Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ - Chương 14

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Nhìn An Tiểu Yêu lúc này làm Long Quân An không thể nhịn cười, không biết anh mình tìm được cô nhóc đáng yêu này ở đâu nhỉ. Bị mình dọa đôi ba câu mà đã dọn đồ chạy trốn vì sợ anh mình đuổi Gi*t, Long Quân An mới phát hiện ra An Tiểu Yêu là người rất trẻ con. An Tiểu Yêu nhìn Long Quân An cười lớn thì tức giận lườm anh ta một cái. Bây giờ mình sắp xảy ra chuyện lớn đến nơi rồi, đã không giúp mình thì chớ lại còn đứng đó cười nhạo mình, An Tiểu Yêu liền ném quần áo trên tay mình về phía Long Quân An. "Cười gì hả, cười đã chưa? Cậu đừng quên nếu tôi có chuyện gì thì sẽ là một xác hai mạng nha. Thôi, nếu cứ ở đây thì tôi rất sợ, tốt nhất là quay về nhà, ít nhất ở đó không phải ngày ngày lo lắng."
An Tiểu Yêu nói đến về nhà thì chợt nhớ ra cha mình sẽ bắt mình bỏ cái thai này đi thì trong lòng hơi do dự. Giờ mình về không phải là chui đầu vào giọ sao? Không được, mình có ૮ɦếƭ cũng không về nhà, ném quần áo xuống giường, An Tiểu Yêu ngồi thụp xuống bắt đầu thở ngắn than dài. Long Quân An nhìn thấy vẻ mặt u sầu của An Tiểu Yêu thì im lặng không cười nữa, sao tự nhiên chị dâu nhỏ lại có bộ mặt phiền não thế kia. "Chuyện vừa rồi là em trêu chị thôi. Thật ra thì anh trai chỉ là đi làm thôi, không phải do tức quá mà bỏ đi đâu, chị yên tâm đi. Cười cái coi, nhìn chị cau mày thật xấu nha."
Bộp ————
An Tiểu Yêu nghiến răng, lấy một cái gối đập vào đầu Long Quân An, nhưng vẫn chưa hả giận nên nhằm lưng Quân An mà đấm mấy cái. "Cậu thấy dọa tôi vui lắm à, thấy tôi không có nhà để vế thì sung sướng hả? Tôi ghét cậu!"
"Ai ui, xin tha mạng. Chị dâu ——— Tiểu Yêu ——— em sai rồi, từ nay về sau không dám thế nữa, thật sự rất đau mà ———"
Long Quân An gào khóc, miệng không ngừng cầu xin tha thứ, An Tiểu Yêu bỏ ngoài tai hết, tay vẫn đấm thêm mấy cái nữa mới hài lòng. Bây giờ mình đã rất đáng thương rồi mà hắn ta còn coi thường mình, An Tiểu Yêu thật sự rất muốn đạp cho Long Quân An mấy phát. Thấy An Tiểu Yêu vẫn còn hiếu chiến muốn đánh tiếp, Long Quân An vội lấy tay che mặt, nhận lỗi.
"Em sai rồi, em xin lỗi mà, đừng đánh vào mặt em. Tiểu Yêu, chị vẫn còn tức có phải không, em mời chị bữa trưa coi như chịu phạt được không?"
"Tôi vừa ăn no rồi."
"Vậy thì đi uống trà."
"Chị đây không thích uống trà."
"Vậy em mời chị uống rượu."
"Được, tôi chấp nhận."
An Tiểu Yêu vỗ một phát lên lưng Long Quân An, cái ý kiến này cũng không tệ. Đã lâu rồi mình không uống, phụ nữ mang thai không được uống rượu nhưng An Tiểu Yêu mặc kệ. Nhưng Long Quân An đáng thương lại không biết chuyện này, chỉ thấy An Tiểu Yêu chấp nhận cho mình đền tội thì rất vui vẻ, vội vàng chạy xuống dưới nhà lấy một chai rượu mà Long Viêm Dạ đã cất mấy năm nay.
Hôm nay vì An Tiểu Yêu mình chịu thiệt một chút vậy, Long Quân An tưởng tượng ra cảnh Long Viêm Dạ thấy chai rượu quý của mình bị mình và An Tiểu Yêu uống mất thì sẽ tức giận thế nào, Long Quân An cười gian rồi lấy hai ly đi lên tầng trên.
"Rượu tới rồi đây, uống nào ———"
Long Quân An muốn cảnh trở nên lãng mạn một chút nên lấy một đoạn nến, sau khi để chai rượu lên bàn, lấy bật lửa châm nến. Chẳng có cô gái nào không thích một chút lãng mạn cả, Long Quân An tưởng tượng cảnh An Tiểu Yêu uống say rồi liếc mắt đưa tình với mình, môi Long Quân An khẽ cong lên, cười gian. ThichTruyen.VN
Dưới ánh nến lung linh, Long Quân An ân cần rót thêm ly rượu nữa cho An Tiểu Yêu, trong đầu suy tính âm mưu xấu xa, đen tối.
"Tiểu Yêu, ly này là em xin lỗi chị. Lúc nãy đùa hơi quá chớn, chị cũng đừng có tức giận nữa nha."
An Tiểu Yêu liếc xéo anh ta một cái, nhận lấy ly rượu, không ngần ngại uống một hơi cạn sạch.
"Lần này cho qua, nhưng nếu có lần sau thì đừng trách tôi không nể mặt nha."
"Nhưng những lời mà chị nói dưới phòng khách là thật sao? Chị thực sự muốn chọn em sao. Mà cũng đúng thôi, em là một người đàn ông rất có trách nhiệm nha, chị cứ yên tâm, sự lựa chọn của chị không sai đâu."
Long Quân An cứ ngồi nói một thôi một hồi nhưng đều là nói về những mặt tốt của mình thôi. An Tiểu Yêu mặc kệ anh ta nói gì thì nói, còn mình thì tự rót rồi uống. Long Quân An thật đáng thương, đâu có biết An Tiểu Yêu đã say rượu đâu, dù An Tiểu Yêu có uống loại rượu nào đi chăng nữa thì cũng chỉ một ly là có thể say, Long Quân An nhìn thấy An Tiểu Yêu tự rót rượu nên vội ςướק chai rượu trong tay An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, để em rót cho nào. Ha ha, chị uống thêm ly nữa nha ———"
Mặt An Tiểu Yêu ửng hồng, nhìn chằm chằm Long Quân An, tay giơ ra đòi lại chai rượu.
"Cậu muốn ૮ɦếƭ hả, đó là chai rượu của tôi mà."
Long Quân An giật mình, trong lòng lo lắng không biết An Tiểu Yêu bị làm sao? Không phải vừa nãy vẫn còn bình thường sao. Giờ đúng là có nhìn mình nhưng không có chút dịu dàng, cũng không giống như đang liếc mắt đưa tình, Long Quân An vội vàng thử An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, chị không uống quá nhiều chứ?"
"Nhiều cái rắm ý, đừng có lằng nhằng, giờ tôi muốn uống rượu."
Xong rồi, An Tiểu Yêu uống nhiều quá rồi. Nhưng có vẻ như An Tiểu Yêu hơi khoa trương thì phải, mới uống có vài ly thôi mà sao có thể bị say nhanh như vậy. Long Quân An vẫn không tin lắm nên cố thử thêm lần nữa.
"Tiểu Yêu, ước mơ lớn nhất của chị là gì?" ThichTruyen.VN
"Ước mơ à? Để tôi suy nghĩ chút đã ———"
Đầu An Tiểu Yêu hơi nghiêng nghiêng, ánh mắt mơ màng, nhìn bộ dạng lúc này của An Tiểu Yêu làm cho Long Quân An nảy ra ý nghĩ không trong sáng cho lắm. Dù An Tiểu Yêu có nói gì, chỉ cần là có lý chút thì chứng tỏ cô ấy còn chút tỉnh táo, trên trán Long Quân An chảy mồ hôi, trong lòng cầu nguyện cho An Tiểu Yêu chưa say.
Suy nghĩ một lúc, An Tiểu Yêu để mạnh chai rượu xuống bàn. "A, nhớ ra rồi. Ước mơ của tôi là có thật nhiều, thật nhiều tiền."
May quá, An Tiểu Yêu cũng chưa say quá, Long Quân An vỗ nhẹ lên иgự¢, thở phào nhẹ nhõm. Nhưng câu sau của An Tiểu Yêu lại làm cho Long Quân An suýt ngã xuống đất.
"Tôi muốn có nhiều, thật nhiều tiền, sau đó sẽ nuôi trai bao để ngày ngày bọn họ hầu hạ tôi, phục vụ tôi, ha ha ha ———"
Lúc này mặt Long Quân An xanh như tàu lá, người ngồi trước mặt mình có phải là An Tiểu Yêu không đây? Nuôi trai bao, chắc chỉ có mình cô ấy mới có thể nghĩ ra mà thôi. Kiểu này thì chắc chắn An Tiểu Yêu bị say rồi, Long Quân An đau khổ, định đỡ An Tiểu Yêu đi nghỉ, nhưng tay còn chưa chạm tới nơi đã bị An Tiểu Yêu ra tay đánh trước rồi.
"Nhìn cái gì, còn không mau rót rượu. Cậu muốn ૮ɦếƭ hả, trong đám trai bao đấy có cả cậu đấy, nên cậu hãy hầu hạ tôi cho tốt, nếu không tôi sẽ thiến cậu ———"
"———"
Long Quân An khóc không ra nước mắt, sớm biết thế này thì không đời nào mình cho An Tiểu Yêu động đến rượu. Sao mình lại biến thành trai bao thế này, hu hu ——— số mình thật khổ. Còn nói cái gì mà phải hầu hạ thật tốt, mình phải làm thế nào mới được tính là tốt đây, Long Quân An ngồi xổm, hai tay ôm mặt, im lặng kêu than.
An Tiểu Yêu nhìn Long Quân An đang ngồi dưới đất, mặc kệ anh ta có đang buồn bực cô vẫn đá Long Quân An một cái. "Nè, đi rót rượu cho tôi."
" ————"
Hu hu ——— mình hỏi gì không hỏi, sao lại đi hỏi ước mơ của An Tiểu Yêu làm gì để phải chịu khổ thế này chứ. Long Quân An đứng dậy, ngoan ngoãn như cún con. "Tiểu Yêu à, trước tiên chị nên nghỉ ngơi đã. Bây giờ chị còn đang mang bầu, đừng uống nữa sẽ mệt đấy. Em hầu hạ chị đi nghỉ ngơi được không?" ThichTruyen.VN
Long Quân An cố gắng khuyên bảo An Tiểu Yêu, trong lòng cảm thấy hối hận vì âm mưu của mình mà phải trả cái giá quá cao này. Lúc này An Tiểu Yêu bộc lộ khí chất của dân xã hội đen, chỉ tiếc là không có ngậm điếu thuốc, tay không cầm roi da, chân không có dẫm lên bàn mà thôi, hai má An Tiểu Yêu ửng hồng, trên người toàn mùi rượu.
"Được, ý kiến cũng không tệ lắm. Đi trải đệm cho tôi, à, làm ấm giường cho tôi nữa, nghe rõ chưa?"
Hoá ra An Tiểu Yêu thực sự coi Long Quân An là một gã trai bao rồi, Long Quân An vừa nghe thấy Tiểu Yêu chịu lên giường nghỉ ngơi thì đã cười mãn nguyện rồi nên không để ý lời nói của An Tiểu Yêu có điểm gì kỳ lạ. Long Quân An vội vàng nhảy lên giường, việc quan trọng nhất lúc này là dỗ cho An Tiểu Yêu ngủ nên Long Quân An dùng giọng nói dịu dàng dụ An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, mau qua đây. Em đã làm ấm giường rồi, mau lại đây đi ———"
An Tiểu Yêu chống nạnh, bước đi hơi liêu xiêu tiến lại bên giường. An Tiểu Yêu cảm thấy hơi choáng váng, nhìn Long Quân An trên giường, trong lòng Tiểu Yêu cảm thấy không vui, cái tên trai bao này không chuyên nghiệp chút nào, ngay cả quần áo cũng không chịu cởi ra, sau này không thèm tìm hắn ta nữa.
"Cậu ૮ởเ φµầɳ áo ra đi."
An Tiểu Yêu chỉ tay về phiá Long Quân An. Đôi mắt mơ màng, lúc này An Tiểu Yêu đã không còn nhận ra người này chính là \'em chồng\' Long Quân An của mình nữa rồi, chỉ là thấy khuôn mặt đẹp trai làm cho Tiểu Yêu gật đầu hài lòng, trong bụng thầm nhủ tên này thật thật đẹp trai. Long Quân An giật mình, còn phải ૮ởเ φµầɳ áo nữa à?
Mình không nghe nhầm chứ, dù mình có muốn ăn An Tiểu Yêu thì cũng không muốn ăn trong tình huống này đâu. Mà nhỡ anh mình về thấy cảnh mình và An Tiểu Yêu nằm trên giường không mảnh vải che thân thì nhất định anh ấy sẽ tự tay Gi*t mình cho xem. Long Quân An không dám tưởng tượng chuyện tiếp theo nữa, nhìn An Tiểu Yêu bằng ánh mắt đáng thương tội nghiệp.
"Có thể không cởi được không?"
"Nói nhiều quá, muốn có tiền mà không chịu cởi hả, đi ૮ɦếƭ đi! Hay thôi, để tôi cởi cho ———"
An Tiểu Yêu bộc lộ tính háo sắc của mình, trong mắt còn hiện lên tia gian nanh của sói xám, cô bò lên giường. Tay túm được cổ áo sơmi của Long Quân An, dùng sức giật một phát, chỉ nghe thấy tiếng \'xoạt\', áo sơmi đã bị rách một mảng làm lộ ra bộ иgự¢ săn chắc của Long Quân An, An Tiểu Yêu lấy tay vuốt ve lên chỗ lộ ra đó, miệng còn tấm tắc khen. "Oa, thật săn chắc, cho tôi sờ sờ ———" ThichTruyen.VN
" ———"
Trời ơi, sao mình lại có cảm giác giống như bị sàm sỡ vậy? Long Quân An muốn lùi về phía sau nhưng không cẩn thận vịn vào làn da mềm mại của An Tiểu Yêu làm cho cô ngã nhào lên người Long Quân An, An Tiểu Yêu không chút e dè đặt nụ hôn lên môi Long Quân An, còn ra sức ʍúŧ nữa.
Long Quân An cảm nhận được một luồng khí nóng bốc lên, cố gắng đè nén cảm giác khó chịu này lại, nếu lúc này An Tiểu Yêu không say rượu thì Long Quân An sẽ không phải chịu đựng cảm giác muốn ăn Tiểu Yêu. Khẽ đẩy An Tiểu Yêu ra, cố gắng duy trì giọng nói bình thường.
"Tiểu Yêu, chị có chắc không? Em rất thích chị nhưng em muốn chắc rằng chị thực sự muốn ở cùng em. Chị yên tâm, em nhất định sẽ thật dịu dàng, sẽ không làm đau chị."
Long Quân An hạ quyết tâm, dù sao cũng đã trưởng thành hết rồi, muốn ở bên An Tiểu Yêu là chuyện bình thường. Dù Long Viêm Dạ có thích An Tiểu Yêu thì sẽ cùng cạnh tranh công bằng, Long Quân An khép đôi mắt lại, chờ An Tiểu Yêu chủ động triền miên cùng mình.
Nhưng Long Quân An chờ cả buổi mà không thấy động tĩnh gì nên tò mò hé đôi mắt ra xem thì không khỏi giật mình kinh ngạc, lúc này An Tiểu Yêu đã chìm vào giấc mộng từ lúc nào rồi, khéo miệng còn có chút nước miếng nữa. An Tiểu Yêu vứt lại Long Quân An đang bốc hoả trong người mà ngủ ngon lành, mặt Long Quân An đen lại, trong lòng thầm trách An Tiểu Yêu sao lại không có trách nhiệm mà bỏ mặc mình vậy chứ ———
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc