Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ - Chương 39

Tác giả: Tuyết Mặc

Chương trình

Cả hai chìm đắm trong cuộc hoan. Sau khi làm “chuyện yêu” xong, cảm nghĩ của Du Yến là: Cố tiên sinh có thể chọc vào, nhưng tuyệt đối phải cẩn thận khi chọc, nếu không hậu quả khó lường.
Cảm nghĩ của Cố tiên sinh là: Quân phục gì đó, có thể làm thêm vài hiệp.
Sau khi người dưới nhà xem xong chương trình mới phát hiện ra là vợ chồng chủ nhà đã sớm không thấy tung tích, cũng không ở lại lâu, sau khi chào tạm biệt bố Du, liền cùng nhau rời đi, Dư quản gia vô cùng lịch thiệp đưa mỗi người một hộp thức ăn, có thể cầm về ăn khuya.
Bố Du đương nhiên là ở lại qua đêm, cùng với Dư quản gia một người cầm một tách trà vừa nhâm nhi vừa đánh cờ tướng.
Tay cầm cờ của quản gia, do dự không biết đặt nơi đâu, vốn dĩ đã bày xong cả rồi, lại lập tức cầm lên, dáng vẻ này khiến bố Du rất muốn đánh ông ấy.
“Cử kì không hối đại trượng phu*, cậu chưa nghe qua sao? Một bàn cờ cậu bày nửa ngày rồi, sao cậu không bày lên bàn bên cạnh luôn đi!”
(*Cầm cờ không hối hận mới là đại trượng phu)
Dư quản gia vô tội nhìn ông, “Bàn bên cạnh không có kẻ bàn cờ, tôi làm sao bày đây? Tôi vừa rồi nói với ông rồi, cờ tướng tôi chỉ biết quy tắc vốn không biết đi, bảo ông chơi cờ vua ông lại không chịu.”
“Cờ tướng của Trung Quốc hay như thế lại không học, đi học cờ vua, cậu là kẻ chuộng đồ ngoại.” Bố Du không vui trừng mắt nhìn ông.
Dư quản gia ngậm miệng lại, ông rất sớm đã ra nước ngoài du học, học chơi cờ vua cũng rất bình thường thôi, sao lại thành kẻ chuộng đồ ngoại rồi, “Cố tiên sinh cũng rất giỏi chơi cờ vua.” Ý của câu này chính là, sao ông không đi nói anh chuộng đồ ngoại đi.
“Nó gọi lại bác học đa tài, cờ tướng của nó chơi cũng rất tinh thông.” Bố Du đắc ý khen con rể mình.
Dư quản gia không còn gì để nói nữa.
Chờ đến khi Du Yến đói bụng, lúc đi xuống tìm thức ăn, liền nhìn thấy bố mình với Dư quản gia đang hòa hợp chơi cờ Aeroplane.
“Bố ơi, sao muộn thế này rồi bố vẫn chưa ngủ?” Du Yến bước vào phòng bếp mang chút điểm tâm ra, đứng trước cờ nhìn xem, sẵn tiện chia sẻ thức ăn khuya cho bố Du.
“Trò Aeroplane này khá thú vị, con yêu, con cũng qua đây chơi một ván đi.”
“Quá con nít rồi.” Du Yến cười đáp.
Cố tiên sinh ở trong phòng chờ mãi không thấy vợ lên, liền xuống lần tìm, phát hiện ba người ngồi quanh bàn chơi cờ Aeroplane, chơi đến vui vẻ vô cùng.
“Bố ơi, mau diệt ông ấy, ông ấy vừa diệt con rồi.” Du Yến hưng phấn chỉ vào quân cờ của bố Du mà ầm ĩ.
Dư quản gia: ==!
“Con yêu đừng vội, bố diệt ngay đây.”
Cố tiên sinh “...”
Cố tiên sinh sau khi coi một hồi, cũng vào trận, thế là cờ Aeroplane có đủ bốn màu máy bay giăng đầu, một lúc sau, trận cờ nổi lên sóng gió, máy bay chiến đấu bay tán loạn.
Thoáng cái liền chơi đến mười một giờ hơn, bố Du xoa xoa chiếc eo già, nói không được rồi, tuổi cao cần nghỉ ngơi sớm, mọi người lúc này mới vẫn chơi chưa đã liền dừng cuộc chơi.
Ai về phòng nấy, ngủ một giấc ngon.
Sáng hôm sau, bố Du dưới sự dẫn dắt của Dư quản gia, tham quan vườn rau sau nhà của họ.
Nhà kính đã xây xong, những mầm rau gieo xuống cũng đã nảy mầm, xem ra cũng rất ra dáng, bố Du nghĩ đến thím Lưu ở nhà cũng rất rảnh, hay là cũng làm một mảnh đất để bà ấy trồng chăng, cũng xem như là để giết thời gian, còn sẵn tiện giảm béo luôn.
Lúc bắt đầu quản gia còn cảm thấy bị ép buộc nhưng từ khi các mầm rau bắt đầu nảy mầm, ông hệt như uống nước tăng lực vậy, gặp ai đều nói chuyện vườn rau, còn thường dẫn người đến tham quan, đừng nói có bao nhiêu đắc ý, thậm chí đến gọi điện cho lão quản gia bên nhà họ Cố cũng nhắc với bố Cố mẹ Cố đừng quên đến thăm vườn rau này của bọn họ, còn thông qua cuộc trò chuyện điện thoại của Du Yến nói khi nào rau có thể ăn được, sẽ đem qua cho bọn họ nếm thử sự tươi xanh an toàn của rau ông trồng.
Thân là người chịu toàn quyền phụ trách vườn rau, Dư quản gia cảm thấy rất kiêu ngạo.
Lúc ăn sáng, Du Yến chợt nghĩ đến chuyện bị gác lại rất lâu, liền hỏi bố cô vì sao không nhắc với cô chuyện lúc nhỏ từng đưa cô gặp mặt Cố tiên sinh, loại chuyện mang tính lịch sử trọng đại như thế mà cô lại không có chút ấn tượng nào cả.
Bố Du nghe xong câu hỏi của cô, không ngờ giận đến trợn mắt, “Sao bố lại chưa từng nhắc qua chứ, trước khi con kết hôn, lần đó chúng ta cãi nhau, bố đã nói với cô rồi, chỉ là khi ấy cảm xúc con quá kích động, nói chuyện mấy trăm năm trước còn đem ra nói, ai còn nhớ chứ.”
“Lúc ấy con thật sự nói như vậy sao?” Du Yến có chút không đáng tin, chẳng lẽ lúc mình nổi giận, còn kèm theo chứng mất trí ư?
“Đúng vậy.” Bố Du chắc nịch gật đầu.
“Chắc lúc ấy con tức đến điên rồi.” Du Yến tổng kết.
Bố Du nhìn Cố tiên sinh tỉ mỉ gắp thức ăn cho cô, ông như được an ủi, gật đầu, “May mà nha đầu con vẫn còn có thể nghĩ thông.”
Du Yến và Cố tiên sinh đưa mắt nhìn nhau, bên trong có bí mật mà bọn họ cùng giữ lấy.
Cô thật sự đã nghĩ thông rồi, nhưng lại dùng thời gian hai kiếp để nghĩ thông, may là quá trình này tuy dài nhưng lúc cô quay đầu lại, Cố tiên sinh vẫn đứng ở đấy.
Sau khi phát sóng kì đầu của《Ánh sao rực rỡ》, nhận được sự chào đón nhiệt liệt, nghênh đó một bắt đầu tốt đẹp, đêm nay, đạt được tỉ lệ người xem đến 3.1, phá vỡ lịch sử thành tích tốt nhất trong các chương trình phát sóng của đài truyền hình, giám đốc đài truyền hình mừng rỡ gọi chúc mừng tổ chương trình, nói nhất định sẽ ăn mừng một phen.
Nào ngờ, đến hôm sau phát lại, có người xem vì danh tiếng của chương trình, có người là vì thích thú nên xem lại, nhận được tỉ lệ lại tăng lên, đến 4.5, so với lần phát sóng đầu còn cao hơn, lúc này mọi người mới ý thức được, chương trình này hot rồi, cực hot luôn!
So với thành viên trong tổ chương trình không giữ được bình tĩnh, thì Du Yến đã biết trước kết quả hiển nhiên vô cùng bình tĩnh, cô ở bên Cố tiên sinh lâu dần, tính cách cũng bắt đầu bị đồng hóa, không bị thế sự mê hoặc cùng với tính cách bất động trước giông bão của Cố tiên sinh, đối với cô ít nhiều có chút ảnh hưởng.
Hôm nay có một buổi chụp ảnh làm người đại diện tuyên truyền cho một thương hiệu thời trang, nhân lúc họ đang sắp xếp máy móc, Du Yến nhàn nhã ngồi ăn vặt, lướt Weibo.
Cảnh Hân bên cạnh liền hô to gọi nhỏ, “Chị ơi, mau qua đây xem, Weibo của chị trong một đêm tăng lên triệu fan!”
Du Yến tò mò đưa mắt quét qua vài cái.
—— Nữ thần của anh, sao lại xinh thế này chứ! Sao em có thể cười đến yêu nghiệt như thế! Tiểu tâm can của anh a~~
—— Thật sự thích Du Yến, hôm qua xem xong chương trình, bà tôi còn hỏi tôi cô gái này tên gì nữa, Du đại minh tinh, chị có bà tôi làm fan nữa đó.
—— Bố mẹ tớ hôm qua cũng cùng với tớ xem chương trình của nữ thần, đều nói chưa gặp qua ngôi sao nào cởi mở như thế này, tặng like.
—— Tôi là fan bác gái đây, hôm qua sau khi xem chương trình xong, quyết định sẽ là fan của cháu đây!
—— Tuy ở nữ thần rơi xuống nước không xinh lắm nhưng lại khiến tôi càng thích nữ thần hơn!
—— Vẻ mặt của nữ thần đáng yêu như bánh bao, muốn chọc vào (liên kết)
—— Nữ thần xinh quá!
—— Quỳ *** nữ thần, nữ thần và tôi sinh khỉ con!
...
Nhìn thấy những bình luận này, Du Yến cũng cảm thấy rất vui.
“Chị ơi, chị hot rồi!”
“Chị không phải vẫn luôn hot sao?” Du Yến không vui phản bác cô.
“Không giống nhau, danh tiếng trước đây của chị chỉ là trong giới điện ảnh, chị xem bây giờ đến cả người dân bình thường đều biết đến chị rồi.”
Du Yến bất giác nhìn Cảnh Hân thêm hai cái, cô nhóc này thường ngày vẫn là đứa nhỏ tham ăn, nhưng nhìn nhận vấn đề cũng rất thấu triệt.
Tuy bây giờ điện ảnh và mạng internet đều rất phổ cập, nhưng phần lớn những người dưng bình thường đều là quen xem ti vi là chính, bận cả một ngày, về nhà nghỉ ngơi thật tốt, nói chuyện với người nhà lại xem chương trình giải trí là lựa chọn giải trí tốt nhất.
Ngày lễ hoặc là hẹn với bạn bè hoặc với người yêu đi đến rạp phim, nhưng sau khi phải gánh vác gia đình, ai còn rảnh rỗi ngày ngày chạy đến rạp phim chứ?
Cho nên muốn thu hút fan, chỉ có thể xuống tay trong nhóm khán giả thích xem ti vi.
Dựa theo đường đi chính quy của diễn viên, chắc canh là quay phim truyền hình trước, chờ sau khi tích lũy được lượng khán giả nhất định mới chuyển đến việc đóng phim trên màn ảnh lớn, phần lớn diễn viên đều dựa theo con đường này để phát triển.
Nhưng Du Yến không như thế, bởi vì cô có một ông bố tốt, cho nên điểm xuất phát của cô cao hơn người khác, thậm chí cao hơn rất nhiều.
Từ lúc cô vào nghề, cô đã lăn lộn trong giới điện ảnh, vài năm tích lũy này cũng xem như là có chút danh tiếng, nhưng sự nổi tiếng này, tùy tiện tìm một người trong siêu thị để phỏng vấn, chắc canh sẽ không có mấy người biết đến.
So với phương thức tham gia các chương trình giải trí bước vào màn ảnh nhỏ, chưa chắc đã là cách không tốt.
Đỗ Phi Phi tuy lợi hại, nhưng cô ấy vẫn còn quá trẻ, vẫn luôn muốn để cô nhận những bộ phim lớn, nhưng nếu không có lượng fan vững chắc, thì cho dù có đóng những bộ phim lớn hơn, cũng chỉ có thể nổi tiếng nhất thời, giống như hoa phù dung sáng nở tối tàn mà thôi.
Vì có kinh nghiệm và giáo huấn của kiếp trước, khiến cô hiểu ra rất nhiều nhiều, cũng học cách nhìn nhận bản chất của vấn đề.
Có lẽ nhiều chuyện đều không thể nóng vội, cần phải có một quá trình tích lũy dày dặn, mà bây giờ, đây chính là thời điểm tốt nhất để cô tích lũy, cho nên cô không để Đỗ Phi Phi tiếp tục nhận kịch bản, cho dù có nhiều kịch bản thật sự rất hay, cô cũng chỉ đành đi từng bước một, chuyện trước mắt cô nên làm nhất chính là tích lũy lượng fan.
Thật ra, quay phim truyền hình là lựa chọn tốt nhất để tích lũy lượng fan, Du Yến không phải chưa từng nghĩ qua, nhưng quay phim truyền hình thật sự là mất quá thời gian, chuyện này sẽ ảnh hưởng rất nhiều đến thời gian giữa cô với Cố tiên sinh, cho nên cô có chút không đành lòng.
Vì vậy tham gia chương trình giải trí trên ti vi, thành lựa chọn tốt nhất của cô, trước khi tham gia chương trình thực tế này, cô đã bắt đầu để ý vài chương trình, nhưng đều không lý tưởng, nào ngờ chương trình thực tế này lại tự dâng đến cửa, đây thật sự là kinh hỉ bất ngờ.
Trong một đêm, các cô các chú, đều nhớ kĩ cô gái trẻ vui vẻ cười to, nhanh nhẹn tinh quái lại vô cùng thông minh ấy.
Chương trình vừa nổi, đến cả danh tiếng của bốn ngôi sao khác cũng được nâng lên, fan Weibo cũng tăng đáng kể, đặc biệt là Lưu Cảnh, dáng vẻ ngốc nghếch, chất phát lại năng động của cậu ta, dáng vẻ ngốc nghếch nghe theo lời nữ thần Du Yến của cậu ta khiến mọi người đều rất vui, cũng thoáng cái thu về không ít fan.
Thậm chí có người còn trên Weibo của Lưu Cảnh hô “Bên nhau, bên nhau, bên nhau!”
Khiến Lưu Cảnh bị dọa ૮ɦếƭ khiếp, vội đáp lại: “Nữ thần là dùng để sùng bái, không phải dùng để ở bên nhau!”
Thuộc tính chất phác không thể giấu được.
Trên Weibo của Du Yến cũng tương tác với vài người, vừa thấy màn này, cô bất giác trêu cậu ta, “Tiểu Lưu à, lần sau còn nghe lời chị nữa không?”
Tiểu Lưu ngoan ngoãn đáp lại: “Nghe!”
Hoạt động của hai người khiến cả đám fan hô to bảo chịu không nổi, tiếng gọi đẩy thuyền bên nhau càng dâng cao hơn.”
Không chờ Du Yến vui xong, liền nhận được cuộc gọi Cố tiên sinh gọi đến, anh trực tiếp hỏi cô: “Lưu Cảnh là ai?”
“...”
Cố tiên sinh hệ thống giám sát thần tốc này của anh có phải là hoạt động không ngừng nghỉ 24/24 không? Nếu không sao cô vừa bình luận trên Weibo anh liền biết chứ!
“Cố tiên sinh, anh có theo dõi Weibo của em ư?”
“Ừ, cho nên có thể thấy được em đi ghẹo người ta?” Giọng của Cố tiên sinh nhàn nhạt, hiển nhiên đối với cô rất có ý kiến.
Du Yến vội làm nũng nói: “Nào dám ghẹo người khác, em chỉ chuyên nghiệp ghẹo Cố tiên sinh thôi, trăm năm không dao động! Cố tiên sinh tên Weibo của anh là gì thế, em cũng theo dõi anh luôn.”
Cố tiên sinh cực thích nghe giọng nói mềm mại làm nũng của cô, mỗi lần nghe thấy giọng điệu này, anh liền cảm thấy cả người thoải mái.
“Là tài khoản của Triệu Thiêm.” Lúc Cố tiên sinh phát hiện ra Weibo của Triệu Thiêm đang theo dõi bà xã anh, liền quả quyết tịch thu tài khoản của Triệu Thiêm, sau đó lúc nào cũng đăng nhập vào đó theo dõi bà xã mình, vừa xem một lần liền trở nên nghiện, mỗi ngày không lướt sẽ cảm thấy thiếu gì đó, hôm nay vừa lướt, liền nhìn thấy Du Yến bình luận vào bài của Lưu Cảnh, mới gọi điện thoại chất vấn.
Chẳng qua bị Du Yến làm nũng như thế, anh đã sớm quên đi mục đích ban đầu gọi điện cho cô.
Hai người anh anh em em nói chuyện một hồi lâu, cho đến khi Cảnh Hân vào hối cô đi quay, lúc này cô mới không nỡ gác máy.
Lần này Du Yến làm người đại diện cho một thương hiệu nổi tiếng của Pháp, ban đầu đối phương cảm thấy cô quá trẻ, có thể không cách này thể hiện được bề dày lịch sử của bọn họ, nói thẳng ra chính là sợ Du Yến không đủ khí chất, lúc hai bên bàn bạc chuyện hợp tác, người phụ trách đối phương vẫn cảm thấy có chút do dự.
Chuyện này bị Du Yến biết được, cô cũng không giận, mà là bảo Đỗ phi Phi tìm một chiếc đầm mới nhất mùa này của thương hiệu đó, so với một chiếc đầm kiểu dáng khá bình thường, sau khi mặc lên tạo dáng chụp hình, hình cũng không thèm sửa liền đưa cho Đỗ Phi Phi cầm đi cho người phụ trách đó xem.
Người phụ trách xem xong cũng không nói gì nữa, trực tiếp kí hợp đồng, mà vốn dĩ là hợp đồng một năm, đến lượt Du Yến là thành hợp đồng ba năm.
Chuyện này khiến Đỗ Phi Phi vô cùng cảm khái, Du Yến thường ngày không hề nghiêm túc, làm việc cũng lười biếng không đứng đắn, còn thích làm nũng nhưng lúc quan trọng, vẫn là rất có tính trông cậy, làm được việc. Nhưng thái độ này lại không thường thấy, cơ bản là thường ngày quá nhiều người cưng chiều cô, gặp chuyện gì vốn dĩ không cần cô ra tay liền có người giúp cô giải quyết xong.
Du Yến thay xong quần áo, liền đứng trước ống kính, cằm hất lên, ánh mắt khẽ nheo lại, thoáng cái quý khí bức người, hệt như một gái chơi ngạo mạn.
Nhiếp ảnh gia nổi tiếng đến từ nước ngoài, bấm máy liên tục, thỉnh thoảng còn giơ ngón cái khen cô tạo hình rất tốt, trong miệng không ngừng khen cô đẹp, hoàn mỹ.
Du Yến liên tục thay mười bộ quần áo, chụp xong mới tuyên bố kết thúc.
Từ ống kính bước xuống, Du Yến vỗ vỗ gương mặt *** của mình, trò chuyện rôm rả với nhiếp ảnh gia một lúc, ông ấy còn khen cô đứng trước ống kính tạo dáng rất tốt, rất tự biết chú ý tiểu tiết, căn bản không cần ông nhắc nhở, còn hỏi cô làm sao lại làm được.
Du Yến khiêm tốn xua tay nói cái này không có gì đặc biệt cả, rất nhiều người đều làm được.
Hai người đang trò chuyện, người phụ trách thương hiệu đến tìm Du Yến, đưa cho cô hai thiệp mời, là một buổi tiệc từ thiệu công ích do thương hiệu tổ chức, cuối tuần này sẽ tổ chức tại một khách sạn trong thành phố, cô thân là người đại diện, nên cần phải đến dự hoạt động này.
Còn một cái là tuần lễ thời trang vào tháng sau ở Paris, với thân phận là người đại diện nên cần đến dự buổi họp báo của thương hiệu,
Cả hai đều là hành trình rất quan trọng, Du Yến vui vẻ nhận hai thiệp mời.
Du Yến cười nói: “Rất vinh hạnh có thể nhận được thiệp mời.”
“Mong cô Du nhất định phải đến dự.”
“Đây là chuyện đương nhiên rồi.”
Hai người chỉ nói xã giao vài câu, Du Yến liền về phòng nghỉ, lúc không có người ngoài ở đây, cô bĩu môi, không vui oán trách: “Thật đúng là, cuối tuần này Cố tiên sinh rảnh, vốn muốn bay đến bãi biển chơi hai ngày, xem ra hành trình lại bị hỏng rồi.”
Cảnh Hân an ủi cô: “Cuối tuần này không đi được thì đi tuần sau.”
“Đến lúc ấy nhất định là Cố tiên sinh không rảnh đâu.”
Tuy có chút oán trách nhưng chuyện công việc, Du Yến vẫn không hàm hồ, trước khi quay kì thứ hai của《Ánh sao rực rỡ》, cô liền chọn xong lễ phục, chờ quay xong về, sẽ trích thời gian rảnh rỗi đi spa, nhất định đêm đó sẽ đẹp đến không ai sánh bằng.
Hôm sau, kì hai của《Ánh sao rực rỡ》phát sóng trong sự chờ mong của khán giả, có kì đầu mở màn sáng chói, nên mọi người vô cùng kì vọng vào kì hai, chương trình vừa bắt đầu, tỉ lệ người xem liền không ngừng tăng lên, vừa chiếu một tiết mục nhỏ đã thu được lượt xem hơn 6.5, sau khi tổ chương trình điên cuồng triệt để, đều bình tĩnh xuống, vì mọi người đều tin, với khí thế này, phá vỡ 10 là tuyệt đối không có vấn đề gì cả!
Sau một kì phát sóng này, tên tuổi của Du Yến cũng nổi lên như cồn, không chỉ có người trẻ yêu thích, đến người già và con nít cũng thích xem, tuy gần đây ngoài trừ chương trình này, cô cũng không tham gia tác phẩm khác, nhưng đã âm thầm tăng lên thành ngôi sao nổi tiếng loại một rồi, điện thoại của Đỗ Phi Phi cũng cả ngày không ngừng reo lên, hẹn đóng phim, hẹn quảng cáo, hẹn đại diện, không ngừng gọi đến, khiến Đỗ Phi Phi suýt nữa thần kinh suy nhược.
Giá trị của Du Yến càng tăng lên vượt bậc, đến cả bố Du gọi điện đến hỏi thăm cô cũng nói, “Nghe nói dạo này con rất hot, đến cả phim của đạo diễn nổi tiếng con cũng dám từ chối, người ta tìm đến nơi của bố rồi.”
“Con cũng không còn cách nào, thời gian không đủ sắp xếp, một ngày con chỉ có hai mươi tư tiếng đồng hồ không đủ nghỉ ngơi nữa là, hơn nữa cũng không thể ném Cố tiên sinh của con sang một bên không quan tâm được.” Du Yến bất đắc dĩ làm nũng với bố cô, “Con gần đây bận hơn rất nhiều, Cố tiên sinh rất có ý kiến, hôm qua anh ấy còn không thèm ôm con ngủ.”
Khoe *** với bố mình, cũng không phải là với ai khác.
Bố Du cũng không để ý, mà nghiêm túc truyền thụ kinh nghiệm cho con gái: “Con đừng thấy đàn ông thường ngày đỉnh thiên lập địa, dáng vẻ trông rất bao dung con, cũng cần có lúc phải dỗ dành nhiều hơn có biết không? Sau khi dỗ xong, con nói gì nó đều nghe theo con cả.”
Du Yến che miệng cười lén, cố ý nói: “Bố ơi, chiêu này có phải thích hợp áp dụng lên người bố không?”
Bố Du đáp: “Con không phải vẫn luôn dùng chiêu này để đối phó với bố sao?”
Sau đó bố Du vẫn chân thành nói với cô: “Bố biết bây giờ con còn trẻ muốn tập trung sự nghiệp, nhưng nếu đã có gia đình rồi thì phải lo cho nhà nhiều hơn chút, công việc có thể nhận ít lại, nhưng người nhà nhất định phải dành thời gian bên nhau nhiều chút.”
Du Yến nghe xong cũng không đùa nữa, mắt đo đỏ nói “Con biết rồi, còn nữa, bố ơi con xin lỗi, gần đây con không có thời gian bên cạnh bố.”
Bố Du ở đầu dây bên kia cười sảng khoái đáp: “Biết là tốt, rảnh rỗi cùng Hành Viễn đến đây ăn cơm, bố kể cho con nghe, bố và thím Lưu của con gần đây cũng đang xới đất tự trồng rau đấy.”
Chuyện này còn có thể lây nhiễm nha.
“Xới đất bố có thể không cần động vào mà, tìm người chuyên nghiệp làm, còn nếu không được thì bố gọi Dư quản gia làm đi.”
“Bố vốn dĩ không có đất dụng võ, thím Lưu của con lúc còn trẻ cũng trồng rau, tư thế bà ấy cầm cuốc con không thấy đấy thôi, rất ngầu, thật sự là hệt như chong chóng quay vậy.”
Cầm cuốc xới mà có thể quay như chong chóng sao, cảnh tượng này khiến cô không dám nghĩ, thím Lưu quả thật là nhân tài kĩ thuật rồi.
“Nếu không chờ sau khi thím Lưu giảm béo xong, bố cưới người ta vào nhà luôn đi.”
“Đứa nhỏ này, nói bậy gì thế!” Bố Du nói xong câu này liền trực tiếp gác máy.
“...”
Con cũng chỉ là tùy tiện nói thôi, bố cần gì kích động như thế, điện thoại gác nhanh như thế, rõ ràng là trong lòng có quỷ!
Du Yến cất điện thoại, trong đầu nghĩ về cảnh tượng bố Du và thím Lưu nắm tay nhau bước lên lễ đường. ==! Cảnh tượng ấy quá đẹp rồi, cô không dám nhìn!
Về vấn đề Cố tiên sinh đêm qua không ôm cô ngủ, Du Yến cảm thấy nên nghiêm túc nghiên cứu, cô cho rằng anh hẳn là giận rồi, gần đây cô thật sự khá bận, Cố tiên sinh rất uyển chuyển đề nghị làm “chuyện yêu” nhưng đều bị cô lừa gạt cho qua, hôm qua thật sự lừa không được, cắn răng chịu đựng sự mệt mỏi xâm chiếm, cùng Cố tiên sinh hì hục hì hục, nhưng cô thật sự quá mệt, hì hục được một nửa, cô lại ngủ quên mất! Đến nửa đêm tỉnh dậy, liền phát hiện ra hai người ngủ xoay lưng với nhau, không hề ngọt ngào ôm nhau ngủ.
Đây tuyệt đối là một vấn đề lớn!
Chiều hôm nay Du Yến có một cuộc họp báo, xem ra còn chút thời gian nên bảo tài xế đưa cô đến tập đoàn Cố thị, nhân lúc bây giờ còn có chút tinh thần, phải vội đi dỗ dành ông xã thôi.
Đi đến phòng làm việc của Cố tiên sinh, cô lại bị thư kí nhỏ thông báo chủ tịch Cố vẫn đang họp, cho nên cô chỉ đành vào phòng làm việc của anh đợi.
Chẳng qua trong lòng Du Yến có chuyện, nên cô ngồi không yên, lúc thì đi lại trước cửa sổ sát đất, cảm nhận hương vị thoải mái khi nhìn ra thế giới bên ngoài, lúc lại ngồi trước bàn làm việc của Cố tiên sinh, trải qua cảm giác làm ông chủ, sau đó rất tự nhiên nhìn thấy thiệp mời trên bàn.
Tấm thiệp này rất quen mắt, bởi vì cô cũng có một tấm.
Là thiệp mời dự buổi tiệc từ thiện tối mai.
Cố tiên sinh có thiệp mời, lại nói với cô buổi tối hôm ấy không có lịch gì, xem ra Cố tiên sinh không định đến dự buổi tiệc này rối, Cố tiên sinh quả nhiên là người đàn ông tốt yêu gia đình nha, những buổi tiệc xã giao có thể từ chối đều từ chối cả, không chút do dự, nghĩ như thế, trong lòng cô chợt đẹp không tả xiết.
Nhưng bản thân phải tham dự, thế đành rủ Cố tiên sinh cũng đến dự, hẳn sẽ rất thú vị, hai người rõ ràng thân đến không thể thân hơn, nhưng ở bên ngoài lại vờ như không quen biết, vừa nghĩ liền cảm thấy hưng phấn rồi.
Du Yến sau đó nhét thiệp mời xuống tài liệu bên dưới, vờ như cô chưa từng thấy nó.
Cố tiên sinh rất nhanh liền họp xong, lúc nhìn thấy Du Yến, vẫn rất kinh ngạc, “Hôm nay em rảnh rồi ư?”
Vừa mở miệng, liền đầy oán niệm a!
Du Yến cười nhào đến, “Sáng nay kết thúc công việc, em lại rất nhớ anh, nên liền qua đây, lát nữa em mời anh ăn thế, thế nào, đi đến nhà hàng lãng mạn nhất nhé.”
Cố tiên sinh ôm eo cô, cúi đầu nhìn cô, mỉm cười bảo: “Vô sự hiến ân cần*.”
(*Trong câu “Vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo”: Không có chuyện mà tỏ ra ân cần, không phải có chuyện gian trá thì cũng là phường trộm cắp.)
Cố tiên sinh lắc đầu, không tán đồng, “Em giờ nào phút nào đều hiến ân cần mới đúng.”
“Cố tiên sinh, anh đừng giận em nữa nha.”
Cố tiên sinh nghiêm túc nhìn cô “Anh không giận.”
“Thế sao đêm qua anh không ôm em ngủ.”
“...” Cố tiên sinh thoáng cái im lặng.
Người trong nóng ngoài lạnh đến cả lúc nổi nóng cũng che giấu như thế, bị nhìn thấu rồi chứ gì.
Du Yến đương nhiên sẽ không để Cố tiên sinh quá lúng túng, liền ra tuyệt chiêu – làm nũng.
“Cố tiên sinh, đừng giận nữa mà đừng giận em nữa được không? Tối nay muốn diễn vai gì, bày ra tư thế gì em đều phối hợp cả, được không, được không anh.”
Cho nên nói, vợ quá nhiệt tình cũng là một chuyện rất mệt người.
Cố tiên sinh ôm cô, lẳng lặng chịu đựng sự giày vò ngọt ngào này.
Lúc hai người thưởng thức bữa tối dưới ánh nến của nhà hàng xa xỉ nhất, Du Yến vờ như tùy tiện nhắc đến lịch trình tối mai, nói là phải đi tham gia buổi tiệc từ thiện, muốn Cố tiên sinh ngoan ngoãn ở nhà chờ cô về.
Mà Cố tiên sinh nghe cô nhắc đến tiệc tối này, có chút bất ngờ, cũng lẳng lặng điều chỉnh lại lịch trình tối mai của mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc