Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 42

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

Sáng sớm ngày thứ hai, Hà Vân mặt đỏ tới mang tai giơ lên một bọc quần áo của phụ nữ mà gõ cửa chính của biệt thự.
“Hạ tổng, tối ngày hôm qua tôi thiếu chút nữa bị bạn gái mắng ૮ɦếƭ.” Hà Vân vừa thấy được Hạ Cẩm Hiên chỉ uất ức, ai oán nói.
Hạ Cẩm Hiên nhận lấy túi liếc mắt nhìn, vô lương cười cười: “Cực khổ, cũng thay tôi cám ơn bạn gái cậu, khiếu thẩm mỹ của cô ấy dường như cũng không tệ lắm. A, đúng rồi, hôm nay tôi muốn đi ra nhà máy ở ngoại ô một chuyến, cậu cũng không cần đi theo, giúp tôi xử lý tốt chuyện của công ty.”
“Được, yên tâm đi Hạ tổng.” Hà Vân trả lời rất dứt khoát.
. . . . . .
Thái Gia Tuyền ngơ ngác nhìn quần áo trước mặt, từ quần áo bên trong đến áo lông áo khoác, rất là đầy đủ, hơn nữa hiển nhiên còn là hàng hiệu giá cả xa xỉ. Trong lòng đột nhiên có loại cảm giác rất không thoải mái: “Anh lúc nào cũng có thể tìm ra được quần áo của phụ nữ sao?”
Hạ Cẩm Hiên đứng trước gương thắt cà vạt, không hiểu ý tứ trong lời nói của cô, thuận miệng đáp một tiếng “Ừ.” Trong lòng anh lại nghĩ là quần áo tùy thời đều có thể mua được.
Thái Gia Tuyền cúi đầu không nói lời nào, yên lặng thay xong quần áo, đi tới phòng tắm rửa mặt. . .
Hai người chạy xe tới xưởng, Thái Gia Tuyền và Hạ Cẩm Hiên cùng xưởng trưởng đi thăm dò nhìn thiết bị một máy trọng hình đang nghiên cứu chế tạo. Nghe bọn anh giới thiệu giống như nghe Thiên Thư, Thái Gia Tuyền có chút không hiểu, vì vậy nhàm chán trốn sang một bên.
Đột nhiên, từ phía sau, đầu bị vỗ nhẹ nhẹ xuống. Thái Gia Tuyền không khỏi sợ tới mức hét to một tiếng. Tha thứ cho cô gái nhỏ chưa từng thấy qua nơi này thôi. Tiến vào hiện trường sản xuất như vậy, cô vẫn còn có chút sợ, chỉ sợ trên trời rơi xuống khối lớn đem cô mà đè nát.
Quay người lại nhìn người phía sau, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào mắt to, con ngươi như nước trong veo, cái miệng nhỏ nhắn, cái miệng đó đang mở rộng thở, dáng vẻ cực kỳ giống một con động vật nhỏ bị hoảng sợ mà đáng yêu.
Lý Mạc Đình nhìn cô, đỏ mặt xin lỗi, nói: “Thật xin lỗi, hù dọa cô.”
“A, không có, không có sao. Làm sao cậu cũng ở nơi đây?” Thái Gia Tuyền cũng không phải không biết xấu hổ, vì mình ngạc nhiên mà lúng túng không thôi.
“Ha ha, tôi cũng là thành viên của tổ hạng mục này a.” Lý Mạc Đình cười trả lời.
“Oa, thật là lợi hại, thiết bị của máy này là mọi người thiết kế?” Thái Gia Tuyền hai mắt sùng bái nhìn anh ta. Mà Lý Mạc Đình là tự hào gật đầu một cái.
“Đúng rồi, buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi, hôm nay phòng ăn có mấy món ăn ăn rất ngon.” Lý Mạc Đình giống như hiến vật quý muốn hướng cô đề cử thực đơn món ăn ở nhà ăn. Nhưng tạp âm thiết bị vận chuyển vừa đúng ác đi giọng nói của anh ta.
“Cái gì?” Thái Gia Tuyền không thể không gia tăng âm lượng hỏi.
Lý Mạc Đình vì vậy lại lớn lặp lại: “Tôi nói, buổi trưa chúng ta cùng nhau ăn cơm đi!“
Tất cả mọi người ngây ngẩn cả người, bởi vì hình thiết bị thời đại vừa lúc ở lúc này hoàn thành khảo nghiệm, yên tĩnh lại. Mà giọng nói của Lý Mạc Đình cực lớn, thì tại cả xưởng trong “Rung động đến tâm can“, cơ hồ tất cả mọi người ai cũng nghe.
Lý Mạc Đình cùng Thái Gia Tuyền cũng hoa hoa lệ lệ 囧 rớt, lúng túng cúi đầu.
Thật ra ánh mắt của Hạ Cẩm Hiên chưa bao giờ dời đi quá xa Thái Gia Tuyền, vì vậy khi Lý Mạc Đình vừa bắt đầu đến gần cô, anh liền chú ý tới. Mà lúc này bên cạnh là lão đầu tử (trưởng xưởng) lại không biết sống ૮ɦếƭ liến thoắng không ngừng: “Ha ha, Hạ tổng, đó là trợ lý hôm qua mới điều đến xưởng chúng ta, tiểu nha đầu thật không tệ, vừa đẹp có thể duy trì. Cái nhà máy này của chúng ta a, chính là Ngạ Lang độc thân nhiều, này không, mới cô thứ nhất là bị người theo dõi. Ngài không biết a, ngày hôm qua vì cơ hội tranh thủ đi cửa đại môn đón cô ấy, mà mấy tiểu tử ở bộ phận kỹ thuật nhưng là đánh nhau bể đầu đấy. Sau lại hay là tôi chỉ thị, để cho kỹ thuật nồng cốt Tiểu Lý chúng ta đi, ha ha ha ha ha ha. . .”
Hạ Cẩm Hiên hết sức phối hợp cười theo, ánh mắt lại không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Thái Gia Tuyền, chỉ đem cô ra nhìn chăm chú, ở sau lưng liền lạnh cả người.
“Thái tiểu thư, hôm nay làm phiền cô đem tất cả tài liệu của máy thiết bị này sửa sang lại cho tốt, ngày mai đi làm trực tiếp đi tổng công ty giao cho tôi.” Hạ Cẩm Hiên mỉm cười nói với Thái Gia Tuyền, cũng chỉ có Thái Gia Tuyền mới biết anh tuyệt đối là cố ý chỉnh cô.
Buổi trưa, Lý Mạc Đình không phát giác gì mang theo tổng giám đốc đại nhân đi tới hãng phòng ăn. Hạ Cẩm Hiên nói ra cho oai là quan tâm cuộc sống nhân viên, nhưng vẫn chỉ có Thái Gia Tuyền biết, chính là cái người phúc hắc này không muốn mình và Lý Mạc Đình đơn độc cùng nhau ăn cơm.
“Hạ tổng, nơi này đúng lúc ăn gà xào cay đinh, ngài nếm thử một chút ~“ Thái Gia Tuyền vui vẻ đem một đĩa gà cay xé phay siêu cấp đẩy tới trước mặt anh, cô biết anh sợ cay, ăn nhiều dạ dày sẽ chịu không nổi, cho nên cố ý trả thù anh.
Hạ Cẩm Hiên nheo mắt lại nhìn cô, vừa định nói chuyện, liền nghe sau lưng một thanh âm ngọt ngào nói: “Hiên, anh ấy không thể ăn quá cay, cô không phải không biết?”
Nghe vậy, Hạ Cẩm Hiên nhíu mày một cái, cũng không lập tức quay đầu về phía sau. Thái Gia Tuyền là ngơ ngác nhìn về phía mỹ nữ ở sau lưng anh.
Vóc người cao gầy, hình dáng khuôn mặt cực kỳ lập thể, tựa như người phương Tây, một loại mũi cao mắt lõm. Một đầu tóc dài màu nâu gợn thật to, cộng thêm một bộ trang phục vô cùng thời trang bó sát người lộ ra bộ *** hấp dẫn, cô vừa xuất hiện liền đưa tới vô số ánh mắt kinh ngạc của người chung quanh.
Thái Gia Tuyền không khỏi cúi đầu, nhìn mình một thân màu lam đồng phục làm việc trà trộn ở một đám màu lam trong đại quân, một cái chớp mắt sẽ tìm không được, so sánh với mỹ nữ trước mặt, thật sự có chút tự ti mặc cảm. Nhỏ giọng nói: “Xin lỗi, tôi không biết, vậy tự tôi ăn là được.” Vừa nói vừa đưa tay lấy đi đĩa gà xào cay đinh kia qua.
“Tôi nếm thử, liền ăn một chút không sao.” Hạ Cẩm Hiên cũng là đưa tay đoạt trở lại, không chút do dự gắp một khối bỏ vào trong miệng, từ đầu đến cuối, anh cũng không trở đầu lại mà nhìn mỹ nữ ở sau lưng một cái.
“Không cần!“ Thái Gia Tuyền nóng nảy, hận không được chạy tới đẩy cái miệng của anh ra, đem khối gà kia mà đoạt ra, nhưng hiển nhiên rất không có khả năng.
“Ha ha, Hiên, không cần lấy lòng nhân viên như vậy chứ?” Mỹ nữ hào phóng ngồi vào bên cạnh Hạ Cẩm Hiên. Quay đầu lại nói với Thái Gia Tuyền: “Xin chào, tôi là Khang Hinh. Cô tên là Thái Gia Tuyền đúng không? Tôi đã nghe nói về cô!“
Thái Gia Tuyền kinh hãi, thì ra cô ấy chính là Khang Hinh trong truyền thuyết? Sững sờ nhìn cô ta nửa ngày cũng không thể phản ứng ra một câu.
“Ha ha, tôi rất đáng nhìn sao? Nhìn đến đều không nháy mắt rồi hả?” Khang Hinh cười nói, trong mắt chợt lóe lên kiêu ngạo.
“Ha ha, chào cô.” Thái Gia Tuyền cười hướng cô ta gật đầu một cái, trong lòng cũng rất không có cảm giác. Cô ta cư nhiên biết Hạ Cẩm Hiên không thể ăn quá cay, như vậy quan hệ của bọn họ là tới trình độ nào rồi hả?
“Sao em lại tới đây?” Hạ Cẩm Hiên cuối cùng mở miệng, dĩ nhiên là hỏi Khang Hinh ở bên cạnh.
“A, ba em kêu em tới xem một chút tình huống thiết bị mới. Không nghĩ tới vừa đúng lúc gặp được anh rồi.” Khang Hinh cười thật ngọt ngào, giọng nói cũng rất ngọt.
Hạ Cẩm Hiên cười nhạo một tiếng, không lên tiếng, thẳng cúi đầu ăn cơm.
Khang Hinh lúng túng cười cười, cô lấy cớ xác thực không ai sẽ tin tưởng: “Ai nha, Hiên, đừng ăn ở chỗ này, chúng ta đi ra ngoài ăn đi. Em biết một nhà hàng mỳ Ý mới mở, rất tốt nha. Em mời anh đi ăn?”
“Không cần, anh ăn những món này được rồi.” Hạ Cẩm Hiên không ngẩng đầu nói.
“Mà em còn chưa có ăn đấy.” Khang Hinh nhỏ giọng oán trách một câu, lại chuyển hướng tới Thái Gia Tuyền nói: “Thái tiểu thư, nếu không, cô giúp tôi mua một phần ăn nữa đi, tôi ăn ở chỗ này cũng được.”
“À? A, được.” Thái Gia Tuyền vội để chén đũa của mình xuống, đứng dậy muốn đi mua, đột nhiên tay bị bắt chặt lại, quay đầu nhìn lại, hẳn là Lý Mạc Đình.
Lý Mạc Đình mỉm cười với cô, lộ ra răng khểnh đáng yêu, nói: “Cô còn chưa có ăn xong đâu, ăn mau đi, nếu không đứng xếp hàng trở lại thì cơm cũng lạnh. Tôi đi thì tốt hơn.” Vừa mới dứt lời, người cũng đã nhanh đi ra.
Thái Gia Tuyền đột nhiên cảm thấy tiểu tử này thật sự rất thân thiết, vội hướng bóng lưng anh ta hô to một tiếng “Cám ơn.”, liền nhận được một cái mỉm cười đáng yêu của tiểu Lý, mới ngồi trở lại chỗ ngồi, chuẩn bị tiếp tục ăn cơm.
Nhưng Thái Gia Tuyền mới ngồi xuống, chỉ thấy Hạ Cẩm Hiên buông chén đũa xuống, nói với Khang Hinh ở bên cạnh lời dịu dàng: “Không nhìn ra em còn rất có thể nhập gia tùy tục, buổi trưa trước uất ức em, buổi tối sẽ dẫn em đi ăn món em muốn ăn.”
Khang Hinh yêu mị mà cười cười, giọng nũng nịu lạc lạc tức giận nói: “Người ta còn không phải là vì anh. Nhớ là anh đáp ứng em rồi nha, không cho phép đổi ý a, thời gian tối nay của là em ~“
“Đây là vinh hạnh của anh.” Giọng của Hạ Cẩm Hiên cũng mang theo mùi vị cưng chiều.
Tay của Thái Gia Tuyền có chút phát run, cũng là cố gắng làm bộ dáng trấn định, cô cúi đầu ăn cơm từng ngụm từng ngụm, làm bộ như không có chuyện gì xảy ra, thỉnh thoảng còn quay đầu xem Lý Mạc Đình một chút có xếp hàng đến trước quầy hay không, ép mình không nhìn hai người trước mặt.
Vậy mà cô không có chú ý tới, ánh mắt của Hạ Cẩm Hiên thủy chung chưa từng rời cô đi, trong mắt của anh là tức giận đã càng ngày càng đậm.
Cuối cùng đã tới lúc tan việc, Thái Gia Tuyền mang một đống tài liệu công ty đáp xe điện. Mà Hạ Cẩm Hiên đã sớm cùng Khang tiểu thư của anh hap¬py rời đi.
“Cậu trở về vừa đúng, mình hôm nay làm cá nướng rồi, mau tới nếm thử một chút.” Liễu Khê thấy Thái Gia Tuyền trở lại, vui vẻ kêu cô ăn cơm.
“Oa, mình thật có lộc ăn nha!“ Thái Gia Tuyền rất phối hợp thở dài nói.
“Trong túi xách của cậu có gì mà nặng thế?” Liễu Khê giúp cô nhận lấy túi, để cô đổi giày.
“Tài liệu, tối hôm nay phải làm, ngày mai giao.” Thái Gia Tuyền bất đắc dĩ nói, cô cũng không tin tưởng Hạ Cẩm Hiên sẽ tốt bụng miễn công việc của cô.
“Ai, về nhà còn phải làm thêm giờ a. . . Còn không bằng làm bác sĩ đấy.” Liễu Khê thở dài nói: “Cậu ở ký túc xá của công ty có tốt không? Là một người ở sao?”
Thái Gia Tuyền lừa gạt cô nói thời điểm mình không trở về nhà chính là ở lại ký túc xá của công ty, cho nên Liễu Khê mới có thể hỏi như thế.
“Ách, có khỏe không. Nên. . . Coi như là phòng đôi thôi. . .” Thái Gia Tuyền nói lung tung làm cho toàn vẹn, cô cũng không nói cho cô ấy biết mình cùng người kia ở chung.
“Ai, nhanh ăn đi, muốn nguội rồi.” Liễu Khê thủy chung cảm thấy cô phải trở về làm bác sĩ.
Nhưng Thái Gia Tuyền mới ngồi xuống, cổ tay liền cảm thấy một hồi chấn động, thanh âm của Hạ Cẩm Hiên truyền ra: “Tôi ở dưới lầu, thu thập đồ xong rồi xuống đây đi.”
Liễu Khê hoàn toàn hiện lên trạng thái ngốc trệ, mà Thái Gia Tuyền là xù lông, kêu to: “Làm sao anh tìm tới được nơi này?” Vừa nói vừa vọt tới cửa sổ, quả nhiên thấy anh chạy Mercedes-Benz việt dã dừng ở lầu dưới.
“Trong bản lý lịch của em có ghi. Bớt nói nhảm, mau xuống đây! Nơi này không thể dừng xe quá lâu.” Hạ Cẩm Hiên có chút phiền não, anh vốn tưởng rằng khi Thái Gia Tuyền vừa tan tầm sẽ không thể chờ đợi liền đi tìm anh, dù sao bọn họ tách ra là thời điểm anh cùng Khang Hinh đi. Kết quả cô lại chạy về phòng thuê, cùng bạn tốt thản nhiên ăn cơm tối, hoàn toàn không quan tâm anh và Khang Hinh đang làm gì.
Lúc này, xe của Hạ Cẩm Hiên đang hiện bản đồ hướng dẫn, một điểm đỏ đang lóe lên, đồng hồ Thái Gia Tuyền đang đeo có thể phát đi tín hiệu định vị gửi tới anh, nhưng chuyện này anh cũng không tính nói cho cô biết.
Thái Gia Tuyền cũng tức giận, nói: “Anh không phải muốn đi cùng Khang đại tiểu thư sao? Em còn đang ăn cơm, hơn nữa, hôm nay còn có nhiệm vụ của Hạ tổng giao phải hoàn thành nữa, em không có thời gian cùng anh điên khùng. Còn nữa..., anh đừng có bất ngờ gọi điện như thế, nếu không em đem đồng hồ này ném vào trong bồn cầu.” Nói giỡn, coi cô như cái gì? Bò sữa trong nông trường Nước Đức sao? (một cú điện thoại là có thể khiến vòng trên cổ bò sữa “Tích tích“ vang, sau đó bò sữa liền ngoan ngoãn tự mình chạy đi vắt sữa.)
Thái Gia Tuyền nói xong, thở phì phò đóng cửa sổ, đem anh ngăn cách bên ngoài cửa sổ, mình lần nữa ngồi xuống, cũng không quản Liễu Khê phản ứng gì, thẳng cầm lên chiếc đũa mãnh liệt đâm con cá trước mặt, giống như Hạ Cẩm Hiên chính là con cá đó.
“Tiểu Tuyền, làm ơn xuống tay lưu tình, mình còn muốn ăn đấy.” Liễu Khê cười đến có chút mập mờ, so với đồng hồ đeo tay của Thái Gia Tuyền kia, cô càng muốn biết vị dưới lầu kia là người nào, vì vậy liền tự động đưa tay ngăn lại.
“Liễu Khê, cậu là tốt nhất, sẽ làm cho mình ăn ngon.” Thái Gia Tuyền bĩu môi nói.
“Biết rõ nói mình tốt, sẽ không có điểm bày tỏ thực tế?” Liễu Khê nói đùa.
“Muốn bày tỏ gì à? Mình cùng cậu ngủ có được hay không?” Thái Gia Tuyền không chút nào kiêng kỵ nói đùa, hai cô tùy tiện nói.
Nhưng là —— “Thái Gia Tuyền, em bây giờ lập tức, lập tức xuống cho tôi, nếu không có em chờ đó!“ Giọng Hạ Cẩm Hiên giống sư tử gầm gừ lại truyền ra.
Thái Gia Tuyền liếc mắt: “Anh còn chưa có cúp máy sao?” Mới nói xong, chỉ nghe thấy đồng hồ đeo tay “Tích tích.” hai tiếng, xem ra là cúp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc