Nợ Nhau Một Lời Hứa - Chương 06

Tác giả: Hồ Ly Xinh Đẹp

Tiến triển thuận lợi

Lần đầu tiên đi dạo chợ đêm, lần đầu tiên ăn quán lề đường, còn rất nhiều rất nhiều lần đầu tiên trải qua cùng Trọng Lâm. Hiện tại ngẫm lại, kiểu chợ đêm này vừa đi vừa ăn đúng là có cảm giác rất lạ, không tồi chút nào. Em gái Trọng Lâm đúng là một cô gái rất đáng yêu, có người anh như Trọng Lâm yêu thương cô thật sự là hạnh phúc.
Lúc trước, cô cũng hy vọng có thể có một người anh yêu thương mình như vậy, cảm giác có anh trai thật là quá tốt!
“Tổng giám đốc, cô đang yêu đúng không!” Thư ký suy đoán cười nói ra.
“Hả? Biểu hiện rõ ràng vậy sao?” Thu Ý Hàm sờ khuôn mặt mình, nhưng hành động này lại làm mặt cô đỏ hơn.
“Gần đây cô luôn ngóng cho mau hết giờ làm, trên mặt lúc nào cũng tươi cười hạnh phúc, là người từng trải, tôi biết, có thể làm cho một cô gái biến thành như vậy, không thể nghi ngờ là đang có tình yêu.” Thư ký của Ý Hàm lớn hơn cô, trước kia nhìn thấy cô luôn luôn đóng cửa bản thân mình, không khỏi có chút đau lòng, nhưng hiện tại xem ra cô đã tìm được hạnh phúc của mình rồi, cũng thật lòng vui mừng cho cô.
“Là người đàn ông lần trước tới đây phải không?” Thư ký Trần nghĩ tới người đàn ông làm ầm ĩ lần trước.
“Chuyện này cô không cần phải biết.” Tuy rằng thư ký Trần sẽ không báo cáo chuyện của cô cho cha cô biết như những người khác, nhưng cô cũng không muốn để lộ quá nhiều chuyện của mình cho người khác biết.
*
“Trọng Lâm, em gái anh hôm nay ở nhà à?” Mấy ngày nay Lăng Tiêu không có cơ hội đi tìm Dịch Thủy Tâm, trong lòng rất buồn bực. Cuối cùng anh cũng thoát khỏi trói buộc của cha già, có thể đi tìm bào bối của anh.
“À, nhưng nó tự nhốt mình trong phòng rồi, ai cũng không gặp.” Trọng Lâm có lòng tốt nhắc nhở bạn mình, sợ anh ta bị em mình đuổi ta ngoài.
Dịch Thủy Tâm từ lần bị Trình Dịch Phong bỏ rơi, đã tự nhốt mình trong phòng không ăn không uống. Không phải cô luẩn quẩn trong lòng mà là đang tự kiểm điểm sâu sắc. Cô nhất định phải nghĩ ra một kế hoạch, không làm Trình Dịch Phong chán ghét nữa.
“Nhìn cậu tâm tình khá tốt đó, ra tay rồi đúng không?” Lăng Tiêu nhìn thấy sắc mặt Trọng Lâm mùa xuân dào dạt, thật muốn dùng chân đá, xem ra phải dùng sức mạnh thôi.
“Cậu nói xem, hôm nay tôi thổ lộ với em gái cậu có được không?” Lăng Tiêu vuốt cằm nhìn bạn tốt xin chỉ giáo.
“Đừng trách tôi không nhắc nhở cậu, em tôi hai ngày nay tâm tình không tốt lắm, không sợ trực tiếp bị nốc-ao, thì cậu nên từ bỏ!” Trọng Lâm nhìn bạn tốt kể chuyện tâm tình không vui của cô em mình.
“Trước tiên tôi sẽ đưa cô ấy ra ngoài giải sầu, làm cho cô ấy vui vẻ, sau đó tôi mới thổ lộ với cô ấy. Em gái cậu nhất định sẽ rất cảm động mà chấp nhận tôi, đến lúc đó vẹn toàn rồi, nói không chừng, hai chúng ta còn có thể kết hôn cùng lúc.” Lăng Tiêu bắt đầu ảo tưởng tới một kết thúc tốt đẹp như vậy.
“Có ở đây nói cũng vô dụng thôi, không bằng chạy nhanh vào nhà mà giúp em tôi đi.” Lăng Tiêu đã đợi Dịch Thủy Tâm mười năm, Trọng Lâm cũng hy vọng em gái có thể có được một kết quả tốt, Lăng Tiêu cậu ta rất đáng tin, chỉ không biết đứa em gái thông minh cổ quái của mình có ý với cậu ta hay không nữa.
Còn nói đến chuyện kết hôn, vậy thì nhanh quá, vất vả lắm mới làm cho Thu Ý Hàm có cảm tình mà đi lại với anh, muốn cô đồng ý kết hôn xem ra phải tốn không ít bản lĩnh nữa.
Lăng Tiêu đau lòng

“Tiểu Tâm, anh Tiêu của em trở về rồi đây!” Lăng Tiêu dè dặt đẩy cửa phòng Dịch Thủy Tâm, mang theo giọng nói dỗ dành thông báo sự trở lại của mình với cô.
“Không gặp không gặp, em bây giờ không muốn gặp ai cả.” Dịch Thủy Tâm phiền lòng kéo gối lên che đầu, giờ cô đang cố gắng lên kế hoạch, sao cứ bị người khác cắt ngang hoài vậy chứ?
“Anh có đem tới gấu Pooh mà em thích nhất này! Cũng là kích cỡ mà em thích nhất luôn!” Gặp nhau từ năm Dịch Thủy Tâm mười tuổi, bắt đầu từ khi đó Lăng Tiêu luôn luôn cưng chiều cô.
Gấu Pooh? Là anh Tiêu!
Dịch Thủy Tâm hô lên một tiếng liền từ trên giường nhảy dựng lên, giống như gấu Koala bám trên người Lăng Tiêu. Dịch Thủy Tâm trước giờ vẫn luôn xem Lăng Tiêu như anh trai, bởi vì anh còn cưng chiều cô hơn cả anh trai ruột thịt của chính mình, cho nên cô cũng không cảm thấy hành động hiện tại có gì không ổn.
Nhưng Lăng Tiêu lúc này thì không hề dễ chịu, được cô bé mình thầm mến nhiều năm ôm như vậy, không, hiện tại hẳn phải nói là cô gái, nhưng cái gì cũng không thể làm, thật sự là…
“Anh Tiêu, mấy năm nay anh đã đi đâu vậy, em rất nhớ anh.” Dịch Thủy Tâm lôi kéo cánh tay Lăng Tiêu nũng nịu giống như trước đây.
Lúc trước khi Lăng Tiêu vừa mới đi, Dịch Thủy Tâm còn thương tâm hết một trận. Hiện tại cho dù đã vài năm không gặp, cảm tình của cô đối với anh vẫn giống như lúc trước, đối với cô mà nói, anh vẫn là một anh trai tốt.
Còn chưa kịp ôn chuyện cũ, Dịch Thủy Tâm liền bắt đầu lục lọi quần áo của Lăng Tiêu.
“Gấu Pooh của em đâu? Dấu ở nơi nào.” Dịch Thủy Tâm tìm nửa ngày cũng không tìm được, chất vấn anh.
“Em một chút cũng không thay đổi, vẫn là Tiểu Tâm trong trí nhớ của anh, vẫn đáng yêu như vậy.” Lăng Tiêu xoa xoa đầu của cô. “Gấu Pooh ở sau lưng anh, anh Tiêu đã khi nào lừa em chưa.”
Thủy Tâm ôm chú gấu to, dùng mặt cọ đến cọ đi trên mặt nó. Nhưng rất nhanh liền nhụt chí nằm úp sấp lên trên.
“Nói anh Tiêu nghe thử, em gặp chuyện gì không vui?” Lăng Tiêu ngồi xổm bên cạnh cô, muốn dỗ cô vui vẻ.
“Em có đáng yêu hay không?”
“Đáng yêu!”
“Em có xinh đẹp hay không?”
“Xinh đẹp!”
“Anh có thích em hay không?”
“Thích!”
“Vậy vì sao anh ấy không thích em?”
“…” Khi Lăng Tiêu nghe tới câu cuối cùng, cảm thấy như trái tim mình bị P0'p nghẹt.
“Anh ta là ai vậy?” Lăng Tiêu tuy rằng không muốn thừa nhận chuyện này là sự thật, nhưng vẫn muốn biết người bắt được bảo bối của anh trước anh là ai.
“Anh ấy là một người rất tuấn tú rất khí phách!” Được hỏi đích xác đối tượng mình thích, Dịch Thủy Tâm bắt đầu kể ra lý do khiến mình thích người đó. “Anh ấy có một đôi mắt hút hồn người khác, dáng vẻ khi làm việc nghiêm túc cũng rất đẹp trai, bộ dáng khi ngủ cũng rất quyến rũ. Em luôn muốn được ở bên anh ấy, có điều dường như anh ấy không thích em quấn quít lấy ảnh, nhưng mà em thật sự rất thích ảnh!”
“Anh ta có thật sự tốt như vậy không?” Lăng Tiêu không cam tâm, vô luận điểm nào, nhất định anh cũng không thể để thua người kia, chỉ vì mấy năm mình không có mặt, cô sẽ trở thành của người khác sao? Anh còn chưa cho cô biết tâm ý của mình.
“Ừ!” Dịch Thủy Tâm nặng nề gật đầu.
“Anh ấy tên là Trình Dịch Phong, là phó tổng của tập đoàn Thu thị, chỗ ở, nếu em biết anh ấy đang ở đâu thì tốt rồi!” Dịch Thủy Tâm nặng nề mà thở dài một hơi. “Em nếu biết ảnh đang ở nơi nào, hiện tại sẽ không phiền não như vậy rồi.”
Chuyện giữa đàn ông

“Anh à, anh có bạn gái hay không?” Không biết anh Tiêu sao lại thế, rõ ràng luôn luôn rất cưng chiều cô, thế nhưng hỏi anh chuyện bạn gái anh lại lảng sang chuyện khác, cũng không giúp cô đề ý kiến, hại cô đành phải quay sang nhờ anh trai chỉ điểm. Cô thật sự cũng không chắc anh trai có bạn gái hay không. “Uhm, em muốn làm gì?” Tuy rằng anh cảm thấy cô hỏi như vậy rất kỳ quái, nhưng nếu là do Lăng Tiêu nói thì có thể hiểu được!
“Vậy tức là có rồi, anh có thể cho em gặp cô ấy được hay không?” Chuyện anh trai có bạn gái khiến Thủy Tâm thực sự rất bất ngờ, bất quá như vậy thực sự là quá tốt.
“Hửm?” Tình huống này ngoài dự đoán của anh.
“Em chỉ muốn nhìn xem cô gái như thế nào có thể đổ ngã anh thôi!” Thực sự là cô muốn thỉnh giáo cô ấy làm như thế nào mới có thể nắm giữ được trái tim một người đàn ông.
“Uh, để hôm nào đi!” Lăng Tiêu còn chưa hành động sao? Tên kia tính như thế nào chứ, tối nay phải hỏi lại cậu ta.
“Uy, sao lại ngồi đây uống R*ợ*u giải sầu, cậu còn chưa triển khai hành động với Tâm Nhi hay sao?” Nhìn thấy Lăng Tiêu mãi mê uống R*ợ*u, Trọng Tâm giành lấy cái ly trong tay anh ta.
“Cô ấy sẽ không thích tôi, bởi vì cô ấy đã có người mình thích rồi.” Lăng Tiêu cười khổ. “Sao cậu hiểu được tâm trạng hiện giờ của tôi chứ, cậu đâu có phiền não như tôi.”
Trọng Lâm buồn bực một ngụm uống hết chỗ R*ợ*u trong ly vừa giành được. “Cô ấy cũng chưa hoàn toàn tiếp nhận tôi.”
“Vậy theo giúp tôi uống thêm mấy ly nữa.” Lăng Tiêu lại gọi thêm vài ly.
Không có những lời dư thừa, hai người chỉ một ly rồi tiếp một ly ngồi uống R*ợ*u.
“Cậu định buông tay như vậy sao?” Trọng Lâm uống cạn ly R*ợ*u cuối cùng hỏi.
“Với tôi mà nói, tôi sẽ vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn.” Trọng Lâm tựa hồ có ý ám chỉ.
“Giờ tôi không muốn nói chuyện này, đi chỗ cũ, hóa đơn này cậu tính.” Để Trọng Lâm lại, Lăng Tiêu một thân một mình đi ra ngoài trước.
“Qua mấy năm rồi, cậu vẫn mạnh như vậy.” Lăng Tiêu giáng một quyền thật mạnh về phía mặt Trọng Lâm.
“Xin lỗi, tôi không làm được chuyện đã hứa với cậu.” Trọng Lâm cũng không khách khí đánh trả lại một quyền.
“Nếu bốn năm trước, không giúp cậu, tôi đã không phải rời khỏi nơi này.” Lăng Tiêu đỡ đòn tấn công của Trọng Lâm, thừa thế tung một cú đá.
“Nếu tôi không đi khỏi, nói không chừng hiện giờ người Tâm Nhi thích chính là tôi!” Lăng Tiêu không cam lòng, lại cho Trọng Lâm một quyền thật mạnh.
“Giờ chúng ta hòa nhau, tôi sẽ không buông tay liền như vậy đâu, chỉ cần cô ấy và tên kia còn chưa ở bên nhau, tôi còn có cơ hội, không phải sao?”
Đã đợi suốt mười năm, Lăng Tiêu làm sao có thể dễ dàng buông tay như vậy, đây mới đúng là người bạn tốt mà anh quen biết. Lau đi máu trên khóe miệng, Trọng Lâm lấy di động ra, ấn số gọi cho Thu Ý Hàm.
“Bây giờ anh rất muốn gặp em, em có thể đến chỗ XX hay không?” Giọng điệu Trọng Lâm gần như là cầu xin.
Đầu kia điện thoại, Thu Ý Hàm cảm thấy hôm nay Trọng Lâm dường như có hơi kỳ lạ, nhưng vẫn đồng ý đi gặp anh.
“Để anh ôm một cái là được rồi.” Thu Ý Hàm vừa tới đã bị Trọng Lâm nặng nề ôm vào trong ***.
“Anh làm sao vậy?”
“Anh đã hứa với người ta một chuyện, nhưng không làm được.” Trọng Lâm vẫn luôn cảm thấy hổ thẹn với bạn tốt, tuy rằng Lăng Tiêu cũng không trách anh.
“Nhưng em yên tâm, chỉ cần là chuyện hứa với em, cho dù đổi lấy mạng của mình, anh cũng sẽ làm được.” Trọng Lâm thề, anh đã một lần thiếu sót trong chuyện của bạn bè, nhưng đối với người anh yêu thương, anh nguyện dùng sinh mạng để bảo hộ.
“Uhm.” Thu Ý Hàm không nói gì thêm, chỉ quay lại ôm anh.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc