Nợ Nhau Một Lời Hứa - Chương 32

Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp

Tán tỉnh trong bồn tắm
Thu Ý Hàm lấy bản đồ mà Trọng đã đưa, trả lại cho anh. Nếu anh muốn giam cô ở chỗ này, lại có thể nào sẽ cho cô bản đồ địa hình thật? Nếu cô thật sự lấy, vậy là trúng bẫy của anh.
Nếu muốn rời đi được, trước hết phải dời đi sự chú ý. Nếu cô có thể tuỳ ý đi lại ở trong này thì nhất định Trọng Lâm đã phái người đi theo cô. Như vậy, nếu muốn bỏ trốn sẽ càng khó.
Trọng Lâm đem bản đồ mà Thu Ý Hàm trả cho anh, một lần nữa, thả lại trong tay Thu Ý Hàm. “Anh sẽ không cho người theo dõi em.” Trọng Lâm ôm cô càng chặt, khi nói chuyện hơi thở phát ra chạm vào làn da của Thu Ý Hàm.
Anh biết cô đang lo lắng việc này, nhưng nếu anh đã dám đưa cho cô bản đồ thì sẽ không giới hạn tự do của cô. Có điều là, nếu cô thật sự tính mọi cách rời khỏi anh, vậy thì anh sẽ bất chấp sử dụng một chút biện pháp.
Vào trong phòng này, Thu Ý Hàm có thể cảm giác được hương vị của Trọng Lâm, xem ra đây là phòng của anh. Vậy ý của anh là muốn ở chung với nhau, Thu Ý Hàm cũng đã sớm đoán được tình huống kiểu này.
Anh sẽ không ૮ưỡɳɠ éρ cô chứ? Huống chi, chân anh bây giờ đang bị thương, chắc là cũng không thể làm gì được cô mới đúng. Bởi vì đã định là phải quyết tâm rời khỏi anh, nếu lại cùng anh phát sinh chuyện kia nữa, Thu Ý Hàm cảm thấy mình sẽ làm không được.
“Bà xã, anh muốn tắm.” Trọng Lâm từ bên ngoài đi vào, thoải mái nói ra những lời này. Thu Ý Hàm không để ý đến anh, anh muốn tắm thì đi tắm đi, tại sao phải lớn tiếng như vậy.
Cho dù là cố ý muốn cho cô nghe, nhưng mà, anh tắm rửa cũng không liên quan đến cô. Thu Ý Hàm đi tới cạnh giường, cầm lên một quyển tạp chí. Đây là cái gì thế này? Thu Ý Hàm phát hiện bên trong quyển tạp chí đều là hình ảnh khiêu dâm, hơn nữa, nhân vật chính ở bên trong đều là cùng một người.
Cũng may là ngừơi bên trong không phải là cô. Nhưng tưởng tượng đến Trọng Lâm có thể có ý tưởng đen tối đối với người phụ nữ này, trong lòng Thu Ý Hàm liền toát ra chua xót.
Suốt ngày anh đều suy nghĩ cái gì? Chẳng lẽ ngay cả anh cũng dựa vào những cái này để lập nên tổ chức? Cô không lộ ra hờn giận, lấy tay ném vật đó sang một bên, đối với loại hành vi này của Trọng Lâm có chút tức giận.
“Bà xã, anh không thể tự mình tắm được, đến giúp anh một chút.” Giọng nói nặng nề của Trọng Lâm từ trong phòng tắm truyền ra. Anh nói đúng như là thật đương nhiên, Thu Ý Hàm vẫn như cũ không muốn để ý đến anh. Giúp anh ૮ởเ φµầɳ áo, hay là giúp anh tắm rửa?
Bất kể là anh có làm được hay không, nhưng mà trên đùi anh có vết thương, không thể để cho miệng vết thương dính nước, như vậy quả thật là không tắm tốt nhất.
Vậy hôm nay anh không thể không tắm sao? Còn nữa, anh có nhiều thủ hạ như vậy, tìm bất cứ một người đàn ông đến giúp anh không phải tốt hơn? Trong đầu Thu Ý Hàm lập tức hiện lên hình ảnh một ngừoi đàn ông tắm cho một người đàn ông.
Trên người run rẩy, nổi lên da gà, như vậy có vẻ rất kỳ quặc. Trong phòng tắm truyền đến tiếng vang “rầm”, không phải là anh trượt chân ở trong phòng tắm chứ!
Thu Ý Hàm không suy nghĩ chút nào mở cửa phòng tắm ra. Trọng Lâm đã ϲởí áօ xong, lộ ra Ⱡồ₦g иgự¢ rắn chắc, tập luyện trong thời gian dài khiến cho thân hình anh trông rất đẹp tráng kiện.
Trước đây, tuy rằng đã thấy qua anh khoả thân, nhưng mà chưa bao giờ thấy kỹ càng như vậy giống hôm nay. “Ầm” một cái, bây giờ Thu Ý Hàm bắt đầu từ chân đỏ lên tới trên mặt.
“Mau giúp anh ૮ởเ φµầɳ một chút.” Trọng Lâm thấy Thu Ý Hàm đi vào, khoé miệng hiện lên một chút tính toán. Nhưng để cho Thu Ý Hàm thấy được hình ảnh này, quả thật là anh đang chiến đấu với quần của mình.
“Anh không sao chứ? Tiếng động vừa rồi là cái gì vậy?” Sắc mặt Thu Ý Hàm thay đổi nhanh chóng, cô nghi ngờ mới vừa rồi là Trọng Lâm cố ý muốn dẫn cô vào đây.
“Em nói chuyện đó, là cái chân thứ ba của anh bị ngã.” Theo hướng Trọng Lâm chỉ, Thu Ý Hàm thật sự nhìn thấy cái nạng mà Trọng Lâm sử dụng bị ngã trên mặt đất. “Khoan nói chuyện này, mau đỡ anh một chút.” Trọng Lâm đã ૮ởเ φµầɳ được một nửa, nhưng bây giờ, nếu anh muốn cởi hết quần ra thì sẽ bị mất thăng bằng.
Anh ngã sấp xuống rất khéo, tiếng động mới vừa rồi chắc chắn là tự mình anh làm ra, đã bị anh lừa qua một lần, lần này vẫn lại tin quỷ kế của anh. Trong lòng Thu Ý Hàm rất hy vọng bây giờ anh ngã sấp xuống ngay lập tức, lừa gạt cô sẽ phải trả giá.
Khoảnh khắc Trọng Lâm ૮ởเ φµầɳ thành công, thật sự ngã xuống bồn tắm. Nhưng mà, Thu Ý Hàm đã không nhận ra rằng khoảng cách của cô và Trọng Lâm gần như vậy.
Lúc anh ngã, đồng thời kéo tay Thu Ý Hàm. Thu Ý Hàm không có chuẩn bị tâm lý, liền bị anh cùng kéo vào bồn tắm như vậy.
“Khụ khụ khụ…” Thu Ý Hàm không thích nước, vừa ngã xuống đã bị uống vài ngụm nước. Khi cô rốt cuộc ngẩng đầu lên từ trong nước thì phát hiện Trọng Lâm đang nhìn cô cười, đây là kiểu cười gì vậy, cười gian?
Thu Ý Hàm muốn đứng dậy, ra khỏi bồn tắm thì tay kia lại bị Trọng Lâm nắm chặt. “Bà xã, có thể giúp anh tắm không?” Trọng Lâm đem khăn tắm, không biết lấy tới từ khi nào, đưa cho Thu Ý Hàm.
Khi nào thì anh đã học được giả bộ vô tội? Thu Ý Hàm thật bất đắc dĩ nhìn anh. Bởi vì, cô bị Trọng Lâm bắt tới, chỗ này căn bản là không có quần áo để cho cô thay.
Giờ đây, bởi vì anh mà toàn thân cô đều ướt đẫm, ít nhất đêm nay cô nên làm sao đây? Chính là tên đầu sỏ này gây ra, còn giống như không ý thức được là mình đã làm chuyện tốt gì. Hay có lẽ là anh đã cố ý? Thu Ý Hàm tức giận, đem khăn mặt đã ướt nước trong bồn tắm ném vào mặt Trọng Lâm.
Trước tiên là mình rửa mặt một cái, Thu Ý Hàm muốn tiếp nhận khiêu chiến của anh. Muốn cô hầu hạ anh tắm rửa, anh phải giao thân thể cho cô giày vò. Tính kế cô nhiều lần như vậy, bây giờ, trước hết để cho cô hoà một ván nhỏ. Nếu vẫn nằm ở thế yếu, về sau cô phải làm thế nào để lấy lại Tập đoàn Thu thị?
“Được rồi.” Trọng Lâm vẫn không hề động tay chạm vào cái khăn trên mặt anh, vẫn để cho nó phủ ở đó, bây giờ tỏ ý là Thu Ý Hàm có thể lấy nó lại.
“Anh trước hết xoay qua, em kỳ lưng cho anh.” Khi kéo cái khăn trên mặt Trọng Lâm xuống, Thu Ý Hàm cố hết sức không để ý đến lông mi dài khi bị ướt thật gợi cảm.
Nghe Thu Ý Hàm nói như vậy, Trọng Lâm chỉ có thể vô tội mà nhìn cái chân bị thương ở bên cạnh bồn tắm. Thật ra, anh cũng muốn thay đổi tư thế hiện tại một chút, bởi vì thật sự mệt ૮ɦếƭ đi, nhưng… Như vầy thì Thu Ý Hàm vừa khéo ngồi ở giữa hai chân Trọng Lâm.
Tình cảnh này khiến cô cảm thấy thật xấu hổ, cho nên cô mới muốn cho Trọng Lâm xoay đi. Nhưng mà, bây giờ hình như chỉ có cô có thể đi qua, Trọng Lâm không thể di chuyển. Được rồi, qua thì qua, cô không quan trọng, chỉ cần sau đó cô có thể đạt được mục đích của mình. Thế nhưng, khi cô vừa từ trong nước đứng lên, liền nhận ra một vấn đề, quần áo cô mặc hôm nay là một màu trắng, bị ngâm nước liền hiện ra toàn bộ đường cong trên người. Hơn nữa, màu trắng sau khi bị dính nước thì trở nên trong suốt. Hiện tại, Thu Ý Hàm đủ quyến rũ để khơi dậy Dụς ∀ọηg mãnh liệt của một người đàn ông. Ép buộc bản thân mình giữ bình tĩnh, Thu Ý Hàm đi vòng qua phía sau anh.
Trọng Lâm vốn rất nhớ Thu Ý Hàm, ngay sau khi nhìn thấy một màn này, thiếu chút nữa là chảy máu mũi. Ý nghĩ của Trọng Lâm đã không còn đặt ở trên chuyện tắm rửa này, mà là nghĩ làm sao để nắm được bàn tay nhỏ bé đang chạy ở trên lưng anh.
Nghe nói đàn ông không chịu nổi nhất là bị khiêu khích. Mặc dù cô không có kỹ xảo đối với những chuyện này, nhưng cô có đủ tự tin để đối phó với người đàn ông này.
Cầm khăn chậm rãi lau qua sống lưng, khi nhẹ khi mạnh, đồng thời dùng ngón tay lơ đãng quẹt qua. Tuy rằng nhìn không thấy vẻ mặt của Trọng Lâm giờ phút này, nhưng cô có thể cảm giác được người của anh đã bắt đầu run rẩy.
Chính xác là hiện giờ Trọng Lâm cảm giác mình đang lên máu, người phụ nữ này rốt cuộc là đang làm cái gì? Nếu muốn khiêu khích anh cũng đừng dùng phương pháp kỳ quái này chứ! Rõ ràng đây cũng không phải vùng nhạy cảm của anh, nhưng sau khi bị tay của cô chà qua lại giống như ở nơi này có một ngọn lửa được khơi lên, càng cháy càng mạnh.
Tiếp tục đi xuống, tay Thu Ý Hàm đi tới phần eo của Trọng Lâm. Bắt đầu từ nơi này, tay của cô dần dần đã quàng tới bụng của anh, để không cho Trọng Lâm có cơ hội nắm được bàn tay quấy rối của cô, tốc độ của Thu Ý Hàm hết sức nhanh, vẫn chưa lưu lại được lâu trên rốn của Trọng Lâm liền về lại chỗ ban đầu.
“Em chậm quá!” Trọng Lâm bắt đầu phản đối Thu Ý Hàm dày vò anh như thế này. Nếu Thu Ý Hàm thật sự đang kỳ lưng cho anh, với tốc độ này sớm đã chà rách da trên người anh, nhưng cô đang cố tình châm lửa. Tuy rằng, anh không ngại cô chủ động, nhưng bây giờ là không phải lúc.
“Không phải mà, như thế này mới có thể rửa sạch được.” Phản ứng của anh đúng theo Thu Ý Hàm muốn. Hành động của cô đã xuất hiện hiệu quả, làm sao có thể buông tha cho ở tại đây, lần này, cô nhất định phải thắng.
Thu Ý Hàm càng tới gần thân thể của Trọng Lâm thêm, hơi tiếp xúc với anh một chút. Một bàn tay từ phía sau ôm lấy cổ của Trọng Lâm, tay kia thì cầm khăn tắm chà qua trước иgự¢ anh.
Trọng Lâm muốn ra tay ngăn lại cái tay đang lộn xộn kia của cô, rõ ràng là muốn giật ra, nhưng lại đem tay của cô ấn càng chặt. Tay của Thu Ý Hàm, theo sự điều khiển đi xuống của anh, quét qua chỗ ấy ngày càng nhiều, lực cũng càng ngày càng lớn.
“Tắm rửa như thế này thích không?” Học được cách của Trọng Lâm, cô kề bên tai anh thổi khí, dùng phương pháp này thôi thúc lý trí của anh. Cuối cùng, cô khẽ ngậm cắn vành tai anh, môi vô tình xẹt qua da cổ của anh.
Trọng Lâm chỉ có thể cắn chặt răng, mới không để cho mình phát ra ՐêՈ Րỉ. Sự yếu đuối của anh cũng chỉ có Thu Ý Hàm mới có khả năng khơi dậy. Trước khi Thu Ý Hàm xuất hiện, đối với phụ nữ, anh vẫn tôn trọng nhưng không gần gũi.
Sau khi cô xuất hiện, cho dù khát vọng trong lòng trở nên mãnh liệt, anh vẫn nhẫn nại, quyết tâm chậm rãi khiến cô tiếp nhận. Hôm nay, anh cố ý để cho cô giúp anh tắm rửa, thật ra là muốn mượn cơ hội này phá vỡ tình thế căng thẳng hiện giờ.
Anh không muốn dùng thân thể bị thương làm ra chuyện gì với Thu Ý Hàm, nhưng mà bây giờ. “Em đùa với lửa!” Giọng nói của Trọng Lâm mang theo mê hoặc gợi tình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc