Nợ Nhau Một Lời Hứa - Chương 43

Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp

Thu ý Hàm tôi chưa làm chuyện gì có lỗi với anh
“Hôm đó tôi đã nhìn thấy em và Phương Úc Vấn.” Những lời này, đối với chính bản thân Trọng Lâm cũng không có sức thuyết phục. Bởi vì dù sao anh cũng không nhìn thấy hai người đã làm những gì, thứ anh nhìn thấy chỉ là Phương Úc Vấn từ trong phòng của cô đi ra, mà vừa vặn Ý Hàm lại mang thai, cho nên anh mới đi đến kết luận này.
Mà nếu như không phải là của Phương Úc Vấn, cũng không thể là của anh. Bởi vì khoảng thời gian đó anh không có chạm vào cô, nếu thật sự có, không thể có chuyện anh không nhớ được.
“Trọng Lâm, tôi không biết rốt cuộc anh đang nghĩ gì, tôi chỉ muốn nói cho anh biết, Thu Ý Hàm tôi cho đến bây giờ cũng chưa từng làm việc gì có lỗi với anh cả, chỉ có anh vẫn luôn làm tổn thương tôi.” Lần này thực sự Thu Ý Hàm đã phẫn nộ, anh có tư cách gì chứ? “Tôi muốn ly hôn, tôi không cần anh, Thu Ý Hàm tôi không muốn dây dưa gì với Trọng Lâm anh nữa.”
Để nói ra những lời này Thu Ý Hàm cần rất nhiều dũng khí, hiện tại đối với Trọng Lâm cô đã hoàn toàn tuyệt vọng, cô không muốn dây dưa gì với anh nữa, không muốn tiếp tục kéo dài cuộc hôn nhân thống khổ này nữa, không muốn tình yêu khiến cô đau đớn này nữa. Thu Ý Hàm cảm giác thân thể mình đang bị xé rách vỡ vụn, mỗi một tế bào cơ thể đang nát ra.
Hiện tại cô không thể làm bất cứ điều gì, không muốn gì, chỉ muốn rời khỏi nơi này. Tựa như kẻ phát điên chạy ra ra ngoài, cô không biết tại sao bản thân mình lại có thể nhớ rõ phải đi như thế nào, nhưng tựa như tất cả ấn tượng khi bắt đầu bước chân vào Ám Môn đều dần dần hiện lên, giúp cho cô biết được con đường thoát khỏi nơi này. Khi Trọng Lâm thoát khỏi suy nghĩ tỉnh lại thì mới phát hiện ra Thu Ý Hàm đã sớm chạy khỏi đây.
Thu Ý Hàm lái xe tựa như kẻ điên muốn tìm chỗ ૮ɦếƭ, Trọng Lâm đành phải ở phía sau gắt gao đuổi theo, nhưng lại sợ mình bám sát quá sẽ khiến cho cô không khống chế được cảm xúc mà xảy ra chuyện gì đó.
Chính là chuyện anh không muốn nhất cuối cùng cũng đã xảy ra, bởi vì xe chạy quá nhanh nên Thu Ý Hàm không thể xử lý nhanh gọn được cuối cùng đã đâm xuống vách núi. Trọng Lâm thực sự đã cảm thấy hối hận khi trước đây mình đã thiết lập Ám môn ở nơi hẻo lánh như thế này, nếu không Ý Hàm sẽ không xảy ra chuyện rồi.
Đột nhiên trong đầu Trọng Lâm lóe lên một hình ảnh, là ngày mà anh thấy Phương Úc Vấn đi ra từ phòng của cô. Anh không ngừng dùng R*ợ*u để chuốc say chính mình, cuối cùng anh đã trở lại phòng bằng cách nào? Là Ý Hàm, cứ như vậy anh áp Ý Hàm Dưới ***, rốt cuộc hồi lâu sau cũng có được cô một lần nữa. Lần đó anh ngủ tận ba ngày, khi anh tỉnh lại phát hiện ra không thấy Ý Hàm, đồng thời cũng không nhớ được những chuyện sau khi uống R*ợ*u.
Đứa bé là của anh, Ý Hàm chưa từng phản bội anh. Nhưng anh đã làm những gì, không chỉ vu oan cho cô đã phản bội mình còn tự tay *** con của chính mình. “Ý Hàm, Ý Hàm.” Hiện tại Trọng Lâm đã liều lĩnh đi tới bên vách núi, tất cả người của Ám Môn đều đã nhận mệnh lệnh của anh, không quản ngày đêm ra sức tìm kiếm dưới vách núi.
Hiện tại Trọng Lâm đã rối tung rối mù, hoàn toàn không có chú ý tới thiếu một người, người đó chính là A Hổ. Cuối cùng Trọng Lâm cũng không tìm được gì cả, chỉ còn xác xe trống rỗng hư hỏng nặng và một vài mảnh quần áo trên người Thu Ý Hàm.
Không biết người ở đâu, còn sống hay đa ૮ɦếƭ, có ý kiến còn bảo Ý Hàm đã bị ૮ɦếƭ cháy mất xác, quả thực là cô muốn tự sát. Sau khi xử lý tên thủ hạ lắm lời kia xong anh vẫn một mực không tin Thu Ý Hàm thực sự đã ૮ɦếƭ.
Ngày đó Thu Ý Hàm chạy ra liền gặp được A Hổ, hơn nữa A Hổ vì muốn cứu cô thoát khỏi Trọng Lâm đã cố ý dựng lên một vụ tai nạn. Trước lúc xe bị lật rơi xuống vách núi cô cũng đã lén nhảy khỏi xe, sau đó A Hổ đưa cô rời đi. Chính là tốc độ xe lúc đó rất cao, khi nhảy khỏi xe té xuống, đầu và mặt của cô bị va chạm mạnh với mặt đất nên bị thương không nhẹ.
Ký ức cuồn cuộn trở về

Từ khi Thu Ý Hàm mất tích Trọng Lâm tựa như phát điên, không quản ngày đêm tìm kiếm Thu Ý Hàm, chỉ cần nghe nói ở đâu có người chỉ cần có một chút giống với Ý Hàm cũng tự mình chạy tới xác nhận, nhưng mỗi lần đều là thất vọng trở về. Say xỉn cùng suy sụp tựa như đã trở thành bạn tương niên của Trọng Lâm, đâu còn dáng vẻ chủ nhân Ám Môn cùng tổng tài Trọng thị lòng dạ khó lường kia nữa? Sau một lần say R*ợ*u bị tai nạn xe khiến cho đầu Trọng Lâm bị thương, mặc dù không khiến cho thân thể anh bị thương tổn gì nhưng ngoài ý muốn lại làm cho anh biết được chuyện đứa con đầu tiên của anh và Ý Hàm. Anh nghĩ Ý Hàm cố tình không cần đứa nhỏ nên mới phá bỏ đâu ngờ rằng cô âm thầm chịu đựng thương tổn như vậy. Khi nghe bác sĩ nói cái thai đó là thai ngoài *** không thể giữ lại, khi đó tâm tình cô là như thế nào chứ?
Nhất định so với lúc anh phát hiện ra cô phá bỏ đứa bé còn đau lòng hơn, thế nhưng anh còn dùng những lời lẽ như vậy làm tổn thương cô. Bị bắt buộc phá bỏ con, chồng vừa không tin tưởng lại vừa Tra t**, đến tột cùng anh đã gây thương tổn cho cô sâu đến cỡ nào?
Lẽ ra anh sớm phải nghĩ ra, Ý Hàm là một cô gái kiên cường, nếu cô nói yêu nhất định là rất yêu, cho dù có lúc bị ủy khuất cô cũng không dễ dàng nói ra, chỉ biết dùng cách khác để giải tỏa. Là anh không đủ hiểu cô, cho nên sau khi Phương Úc Vấn xuất hiện, Ý Hàm mới dễ dàng bị rung bộng bởi anh ta, tát cả đều do anh mà ra. Tuy rằng anh và Phương Úc Vấn từng có thỏa thuận, khi nào Phương Úc Vấn đoạt được một chỉ tiêu thì anh mới cho anh ta gặp Ý Hàm, cũng cố ý can thiệp vào cuộc gặp đó. Chính là cho dù hai người bọn họ ít gặp nhau, nhưng do anh đã thương tổn Ý Hàm quá sâu cho nên Ý Hàm mới có thể làm ra chuyện có lỗi với anh.
Không đúng, sự tình hình như không phải như vậy, đột nhiên một hình ảnh mơ hồ thoáng qua trong đầu Trọng Lâm, đó là chuyện xảy ra sau khi Phương Úc Vấn rời khỏi phòng của Ý Hàm hôm đó. Những ký ức vụn vặt mãnh liệt quay trở lại, khiến cho lòng Trọng Lâm lúc này không thể dùng hai chữ hối hận để hình dung.
Ngày đó anh uống rất say, cuối cùng ngủ gục trên sofa. Sau đó Ý Hàm xuất hiện, tay cô ***ng vào người anh. Anh biết cô muốn dìu anh về phòng, cho nên anh cũng rất phối hợp đứng dậy. Tuy rằng thân thể lắc lư không vững, nhưng cuối cùng cô vẫn dìu anh tới được căn phòng ở lầu một.
Nhưng lúc đó anh bị ghen tị làm mờ tất cả, anh đố kị cô thân thiết với Phương Úc Vấn lại lạnh nhạt với anh. Đau lòng, rất đau lòng khi cô cho rằng cô đã phản bội anh. Cho nên anh cũng không có để mặc cho cô rời đi.
Anh kéo chặt tay cô lại, đè cô xuống dưới người, đêm hôm đó, cuối cùng Ý Hàm cũng không kháng cự anh nữa. Lại một lần nữa anh và Ý Hàm hòa làm một. Đêm đó thật điên cuồng, sau đó anh ngủ tới tận ba ngày. Khi tỉnh lại đối với những chuyện xảy ra anh đã quên hoàn toàn, cho nên khi biết chuyện Ý Hàm mang thai anh mới quả quyết cho rằng đó là con của Phương Úc Vấn. Đó là con của anh, anh có thể khẳng định, ngày đó Ý Hàm và Phương Úc Vấn không có xảy ra chuyện gì cả.
Chân tướng là như thế, con của anh bị chính sự nghi ngờ vô căn cứ của anh, anh tự tay *** nó. Tuy rằng không phải đích thân anh ra tay nhưng lại là chính anh sai người làm hết mọi chuyện. Nếu không phải anh diễn trò thâm tình trước mặt Ý Hàm, cô nhất định sẽ không uống những viên thuốc mà anh đưa cho cô.
Aaaaa! Trọng Lâm mày tự cho rằng mày thông minh hơn người, nhưng không ngờ rằng có lúc mày lại ngu ngốc đến vậy. Là do anh hết lần này đến lần khác không tin Ý Hàm, hết lần này đến lần khác thương tổn cô, cho nên cô mới nản lòng thoái chí.
Suy sụp

Sự thật này đã đả kích Trọng Lâm rất lớn, mỗi một chuyện đều lên án sự vô tình, tàn nhẫn của anh với Ý Hàm ….
Ý Hàm đã mất tích bốn năm, trong bốn năm này cho dù anh tốn bao nhiêu công sức cũng không thể tìm thấy cô.
Trong bốn năm đó, Trọng Lâm đã giải tán Ám Môn, chỉ có bốn người thân cận không muốn rời khỏi anh cho nên anh mới sắp xếp cho họ vào làm trong Trọng thị, âm thầm làm nhiệm vụ bảo vệ cho anh.
“Anh cảm thấy khả năng em có thể thuyết phục Trọng Lâm rời khỏi đây là không lớn.” Trình Dịch Phong đã tìm được Dịch Thủy Tâm ở nước ngoài, cũng đã cử hành hôn lễ với cô. Lúc này đây trở về, lại là Tâm nhi muốn thuyết phục anh trai đi Mỹ giải sầu. Mấy năm nay anh và Tâm nhi cũng thường xuyên trở về thăm Trọng Lâm. Nhưng lần nào cũng vì Trọng Lâm không muốn đi mà phải từ bỏ.
“Lần này anh cũng phải giúp em khuyên anh ấy, đừng có mà như mấy lần trước im như tượng gỗ không nói gì hết.” Dịch Thủy Tâm làm nũng với Trình Dịch Phong, hiện tại cô chính là một người phụ nữ vô cùng hạnh phúc. Có chồng yêu cô còn có một đứa con gái rất đáng yêu. Nhưng khi nhìn thấy anh trai nếu không phải điên cuồng làm việc thì cũng là giam chính mình trong nhà cô thật buồn lòng. Chỉ khi nào nghe thấy một chút tin tức về chị Ý Hàm thì anh ấy mới có thể bình thường một chút, cũng có thể nói là càng không bình thường.
“Được, anh hứa với em anh sẽ cố hết sức.” Trình Dịch Phong ôm bả vai Dịch Thủy Tâm, cùng cô hướng về phía trước. Bởi vì Dịch Thủy Tâm sợ anh trai nhốt mình trong nhà uống R*ợ*u hai người sẽ không thể mở được cửa cho nên cố ý đánh một bộ chìa khóa khác. Vừa mở cửa ra, vẫn như trước mùi R*ợ*u nồng nặc xông tới.
“Anh!” Dịch Thủy Tâm chạy vội vào bên trong. Quả nhiên Trọng Lâm đã say như ૮ɦếƭ. “Chồng, anh đừng có đứng ở đó nữa, mau giúp em đỡ anh đến sofa đi.”
Trình Dịch Phong bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng vẫn đi qua, không cần vợ động thủ một mình anh đã túm được Trọng Lâm từ trên mặt đất ném lên sofa.
“Này sao anh lại làm như vậy với anh cả chứ?” Dịch Thủy Tâm thấy Trình Dịch Phong đối xử với Trọng Lâm như vậy sợ chồng mình vô ý sẽ làm anh cả bị thương, nói xong liền đi qua xem coi anh trai có bị sao không.
“Tâm nhi, các em đã về rồi sao?” nhìn thấy người đến là Dịch Thủy Tâm, Trọng Lâm lắc đầu, khiến cho bản thân thanh tỉnh hơn.” “Nào, chúng ta cùng uống R*ợ*u.” Nói xong liền muốn đứng dậy khỏi sofa đi đến phía tủ R*ợ*u láy R*ợ*u cho bọn họ.
“Anh.” Dịch Thủy Tâm đẩy Trọng Lâm lại sofa, rất giận khi Trọng Lâm vẫn còn say không biết gì: “Bọn em không muốn uống R*ợ*u, anh, anh có thể tỉnh táo hơn chút không?”
“Chồng, cho anh nửa giờ phải làm cho anh ấy tỉnh lại mới được.” Thật sự không có cách nào nữa, Dịch Thủy Tâm phải giao nhiệm vụ này cho Trình Dịch Phong. Còn cô thì chạy đến phòng của anh mình giúp anh thu thập mấy bộ quần áo, giấy tờ tùy thân, hiện tại bằng mọi giá cô phải đưa dược anh mình sang Mỹ.
Trình Dịch Phong nhìn người đang say bất tỉnh nhân sự trước mắt thật sự không có cách nào có thể hoàn thành nhiệm vụ mà bà xã đại nhân giao cho. Không còn cách nào khác Trình Dịch Phong cắn răng đến phòng tắm xả một chậu nước lớn mang ra dội thẳng lên người Trọng Lâm. Vừa lúc căn phòng này cũng cần phải tẩy rửa sạch sẽ, đối với những chuyện mà Trọng Lâm đã làm với mình anh thấy đây là cơ hội báo thù hiếm có.
Quả nhiên cách này rất có ích, bị tạt một chậu nước lạnh, Trọng Lâm đã tỉnh táo không ít. Nhưng vẻ mặt vẫn còn đần độn, Trình Dịch Phong hiếm khi có được cơ hội, cho nên muốn trả thù gấp bội, nhanh chóng chạy đi lấy hai chậu nước lạnh nữa, rốt cuộc Trọng Lâm cũng hoàn toàn tỉnh táo.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc