Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ - Chương 35

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Lâm Nha lấy lui làm tiến, hiệu quả thấy ngay lập tức, Long Viêm Dạ suy nghĩ một chút rồi chủ động ngồi dịch gần Lâm Nha hơn một chút. Long Viêm Dạ hơi đau lòng, trong thâm tâm vẫn cho rằng Lâm Nha là An An, cô đã vì anh mà sinh đứa bé ra.
"An An, nếu em không cần lời xin lỗi của anh thì anh sẽ không nói nữa. Nhưng anh hi vọng em cho anh một cơ hội để bù đắp lại, chì cần em mở lời, cái gì anh cũng đồng ý hết."
"Anh nói có thật không?"
Lâm Nha nhẹ nhàng hỏi, giọng nói của cô lọt vào tai Long Viêm Dạ thì như đang làm nũng, hơi thở ấm áp của cô làm cho Long Viêm Dạ khẽ rùng mình. Long Viêm Dạ thật lòng muốn bù đắp nên trước câu hỏi của Lâm Nha, anh không nghĩ ngợi gì liền gật đầu một cái.
"Nói đi, chỉ cần em nói, anh nhất định sẽ đồng ý."
"Vậy thì tốt, em muốn chúng ta thân mật một lần nữa, chỉ một lần thôi ————"
Giọng nói nhẹ nhàng của Lâm Nha nói ra những lời này giống như một trái bom nổ tung giữa hồ vậy. Long Viêm Dạ đang ngồi trên ghế cũng phải đứng bật dậy, anh không ngờ Lâm Nha lại đưa ra yêu cầu này với anh. Long Viêm Dạ rất khó xử, trong đầu lập tức xuất hiện ý muốn phản đối yêu cầu này.
"Không được ————"
"Vậy sao vừa rồi anh còn nói, cái gì mà chỉ cần em nói ra anh cũng đồng ý? !"
Lâm Nha cong môi lên, ánh mắt đầy uất ức. Quả nhiên chỉ nói thôi không đủ, xem ra cô cần phải thêm chất xúc tác vào nữa. Tay Lâm Nha nhè nhẹ đặt lên vai Long Viêm Dạ, ánh mắt dụ tình nhưng chứa đựng chút ấm ức.
"Thật ra thì em biết anh đang lo lắng điều gì. Em cũng không muốn làm tổn thương Tiểu Yêu đâu, nhưng mọi chuyện đến hôm nay sẽ kết thúc, chẳng lẽ anh vẫn từ chối lời đề nghị của em sao? Em chỉ xin anh đêm nay thôi, còn những cái khác đều không quan trọng, em sẽ không nói cho Tiểu Yêu biết, và sẽ không dây dưa với anh nữa. Nếu em muốn quấn lấy anh thì cũng đâu phải chờ đến tận hôm nay, đúng không nào? Em đều nghĩ cho anh, cũng hi vọng anh có thể nghĩ cho em một chút, em đã cô đơn quá lâu rồi, chỉ muốn có một chút hơi ấm thôi, chẳng lẽ yêu cầu nhỏ này của em anh cũng không thể thỏa mãn em sao?"
Lâm Nha giả bộ đáng thương, khép mắt lại, nhìn cô lúc này rất động lòng người. Đôi tay Lâm Nha trên vai Long Viêm Dạ bắt đầu di chuyển, giống như vuốt ve, cũng giống như năn nỉ khiến Long Viêm Dạ có chút dao động.
Lâm Nha nói không sai, cô ấy đã quá cô đơn. Nhưng hơi ấm của anh không thể cho ai nữa, nếu làm như vậy mà để An Tiểu Yêu biết được thì cô ấy sẽ nghĩ mình là loại người gì đây? Nhưng anh đã mất công tìm kiếm An An rất lâu, giờ gặp lại cảm thấy áy náy và đau lòng, cô ấy trở nên thế này là do anh gây ra.
Tất cả cảm xúc đan xen vào nhau, bao quanh lấy Long Viêm Dạ làm anh không thể mở miệng để từ chối yêu cầu của Lâm Nha. Lâm Nha thấy Long Viêm Dạ bắt đầu dao động, trong lòng cảm thấy vui sướng, chì cần thêm một bước, một bước nữa thôi thì cô sẽ thành công. Lâm Nha quyết định rèn sắt lúc còn nóng nên cả người dựa vào Long Viêm Dạ.
"Chỉ đêm nay thôi, sau đó anh vẫn là anh, em vẫn là Lâm Nha, giữa hai chúng ta sẽ không còn quan hệ nào khác nữa. Em sẽ đứng bên ngoài chúc phúc cho anh, còn Tiểu Dạ thì giao lại cho anh chăm sóc ————"
Lâm Nha rất láu cá, cô chưa từng thừa nhận mình là mẹ đẻ của Tiểu Dạ, nhưng lời nói này của cô đã làm cho đầu óc Long Viêm Dạ hỗn loạn. Long Viêm Dạ nghĩ Lâm Nha đã vì anh mà sinh ra Tiểu Dạ, vừa nghĩ đến điều này Long Viêm Dạ muốn chấp nhận yêu cầu của Lâm Nha nhưng chút lý trí còn lại vẫn còn đủ mạnh để ngăn anh lại.
Hai cơ thể cọ xát vào nhau nhưng Long Viêm Dạ vẫn chưa có ý định đầu hàng. Lâm Nha không nói gì nữa, vòng tay ôm lấy lưng Long Viêm Dạ, đôi môi cô cũng tiến lại bên tai anh, đột nhiên cô ngậm lấy vành tai Long Viêm Dạ. Cả người Long Viêm Dạ run lên, ngọn lửa trong lòng anh bùng cháy. Long Viêm Dạ không có đẩy Lâm Nha đang như con rắn quấn quanh người anh. Long Viêm Dạ không kiềm chế nổi *** trong người mình, vòng tay ôm lấy Lâm Nha.
Lâm Nha là một cao thủ tình trường, biết rất rõ những chỗ nhạy cảm trên người đàn ông, tay cô di chuyển trên người Long Viêm Dạ, từng chút thiêu đốt con người Long Viêm Dạ. Long Viêm Dạ không còn khả năng để chống lại phản ứng sinh lý của mình, đôi môi áp lên môi Lâm Nha.
Răng môi giao nhau, hô hấp của hai người cũng dồn dập hơn, Lâm Nha ôm chặt lấy cổ Long Viêm Dạ, đem cơ thể mình dán sát vào anh.
Hơi thở đầy mập mờ bay khắp căn phòng, chiếc ly R*ợ*u trên bàn cũng rơi xuống vỡ tan lúc nào không ai hay biết. Cũng không biết bây giờ ai mới là người quyến rũ ai, ai dụ dỗ ai nữa, tất cả đều rất tự nhiên, thuận nước đẩy thuyền, ngọn lửa *** thiêu đốt Long Viêm Dạ và Lâm Nha.
Long Viêm Dạ ôm Lâm Nha vào phòng ngủ, căn phòng này trước đây là nơi vui vẻ giữa anh và Tiểu Yêu, cái giường này là nơi Long Viêm Dạ và Tiểu Yêu *** mặn nồng. Mọi thứ vẫn còn nguyên nhưng người đã thay đổi, lý trí của Long Viêm Dạ đã bị *** thiêu đốt, hành động của anh chỉ là thỏa mãn nhu cầu sinh lý mà thôi.
Nằm trên giường mềm mại, Lâm Nha không để Long Viêm Dạ cởi đồ mình ra, cô chủ động nằm lên người Long Viêm Dạ, hôn mọi nơi trên cơ thể anh. Quần áo trên người Long Viêm Dạ, từng cái một bị Lâm Nha cùng miệng cởi ra, kỹ thuật này làm sao Tiểu Yêu có thể đạt được cơ chứ, Lâm Nha đã làm cho Long Viêm Dạ chìm trong ***.
Từng giây trôi qua, Lâm Nha tính toán thời gian. Bây giờ chắc máy bay đã hạ cánh rồi, An Tiểu Yêu đã lên xe về nhà, và giờ thì chắc chắn đang ở dưới nhà rồi ————
Lâm Nha bắt đầu cởi đồ mình ra, từng thứ một được bung ra, lộ ra cơ thể mà Long Viêm Dạ đang khao khát. Làn da mịn màng, trắng trẻo, còn tỏa ra mùi thơm mê lòng người, Long Viêm Dạ không thể nhịn nổi nữa, lật Lâm Nha nằm xuống người anh ————
An Tiểu Yêu vừa vào cửa, hành lý còn chưa kịp đặt xuống đất thì nghe thấy những âm thanh kỳ quái từ phòng ngủ của cô phát ra. Âm thanh này đã không còn xa lại với cô, nhưng sao lại làm chuyện đó trong phòng ngủ của cô chứ? Chẳng lẽ Lâm Nha dẫn trai về nhà ư? An Tiểu Yêu đặt ra hàng loạt câu hỏi.
Nghĩ đến khả năng này, mặt An Tiểu Yêu đỏ lên. Lâm Nha đã một mình quá lâu rồi, nếu cô ấy có đưa bạn trai về thì cô cũng sẽ không trách, nhưng mà Tiểu Dạ còn đang ngủ ở phòng bên cạnh mà hai người bọn họ lại có thể phát ra những âm thanh lớn như thế, sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển sinh lý sau này của Tiểu Dạ mất thôi.
Tiểu Yêu bỏ hành lý xuống, đi vào phòng của Tiểu Dạ. Nhưng vừa mới đi đến cửa phòng thì An Tiểu Yêu nghe thấy âm thanh quen thuộc, cô sao có thể quên đi âm thanh này chứ, vĩnh viễn không thể nào quên, đó chính là người mà cô mới xa có mấy ngày, âm thanh của Long Viêm Dạ phát ra. An Tiểu Yêu không dám tin vào tai của mình nữa.
Tại sao Long Viêm Dạ lại có mặt ở đây vào đêm hôm thế này? Không phải anh đã đồng ý quay về nhà họ Long sống rồi sao? Trái tim đập thình thịch, An Tiểu Yêu thả tay mình đang nắm lên chốt cửa phòng Tiểu Dạ ra, bước đi thật nhẹ nhàng về phòng ngủ của cô. An Tiểu Yêu trong lòng thầm cầu nguyện. Ngàn vạn lần sự thật đừng như cô đang nghĩ.
Nhưng khi An Tiểu Yêu đẩy cửa vào thì hoàn toàn tuyệt vọng. Dưới ánh sáng mờ ảo, một đôi nam nữ đang dây dưa với nhau trên giường, lưng người nam chảy đầy mồ hôi, trên vai trái có một vết bớt màu đỏ, dù An Tiểu Yêu muốn quên nó cũng không có cách nào loại ra khỏi đầu.
Đây không phải là Long Viêm Dạ thì còn có thể là ai chứ?
An Tiểu Yêu cảm thấy mọi thứ quay cuồng, không biết lần này người con gái nằm dưới Long Viêm Dạ là ai đây? Nhìn cảnh này làm An Tiểu Yêu nhớ lại chuyện bốn năm về trước, trái tim như bị ai P0'p chặt lấy, sự tức giận trong lòng An Tiểu Yêu đã đạt đến cực hạn rồi. Không nhắc lại chuyện trước đây, nhưng giờ Long Viêm Dạ luôn miệng nói sẽ đối xử tốt với cô cả đời, vậy mà mới vắng mặt có mấy ngày anh đã dính lấy cô gái khác, lại còn làm chuyện đó trên chính chiếc giường của cô, đây đúng là nỗi nhục lớn nhất mà cô phải hứng chịu.
An Tiểu Yêu nhìn thấy cái ô ở cạnh cửa, không nghĩ ngợi gì, An Tiểu Yêu liền cầm ô rồi tiến về phía giường————
Bốp bốp ——————
Chiếc ô cứ vung lên rồi hạ xuống, An Tiểu Yêu điên cuồng mà đánh, dùng toàn bộ sức lực mà đập ô xuống hai người trên giường. Đây chính là hận ư? Bị người mình yêu thương nhất phản bội, sự tin tưởng vào người mình yêu bị anh ta giẫm đạp lên, ở trên chính chiếc giường ngủ của mình ôm ấp cô gái khác. An Tiểu Yêu hận Long Viêm Dạ, chỉ muốn đánh cho anh ta ૮ɦếƭ đi mới hả giận.
Toàn bộ tức giận bao lâu nay trút ra hết, sau khi bị An Tiểu Yêu đánh, Long Viêm Dạ từ trên người Lâm Nha nhảy xuống. Sao tình huống này lại bị An Tiểu Yêu bắt gặp chứ, Long Viêm Dạ che đầu mình, lo sợ tránh né cái ô trên tay An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, em đừng đánh nữa, hãy nghe anh giải thích, được không ————"
Long Viêm Dạ vừa ôm đầu vừa xin tha thứ, nhưng lời nói của Long Viêm Dạ gần như không lọt vào tai An Tiểu Yêu một chữ nào. Vào lúc này, An Tiểu Yêu không muốn nghe thấy điều gì cả, trong đầu chỉ chứa tức giận và trái tim rỉ máu thôi.
Long Viêm Dạ thì tránh né còn Lâm Nha chỉ kéo chăn che người, chờ đợi kết quả cuối cùng. Đã sớm tính toán từ trước, nếu An Tiểu Yêu không xuất hiện thì không phải cô đã hi sinh vô ích ư? Nhưng Lâm Nha không lộ sự đắc thắng của mình ra bên ngoài, cô giả vờ hoảng sợ khi thấy An Tiểu Yêu.
Co người vào trong chăn, Lâm Nha lặng lẽ nhìn trận chiến giữa An Tiểu Yêu và Long Viêm Dạ. Lâm Nha làm như vậy, An Tiểu Yêu sẽ hết tình cảm với Long Viêm Dạ, và cô cũng trả thù được những gì mà Long Viêm Dạ đã làm với cô trong suốt bốn năm qua.
An Tiểu Yêu đã hết sức nên ném chiếc ô đi, ngồi thụp xuống sàn nhà mà khóc. Rốt cuộc Long Viêm Dạ là người đàn ông như thế nào đây, tại sao có thể đùa dỡn với tình yêu của cô, hết lần này đến lần khác làm tổn thương cô? Long Viêm Dạ là một tên đàn ông vô liêm sỉ, không đang để mình yêu, lại càng không đáng để mình hi sinh.
Chuyện cũ cùng với chuyện hôm nay, An Tiểu Yêu sao không đau lòng chứ. Dùng mọi cách để dỗ dành cô, vì cái gì mà lại tiếp tục làm tổn thương cô chứ? Long Viêm Dạ, anh xuất hiện thêm nữa làm gì, để cuối cùng làm cho An Tiểu Yêu tôi phải đau đớn thế này, trái tim như vỡ nát ————
"Tiểu Yêu, em hãy nghe anh giải thích đi mà ————"
Thấy An Tiểu Yêu ngồi khóc, Long Viêm Dạ vội vàng mặc quần vào. Long Viêm Dạ rất muốn an ủi An Tiểu Yêu nhưng tay anh vừa chạm vào người cô thì An Tiểu Yêu liền hất tay anh ra.
"Long Viêm Dạ, đừng có dùng bàn tay bẩn thỉu của anh động vào người tôi ————"
"Tiểu Yêu, tớ xin lỗi ————"
Lâm Nha không cho Long Viêm Dạ tiếp tục nói thêm gì nữa, cô nhẹ nhàng mở miệng. An Tiểu Yêu ngước đôi mắt ngập tràn nước lên, lúc này cô mới phát hiện ra người nằm trên giường lại chính là người bạn tốt của cô, cơn tức giận trong lòng lại trỗi dậy, suýt nữa thì cô không chống đỡ nổi mà ngất đi.
Ngón tay run run chỉ vào Lâm Nha, An Tiểu Yêu không thể tin vào điều trước mắt.
"Lâm, Lâm Nha? ! Làm sao có thể? Tại sao có thể là cậu chứ ————"
Thực sự không thể chịu nổi đả kích lớn như vậy, An Tiểu Yêu lại gục đầu vào đầu gối mà khóc. Một người là người đàn ông cô yêu sâu đậm, một người là bạn tốt duy nhất của cô, làm sao cô có thể chịu nổi sự thật này? Cô còn có thể làm gì, còn có thể làm gì nữa đây? !
Đầu óc An Tiểu Yêu hỗn loạn, chỉ biết khóc thật to. Không khí như không còn đủ để thở nữa, An Tiểu Yêu cảm giác như mình sắp ngạt thở đến nơi rồi. Lâm Nha và Long Viêm Dạ? ! Dù có thông minh đến mấy thì An Tiểu Yêu cũng không thể nghĩ đến chuyện Long Viêm Dạ lại ở cùng với Lâm Nha, đây đúng là một nỗi nhục lớn.
"Mấy người, có phải mấy người coi tôi như con ngốc không hả? Có phải không? Các người đi cho tôi, ra khỏi đây cho tôi ngay ————"
An Tiểu Yêu không chịu nổi nữa, không còn muốn gặp lại hai con người này nữa. Không còn nghĩ đến chuyện Tiểu Dạ ở phòng bên cạnh có nghe thấy hay không, An Tiểu Yêu chỉ muốn đuổi họ đi. An Tiểu Yêu đứng dậy, kéo chăn Lâm Nha ra, chỉ tay vào Long Viêm Dạ và Lâm Nha, muốn bọn họ lập tức cút khỏi nhà mình.
"Tiểu Yêu, xin lỗi ————"
Lâm Nha cúi đầu xuống, nhưng không có giải thích bất kỳ điều gì với An Tiểu Yêu cả. Đây là kết quả mà cô muốn, không nói gì cả, Lâm Nha lặng lẽ mặc quần áo vào. Lần này thì Long Viêm Dạ không có cách nào mà cứu vãn nữa rồi. Nếu trong lòng anh ta chỉ có mình An Tiểu Yêu thì đã không bị mắc bẫy của cô.
Chuyện đã xảy ra như vậy, chỉ có thể nói, Long Viêm Dạ không xứng đang với An Tiểu Yêu mà thôi!
Lâm Nha sau khi kết luận điều đó, lén nhìn Long Viêm Dạ đang đứng ૮ɦếƭ chân ở bên cạnh. Cả người Long Viêm Dạ cứng đờ giống như pho tượng, mắt nhìn An Tiểu Yêu đang khóc. Lâm Nha khẽ cười trộm ————
Sau khi Lâm Nha xuống giường, An Tiểu Yêu như nổi điên mà chạy tới, đem mọi thứ trên giường vứt đi. Những thứ này đều bẩn rồi, An Tiểu Yêu không muốn nhìn thấy chúng nữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc