Nhiệm Vụ Cứu Yêu - Chương Cuối

Tác giả: Bồng Vũ

Kha Bá Ấp khẩn trương tìm tên Lãnh Quan trên màn hình, nhưng, trên đó lại chỉ có bốn danh hiệu.
‘Tia Chớp’, ‘Truy Mộng’, ‘Thần Toán’ cùng ‘Ngân Tuyết’...
Ngân Tuyết?
Anh cơ hồ không nghĩ nhiều, vươn tay liền ấn xuống ‘Ngân Tuyết’, danh hiệu này làm cho anh liên tưởng đến Lãnh Quan, mặc kệ có phải là cô hay không, anh đành cược một phen.
“Về phần phí dụng xin anh bàn với hội viên đã chọn, mời đến phòng nghỉ chờ một chút.” Quản lí nói xong dẫn anh vào một gian phòng thoải mái.
Kha Bá Ấp phát hiện mình tựa như tội phạm đang đợi phán xét, khẩn trương chờ hình phạt, anh biết, người sắp xuất hiện sẽ quyết định sau này anh sống trong địa ngục hay là thiên đường.
Ông trời! Van cầu người, cho tôi gặp Lãnh Quan... trong lòng anh khấn thầm.
Cửa mở ra! Anh bỗng nhiên quay đầu, cùng người vừa tới bốn mắt giao nhau, máu anh chẳng những không bị cái nhìn chăm chú của cô làm đông lạnh, ngược lại càng chạy dồn lên.
“Lãnh Quan!” Quá vui mừng làm anh há hốc mồm, chỉ có thể ngơ ngác nhìn người phụ nữ trước mặt làm anh nhớ nhung suốt một năm. Cô không ૮ɦếƭ! Cô không ૮ɦếƭ! Cô không ૮ɦếƭ! Trong đầu anh xuất hiện lặp đi lặp lại ba chữ này.
Lãnh Quan không cười, trên gương mặt trầm tĩnh của cô thậm chí nhìn không ra chút ấm áp nào, cô chậm rãi đến gần anh, cứng ngắc nói: “Hy vọng của anh rất kỳ lạ, Kha tiên sinh.”
“Sẽ sao?” Anh nhịn xuống xúc động muốn bước lên ôm cô. Cô vẫn thanh lệ như trước, chỉ là sắc mặt hơi tái nhợt, trên người vẫn là áo lông đen cao cổ cùng quần bụi, tóc ngắn mỏng gắn trên khuôn mặt tinh tế của cô, đẹp khiến lòng anh say. “Đây với tôi mà nói là một đề tài khó.” Cô nhìn anh, cố ý không mang theo tình cảm.
“Hội viên câu lạc bộ linh lực không phải không sợ đề tài khó sao?” Anh nhạy bén hỏi lại.
“Gả cho anh tương đương rời khỏi câu lạc bộ, anh có bao nhiêu phí dụng mua được hy vọng rất tốt như vậy?” Sâu trong đáy mắt cô có ánh sáng kỳ lạ.
“Tùy em lên tiếng.” Anh bước về phía trước, đã sớm biết sự rung động dưới lớp băng của cô.
“Anh thanh toán vĩ khoản lần trước anh nợ tôi đã.” Cô âm thầm thở ra.
“Anh đã chuẩn bị tốt, xí nghiệp Trường Ấp là của em, nó hiện tại là đế quốc mỹ thực.” Anh không bỏ qua mỗi một biểu tình rất nhỏ trên mặt cô.
“Tôi biết, anh biểu hiện rất khá.” Cô sao lại không biết cố gắng một năm nay của anh chứ?
“Cám ơn.”
“Như vậy, giờ thì lấy phí dụng lần này trước.” Ánh mắt cô nhu hòa.
“Nói đi!” Anh lại tới gần cô một chút.
“Tôi muốn... tim anh!” Cô vươn ngón trỏ điểm vào *** anh.
“Nó sớm là của em!” Anh nói xong gắt gao ôm cô, rốt cuộc nhịn không được, cúi đầu tìm miệng cô, hôn cánh môi lạnh ấm giao hòa của cô.
Lãnh Quan! Lãnh Quan! Trong lòng anh gọi cô, không bao giờ nguyện buông cô ra nữa.
Lãnh Quan nhắm mắt, khóe mắt chảy ra một giọt lệ lấp lánh, ở đây an dưỡng một năm, cô cũng đang chờ đợi giờ khắc này. Hai người tưởng niệm nhau triền miên hôn để vuốt ve đau đớn vì chia lìa. Lãnh Quan vươn tay ôm cổ Kha Bá Ấp, dỡ xuống mặt nạ lạnh lùng, cô vì người mình yêu, từ giờ trở đi, cô không còn là Ngân Tuyết lạnh lùng, cô bỏ đi tư cách hội viên câu lạc bộ linh lực.
“Gả cho anh! Vĩnh viễn đừng rời khỏi anh!” Anh đem đầu cô ấn vào ***g *** từng tan nát.
“Hội viên câu lạc bộ linh lực một khi tiếp nhận nhiệm vụ, sẽ dùng hết khả năng, cho nên em đã là người của anh.” Miệng cô cong lên một nụ cười hạnh phúc.
“Thật tốt quá!” Lòng anh rốt cục cũng nguyên vẹn trở lại rồi.
“Nhưng... em còn chưa nói vĩ khoản em muốn.” Cô ngẩng đầu nhìn anh.
“Vĩ khoản?” Lòng anh lại không yên. Vĩ khoản cô muốn sẽ là gì?
“Anh khẩn trương?” Cô cười trêu.
“Không, chỉ cần em nói ra, anh liền làm được.” Kiên định trong mắt anh khiến người ta ái mộ.
Người đàn ông này... Mới một năm, càng chín chắn càng quyến rũ! Trong lòng cô thở dài.
“Em muốn anh cho em... con, một đứa con giống Đạt Đạt.” Cô chậm rãi nói.
Ngọn lửa trong mắt anh nhún nhảy, nhướng mi, cười nhẹ nói: “Về phần vĩ khoản... Còn phải nhờ em phối hợp mới được, bà xã!”
Anh nói xong liền nồng nhiệt hôn cô, dùng hành động thực tế chứng minh tình yêu của anh đối với cô.
Anh không chỉ cho cô một đứa con mà thôi!
Góc phòng, khuôn mặt tươi cười như thiên sứ của Đạt Đạt lại xuất hiện, nó đắc ý nói với một đống tiểu tinh linh chờ đầu thai bên cạnh nó: “Nhìn xem đây là ba cùng mẹ tương lai của tôi đó, tôi phải nhanh chuẩn bị báo danh, hẹn gặp lại.” Ai nói ái thần dễ làm? Vì gán ghép nam nữ này, một nhà ba người bọn họ cùng chấp hành ‘nhiệm vụ cứu yêu’ cũng không phải là chuyện khó khăn bình thường đâu.
Nhưng mà, vất vả cuối cùng cũng có cái giá của nó, Cupid như nó đã có thể an tâm chờ đến sang năm.
Kết thúc
Quản lý xóa bỏ danh hiệu ‘Ngân Tuyết’ trên máy tính của câu lạc bộ linh lực, hơn nữa ở phía cuối ‘nhiệm vụ cứu yêu’ đánh ký hiệu kết án, tư liệu có liên quan Lãnh Quan liền từ hồ sơ hoàn toàn biến mất, câu lạc bộ không còn hội viên ‘Ngân Tuyết’ này.
“Vì sao lại đáp ứng cho cô ấy rời đi? Khi kết hôn cũng có thể tiếp tục ở lại a! Lôi Xiết lấy vợ cũng còn đi làm nhiệm vụ mà?” Tước Lợi Nhi vừa khóc vừa nói, tham gia hôn lễ Lãnh Quan xong, nước mắt cô không ngừng qua.
“Đây là số mệnh của cô ấy, duyên phận của cô ấy cùng chúng ta dừng ở đây.” Quản lý vẫn thảnh thơi pha R*ợ*u. “Trong tuyết lớn ông triệu hồi cô ấy, lại cẩn thận chữa cho cô ấy, tôi còn nghĩ ông còn muốn cô ấy ở lại, ai biết ông liền như vậy đuổi cô ấy đi...”
“Quản lý không có đuổi cô ấy đi, em không thấy Lãnh Quan trong lúc dưỡng thương vẫn đầy tâm sự sao? Là chính cô ấy quyết định phải đi.” Lôi Xiết kỳ thật cũng không nghĩ tới sau khi anh đi du lịch trở về lại mất đi một người đồng bọn tốt.
“Nhưng hiện tại thiếu một hội viên, thật kỳ quái!” Cô lau lau mũi, khóc thút thít nói.
“Đi một người, sẽ lại đến một người.” Quản lý nói.
“Sẽ lại đến một người? Ai?”
“Đến sẽ biết.” Huyễn Dạ Thần Hành xen miệng nói.
“Vạn nhất người đến cùng mọi người cá tính không hợp thì làm sao bây giờ?” Cô kêu lên.
“Như vậy không phải càng náo nhiệt? Lãnh Quan cá tính là không ầm ỹ nổi, nếu người đến hoạt bát một chút, không khí có thể sẽ rất tốt.” Huyễn Dạ Thần Hành lạc quan nói.
“Đàn ông các người là đồ vô tâm vô phế!” Cô trách mắng.
“Bọn anh không muốn Lãnh Quan khó xử, cô ấy có quyền theo đuổi hạnh phúc, em không bỏ được cô ấy như vậy, cô ấy sẽ khổ sở.” Huyễn Dạ Thần Hành giải thích.
“Cũng không phải không thể gặp lại, em khóc không dứt như vậy không thấy mệt à?” Lôi Xiết khẽ gắt một tiếng. “Kết quả em vẫn không tính chuẩn, loại kết quả này căn bản đã ngoài ý liệu của em.” Tước Lợi Nhi suy sụp cảm khái. “Cho nên anh nói, bằng mấy lá bài làm sao có thể nhìn ra tương lai một người chứ?” Huyễn Dạ Thần Hành không quên chế nhạo cô. “Quên đi, em không bao giờ chơi trò này nữa!” Cô phùng má, gom đống bài lại. “Thật sự bỏ à? Em không định tính xem kế tiếp ai sẽ bị ái thần chọn sao?” Huyễn Dạ Thần Hành cười hỏi.
“Dù sao tuyệt đối không phải là em.” Cô tức giận nói.
“Khó nói a, biết đâu em sẽ bị tai tinh vào đầu.” Lôi Xiết lạnh lùng cười.
“Đừng nói lung tung, sẽ không có đâu!” Cô phản bác.
“Đúng rồi, Tước Lợi Nhi, ở nhiệm vụ cứu yêu cô vi phạm một lần, trừ năm mươi vạn.” Quản lý đột nhiên nói những lời này. “Cái gì?” Cô khiếp sợ quay đầu nhìn quản lý. Lão trung niên âm hiểm này quả nhiên đã biết!
“Lần sau dám vào hồ sơ của tôi, sẽ không trừ nhiêu đây thôi đâu.” Quản lý cười cảnh cáo.
“A! Ác vận bắt đầu! Bắt đầu! Tước Lợi Nhi, nói không chừng hội viên sắp đến sẽ là thiên địch của em nha!” Huyễn Dạ Thần Hành hù dọa cô.
Này... Đây là cái gì cùng cái gì a? Cô đột nhiên lạnh sống lưng, có dự cảm không tốt lắm.
Tai tinh vào đầu?
Sẽ không! Hẳn là sẽ không! Có lẽ sẽ không...
Ba người đàn ông nhìn cô hé ra khuôn mặt đau khổ, tất cả đều bật cười, cô trừng bọn họ, tức giận làm mặt quỷ. Aiz! Thiếu Lãnh Quan, cô ở câu lạc bộ thật đúng là sức yếu thế cô a! Ai sẽ đến tiếp nhận chỗ của Lãnh Quan trở thành hội viên thứ tư đây? Cô cũng thật tò mò.
Đêm nay, câu lạc bộ linh lực đóng cửa trước thời gian, cám ơn quang lâm, lần sau gặp lại.

Có thể bạn quan tâm:
List Truyện TEEN đã Hoàn Thành
List Truyện Ngôn Tình Đã Hoàn Thành
ThichTruyen.VN - Thế Giới Truyện Trong Tay Ban

Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc