Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc - Chương 05

Tác giả: Thiên Lại Thần Thoại

Thái Gia Tuyền nhìn Hạ Cẩm Hiên một cái, lòng cô vốn như dòng nước lặng, với bề ngoài đàn ông đã sớm mất khả năng thưởng thức, nhưng lúc này vẫn có chút do dự, đối phương có thể là người Trung Quốc, mình có phải nên rắn chắc hơn một chút khng…
M Hạ Cẩm Hin lúc ny chỉ mun lập tức lao đến cảng Hamburg, li chiếc du thuyn thật vt vả mi mợn đợc ra tiếp xúc gần hơn vi bin rộng, dù trc mặt c l đại mỹ nữ m hn cũng phải giật mnh cũng khng khiến hn dừng lại đợc.
Vỗ một ci tn Jacob m trong mt đang lp lnh tri tim hồng, "Đi!" Sau đ trực tiếp ngồi vào trong xe, khởi động xe nghênh ngang rời đi.
Tự giễu lắc lắc đầu, Thái Gia Tuyền có chút hối hận không đi nhờ xe. Có thể ngồi một chút lên chiếc xe Cadillac chưa bao giờ ngồi qua thì tốt, chủ yếu nhất là cô hình như có chút lạc đường, không biết còn phải đi bao lâu mới có thể tìm được trạm xe đi về đây.
"Cần trợ giúp sao?" Khi Thái Gia Tuyền chần chừ không đi trước cột mốc đường thì một giọng nữ hấp dẫn vô cùng từ phía sau truyền đến. Quay đầu lại chỉ thấy một mỹ nữ người Đức tóc vàng mắt xanh, vóc người cao gầy đang mỉm cười nhìn mình.
"Đúng vậy, chỉ sợ mình lạc đường rồi. Bạn có thể chỉ cho mình đường đến trạm xe gần đây không?" Thái Gia Tuyền dùng tiếng Đức thân thiện hỏi.
"Mình cũng đang muốn đi đến đấy, cùng nhau đi thôi." "Tốt quá, cám ơn bạn." Sau khi lấy được câu trả lời tán thành, mỹ nữ nước Đức nhiệt tình bá vai Thái Gia Tuyền, ý bảo cô đi cùng mình. Đối với cử chỉ thân mật ít có ở nước Đức, Thái Gia Tuyền cũng không để ý quá mức, dù sao ở trong nước, con gái kề vai sát cánh đi gần nhau là chuyện gặp thường xuyên…
Dọc theo đường đi, hai người nói chuyện rất hợp nhau, biết được tên mỹ nữ là Lafee, là sinh viên khoa luật trường Hamburg, nhỏ hơn một tuổi so với mình, Thái Gia Tuyền ý xấu nói cho cô biết, trong mười hai con giáp của Trung Quốc, mình cầm tinh con cẩu, còn Laffey là con heo!
"Oh, heo thật đáng yêu" Laffey chẳng những không buồn bực, ngược lại rất vui vẻ, bởi vì nhà cô đang nuôi sủng vật là con heo, tên không mới mẻ lắm, gọi là pig­gy.
"Trời ạ, sủng vật heo! Mình có thể nhìn chút không?" Thái Gia Tuyền có chút vui mừng, H**g phấn hỏi.
"Dĩ nhiên, lúc nào cũng được!" Laffey cũng hết sức cao hứng quen được người bạn Trung Quốc này, dọc theo đường đi ngắn ngủi Thái Gia Tuyền nói cho cô nghe chuyện Trung Quốc, hoàn toàn đã phá vỡ vốn kiến thức ít ỏi về Trung Quốc của cô, khiến lòng hiếu kỳ của cô về cô gái Trung Quốc trước mặt này càng cao hơn.
Trao đổi số điện thoại cho nhau, nói lời từ biệt Laffey trước trạm xe, Thái Gia Tuyền ngồi lên chuyến xe quay về, cô phải nhanh chóng tìm công việc mới được…
——
"Oa, Hiên, cậu là tảng đá sao? Cô bé vừa rồi thật đáng yêu, Pu'p bê Trung Quốc trong truyền thuyết! Cậu cư nhiên một chút phản ứng cũng không có!" Lái xe đi xa thật là xa, bị bắt lên xe, lúc này Jacob mới phục hồi lại tinh thần, oán giận Hạ Cẩm Hiên.
"Cũng không biết vừa rồi rốt cuộc là ai một chút phản ứng cũng không có!" Hạ Cẩm Hiên liếc hắn một cái. Đúng vậy, Jacob đứng ૮ɦếƭ trân tại chỗ, nửa điểm phản ứng cũng không kịp làm…
"Nhưng cô ấy thật sự là người Trung Quốc, chẳng lẽ không đúng sao?" Jacob bắt đầu cười ha hả.
"Nếu như là người Trung Quốc, sớm muộn cũng biết." Hạ Cẩm Hiên ung dung nói.
"Cậu luôn lý trí như vậy sao?" Jacob bất đắc dĩ nói. Chỉ là Hạ Cẩm Hiên nói cũng là sự thật, du học sinh cùng học trong trường Hamburgdu, muốn điều tra là chuyện rất dễ dàng.
Chiếc xe Cadillac màu đen đi nhanh trên đường cảng biển, xe điện ngầm cũng vững vàng chạy. Hạ Cẩm Hiên cùng Thái Gia Tuyền, hai người này đã định trước phải quấn quýt bên nhau cả đời, sau cuộc gặp mặt vội vã cứ vậy đường ai nấy đi…
"Mọi người đều biết tin chứ?" Hạ Cẩm Hiên dời đi đề tài khác.
"Đúng vậy, lúc này chắc đều ở bến tàu rồi."
"Xem qua thời tiết chưa?"
"Xem qua, ngày nắng, không thành vấn đề"
"Tt lm, Jacob, buổi ti c th tổ chức party trn du thuyn rồi." Hạ Cẩm Hin mỉm cời "Chẳng qua mnh cha chuẩn bị g." Nụ cời mang theo ý tứ dò xét… Hn vẫn cảm thy Jacob l ngời thích hợp nht trong khoa kinh doanh lm trợ lý việc linh tinh, v sự tỉ mỉ tn mập ny ngợc lại vi cn nặng của hn.
"Mnh sm nghĩ đến rồi, sng sm liền thông báo cho Tề Minh giúp cậu chuẩn bị xong! Hắn hiện tại chắc cũng đang đi đến đấy." Jacob đắc ý nói.
"Cái gì? Cậu nói cho tên kia đi cùng? Hắn đã đáp ứng?" Hạ Cẩm Hiên kinh hãi, thương hại nhìn Jacob "Cậu không phải muốn theo đuổi Hannah sao??"
Thật ra thì mục đích chủ yếu của chuyến du thuyền lần này chính là vì giúp Jacob theo đuổi Hannah, mà Tề Minh thân là hoa hoa công tử, đứng đầu danh sách bị loại ở ngoài, đứng mũi chịu sào bị bài trừ ở người viên danh sách ở ngoài, cả kế hoạch này hắn không biết gì.
"Ha ha, không sợ, Hannah thích con trai cường tráng! Sẽ không có hứng thú với tên kia." Jacob tự tin mà nói.
"Cường tráng…" Hạ Cẩm Hiên giả vờ như có điều suy nghĩ, lặp đi lặp lại như có điều hiểu ra, khiến cho Jacob cười ha ha.
Sự thật chứng minh, lo lắng của Hạ Cẩm Hiên căn bản là thừa, bởi vì tên Tề Minh kia không đi một mình, còn dẫn theo một mỹ nữ, mỹ nữ này không phải người khác, chính là Laffey mới cùng Thái Gia Tuyền đi đến trạm xe. Lúc ấy cô chia tay với Thái Gia Tuyền rồi đi đến chỗ hẹn này.
Laffey vóc người cao gầy, cùng cao 1m8 với Tề Minh, đường cong khỏe đẹp có vẻ đẹp dã tính, trong đám người trẻ tuổi vô cùng nổi bật.
. . .
Thuyền thuận lợi ra biển, sau một thời gian ngắn ngủi đã quen thuộc, Hạ Cẩm Hiên rất ung dung lái du thuyền đi sâu ra biển cả.
Khi màn đêm phủ xuống, cuồng hoan bắt đầu, trên boong thuyền náo nhiệt ăn uống linh đình. Jacob khẩn trương trò chuyện cùng cô gái vừa vặn đang thưởng thức cảnh biển dọc theo thân thuyền, Tề Minh cùng Laffey trà trộn trong đám nam nam nữ nữ vui vẻ cười đùa .
Bất đồng với phía ngoài náo nhiệt, bên trong buồng điều khiển an tĩnh, đã sớm thả neo, Hạ Cẩm Hiên đang suy tư. Hôm qua bố sang đây đàm phán đơn hàng, hắn tự nhiên cũng phải mặc trang phục "dạng chó hình người" đi cùng, buôn bán rất nhanh giải quyết, rồi sau đó hai bố con nói đến tình hình Hạ Cẩm Hiên ở nước Đức.
Đối với việc học tập của hắn, ông tuyệt đối hài lòng, nhưng căn hộ dơ dáy bẩn thỉu cùng ghi chép hai lần nhập viện vì đau dạ dày của Hạ Cẩm Hiên năm ngoái làm người ta hết sức lo lắng. Vì vậy gửi thông điệp cuối cùng cho Hạ Cẩm Hiên, hoặc là quản lý tốt cuộc sống của mình, hoặc là đưa mẹ sang đây… Dù sao vừa học chăm chỉ vừa làm việc, ông thật ra cũng không ôm hy vọng nhiều đối với việc hắn có thể tự mình giải quyết…
Đưa mẹ sang đây? Sao có thể được? Cuộc sống của mình mặc dù hỗn loạn, nhưng dù gì cũng tự do thanh thản, nếu là đưa mẹ sang đây, chẳng phải là lại muốn trở về cuộc sống trong nước trước kia sao, điều này làm cho bạn học người Đức từ nhỏ đã độc lập biết thì mặt mũi nào gặp người. Cho nên Hạ Cẩm Hiên lúc ấy cơ hồ không chút suy nghĩ chọn phương án tự mình giải quyết. Chỉ là bây giờ nghĩ lại, đáp ứng vẫn còn quá qua loa, cũng may hắn có đủ tiền để thuê một người giúp việc, chuyện giống như không còn khó khăn như vậy, nhưng sao tìm được người giúp việc, nên tìm người như thế nào? Xem ra còn phải bàn luận thêm cùng Tề Minh…
"Cậu nói cái gì? Thuê một người giúp việc?" Tề Minh có chút không thể tin được lỗ tai mình. Một Hạ Cẩm Hiên uôn luôn có chủ kiến đột nhiên lại hỏi ý kiến của hắn, hơn nữa còn hỏi một chuyện lạ như mặt trời mọc ở hng ty vậy.
"Khng sai, hơn nữa phải sm giải quyết, b mnh thng sau sẽ trở lại nc Đức xc nhận đơn đặt hng, nếu nh khi đ chúng ta còn đ nguyn nh by giờ, mnh lin chuẩn bị tiếp nhận gim thị mọi lúc mọi nơi của mẹ mnh, m cậu, chỉ c th lập tức, lập tức chuyn đi!" Hạ Cẩm Hin nghim túc trả lời.
"Ci ny, c chút kh khăn, yêu cầu của mình rất cao ~" Tề Minh giống như suy tư.
"A? So với ngủ ngoài đường khó hơn à?" Giọng nói Hạ Cẩm Hiên mang theo ý tứ uy hiếp rõ ràng.
"À… Thật ra thì, mình chỉ có một yêu cầu."
"Nói!"
"Mỹ nữ!"
"Mỹ nữ!"
Tề Minh lúng túng phát hiện, Hạ Cẩm Hiên cư nhiên trăm miệng một lời mà nói ra hai chữ này.
"Cũng biết cậu nghĩ như vậy, mình đã soạn xong thông báo tuyển dụng, cậu xem rồi nếu cần thêm ý kiến gì thì ghi vào. Về phần phí dụng, mỗi người một nửa không ý kiến gì chứ, cậu mỗi tháng ít tán một cô là đủ." Hạ Cẩm Hiên lắc đầu một cái, đem laptop trên đầu gối đưa cho hắn xem.
Tề Minh nhận lấy laptop, liếc nhanh một cái. Đại khái nội dung rất đơn giản, muốn thuê một nữ giúp việc, chủ yếu là các công việc đơn giản như biết làm cơm, quét dọn, giặt quần áo. Nhưng yêu cầu là người Trung Quốc, biết làm món Trung Quốc. Đưa đãi ngộ tương đối phong phú, trừ bao ăn ở ra, mỗi tháng còn có thêm 300 đồng Euro tiền lương. Phải biết ở nước Đức, tiền thuê phòng cùng tiền ăn đã chiếm phần lớn, còn lại cũng chỉ có phí giao thông, một ít giải trí, cho nên 300 đồng Euro tiền lương, tương đương với tiền tiêu vặt thuần túy, điều kiện ưu đãi như vậy, tuyệt đối có sự dụ hoặc.
Tề Minh không khỏi nhướng mày "Mình dám khẳng định, dựa vào thông báo tuyển dụng này, tuyệt đối có thể tìm ra được tất cả con gái Trung Quốc ở nước Đức."
"Cái này cậu không phải lo, mình chỉ thông báo trên trang web bạn học Trung Quốc ở đại học Hamburg." Hạ Cẩm Hiên cười xấu xa, "Hơn nữa “mỹ nữ” có thể qua cửa ải của cậu đoán chừng cũng chẳng có mấy?"
"Tại sao nhất định phải thông báo ở đây?" Tề Minh giống như nắm bắt được cái gì đấy. du học sinh Trung Quốc ở đại học Hamburg không ít, thành lập một trang web, trên đấy ghi lại phương thức liên lạc của mọi người, đàm luận về cuộc sống ở nước Đức, tâm đắc khi nghiên cứu, nơi để không ít người giải sầu…
"Bởi vì biết gốc biết rễ." Hạ Cẩm Hiên trả lời như chuyện đương nhiên "Nếu không tùy tiện tìm một người đến ăn trộm mất đại soái ca của chúng ta đi thì sao?"
Lúc này Tề Minh đã cho rằng người này nhất định có mục tiêu từ trước, chỉ coi đây là cái cớ để đưa về nhà mà thôi. Không để ý đến giọng kể khổ của hắn, thêm vào một điều kiện cuối cùng: "Thí sinh cuối cùng do mình quyết định, Hạ huynh đồng ý không?" Hòng dò xét tiếng gió từ miệng hắn.
"Tề huynh xin cứ tự nhiên." Hạ Cẩm Hiên không chút do dự trả lời. Khiến Tề Minh nhất thời chán nản.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc