Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 16

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

“Sao vậy? Thư là viết cho ai?” Tề Minh đợi nửa ngày, chỉ thấy rõ ràng là một bức thư ngắn, hai người lại nhìn chằm chằm thư rồi lâm vào suy nghĩ riêng, không có phản ứng nào, bất giác có chút nóng nảy.
Hai người đồng thời ngẩng đầu lên, mặt không có vẻ gì nhìn Tề Minh, mờ mịt lắc đầu.
“Có ý tứ gì?” Tề Minh không hiểu.
Hạ Cẩm Hiên đem thư đưa đến “Chính cậu xem đi.”
Tề Minh nhận lấy, chỉ thấy trong thư dùng tiếng Đức viết đơn giản hai câu: “Chiều thứ bảy, quán R*ợ*u Co-Co cửa Nam ngoài trường học. Không gặp không về.”
“Này. . . . . . xem ra hai người các cậu lại muốn cùng đi rồi.” Tề Minh giống như không có cách nào.
“Mình không đi.” Thái Gia Tuyền lập tức tỏ rõ lập trường, quay đầu nói với Hạ Cẩm Hiên: “Muốn đi chính anh đi đi.”
“Được, nói không chừng có diễm ngộ đấy.” Hạ Cẩm Hiên cười ra vẻ không sao cả.
“Mình đi ngủ, ngủ ngon.” Thái Gia Tuyền tức giận nói.
. . . . . .
Suốt đêm không nói chuyện, thật ra thì ngày hôm sau đã đến thứ bảy, Thái Gia Tuyền ngủ nướng cả sáng, phát hiện Hạ Cẩm Hiên không ở nhà, ngay cả Tề Minh cũng không biết đi đâu. Đột nhiên nghĩ đến diễm ngộ ૮ɦếƭ tiệt mà Hạ Cẩm Hiên nói hôm qua, trong lòng bỗng nổi lên ý nghĩ: “Đàn ông đều không phải thứ tốt!“
Cả buổi trưa ở nhà đứng ngồi không yên, cuối cùng quyết định thay một bộ đồ màu tím xinh đẹp không thường mặc, trang điểm nhẹ, để lại tờ ghi chú, mang túi xách đi ra ngoài.
Mục đích đương nhiên là quầy R*ợ*u của quán R*ợ*u Co¬-Co kia rồi, chỉ là mục đích của cô cũng không phải đi “bắt trận“, mà là đi đến “nơi hẹn“. Vốn là vậy mà, nói không chừng thư tình kia là viết cho cô đấy, mặc dù đối với người Đức tầm tuổi này, sẽ có rất ít con trai lựa chọn phương thức viết thư tình biểu đạt tình cảm của mình với người yêu.
Phong cách quán R*ợ*u đơn giản, âm nhạc đồng quê nhẹ nhàng và mùi R*ợ*u nhàn nhạt, cộng thêm ánh mặt trời rực rỡ sau giữa trưa, đây thật sự là một chỗ thoải mái. Đây là một quầy bar nhỏ điển hình ở châu Âu, ngay cả đồ trang trí cũng mang theo phong cách đồng quê.
Thái Gia Tuyền nhìn xung quanh bên trong, cô vừa rồi còn khí thế dào dạt giờ liền ủ rũ như quả bóng xì hơi, đi mấy vòng rồi ra cửa liền lắc đầu, quyết định đi ra.
Vừa mới quay đầu, liền ***ng phải một người, ***g *** mà Thái Gia Tuyền ***ng phải cứng rắn đến độ cô suýt thì ngất luôn.
“Em không sao chứ? Không ngờ rằng đầu em lại cứng như thế.”
Hả? Thanh âm này rất quen thuộc, còn nói tiếng Trung. Từ từ ngẩng đầu lên, chỉ thấy Hạ Cẩm Hiên đang xoa xoa ***g *** đau đớn của mình, muốn cười lại không cười nhìn cô.
“Làm sao anh ở đây?” Thái Gia Tuyền không chút suy nghĩ, bật thốt lên hỏi.
“Vấn đề này, nên là anh hỏi em mới đúng! Buổi sáng nhìn em ngủ ngon như vậy, không nhẫn tâm gọi em dậy, buổi trưa anh vất vả giải quyết công việc xong, trông cậy về nhà có thể ăn một bữa, kết quả chờ anh chỉ có bếp tắt nồi không. Để lại một tờ giấy, em lại chạy đến đây.” Hạ Cẩm Hiên nói rõ tội trạng của Thái Gia Tuyền, nói đến đầu Thái Gia Tuyền càng ngày càng thấp, hận không thể tìm lấy một cái lỗ để chui vào.
Hạ Cẩm Hiên nhìn Thái Gia Tuyền nửa ngày không có phản ứng, lại hỏi: “Tiểu Cẩu, em hôm nay trang điểm sao?”
“Ừ.” Thái Gia Tuyền vẫn cúi đầu, hàm hàm hồ hồ đáp một tiếng.
“A, rất đẹp, bình thường em cũng nên trang điểm, các cô gái nước Đức cũng hay trang điểm.” Ngay sau đấy lại chuyển sang lạnh lùng, híp mắt tà mị nhìn Thái Gia Tuyền: “Chỉ là em trang điểm như vậy cho ai nhìn đây?”
Thái Gia Tuyền trong lòng cả kinh, vội ngẩng đầu lên: “Em. . . . . . em . . . . .”
Hạ Cẩm Hiên là người thông minh cỡ nào chứ, Thái Gia Tuyền trong mắt anh chính là trong suốt, anh có thể nhìn ra trong lòng cô đang nghĩ đến cái gì.
“Em cho rằng anh thật sự gặp được diễm ngộ sao?” Nhìn cô gái đang hốt hoảng kia mà chế nhạo.
“Vâng, không, không phải, em chỉ là hiếu kỳ, nói không chừng là một anh chàng đẹp trai nước Đức đấy. . . . . .” Thái Gia Tuyền thiếu chút nữa nói lỡ miệng, vội ngậm chặt miệng lại.
“Đã đến rồi, vào xem anh chàng đẹp trai nước Đức một chút thôi.” Hạ Cẩm Hiên nói, trong lòng lại rối rắm, nếu như là con trai đẹp, nhất định phải phá hỏng cuộc gặp; nếu như là mỹ nữ, vậy thì nên làm cái gì bây giờ?
Hai người kéo nhau vào quầy R*ợ*u, đang nhìn bốn phía, đột nhiên có một người đến trước mặt Thái Gia Tuyền: “Thái Gia Tuyền, em đã đến rồi.” Chào hỏi, người tới ánh mắt rất tự nhiên liếc về phía Hạ Cẩm Hiên ở sau lưng cô, biểu lộ có chút là lạ.
Thái Gia Tuyền sửng sốt, người tới không phải là ai khác, chính là Laffey cô gái người Đức mà Thái Gia Tuyền đã sớm biết. Trong lòng nhất thời thiên hồi bách chuyển(*), liên tưởng đến trận bóng rổ lần trước, Laffey cũng là ngưng mắt nhìn Hạ Cẩm Hiên rất có thâm ý, chẳng lẽ, cô bị vẻ bề ngoài tuấn dật phi phàm của Hạ Cẩm Hiên cùng với năng lực ở trên sân bóng siêu cường mà hấp dẫn?
(*)Thiên hồi bách chuyển: kiểu như đang xoay chuyển rất nhiều suy nghĩ.
Trong lòng cảm thấy có chút ê ẩm, Thái Gia Tuyền miễn cưỡng hướng về phía Laffey lộ ra một cái mỉm cười, nhưng mà Hạ Cẩm Hiên sau lưng lại đăm chiêu nhìn Laffey, tựa hồ muốn từ trong mắt cô nhìn ra chút gì.
“Lại đây ngồi đi.” Laffey lấy lại bình tĩnh, thân thiết khoác cánh tay của Thái Gia Tuyền, lôi kéo cô ngồi vào chỗ ngồi bên cửa sổ. Hạ Cẩm Hiên thì có chút không tình nguyện vội vàng đi theo.
“Hai người đang yêu sao?” Mới ngồi xuống, Laffey liền thẳng thắn mà hỏi.
“Không có!“ Thái Gia Tuyền cơ hồ không hề nghĩ ngợi, trả lời như đinh chém sắt. Vậy mà trong mắt Laffey chợt lóe lên mừng rỡ lại làm cô mơ hồ cảm giác có chút thiếu dưỡng khí.
“Chỉ là ở chung mà thôi.” Hạ Cẩm Hiên vừa nói vừa ưu nhã bưng lên ly thủy tinh phục vụ viên đưa tới, khẽ nhấp một hớp —— nước lọc, bởi vì bao tử không tốt, nên anh không dính tới R*ợ*u hơn nhiều năm rồi.
“Là ở cùng, không phải ở chung. Ha ha, tiếng Đức anh ấy không tốt lắm, dùng từ không cho phép, còn có một nam sinh khác cũng ở cùng, ba người chúng tôi một người một phòng.” Thái Gia Tuyền liên tục không ngừng giải thích.
Sắc mặt của Laffey thì cùng cái tàu lượn siêu tốc giống như nhau, theo hai người cải cọ lúc thì hoan hỉ lúc thì bi thương. Mà cũng không có tránh được ánh mắt quan sát mật thiết của Thái Gia Tuyền.
“Ách, hai người nói chuyện đi, mình nhớ tới còn có chút chuyện, đi trước một bước.” Thái Gia Tuyền một khắc cũng không muốn tiếp tục ở chung nữa, giống như nán lại một khắc, cô sẽ hít thở không thông.
Laffey ở sau lưng có chút muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn là lặng lẽ nhìn cô hốt hoảng chạy ra khỏi quầy R*ợ*u.
Thái Gia Tuyền quẹo vào trong sân trường, tính toán đi ngang qua sân trường rồi đi đến trạm xe lửa gần đây. Từ từ đi, không khỏi vì mình cảm thấy có chút không đáng giá, chủ nhật thật tốt, không duyên cớ chỉ vì chuyện này mà nhàm chán lãng phí hết rồi. Cái Đại Công Kê ૮ɦếƭ tiệt kia tựa hồ vẫn còn rất hài lòng với trận diễm ngộ này, nếu không thế nào lại không kéo mình lại. Nhất định là cảm giác mình quá chướng mắt, đi sớm càng tốt. Ai, quản anh ta làm khỉ gió gì?
Thái Gia Tuyền dùng sức lắc đầu, muốn đem việc ở trong quán bar mới vừa rồi đuổi ra khỏi đầu óc, sau lưng đột nhiên có ánh đèn nháy hai cái (nước Đức không riêng sân trường, cơ hồ khắp nơi đều là cấm chỉ thổi còi, hiện tại Trung Quốc cũng như vậy): “Có bệnh a, ban ngày đánh đèn!“ Thái Gia Tuyền trong lòng mắng, quay đầu nhìn lại.
Lại là chiếc Cadillac màu đen quen thuộc kia! Hạ Cẩm Hiên cư nhiên cùng đi ra, như vậy Laffey sao đây? Bị vứt rồi hả? Thái Gia Tuyền không thể tin, hai mắt trợn to.
“Lo lắng làm gì? Nhanh lên xe a, cũng mấy giờ rồi còn chưa có ăn cơm trưa đâu, ૮ɦếƭ đói rồi.” Hạ Cẩm Hiên thò đầu ra, hướng về phía cô hô.
Thái Gia Tuyền phục hồi lại tinh thần, vội mở cửa lên xe.
Xe chậm rãi đi về phía trước, trầm mặc một hồi lâu, Thái Gia Tuyền rốt cuộc không nhịn được tò mò, hỏi: “Diễm ngộ của anh đâu?”
“Ghen?” Hạ Cẩm Hiên ngượng ngùng nói, không đợi Thái Gia Tuyền phản bác nói tiếp: “Ghen thì nên phối hợp với anh diễn trò nha, nói cho cô ta biết em là bạn gái của anh, chuyện sẽ dễ giải quyết nhiều.”
“Anh không phải thích cô ta sao? Mũi lồi mắt lõm, dáng người ma quỷ, mỹ nữ tóc vàng, tính tình còn sáng sủa. Anh không động lòng?” Thái Gia Tuyền hoàn toàn không có ý thức được vị chua trong giọng nói của mình.
“Cô ta là bạn gái trước của Tề Minh.” Hạ Cẩm Hiên không nhanh không chậm tuôn ra xì căng đan động trời.
“Gì? Bạn gái trước của Tề Minh?” Nếu không phải đã cài lại dây an toàn, thiếu chút nữa, Thái Gia Tuyền từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên.
“Bạn gái của Tề Minh, bình thường không cao hơn một tháng. Chỉ là Laffey tuyệt đối không phải là món ăn của anh.” Hạ Cẩm Hiên lại cố ý nói một câu hai nghĩa.
Thái Gia Tuyền hoàn toàn không có ý thức được là “Thái“ kia trong miệng anh là chỉ chính mình. Mà là vụng về nói: “Vợ bạn không thể lấn, người anh em, em ủng hộ lựa chọn của anh!“ Cô chính lúc này cũng không giải thích được vì sao tâm tình lại thật tốt.
Hạ Cẩm Hiên bị cô chọc vui, không khỏi cười khẽ một tiếng.
Hồn Thái Gia Tuyền cuối cùng trở về: “Đúng rồi, chúng ta đây là muốn đi nơi nào?”
“Ăn cái gì, chúng ta đi quán ăn Trung Quốc.”
“Quán ăn Trung Quốc? Chung quanh đây có quán ăn Trung Quốc?” Mắt to của Thái Gia Tuyền vụt sáng bởi vì H**g phấn trừng càng to.
“Đương nhiên là có, so Berlin còn nhiều hơn đấy. Em cũng không biết sao?”
“Không ai nói cho em biết nha.”
“Em đần.”
“. . . . . .” Thái Gia Tuyền tức giận như lỗ mũi bò đực mà phun khí.
Không biết vì sao, Thái Gia Tuyền chỉ cần cùng Hạ Cẩm Hiên ở chung một chỗ, sẽ đặc biệt trở nên nhẹ nhõm, cái gì phiền não cũng sẽ vứt xuống sau ót, lâu rồi không có nghĩ tới Lâm Phong, chính cô cũng không có ý thức được chuyện này.
Mà Hạ Cẩm Hiên cũng giống vậy, vô tri vô giác, nhưng Tề Minh lại nhìn ra, cũng là có biến hóa long trời lở đất. Trước kia cũng lấy hình tượng người đàn ông thâm trầm nghiêm cẩn, bây giờ trở nên lắm mồm tranh luận yêu cùng Thái Gia Tuyền không nói, còn không có hình tượng cười to cùng với phúc hắc đi khi dễ người. Đã từng là người vô năng, hiện tại lời ngon tiếng ngọt hạ Pu't thành văn(*), nhân cơ hội chấm *** mập mờ vẫn làm như ý thẳng khí tráng(*).
(*)Hạ Pu't thành văn: dễ dàng, thuận tiện.
(*)Ý thẳng khí tráng: ngay thẳng, như người có lý lẽ chính đáng.
Này không, hiện tại Hạ Cẩm Hiên cũng không quản người ta có nguyện ý hay không, thoải mái dắt móng Tiểu Cẩu đi bộ ở trên đường cái.
“Tại sao Hamburg không có phố người Hoa vậy?” Thái Gia Tuyền rất là đáng tiếc nhìn chung quanh, tuyệt không để ý móng vuốt của mình bị giam cầm.
“Đâu chỉ Hamburg, cả nước Đức cũng không có chỗ nào giống như phố người Hoa. Nếu muốn đi dạo phố người Hoa, có thể tìm thời gian đi Anh quốc, nước Pháp hoặc là Italy.”
“Cả nước Đức cũng không có? Tại sao? Rõ ràng có nhiều người Hoa, nhất là ở Hamburg có rất nhiều người Hoa.” Thái Gia Tuyền lấy làm kinh hãi.
“Nghe nói là thế chiến thứ hai bị Hitler phá hủy, sau đó liền không có xây lại. Nhưng bọn họ không chỉ *** Do Thái. . .” Hạ Cẩm Hiên bình thản nói, nhưng vẻ mặt có chút trầm thống.
“Hả. . . . Anh mới vừa nói Italy? ~ Huyết thống đàn ông La Mã là đẹp trai nhất trên thế giới~ chúng ta lúc nào thì đi đây?” Thái Gia Tuyền muốn chuyển đổi chủ đề có chút nặng nề kia, cô không muốn nhìn đến ánh mắt thâm trầm của anh lúc này.
Hạ Cẩm Hiên cười: “Muốn nhìn trai đẹp? Mỗi ngày đều có hai người còn chưa đủ nhìn? Làm người không thể quá tham lam.”
“Stop!“ Thái Gia Tuyền thật cũng không não, thấy Hạ Cẩm Hiên không hề rối rắm với lịch sử nữa, cô so với anh càng thêm vui vẻ: “Đi mau á..., em cũng đói vậy, có còn xa lắm không hả?”
“Trước mặt cái cửa hàng màu hồng đồng đồng đó, không thấy sao?”
“Oa, một nhà hàng thật to ~ đi mau đi mau ~“
. . . . . .
Hai người vui vẻ ăn một bữa, mặc dù đối với dạ dày yếu ớt của Hạ Cẩm Hiên mà nói, món ăn gia đình của Thái Gia Tuyền hợp khẩu vị hơn, nhưng nhìn đến bản thân Tiểu Cẩu yêu thích được ăn say sưa ngon lành, vì vậy đi theo cũng vui vẻ.
. . . . . .
Ngày đó vừa về tới nhà, Hạ Cẩm Hiên liền kéo Tề Minh đi lên sân phơi bàn chuyện với nhau. Thái Gia Tuyền phỏng đoán bọn họ nhất định là đang đàm luận chuyện tình của Laffey, nhưng lại nghe lén bất tiện, chỉ là xa xa nhìn xuyên qua cửa kiếng, thấy Tề Minh đột nhiên có chút trở nên kích động, vội vàng nắm Hạ Cẩm Hiên nói gì đó. Nghĩ thầm, chẳng lẽ Tề Minh là ở với Laffey hay sao? Tiểu nha đầu có chút trở nên an tâm, như vậy có phải hay không có thể để cho Hạ Cẩm Hiên hoàn toàn không có cơ hội đây?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc