Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ - Chương 12

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Gió đêm thổi mang theo cảm giác khoan khoái hơi lạnh, An Tiểu Yêu cùng Long Viêm Dạ lên ôtô về Long gia. Ánh đèn sáng rực làm An Tiểu Yêu có cảm giác đang về nhà, từ lúc bước ra khỏi xe Long Viêm Dạ ôm vai An Tiểu Yêu đi vào nhà. Trong phòng khách, Long Quân An đang ngồi xem TV nhìn thấy cảnh này chỉ nhướng mày vì theo anh nghĩ thì giờ anh trai mình có làm gì thì chắc cũng chỉ là đang diễn kịch mà thôi, trong lòng Long Viêm Dạ không tồn tại An Tiểu Yêu. Long Quân An thật đáng thương khi không biết rằng trong một khoảng thời gian rất ngắn thì Long Viêm Dạ đã thổ lộ rồi, Long Quân An cười khẩy. "Ồ, hai người đã về rồi à. Chị dâu, chị có khoẻ không, có ai chọc chị không?"
Một câu hai nghĩa làm cho Long Viêm Dạ nghe xong nhíu mày, Long Viêm Dạ nhìn Long Quân An, khẽ nói. "Đừng có không biết lớn nhỏ, nhớ rõ cô ấy là chị dâu em nha. Cô ấy ở cùng anh thì ai dám chọc cô ấy chứ, em quá lo rồi."
"Ồ, vậy ạ, vậy thì tốt."
Dù ngoài miệng nói thế nhưng trong mắt Long Quân An hiện rõ nghi ngờ, ngoài anh hay chọc giận An Tiểu Yêu thì còn ai vào đây? ! Hai người nhìn nhau toé lửa, An Tiểu Yêu cảm thấy mình bị cho ra rìa, coi mình giống như đồ vật vậy, An Tiểu Yêu cảm thấy không được vui lắm, Long Quân An cũng tốt, Long Viêm Dạ cũng được, chỉ cần là trai đẹp lại có tiền thì đều có thể làm cha Bảo Bảo. An Tiểu Yêu mặc kệ mọi chuyện nhưng không cam lòng nên khẽ giật giật tay áo Long Viêm Dạ. "Em muốn đi nghỉ, hơi mệt rồi."
"À, đi đi, phải nghỉ ngơi cho tốt. Anh đưa em lên, phụ nữ mang thai cần nghỉ ngơi nhiều một chút, không để mệt ———" Long Viêm Dạ không thèm quan tâm đến Long Quân An nữa, dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán An Tiểu Yêu rồi đưa An Tiểu Yên lên phòng để lại Long Quân An há hốc mồm kinh ngạc. Trời ơi, có phải vừa rồi đi ra ngoài anh trai mình đã uống nhầm thuốc gì rồi không, trước đây rõ ràng anh ấy không có đối xử với An Tiểu Yêu như vậy mà, sao chớp mắt một cái đã thành ra như vậy rồi. Nếu cứ thế này thì e rằng mình sẽ không có cơ hội, Long Quân An nhíu mày, đôi mắt hơi khép lại, suy nghĩ xem mình nên làm gì. Mặc dù trên danh nghĩa An Tiểu Yêu là chị dâu của mình nhưng cô ấy và anh trai mình không có gì cả, hơn nữa người nào mình muốn có thì phải tóm lấy, nhưng An Tiểu Yêu thực sự làm mình động lòng, Long Quân An khép hờ mi mắt trong đôi mắt đó còn loé lên tia tà mị.
Long Viêm Dạ dịu dàng đưa An Tiểu Yêu về phòng, nhẹ nhàng đỡ cô lên giường, sau đó đắp chăn cho cô, cúi người nhìn An Tiểu Yêu, tay khẽ vuốt nhẹ lên khuôn mặt Tiểu Yêu. "Tiểu Yêu, nghỉ ngơi đi."
"Nè, anh có thể bình thường chút không. Anh như thế này làm tôi không quen lắm, khả năng chịu đựng của tôi kém lắm."
An Tiểu Yêu nằm trên giường không thể không nói lên suy nghĩ của mình, hành động của Long Viêm Dạ làm cho mình cảm thấy kì lạ, có cảm giác như trước đây và bây giờ là hai người khác vậy, có phải mỗi lần cua gái anh ta đều như thế này không nhỉ? Trong đầu An Tiểu Yêu hiện lên hình ảnh Long Viêm Dạ ở bên cô gái khác. Nhưng Long Viêm Dạ không nổi giận dù bị An Tiểu Yêu hỏi thế, cong môi lên khẽ cười, ngón tay khẽ vuốt ve môi An Tiểu Yêu.
"Tiểu Yêu, đừng nghĩ linh tinh nữa, anh vốn thế này mà. Giờ em phải nghỉ ngơi cho tốt, anh sẽ nói chuyện với Quân An, nếu nó còn làm phiền em thì anh sẽ không tha cho nó."
Long Viêm Dạ liền quy kết cho Long Quân An vào hàng ngũ những người quấy rầy An Tiểu Yêu, làm cho An Tiểu Yêu nổi da gà. Long Viêm Dạ thật đáng sợ, cảm giác lúc lạnh run, lúc lại nóng muốn ૮ɦếƭ, anh ta có phải giống như người ta hay nói là đa nhân cách không vậy ————
Thật vất vả An Tiểu Yêu mới đuổi được Long Viêm Dạ đi để có thể nghỉ ngơi. Chẳng lẽ đàn ông đều có bộ dạng buồn nôn thế sao, thật không thể hiểu được họ. Người làm cho An Tiểu Yêu không thể hiểu được còn có một người trong buổi tiệc dám cường hôn mình, Mị Âm Tuyết không phải là minh tinh sao, sao lại không chú ý đến hình tượng vậy trước công chúng vậy, nhưng An Tiểu Yêu đâu có biết đó là tiệc tạo gia nên sẽ không phải lo báo chí làm phiền, nghĩ một hồi thì An Tiểu Yêu chìm vào giấc ngủ. Ánh mặt trời xuyên qua cửa sổ, lặng lẽ bò lên giường An Tiểu Yêu thì cô mới chịu duỗi lưng bắt đầu một ngày mới. Vừa thay đồ xong thì An Tiểu Yêu nghe thấy tiếng động cơ ôtô. Ai mà sáng sớm đã ra ngoài vậy nhỉ? An Tiểu Yêu ngậm bàn chải đánh răng, ôm nghi ngờ chạy ra ban công. Ở bên ngoài cánh cổng sắt là một chiếc xe thể thao, An Tiểu Yêu lại càng tò mò, đấy không phải xe của Long Viêm Dạ cũng không phải kiểu xe của Long Quân An, vậy thì ai lại tới Long gia sớm như vậy chứ, An Tiểu Yêu cứ đứng nhìn chiếc xe đó chầm chậm lăn bánh vào trong sân, đến khi người trong xe bước ra ngoài làm bàn chải đánh răng trong miệng An Tiểu Yêu suýt rơi xuống đất. Không thể nào? ! Mình không nhìn nhầm chứ, dụi dụi mắt mình rồi mới dám chắc người mình nhìn thấy là ai. Mái tóc đen của Mị Âm Tuyết tung bay trong gió, dáng người cao gầy đang đi vào nhà, An Tiểu Yêu không nhìn rõ thái độ của anh ta. Không ngờ anh ta nói là làm, sáng sớm đã đến đây, không phải là tới tìm mình đấy chứ? ! An Tiểu Yêu hơi chột dạ vội vàng đi vào trong không muốn Mị Âm Tuyết nhìn thấy bộ dạng này của mình. Trong lòng có chút vui sướng, lại hơi chột dạ, nhanh chóng sửa sang lại mình, An Tiểu Yêu mở tủ quần áo ra, lục tìm bộ đồ ưng ý. Trời ạ, mình còn chưa chuẩn bị xong thì anh ta đã đến rồi. An Tiểu Yêu chợt dừng hành động của mình lại, mình đang làm gì vậy trời, tại sao Mị Âm Tuyết đến mà mình lại cuống lên thế này, An Tiểu Yêu rất muốn cho mình hai cái bạt tai. Tiểu Yêu vơ đại một chiếc quần màu tím, áo màu vàng nhạt, mặc lên người càng làm An Tiểu Yêu trông trẻ con hơn, chải qua mái tóc ngắn của mình, An Tiểu Yêu ngồi im để xử lý tâm trạng của mình. Ngồi trước bàn trang điểm mà An Tiểu Yêu cứ nhấp nha nhấp nhổm, không biết có nên đi xuống dưới hay không, nhỡ Mị Âm Tuyết đến tìm mình thật thì phải làm sao? Long Viêm Dạ sẽ không nuốt sống anh ta chứ, An Tiểu Yêu không dám tưởng tượng tiếp. Cốc ——— cốc ———
Tiếng gõ cửa làm An Tiểu Yêu giật nảy người. Khó khăn lắm An Tiểu Yêu mới mở miệng được, giọng nói còn hơi run run. "Ai đấy?"
" \'Chị dâu\', là em. Có người đến tìm chị đấy, chị xuống dưới nhà đi."
Tìm mình, Mị Âm Tuyết đúng là đến tìm mình sao? An Tiểu Yêu vội vàng ra mở cửa, nhưng cửa vừa mở thì Tiểu Yêu bị kéo vào một vòng tay ấm áp. Ôm An Tiểu Yêu trong lòng, Long Quân An cười vui sướng, không chút thương xót véo má Tiểu Yêu một cái, rùi đưa tay lên mũi ngửi mùi thơm còn vương trên đó. "Hì, \'chị dâu\'. Chị thơm quá, chị bỏ em mà không nói tiếng nào sao, lòng ta rất đau nha ———"
"Bỏ cậu? Lúc nào hả. Tôi không có làm thế nha, nhìn cậu giờ trông thật buồn nôn nha ———"
An Tiểu Yêu cố gắng đẩy Long Quân An ra, nhìn cậu ta khóc lóc kêu ca thật buồn cười nha, Long Quân An làm bộ đáng thương, đôi tay còn ôm *** nữa, lên tiếng tố cáo An Tiểu Yêu. "Không phải đã nói sẽ gọi em tới sao, thế mà từ tối hôm qua tới giờ, chị có thèm để ý đến người ta đâu. Giờ thì còn có tên đáng ghét tới tìm chị nữa chứ. Em muốn đi tố cáo chị cưỡng hôn em với anh trai em."
Mặt An Tiểu Yêu xanh như tàu lá, tên này thiệt là, không mở bình ai biết trong bình có gì. Giờ là lúc nào mà còn ném đá xuống giếng chứ, An Tiểu Yêu nghiến răng nhìn Long Quân An. "Cậu dám, nếu dám nói ra thì tôi sẽ trói lại rồi trừng phạt cậu. Còn nữa, Mị Âm Tuyết đến tìm tôi sao?"
"Làm người ta sợ muốn ૮ɦếƭ ——— đúng là đến tìm chị đó, nhưng hắn nói cũng là đên tìm em nữa. Thật không biết chị thiếu nợ tên đó cái gì, mau xuống đi ———"
Trên mặt Long Quân An hiện ra nụ cười bất cần, An Tiểu Yêu thật đáng yêu làm sao, mình mới trêu một chút mà cô ấy đã tưởng thật, còn uy hiếp mình nữa chứ. Nếu An Tiểu Yêu dám trói mình vậy thì ... trong đầu Long Quân An là hình ảnh hạn chế trẻ em dưới 18tuổi.
An Tiểu Yêu đẩy Long Quân An ra rồi đóng cửa rầm một tiếng.
"Chờ ngoài đó đi. Tôi chuẩn bị xong sẽ tự xuống."
An Tiểu Yêu không còn tâm trạng đâu mà quan tâm tới lời nhạo báng của Long Quân An, giờ Tiểu Yêu bắt đầu lo lắng đến chuyện Mị Âm Tuyết đến đây, nếu anh ta đến gặp mình thật thì mình phải làm thế nào? Mà không biết Long Viêm Dạ đã biết chuyện này chưa, nếu biết thì có định lột da mình ra không. Giờ An Tiểu Yêu chỉ lo đến an toàn của mình thôi,nhưng cứ ngồi đây mà lo lắng thì cũng chẳng có ích gì cả nên An Tiểu Yêu đành vác cái vẻ mặt đau khổ mà rời khỏi phòng. Bên ngoài, Long Quân An đang vui vẻ đứng chờ An Tiểu Yêu, thấy Tiểu Yêu đi ra thì Long Quân An liền vươn vai. Long Quân An nói khẽ vào tai An Tiểu Yêu, giọng nói có chút sung sướng. "Trời, chị dâu à. Em còn tưởng chị sợ quá trốn luôn trong đó không dám ra nữa chứ, à, nói cho chị một tin tốt, đó là anh ta đang chờ dưới kia."
"Tôi biết rồi, cậu cũng đừng mừng vội. Nếu không giúp tôi thì tôi sẽ mách tội cậu."
An Tiểu Yêu sau khi uy hiếp Long Quân An thì liếc xéo cậu ta một cái. Trước đây thấy Long Quân An là mộy người dễ bắt nạt, nhưng sao giờ mình lại cảm thấy cậu ta biến thành một người khác nhỉ, không có thời gian để tìm hiểu chuyện này nên An Tiểu Yêu ôm nghi ngờ xuống dưới phòng khách.
"Tiểu Yêu, em dậy rồi à."
Long Viêm Dạ vừa thấy bóng An Tiểu Yêu liền ôm cô vào *** mình, ánh mắt nhìn Mị Âm Tuyết đầy khiêu khích. Đây là người phụ nữ của mình, không ai có thể ςướק được, dù người đó có là bạn hay em trai mình đi nữa, nhìn thấy Long Quân An đi theo sau An Tiểu Yêu thì Long Viêm Dạ cũng không cảm thấy tốt hơn. An Tiểu Yêu cố gắng thò đầu ra khỏi vòng tay Long Viêm, mỉm cười.
"Hi, buổi sáng tốt lành. Mà anh nói chuyện với họ đi, tôi hơi đói nên phải tìm cái gì bỏ bụng đã."
An Tiểu Yêu định chuồn đi nhưng Mị Âm Tuyết không cho cô cơ hội đó. Mặt Mị Âm Tuyết sáng hơn, khẽ nhếch lông mày, đôi môi hơi mím lại nhưng lời nói của anh lại làm cho An Tiểu Yêu phải từ bỏ ý định bỏ trốn của mình.
"Anh đến đây không phải muốn gặp họ. Anh tới đây là vì em, anh đã từng nói mà."
Tay Mị Âm Tuyết đút túi quần, trên môi còn cười. Dù sao cũng đã tới, vậy nên nói rõ ra mục đích mình tới đây thì tốt hơn. Mị Âm Tuyết vừa nói xong thì sắc mặt Long Viêm Dạ trầm xuống, lạnh lùng nhìn Mị Âm Tuyết.
"Mị Âm Tuyết, nếu cậu tới tìm Quân An thì mình không có ý kiến gì. Nhưng nếu cậu đã nói tới đây để gặp Tiểu Yêu thì mình khuyên cậu nên từ bỏ ý định đó đi, đừng quên cậu đang nói chuyện với ai nha. Tiểu Yêu là vợ chưa cưới của mình, dù trước đây cô ấy có làm gì để cậu có chút cảm giác kỳ lạ thì tốt nhất nên quên nó đi, mình không muốn cô gái của mình liên lạc với cậu."
Long Viêm Dạ nói thẳng với Mị Âm Tuyết, dù sao từ trước Mị Âm Tuyết cũng có quan hệ khá tốt với Long Quân An, còn mình với anh ta cũng chỉ quen biết sơ qua mà thôi. Mị Âm Tuyết không quan tâm vẫn thản nhiên ngồi trên ghế, vẻ mặt đầy tự tin. "Long Viêm Dạ, nếu thực sự An Tiểu Yêu là người phụ nữ của anh thì tớ sẽ không ra tay. Nhưng hình như không phải thế, tất cả chỉ là vở kịch thôi, vậy nên cậu đừng trách tớ. Theo thông tim của tớ thì cô ấy là do cậu dùng tiền thuê về giả làm vợ chưa cưới, giờ tớ sẽ bỏ ra nhiều hơn cậu thì có thể đưa cô ấy về chứ."
"Sao cậu biết?"
Chuyện này đến Long Quân An cũng không biết, Long Viêm Dạ rất tò mò Mị Âm Tuyết lấy thông tin này từ đâu. Nhưng suy nghĩ một chút thì cũng không có gì đáng kinh ngạc, với thân phận của Mị Âm Tuyết có mối quan hệ với nhiều thành phần trong xã hội nên biết chuyện này cũng đâu phải khó.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc