Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 06

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

Ở Đức, du học sinh Trung Quốc không được phép đi làm thêm, Thái Gia Tuyền vẫn đang đau đầu với chuyện này, tìm một công việc chính quy là không thể, chỉ có thể chọn công việc lao động phổ thông đơn lẻ, hơn nữa làm ở chỗ người Trung Quốc thì càng tốt, không có văn bản hợp đồng lao động, càng không thể lưu lại chứng cứ việc mình nhận tiền lương.
Cô lại không giống Lâm Nhã Khiết, có một kỹ năng tốt, tranh thủ khiêu vũ ở một số tiệc mừng kiếm thù lao, mà phương thức nhận thù lao này lại tương tự như nhận lì xì, vì vậy không tồn tại nghi ngờ đi làm, ngược lại còn có thể nhận được mĩ danh xúc tiến trao đổi nghệ thuật phương Đông và phương Tây.
Lâm Nhã Khiết cũng giúp cô nghĩ biện pháp: "Bạn biết lái xe không?"
"Không biết."
"Biết ca hát không? Nếu không mình nhảy, bạn hát?"
"Không biết."
"Vậy bạn biết cái gì?"
"Ăn, uống, vệ sinh, ngủ." Nhìn biểu tình buồn bã của Lâm Nhã Khiết, do dự một chút, nói tiếp "Mình cũng biết cầm đao mổ người, dù sao mình cũng là bác sĩ." Không đợi Lâm Nhã Khiết nói tiếp, tiếp tục tự lẩm bẩm: "Có điều hình như bằng bác sĩ của mình không dùng được ở nước Đức, bạn nói xem mình có thể làm cho hắc bang nước Đức không? Có lẽ ở phương diện mua đi bán lại thân thể con người, mình có thể giúp bọn họ."
"Mình ngã!" Lâm Nhã Khiết ngã mình lên giườngThái Gia Tuyền…
"Bình thường bạn nhận việc như thế nào?" Thái Gia Tuyền hỏi.
"Mình nổi danh sẵn rồi, đương nhiên là bọn họ tự động tìm đến mình ~" Lâm Nhã Khiết không quên thổi phồng mình "Chỉ là lúc vừa đến, mình đăng tin trên trang mạng người Hoa, chủ động diễn hai điệu miễn phí, sau đó dần dần có người hẹn mình."
"Mạng người Hoa?" Thái Gia Tuyền cảm thấy đây cũng là một cách tốt "Nói mình biết địa chỉ trang web."
… Đăng nhập vào, cô chú ý ngay đến một tin tức đang đứng đầu: “Có bạn học trong Hamburg tìm kiếm nữ giúp việc lương cao trên trang web ~~" thông qua các dòng tin liên tiếp này, cô rất dễ dàng đi vào mạng lưới bạn học. Dùng thẻ học dinh vừa nhận được, thông qua khảo sát, cuối cùng mới thấy được thông báo tuyển dụng này.
Khi thấy tên người liên lạc viết Tề Minh, khóe miệng Thái Gia Tuyền hiện ra một nụ cười xấu xa “Thì ra là một người không thể tự chăm lo cho mình…”
Chuyện không ngoài dự đoán, hồ sơ gửi về lại có các trường đại học cao đẳng khác, các kiểu bạn học nữ khác nhau, thậm chí cả các bà các cô cũng gửi về… Sau khi Tề Minh lặp lại rằng cần bạn học cùng trường, loại bỏ được một số lượng lớn người, sau dựa theo tiêu chuẩn mỹ nữ của Tề Minh, một nhóm nữa lại hy sinh vinh quang. Cho đến khi Hạ Cẩm Hiên chạy đến quán bar-coffee, chỉ còn lại ba người cuối cùng…
Mà một trong ba người, chính là bạn học Thái Gia Tuyền, người đã trải qua đấu tranh tư tưởng, dưới sự thúc ép của Lâm Nhã Khiết cùng áp lực cuộc sống, rốt cuộc hưởng ứng lệnh triệu tập. Không thể nghi ngờ, cô là người xinh đẹp nhất. Hạ Cẩm Hiên vừa đến nơi thì thấy hai mỹ nữ đang vây quanh Tề Minh, còn dư lại một đại mỹ nhân mình từng gặp trong sân trường đang ngồi một mình uống cà phê.
"Bạn tên là gì?" Hạ Cẩm Hiên tiến lên hỏi, giọng nói bình tĩnh không vội.
"Lần này không nói tiếng Đức sao?"
Câu trả lừoi của Thái Gia Tuyền khiến Hạ Cẩm Hiên sửng sốt "Trí nhớ không tệ."
Tề Minh lúc này mới chú ý đến Hạ Cẩm Hiên, cũng không đợi hắn mở miệng, trực tiếp chỉ vào Thái Gia Tuyền nói: "Chọn bạn này."
"A, vì sao? Không phải nói để mình quyết định sao? Có tư tình, nhất định có tư tình!" Tề Minh không khỏi hung hăng nghĩ, chỉ là coi như Hạ Cẩm Hiên không mở miệng, hắn cũng sẽ lựa chọn như vậy, bởi vì Thái Gia Tuyền là người Trung Quốc thứ hai hắn biết. Hơn nữa còn là mỹ nữ, cùng mỹ nữ ở chung, tiên cảnh cỡ nào mê người a… Tề Minh lâm vào tưởng tượng xa vời vô hạn…
"Tại sao? Còn chưa so tài mà!" Hai bạn gái khác hiển nhiên không chấp nhận, trong đó một người nũng nịu nói.
"À, đúng vậy, nên so tài xem sao." Tề Minh hô theo, dù sao kết luận cuối cùng là của hai người con trai bọn họ, nếu đã sớm đạt được nhận thức chung, xem náo nhiệt một chút cũng không sao.
Liếc mắt liền nhìn ra tư tâm trong lòng Tề Minh, Hạ Cẩm Hiên cũng không phản đối, dù sao hôm nay hắn cũng đang rảnh rỗi "So tài nấu nướng đi!" Sau đó quay sang Thái Gia Tuyền bên cạnh, dùng tiếng Đức hỏi lần nữa: "Muốn đi nhờ xe sao, thưa cô?"
"Muốn." Thái Gia Tuyền buồn cười nhìn hắn, hào phóng đáp. Theo hắn đi ra ngoài.
Mà Tề Minh thì bị trái ôm phải ấp kéo ra khỏi bar-coffee…
. . . . . .
Ngồi lên chiếc xe Cadillac của Hạ Cẩm Hiên, tò mò nhìn xung quanh một chút, Thái Gia Tuyền thất vọng nghĩ, cũng không khác xe bình thường lắm, nhưng thuận mắt hơn với cái xe cà tàng kia của Lâm Nhã Khiết.
Đang suy nghĩ linh tinh, đột nhiên một hơi thở ấm áp của phái nam khẽ chạm vào mặt cô, Thái Gia Tuyền giật mình, Hạ Cẩm Hiên đang lấy một tư thế mập mờ, gần như là nằm ở trên người cô. Đang định tức giận, lại thấy Hạ Cẩm Hiên đưa tay kéo dây an toàn qua, cài lại cho cô, ngẩng đầu lên nói "Tôi không muốn phải nhận hóa đơn phạt tiền." Nói xong, khởi động xe đi.
Phía sau, chiếc xe thể thao Porsche kiêu ngạo phóng sát theo. . .
Xe trực tiếp đi vào một siêu thị lớn, không cần hỏi cũng biết là đi mua nguyên liệu. Chủ đề cuộc đấu lần này là bữa tối. Mỗi người được nhận tối đa 10 Euro, phải làm ra được bốn món mặn, một món canh.
Tề Minh xách chiếc giỏ cầm đồ lên, mờ ám khoác vai Thái Gia Tuyền, mở miệng nói "Tiểu Tuyền Tuyền, tối nay chúng ta ăn gì?" Hai mỹ nữ bị vất bỏ sau lưng nhất thời nổi điên.
Không đợi Thái Gia Tuyền phản ứng kịp, Hạ Cẩm Hiên đoạt lấy chiếc giỏ trong tay Tề Minh, cầm tay Thái Gia Tuyền, cũng không để ý đến Tề Minh đang ngốc tại chỗ, trực tiếp kéo Thái Gia Tuyền đến khu thưc phẩm phía trước. Vừa đi vừa nói năng hùng hồn: "Tên kia không phải người đứng đắn, về sau cô phải cẩn thận một chút."
Mà lúc này Tề Minh chẳng những không cảm thấy lúng túng, ngược lại còn cười xấu xa nhìn bóng lưng hai người.
Thái Gia Tuyền dĩ nhiên nhìn ra được Tề Minh là một hoa hoa công tử, đang muốn cảm ơn Hạ Cẩm Hiên giải vây cho mình, lại bất đắc dĩ nhận ra người trước mặt này hình như cũng không định buông tay mình ra, đột nhiên có cảm giác như dê vào ổ sói vậy.
Nhẹ nhàng giãy giụa hai cái, Hạ Cẩm Hiên cũng thuận theo buông tay cô ra, chỉ vào một con cá đầu đá nói "Tôi muốn ăn cái này."
Thái Gia Tuyền im lặng hoàn toàn, liếc mắt "Làm ơn, chỉ có mười Euro, con cá này quá số tiền ấy rồi."
Thật ra thì Hamburg gần biển, hải sản không đắt lắm, chỉ là giá con cá này thật sự đắt hơn mười Euro rồi.
Nhưng Hạ Cẩm Hiên vẫn chạy đi lấy một con bỏ vào giỏ, nói: "Vậy ngày mai làm thêm cho tôi."
Bạn học Tiểu Thái lại im lặng lần nữa. . .
Sau đấy, Thái Gia Tuyền tự mình chọn mấy món ăn đơn giản, tính toán tỉ mỉ một chút, vừa đúng trong giới hạn mười Euro. Gạo, dầu, gia vị khác không tính trong đấy, Thái Gia Tuyền thật sự thấy may mắn hơn so với trong tưởng tượng của mình, cô có hỏi mấy câu như "Trong nhà có gạo, dầu muối gì không", nếu không mấy người con trai ngốc nghếch này tuyệt đối sẽ không nghĩ đến mấy vấn đề đấy đâu.
Giỏ mua đồ đổi thành xe đẩy hàng, một xe đầy này được đẩy đến quầy thu ngân, mà Tề Minh cùng hai mỹ nữ sớm đã chẳng biết đi đâu rồi.
Hai người chỉ đành phải đi về nhà trước.
Khi xe đi qua cầu tàu Hamburg thì Thái Gia Tuyền-người vẫn đang nhìn chăm chú cảnh ngoài cửa xe, không nhịn được quay đầu lại nói "Chỗ này là cầu tàu sao? Thật đẹp!"
"Từ trên cao nhìn còn đẹp hơn." Hạ Cẩm Hiên nói xong, lái một khúc cua xinh đẹp, đi vào bãi đỗ ngầm của một tòa nhà lớn, phòng của hắn ở tầng mười một.
Đưa Thái Gia Tuyền đến tước cửa, nhập mật mã, ấn Ng'n t cái vào bộ phận nhận diện dấu vân tay, cửa liền mở ra. Bạn học Thái Gia Tuyền của chúng ta tò mò nhìn chằm chằm vào ổ khóa thông minh, nhàm chán nghĩ đến nhỡ may mất điện thì sao giờ, không chú ý thấy Hạ Cẩm Hiên nhẹ nhàng khóa chặt cửa phòng mình cùng phòng Tề Minh lại.
Bởi vì tình cảnh trong phòng quả thật là thê thảm đến không nỡ nhìn, cũng may hai người này có quy ước riêng, đó chính là dù trong phòng bừa bộn thế nào, thì khu vực dùng chung nhất định phải gọn gàng, sạch sẽ, cho nên bình thường khách đến, chỉ cần không vào phòng riêng sẽ tuyệt đối không thể nhìn ra được cuộc sống hai người bọn họ hỗn loạn cỡ nào.
"Vào đi, bọn họ sẽ đến ngay. Qua bên này có thể thấy cầu tàu." Hạ Cẩm Hiên nói xong, đi về phía sân phơi.
Thái Gia Tuyền nghe vậy đi đến, từ sân phơi nhìn xuống, vừa hay nhìn thấy xe Tề Minh đi qua cầu tàu, cũng lái một vòng cua xinh đẹp, lái vào bãi đỗ ngầm.
Xem ra cậu thi nu nng sp bt đầu, chỉ l Thi Gia Tuyn khng lo lng lm, c cũng biết Hạ Cẩm Hin đã sm quyết định lu mnh lại, lm sao c biết? Cảm gic thi. Hung chi bnh thờng c cũng thỉnh thoảng xung bếp phụ giúp mẹ, hai mỹ nữ kia c lẽ khng phải đi thủ của c. . .
T Minh cùng hai bạn gi cời đùa đi vo, đ túi ln túi nhỏ xung, li kéo Hạ Cẩm Hiên ngồi ghế sa lon chờ xem kịch vui.
Mấy bạn gái đều vào phòng bếp. Cũng may phòng bếp khá lớn, ba người ở bên trong cũng không đến cảnh phải chen lấn.
Thái Gia Tuyền đã nghĩ đến hai bạn gái này nấu cơm không bằng mình, chỉ là không ngờ họ lại không biết đến mức luống cuống tay chân. . .
Hạ Cẩm Hiên cùng Tề Minh chỉ nghe trong phòng bếp thỉnh thoảng truyền đến thanh âm ‘đinh đinh’ ‘đang đang’ cùng tiếng nữ thét chói tai, sau đó, một tiếng quát sư tử hống truyền ra "Tất cả ra ngoài cho tôi!!" Hai bạn gái kia kinh hoảng chạy ra, lao thẳng về phía Tề Minh, nói với vẻ đáng thương "Cô ấy thật hung dữ ~"
Hai người con trai nhìn nhau cười một tiếng, Hạ Cẩm Hiên lên tiếng "Các cô cũng đừng giả vờ nữa. Đợi cô ấy biết, khẳng định không tha cho các người đâu."
"Cái gì chứ, anh không có phần sao? Chúng tôi đây không phải đang giúp anh sao!" Một bạn gái tức giận nói.
"Tôi không giúp các cô, cùng lắm thì tôi vờ như không biết thôi." Hạ Cẩm Hiên vẻ mặt vô tội.
Thật ra hai mỹ nữ này là bạn học của bọn hắn, vốn là tới tham gia náo nhiệt. Ai ngờ Tề Minh đột nhiên nhớ đến mối thù khi bị Thái Gia Tuyền hờ hững lần gặp trước, vì vậy liền diễn ra tiết mục Tề Minh cùng hai mỹ nữ, chờ Thái Gia Tuyền cũng lên nịnh bợ hắn. Mà sau đó, ma xui quỷ khiến thế nào Hạ Cẩm Hiên cũng không vạch trần ba người, việc này không chỉ Tề Minh thấy ngoài ý muốn, mà ngay cả Hạ Cẩm Hiên cũng không biết vì sao, chỉ cảm thấy nên để cho Thái Gia Tuyền nhìn thấy sự hoa tâm của Tề Minh sớm một chút, tránh cho sau này không may bị hắn ta lừa.
Khi bốn người đang tranh luận không nghỉ thì trong phòng bếp, Thái Gia Tuyền đã thành thạo làm xong sáu món ăn một món canh, nếm nếm mùi vị, khá hài lòng, phải biết rằng cô rất hứng thú với việc nấu nướng. Trước đây Lâm Phong có lần khen ngợi cô, nói không chỉ trái tim của mình bị cô lấy đi, mà ngay cả dạ dày cũng không trốn thoát được bị cô bắt giữ. . .
Lắc đầu một cái, xua đi tưởng niệm về Lâm Phong, Thái Gia Tuyền đi ra phòng bếp, kêu mọi người giúp một tay mang thức ăn lên, thật ra thì cô cũng phát hiện, hai bạn gái này mặc dù ngoài miệng cậy mạnh, nhưng trên thực tế cũng không biểu hiện ra địch ý gì với mình, thậm chí còn giống Tề Minh, thỉnh thoảng còn trêu chọc cô. Cô không biết, mình cứ như vậy từng bước một sập bẫy, từ đó bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn khác.
‘Hô. . .’ Cơm nước xong, Tề Minh thỏa mãn thở dài một tiếng “Lâu rồi không ăn no như vậy, Tiểu Tuyền Tuyền, cô nhất định phải ở lại nha."
"Ký hiệp định này, ngày mai chuyển qua luôn." Hạ Cẩm Hiên càng trực tiếp hơn, lấy ra hiệp định đã chuẩn bị từ trước đưa cho Thái Gia Tuyền, mà hai mỹ nữ kia tự giác đi dọn dẹp bát đũa.
Thái Gia Tuyền mừng rỡ, sau khi nhìn mọi điều khoản trong hiệp nghị đều không có vấn đề, sảng khoái ký tên mình. Cũng chủ động đưa hộ chiếu cùng thẻ học sinh cho Hạ Cẩm Hiên xem.
Mấy người cứ quyết định như vậy, ngày thứ hai Tề Minh giúp Thái Gia Tuyền dọn nhà, Hạ Cẩm Hiên là một người bận rộn, các tiết học nhiều, dĩ nhiên là không có thời gian.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc