mày một cái, tại buổi sáng bắt đầu, anh vẫn có chút buồn bực, cảm giác đối với cô gái ở trước mặt này tựa hồ rất không giống nhau, nếu đổi là những người khác ở trước mặt anh mà không biết cứ hồ đồ lớn nhỏ như thế, anh đã sớm cho người tới đem cô ném ra ngoài, nhưng tự nhiên bây giờ chính mình lại không hạ được quyết tâm này.
“Quyết định của tôi cho tới bây giờ đều không phải qua loa mà đưa ra, huống chi đây là chuyện riêng của tôi, tôi nghĩ tôi không nhất thiết phải giải thích với cô.” Hạ Cẩm Hiên vẫn đưa ra câu trả lời tuyệt tình.
Không đợi Thái Gia Tuyền nói gì, anh nói tiếp: “Đúng rồi, mới vừa rồi cô biểu hiện cũng không tệ lắm. Nếu như cô đồng ý làm thư ký cho phó giám đốc, tôi cũng không cần phải tìm người phiên dịch khác.”
Lấy tốc độ nói chuyện của anh, Thái Gia Tuyền chưa kịp bị đả kích, liền bị phần đề nghị này hấp dẫn. Mặc dù nhìn thế nào cũng thấy Andre đang có dụng ý khác, nhưng nếu như làm thư ký của anh ta, liền nói lên mình có thể thuận lợi chuyển về tổng công ty, càng tiến lại gần Hạ Cẩm Hiên hơn.
Thái Gia Tuyền quay đầu lại nhìn Andre tìm hiểu, Andre tựa như một món đồ quý giá cũng đang nhíu mày nhìn lại cô. Thái Gia Tuyền không khỏi lộ ra ánh mắt tính toán, cái người này không thông thạo tiếng Trung, về sau cần phải dựa vào mình mới có thể trao đổi cùng người khác, như vậy, không phải đại biểu hành động của anh ta sẽ do cô nắm giữ, chịu hạn chế thậm chí là định đoạt của cô?
“Em tiếp nhận!” Thái Gia Tuyền gọn gàng linh hoạt trả lời: “Lúc nào thì em có thể tiếp nhận công việc?”
Hạ Cẩm Hiên cười cười: “Sáng sớm ngày mai, phòng làm việc của các vị xế chiều hôm nay mới sửa sang xong. Ngày mai, Hà Vân sẽ giúp cô làm quen một chút, cũng sẽ hổ trợ công việc cho cô trong vòng một tháng.”
“Đồng ý!” Thái Gia Tuyền hào khí nói, lại đắc ý quay đầu lại nhìn Andre tìm hiểu, trên ót Andre dường như đang viết một hàng chữ to ——”Tôi sắp gặp xui xẻo rồi!”
Hừ hừ ~ muốn tính toán tổng giám đốc của cô, trước qua cửa này của cô rồi hãy nói!
. . . . . . . . . . . . . . .
Cứ như vậy, Thái Gia Tuyền lắc mình một cái, thành thư ký trưởng của phó tổng giám đốc, vị trí ở văn phòng, trực tiếp thăng cấp chỉ đứng sau vị trí của Hà Vân. Điều này làm cho những đám bà tám kia hận đến cắn răng nghiến lợi.
“Sư phụ à, người không thể đối với đồ nhi như vậy!” Thái Gia Tuyền hướng về phía Hà Vân kêu lên một hồi. Sớm hôm nay, Hà Vân liền tiến hành một loạt an bài công việc với cô, thấy thế nào cũng đều phải tăng ca làm việc mới có thể hoàn thành. Cộng thêm cô chỉ là một người tay mơ chen ngang, đối với chuyên ngành công việc cao như vậy, cho nên lượng công việc thật sự hơi lớn.
Trong phòng làm việc Thái Gia Tuyền theo sát Hà Vân, cô gặp phải vấn đề thật sự không nghĩ ra, trước tiên sẽ tìm Hà Vân oán trách một hồi. Nhưng Hà Vân cũng rất vội, nói giỡn, đường đường là thư ký đứng đầu của Trác Gấm làm sao có nhiều thời gian mà đi chỉ dạy cho cô? Cho nên Thái Gia Tuyền thật sự có chút bất đắc dĩ. Bất quá, tiếng sư phụ cũng gọi rồi.
“Thái tiểu thư, Hạ tổng lập tức phải đi đến một hội nghị, hiện tại tôi phải đi, tối nay lại nói tiếp được không? Trước tiên cô có thể làm vài việc đơn giản.” Hà Vân cũng rất bất đắc dĩ, anh biết rõ quan hệ giữa Thái Gia Tuyền cùng Hạ Cẩm Hiên, cũng rất có thể là người duy nhất trong công ty biết rõ sự việc này, cho nên thái độ đối với cô vẫn rất tốt.
“Được rồi. . . Vậy tôi chờ anh vậy!” Thái Gia Tuyền vui vẻ gật đầu cười nói. Nụ cười tươi sáng rỡ làm cho thanh niên trưởng thành như anh cũng có chút xấu hổ, trực tiếp xoay người chạy trối ૮ɦếƭ.
Thái Gia Tuyền ảo não trở về phòng làm việc của mình, trong lòng đem Andre hung hăng mắng ngàn vạn lần.
Lại nói, kể từ sau khi Andre nhận chức phó tổng giám đốc, căn bản so với Hạ Cẩm Hiên còn nhàn nhã hơn, mỗi ngày đều rất khuya mới đi đến phòng làm việc, uống ly cà phê, lên mạng một chút, một ngày cứ như vậy mà trôi qua.
Thường có văn kiện, Thái Gia Tuyền phiên dịch nửa ngày, anh ta chỉ qua loa nhìn mấy lần liền ký tên. Nếu bạn nghĩ muốn lừa gạt anh ta, tùy tiện phiên dịch bậy bạ xuống, anh ta vẫn có thể lập tức chỉ ra, thật không biết bình thường anh ta thông minh thật hay ngu thật, hay là cố ý giả bộ ngu.
Dĩ nhiên, cầm tiền lương cao, thì những chuyện này vốn là Thái Gia Tuyền nên làm xong. Nhưng cô chịu không nổi nhất chính là —— lúc nào cũng có thể xảy ra chuyện bị quấy rầy!
Mọi người đừng hiểu lầm, thực chất cũng không phải tính chấm ***, nhân cơ hội ôm chằm tiếp xúc thân thể ..., cái loại đó ít nhất còn có thể trở mặt cho anh ta một cái tát. Còn Andre người ta vì lý do ngôn ngữ không thông, buộc Thái Gia Tuyền cùng anh ta ăn cơm, giúp anh ta mua nhu phẩm cần thiết cho cuộc sống, thậm chí ***, đồ vest cũng bắt cô đi mua. Để tỏ lòng cám ơn, cứ cách năm ngày ba bữa Andre sẽ tặng hoa cho cô —— hoa hồng, hoặc dứt khoát ở trước mặt mọi người mà đưa tay cô lên hôn. Sẽ gọi cô bằng những từ ngữ thân thiết như ”Honey”, ”Tiểu bảo bối” các loại tên gọi buồn nôn tương tự.
Này tại nội bộ trong công ty đã truyền đi xôn xao, càng chứng minh thêm tiếng xấu hồ ly tinh của Thái Gia Tuyền.
Andre với ngoại hình hoàn mỹ nhưng chẳng phân biệt được giới hạn, các loại người có mắt thẩm mỹ cũng nhất trí tán thành anh là người đàn ông xinh đẹp. Cùng thứ người như thế có quan hệ, hơn nữa trước kia Thái Gia Tuyền lên giọng muốn theo đuổi Hạ Cẩm Hiên, khiến Thái Gia Tuyền tại nội bộ trong công ty đã gặp phải không ít ánh mắt xem thường, thậm chí bị người khác công kích.
Được rồi, những thứ này tạm thời đều không coi là cái gì. Nhưng Hạ Cẩm Hiên đáng ૮ɦếƭ kia tại sao vẫn coi như không có sao? ”Anh thật một chút cảm giác cũng không có sao?” Thái Gia Tuyền hướng về phía trần nhà tự lẩm bẩm: “Không được, chờ anh ấy khôi phục trí nhớ, trinh nữ cũng đã thành đàn bà rồi! Xem ra mình phải có hành động mới được!”
Nghĩ tới đây, đột nhiên nhớ tới việc Hạ Cẩm Hiên cùng Hà Vân đi hội nghị, như vậy phòng làm việc của anh sẽ không có người.
Thái Gia Tuyền rón rén âm thầm vào phòng làm việc của Hạ Cẩm Hiên, mật mã trên cửa cô đã biết từ lâu.
Tìm kiếm trên kệ sách trong phòng Hạ Cẩm Hiên một lúc lâu, cô đang cố nhớ cái hiệp ước làm giúp việc kia ban đầu được đặt ở đâu. Nếu như có thể tìm ra cái đó, ít nhất có thể chứng minh quan hệ của hai người không giống bình thường thôi.
Nhưng Thái Gia Tuyền mới tìm được mấy ô vuông, ngoài cửa liền truyền tới một giọng nữ bén nhọn: “Tôi là vị hôn thê của anh ấy, cô lại dám cản tôi?”
“Khang tiểu thư, tổng giám đốc đi dự hội nghị, hiện tại thật không có ở trong phòng làm việc.” Ngoài cửa lại có một người đang giải thích.
“Vậy cô mở cửa ra, tôi vào phòng làm việc chờ anh ấy.” Khang Hinh ra lệnh.
Thái Gia Tuyền dựa vào trên cửa, xác định là Khang Hinh tới, trong lúc đang suy tư, đột nhiên nghe thanh âm khóa mật mã. Thái Gia Tuyền kinh hãi, quay đầu lại quét nhìn một vòng, hoảng hốt chạy bừa trốn vào chiếc Cadillac kia, vùi ở trên ghế sau. Bởi vì sợ âm thanh đóng cửa sẽ đưa tới sự chú ý của Khang Hinh, Thái Gia Tuyền chỉ đành đem cửa xe khép hờ.
Truyền đến âm thanh di chuyển của giày cao gót, hôm nay cô ta mặc một cái váy ngắn màu vàng nhạt thấp cổ bó sát người, quyến rũ đến chói mắt .
Khang Hinh nhàn nhã đi một vòng trong phòng làm việc, cuối cùng dừng ở trước tủ sách. Thái Gia Tuyền trong lòng không khỏi kêu lên một tiếng, lặng lẽ xuyên qua lớp kính trên cửa xe lo lắng nhìn cô ta.
Khang Hinh bị mấy quyển sách trong giá sách kia hấp dẫn, đó là mấy quyển sách mới vừa bị Thái Gia Tuyền lật rối loạn chưa kịp sắp xếp lại. Không bao lâu, Khang Hinh đưa tay lấy ra một phong thư ở giữa quyển sách. . . Thái Gia Tuyền hoàn toàn phát điên, cô nhận ra cái phong thư đó, chính là lúc ấy Hạ Cẩm Hiên dùng để cất hiệp ước làm người giúp việc!
“Đại Ngốc Nghếch! Mới vừa rồi thế nào mày lại không thấy!” Thái Gia Tuyền gõ vào đầu của mình.
Khang Hinh lấy ra hiệp ước ở bên trong, vẻ mặt càng ngày càng trở nên đặc sắc, khóe miệng bất giác lộ ra nụ cười đắc ý.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc