Nhỏ đáng ghét ... Em đã cướp trái tim anh rồi ! - Chương 04

Tác giả: Tiểu lyly

Duyên – Phận 

Áng mây thứ 6 : Bản hợp đồng quái quỷ

[Quy định] :

Thư ký riêng sẽ hầu hạ 2 “ông chủ” của mình . Bất cứ lúc nào “ông chủ” cần phải có mặt ngay lập tức . Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại . Không được “hỗn” với “ông chủ” , không được “nói xấu” “ông chủ” . “Ông chủ” phải là trên hết ….

Về phía “ông chủ” , không chịu trách nhiệm các việc làm không đâu của thư ký . Có tất cả mọi quyền hành trong tay ….

_ Cái quái gì đây ? – Cầm cái “hợp đồng phi pháp” trong tay , Thiên Di hết sức ngạc nhiên . Nó gằng từng chữ – Nếu không sẽ bồi thường thiệt hại ? Luật rừng à ? 

Bách Nhật đáp lại bằng cái gật đầulàm Thiên Di sôi máu sùng sục : Ta biết ngay mà . Cái bọn các ngươi là đồ đầu heo , óc bã đậu , người rừng , người nhái … nếu các ngươi không dẫn ta vào trường vì “uy hiếp” chú bảo vệ thì có nằm mơ ta cũng không ***ng vào cái hợp đồng quái quỷ dữ này đâu…

_ Còn một điều nữa bọn tôi không ghi trong hợp đồng . Việc cô có thể bồi thường vì “trái lệnh” đương nhiên là thật . Thêm vào đó , bọn tôi vẫn sẽ trả lương theo tháng cho cô . Vậy mới công bằng . Nếu không , có người nói bọn tôi “lợi dụng sức lao động” người khác thì nguy .

Triết Minh khoanh tay trước *** , mắt nhìn sang Bách Nhật mà không thèm nhìn Thiên Di . Nó không để tâm , chỉ lắng tai nghe cho kỹ lời Triết Minh vừa nói , đến phần Thiên Di cho là “quan trọng” , mắt nó sáng bừng lên :

_ Có lương sao ? Bao nhiêu ? 

Ngỡ ngàng trước thái độ tươi tỉnh của Thiên Di , cả 2 tên đó quay sang nhìn nhau : Mê tiền đến vậy hả trời ? ( =.= bó tay ) 

_ Hừm , lương tháng của cô là …5 triệu ..

_ 5 ….5 triệu sao ? – Thiên Di mở to mắt 

_ Tôi chưa nói hết . Mỗi tháng , cô sẽ nhận tổng cộng 10 triệu từ 2 người bọn tôi và ….bọn tôi có cách để mình “đầu tư đúng với số tiền đó” . À , thêm một điều nữa vào hợp đồng . Thư ký không được chen ngang lúc chủ đang nói chuyện , nếu không sẽ ….trừ lương . 

Triết Minh nói rồi ký tên vào bản hợp đồng , đưa sang Bách Nhật rồi tới lượt Thiên Di . Nó cắn răng vì số tiền đó mà ký tên vào . Cũng chẳng Thiên Di mê tiền cho lắm , chỉ qua là nhà cũng hơi …khó khăn nên số tiền này nó sẽ để dành cho mẹ hoặc khi nào cần thì ……. 

_ ૮ɦếƭ ! Có khi nào cái tên đó cho người tìm mình rồi đòi tiền không ? Hoặc lỡ như đang đi ngoài đường gặp lại thì sao ? Hắn có đòi mình đền không trời ! 

Khi không Thiên Di lại nhớ đến hình ảnh ban sáng rồi tự dọa mình rồi tự thấp thỏm lo sợ ( =-= bạn này rảnh ghê ) 

_ Hi , Triết Minh / Hi , Bách Nhật ! 

Giọng nói thanh thoát của hai bạn nữ đang đứng trước mặt làm Thiên Di thoát khỏi dòng suy nghĩ . Nó đưa mắt nhìn , là Lập Hân và Tiểu Na . Hai cô bạn xinh nhất lớp ..có lẽ cũng nhất trường . 

Thiên Di nghĩ thầm : Ha ha , 2 ngươi cũng “đào bông” dữ . Toàn gái đẹp tìm đến . Chắc các ngươi cũng khổ lắm nhỉ ? Cứ từ từ gậm nhắm đi . Ta đi đây ! 

Thiên Di cười đắc chí rồi toan đứng lên định bỏ đi “chơi” thì …

_ Thư ký ….”dẹp loạn” 

Bách Nhật ngang nhiên đặt chân lên bàn rồi ra hiệu cho Thiên Di . Ánh mắt Thiên Di phừng phực lửa giận nhưng nó kiềm chế . Quay sang hai cô bạn kia , nó cười gượng :

_ Hi , hai bạn thông cảm , ông chủ ( đầu heo ) đang mệt ( sắp ૮ɦếƭ luôn cũng được ) .Hai bạn đợi khi khác ( khỏi đợi , cứ đứng đây đi ) rồi đến tìm ( 2 tên khùng ) nha ! – Thiên Di vừa nói vừa nghĩ trong đầu rồi tự cười .

Lúc này , Lập Hân mới để ý , cô quay sang Thiên Di : 

_ Bạn là ai mà mình phải nghe lời bạn ! 

_ Thư ký – Thiên Di đáp ngọn 

Không hiểu sao , Tiểu Na kéo tay Lập Hân đi , cả hai nở nụ cười tựa thiên thần rồi quay người bước đi .

Thiên Di thở phào rồi ngồi xuống chỗ mình . Triết Minh đắc ý cười rồi bảo :

_ Ứng xử khá lắm ! 

_ Hi ! 

Chính An vừa vào đã nhoẻn miệng cười chào Thiên Di , nó cũng cười đáp . Nhìn thấy cảnh trước mắt mà mặt hai “ông chủ” cứ chau mày khó chịu .

----

Tại khuôn viên của trường :

_ Con nhỏ đáng ghét đó …- Tiểu Na tức tối 

_ Phải dạy cho nó …mấy bài học mới được . Dám đeo bám anh ấy .

Lập Hân mặt đầy bí hiểm nói với Tiểu Na đang đi cùng mình , nhỏ ta cũng hưởng ứng lại : 

_ Nó còn dám cả gan lại gần anh Bách Nhật của em nữa . Mình dạy …nó từ từ thôi , chị Hân nhỉ ? 

_ Đúng . Như vậy mới thú vị !

----

_ Sao ? Mẹ nói gì chứ ? Con vừa mới về đây chưa được một tuần mà . 

Hải Nhân nói với vẻ mặt ngạc nhiên cùng cực . Mẹ Hải Nhân gọi về gắp vì chuyện làm ăn của công ty . Khi cậu vừa đi sang Việt Nam thì công ty gặp chuyện .

_ Con mau về đi . Công ty không có con thì không được . Mẹ đang lo lắm.

_ Con biết rồi ! 

Hải Nhân tắt máy trong nỗi buồn vô hình . Mới gặp lại Thiên Di , chưa kịp để cậu nói nhiều chuyện , chưa kịp để cậu nói …. 

Bỏ điện thoại vào túi quần . Hải Nhân ung dung bước đi . Cậu về nhà chuẩn bị hành lý rồi phóng thẳng xe đến trường Thiên Di .

----

“ Mời Lữ Thiên Di lên phòng Hiệu trưởng , có người cần gặp … Xin nhắc lại , mời ..”

Tiếng loa phát thanh của trường không thoi thúc bước chân Thiên Di , nó không biết ai là người cần gặp nó nữa . 

Đến phòng Hiệu trưởng , Thiên Di thở hắt một cái rồi đưa tay gõ cửa 

Cạch ! 

Tay Thiên Di chưa chạm đến cánh cửa thì cửa đã tự mở ra , nó ngơ ngác nhìn người trước mặt …

_ Chào vợ thân yêu ! – Vĩnh Khoa nói rồi đưa tay kéo Thiên Di vào trong 

Thiên Di tối sầm mặt lại : Cái tên này , sao tìm ra trường mình được nhỉ , mà mình làm hư cái kín chiếu hậu của hắn mà hắn kêu mình là vợ ư ? Không lẽ bắt mình đền ..bằng thân thể …Never..

Thiên Di lăm le nhìn Vĩnh Khoa rồi quay sang cái bàn trước mặt : 

_ Chào Hiệu trưởng ạ ! 

Hiệu trưởng Lâm bất giác quay người lại , gương mặt này …..mới đầu nghe tên , ông cứ ngờ ngợ , nghĩ rằng làm gì có chuyện trùng hợp như vậy chứ , mắt ông ánh lên tia vui mừng , một phần trong đó còn có nỗi sợ vô hình xen lẫn . Đứa con gái mà ông yêu quí , nó học ngay tại trường – nơi ông làm Hiệu trưởng , nó đang hiện diện ngay đây mà ông không tài nào gọi tên được . Người vợ yêu quí của ông đã và đang ở gần đây làm ông đã lo nay càng lo hơn . Không ngờ sao bao năm xa cách , con ông đã lớn và xinh thế này , điều đó đồng nghĩa với …

Ông không cho phép mình mềm lòng mà gọi Thiên Di 2 tiếng : Con gái . Vì sinh mạng bé bỏng ấy mà ông đã từ bỏ con đường tàn ác , ông đã phản bội tổ chức để giấu đi “chìa khóa vàng” .

Ông đưa mắt nhìn người chủ trẻ của tổ chức , ông chắc rằng người con trai này …không hề biết Thiên Di chính là “chìa khóa vàng” , cậu ta chỉ đến theo lệnh của ông Trương Tề – theo ông là một lão già mưu mô , xảo nguyệt , độc ác , tàn bạo . Và vì khi xưa , trong lúc ông không ổn , lão Trương Tề đã cận kề bên ông và hai người đã hứa hôn cho Thiên Di và Vĩnh Khoa – tức con và cháu của mình . Ông thật ân hận vì điều đó . 

Nhưng giờ đây , nhìn vào Vĩnh Khoa , ông thấy mình có thể tin tưởng giao con gái mình cho cậu ấy . Thậm chí , Vĩnh Khoa còn không hề biết , ông đã từng là người của tổ chức . Nhưng …nếu có bất kỳ nguy hiểm nào , ông sẽ liều cả mạng của mình để cứu đứa con gái thân yêu .

Thấy Hiệu trưởng không trả lời mình , Thiên Di cứ nhìn ông suốt rồi thốt lên : 

_ Hiệu trưởng , Hiệu trưởng ơi …

Lúc này , ông mới bừng tỉnh , đưa mắt nhìn Thiên Di và nói :

_ À ….người này nói là có chuyện muốn đưa con đi và đã xin phép nhà trường . 

Vừa nghe đến mấy chữ có-chuyện-muốn-đưa-con-đi là Thiên Di bất giác nhớ lại vụ kín chiếu hậu …Nó nhìn Vĩnh Khoa đang tươi cười rồi lại nhìn sang Hiệu trưởng . Thiên Di lại dùng chiêu cũ : tam thập lục kế , tẩu vi thượng sách .

_ A , ra là vậy , hi hi ,…vậy chào Hiệu trưởng con về lớp ạ ! 

Lần này thành công tuyệt đối . Thiên Di đang co chân chạy ra khỏi phòng Hiệu trưởng và về lớp . 

Đã vào tiết học đầu , thấy Thiên Di hớt hãi chạy về lớp ( giống như đi trể ) cô Linh bực bội trách :

_ Sao lại vào trễ ? 

_ Ha , hộc ..hộc …dạ , tại …tại , mà cô cho em vào lớp cái đã – Chạy nhanh xuống chỗ mình , Thiên Di thở như ..trâu ..

Thiên Di sợ đứng ngoài cửa lớp sẽ để tên kia – tức Vĩnh Khoa trông thấy thì tiêu . Thiên Di nghĩ Vĩnh Khoa chưa biết lớp mình nên mới đến phòng Hiệu trưởng tìm , và điều đó hoàn toàn đúng .

_ Em xin lỗi vì vào lớp trễ , vì em có việc ở phòng Hiệu trưởng ạ ! 

Nói một hơi với bà la sát và Thiên Di lại thành công khi nhận được cái gật đầu của cô. Nó vui vẻ ngồi xuống . 

_ Cô đi ăn trộm bị phát hiện à ? Làm gì chạy như ma đuổi vậy ? – Triết Minh cất giọng trêu Thiên Di 

_ Còn hơn thế nữa . – Thiên Di ngao ngán trả lời rồi gục xuống bàn không thèm quan tâm có cô bị mắng vì tội không chú ý nghe giảng bài hay không .

Cùng lúc đó , 

_ Cho hỏi lớp này có ai tên Lữ Thiên Di không ? 

Vĩnh Khoa và 2 tên vệ sĩ đang đi “lùng sục” khối lớp 10 . Theo Vĩnh Khoa được biết , trường có 12 lớp 10 nên cậu quyết định sẽ bắt đầu tìm từ lớp 10A12 .

Đi đến đâu , gương mặt anh tuấn của Vĩnh Khoa cũng hớp hồn mấy đứa con gái “mai trê” đến đó , làm cả khối 10 ồn ào hẳn lên , đến cả giáo viên cũng …

Đến lớp 10A2 , Vĩnh Khoa cười hé lộ hàm răng trắng đều , cậu đã biết Thiên Di ở “cái xó xỉnh” nào rồi ! Chỉ còn duy nhất 1 lớp ( =.= khổ chưa , sao không chịu tìm lớp đầu tiên trước nhỉ ? ) 

Phòng học lớp 10A1 đang chìm đắm trong tiếng giảng bài của bà la sát , Vĩnh Khoa và 2 tên vệ sĩ bước đến ….

_ Chào cô . Tôi muốn tìm Thiên Di .

Vĩnh Khoa nói với bà la sát nhưng mắt thì đảo quanh lớp tìm Thiên Di , mắt cậu dừng lại ngay cái người đang gục đầu xuống bàn . Thiên Di vẫn nhởn nhơ , đâu nhận ra sự có mặt của Vĩnh Khoa . 

Vẻ đẹp anh tuấn ấy đã làm siu lòng cả khối con gái trong lớp kể cả …cô Linh , bà ta gật đầu cái rụp . Vĩnh Khoa ra lệnh cho hai tên vệ sị theo mình , cậu bước xuống bàn Thiên Di …

_ Tiểu Thiên Di …- Vĩnh Khoa dùng cái giọng ngọt như mía để gọi nó .

Gương mặt dưới bàn chuyển từ bực bội sang ngạc nhiên vì giọng nói rất ư là quen thuộc . Thiên Di từ từ ngồi dậy và như không tin vào mắt mình :

_ Sao …anh …Anh ……sao….- Thiên Di lắp bắp không nói được cái gì cho ra hồn .

Vĩnh Khoa nhếch môi cười rồi thì thầm vào tai Thiên Di :

_ Nếu không muốn mọi người trong lớp biết chuyện . Em nên ngoan ngoãn đi , vợ à ! 

Câu nói ấy như nhát dao cứa vào lòng căm phẫn của Thiên Di , nó nhìn Vĩnh Khoa bằng nữa con mắt nhưng đâu dám làm gì . Bỏ tập sách vào ba lô , Thiên Di dùng dằng toan bước đi …

_ Không được đi ! – Bách Nhật nói kèm theo cái nhìn răng đe .

Vĩnh Khoa ngạc nhiên cực độ , nhìn sang Bách Nhật . Thiên Di không muốn xảy ra thêm rắc rối , nó vội giải thích với “ông chủ “

_ Nhà tôi có chuyện , người này là …là anh họ của tôi . Nếu cần gì , hai người cứ gọi cho tôi là được . 

Nói rồi Thiên Di đi cùng 2 tên vệ sĩ và …anh họ mình . Để lại trong lớp vẻ mặt “khó coi” của 3 người con trai bàn cuối 
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc