Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ - Chương 09

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

An Tiểu Yêu mặc một bộ váy ngắn màu xanh lá đang đứng ngắm mình trong gương nhưng chưa hài lòng lắm, quay đầu nhìn đống quần áo trên giường rồi khẽ thở dài. Đúng là trong tủ quần áo của phụ nữ luôn thiếu một bộ, mái tóc ngắn, đôi mắt to tròn không chút bụi bặm, lông mi thật dài làm cho An Tiểu Yêu giống như Pu'p bê. Long Viêm Dạ thật đáng ghét, không nói cho mình biết đi lúc nào, hại mình phải dậy từ sáng sớm mà ngồi đây kẻ kẻ vẽ vẽ, sau khi chu cái miệng nhỏ về phía gương để lại trên đó một dấu môi son, An Tiểu Yêu mới đứng dậy đi xuống dưới nhà. Long Quân An đang ngồi xem TV trong phòng khách vừa nhìn thấy An Tiểu Yêu thì tròn mắt nhìn. Thật là đáng yêu, thật xinh đẹp, trông thật trẻ trung, Long Quân An cảm thấy hối hận vì tối qua không giở trò với An Tiểu Yêu, nhưng còn nhiều thời gian mà, mình vẫn còn cơ hội. Trong đầu Long Quân An đầy ý nghĩ đen tối, môi cong lên một nụ cười, vội vàng chào hỏi \'chị dâu\'. "Tiểu Yêu, mau qua đây ăn điểm tâm, hôm nay trông chị rất xinh nha -----"
"Ừm ------"
Ai mà chẳng muốn được khen mình xinh, An Tiểu Yêu cũng không ngoại lệ, đôi má ửng hồng ngồi xuống bàn ăn. Long Quân An muốn lấy lòng nên tự tay múc cháo cho An Tiểu Yêu."Mẹ đã ra ngoài rồi, anh Viêm Dạ còn đang ngủ chưa dậy, mà sao chị dậy sớm thế làm gì?"
"A, còn đang ngủ sao?" Trong đầu An Tiểu Yêu chợt hiện ra hình ảnh một con lợn đang ngủ, liền ôm bụng phá lên cười làm Long Quân An tò mò.
"Tiểu Yêu, chị làm sao thế?"
"Ha ha ha ----- không có gì, không có chuyện gì, chỉ là nhớ tới bộ dạng heo ngủ thôi ------"
"--- --- "
Long Quân An đặt cẳn thặn tô cháo trước mặt An Tiểu Yêu, cháo trắng hoà quyện với màu xanh của rau thơm, nhìn qua đã làm cho người ta cảm giác muốn ăn ngay, nhưng An Tiểu Yêu vừa ăn được một hai thìa thì trong *** cảm giác khó chịu, bỏ tô cháo đấy, chạy thật nhanh về phía nhà vệ sinh, liên tục ói ra. Long Quân An hoảng sợ vội vàng chạy theo sau, sao An Tiểu Yêu ăn cháo mình múc cho lại bị nôn, mình đâu có hạ độc đâu --- ----
Vỗ vỗ vào lưng An Tiểu Yêu, Long Quân An cũng hiểu ra đây là biểu hiện của mang thai, chắc không còn lâu nữa thì mình có thể nhìn thấy Bảo Bảo đáng yêu giống An Tiểu Yêu rồi, Quân An vui vẻ cười giống như anh chính là cha đứa bé vậy.
An Tiểu Yêu suýt nữa nôn ra cả tim gan lòng mề, sau khi ói xong thì cũng không còn cảm giác muốn ăn nữa, mệt mỏi ngồi bịch xuống ghế. Long Quân An hình như rất có kinh nghiệm, rót cho An Tiểu Yêu một ly nước muối loãng ấm."Uống chút nước đi, tình trạng này còn kéo dài, cố chịu nha."
"Làm sao cậu biết? Chẳng lẽ cậu đã từng có con -----"
An Tiểu Yêu không còn hơi để nói, uống hai ba ngụm xong thì cảm thấy dễ chịu hơn. Long Quân An bị hỏi tới tái mặt, bạn gái mình trước đây cũng từng có thai nhưng đã được giải quyết xong, vậy không được tính là có. Thấy Long Quân An nhất thời cứng họng, An Tiểu Yêu gật gật đầu.
"Tôi biết rồi nha, cậu từng có con, chỉ là nó đã bị đường cống ngầm đẩy đi đâu đó rồi ------"
"--- ------"
Long Quân An suýt té xỉu, ô ô ----- sớm biết thế này thì ngày xưa không có làm nhiều chuyện xấu. Bây giờ bị một người con gái nhỏ tuổi hơn mình hỏi chuyện này, thật là mất mặt quá, Long Quân An vội vàng chuyển sang chủ đề khác, cẩn thận chăm sóc cho An Tiểu Yêu.
Không biết Long Viêm Dạ đã đứng ở cầu thang từ lúc nào lặng lẽ nhìn cảnh này, trong lòng đầy ghen tuông. Tại sao mình lại không biết em trai cùng An Tiểu Yêu lại thân nhau như vậy? Trên gương mặt đẹp trai của Long Viêm Dạ không có chút cảm xúc nào.
Long Viêm Dạ đi xuống phòng khách kéo An Tiểu Yêu lúc này đang ngồi trên sofa đứng dậy, ôm vào *** mình. Hành động bá đạo đấy làm cho cả An Tiểu Yêu với Long Quân An nhíu mày, An Tiểu Yêu phản kháng, dùng sức đẩy Long Viêm Dạ ra."Anh bị làm sao thế hả? Sáng sớm đã trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng này, ở đây làm gì có ai thiếu nợ anh."
"Em lên lấy ví đi, chúng ta đi luôn -----"
Long Viêm Dạ đuổi khéo An Tiểu Yêu lên phòng, quay lại thấy em trai mình nhìn mình vẻ bất cần, Long Viêm Dạ cảnh cáo."Hãy giữ khoảng cách với cô ấy, cô ấy là chị dâu của em nên đừng có làm loạn."
Long Viêm Dạ biết rất rõ cuộc sống ở nước ngoài của Long Quân An, vì vậy anh không muốn An Tiểu Yêu biến thành đồ chơi của Quân An. Long Quân An không chút để ý, môi khẽ tạo ra nụ cười, cầm ly nước muối mà An Tiểu Yêu vừa uống để gần môi."Anh ------ cô ấy không phải chị dâu thật của em, em đã nhìn ra rồi. Nhưng anh yên tâm đi, em chỉ muốn trêu chút thôi chứ không có ý định xuống tay với cô ấy."
"Vậy thì tốt."
"Nếu em thực sự xuống tay thì là lúc em thật lòng --- ---"
Sau khi nghe lời này, mặt Long Viêm Dạ trở nên đen sì, đây không chỉ là khiêu khích mà còn là lời tuyên cáo với mình, Long Viêm Dạ còn định nói gì đó nhưng nhìn thấy bóng An Tiểu Yêu đang đi xuống nên nuốt vào trong."Được rồi, đi thôi."
Tay nhẹ nhàng ôm lấy eo An Tiểu Yêu, dùng ánh mắt cảnh cáo nhìn Long Quân An, bước ra cửa. Thật ra bữa tiệc diễn ra vào buổi tối nhưng Long Viêm Dạ không muốn cho An Tiểu Yêu và Long Quân An có thời gian gần nhau nên mới sáng sớm đã kéo Tiểu Yêu ra ngoài, không ngờ nhà mình lại là nơi không an toàn chút nào, Long Viêm Dạ cũng không hiểu vì sao mình lại có ý muốn chiếm hữu An Tiểu Yêu lớn như vậy. Ngồi trong xe, An Tiểu Yêu rất H**g phấn, mấy ngày liền chưa được ra ngoài. Nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe, An Tiểu Yêu không muốn dời mắt, đến lúc An Tiểu Yêu bị Long Quân An ôm vào một cửa hàng quần áo sang trọng thì Tiểu Yêu mới hoàn hồn."Không phải anh bảo tới tham gia tiệc tùng sao? Sao lại tới đây?"
"Anh không muốn bạn bè nhìn thấy em ăn mặc đơn giản như thế này."
Long Viêm Dạ cố tình che dấu tâm tình của mình nên cố ý hừ một tiếng, mắt nhìn qua chỗ khác. An Tiểu Yêu nghe xong nhìn xuống trang phục của mình một chút, đơn giản sao? Không thể nào, dù mình đang là kẻ không đồng xu dính túi nhưng bộ váy mình đang mặc cũng là hàng hiệu nha, không thể bảo nó đơn giản được, An Tiểu Yêu dù cố gắng vắt óc ra nghĩ cũng không thể hiểu được trong cái óc heo của Long Viêm Dạ đang có ý đồ gì, nhưng giờ có người chịu bỏ tiền ra cho mình tiêu, cứ coi như của trời cho đưa tới tay thì mình không nhận có phải rất lãng phí không.
An Tiểu Yêu vui vẻ cùng nhân viên đi chọn đồ. Giống như trước đây khi mua đồ An Tiểu Yêu bao giờ cũng nhìn giá tiền trên quần áo trước, cái nào đắt, cái nào nên mua, An Tiểu Yêu chọn lựa suy xét một lúc thì trên tay cô bán hàng đã chất một đống lớn rồi, trên đường tới phòng thử đồ An Tiểu Yêu ngồi xuống cạnh Long Viêm Dạ với thái độ chiến thắng, nhìn thấy bộ dạng thật trẻ con đó là tim Long Viêm Dạ đập lỡ một nhịp.
Quả nhiên, con mắt chọn đồ của An Tiểu Yêu rất độc đáo, bộ nào cô chọn khi mặc trên người đều rất hợp, Long Viêm Dạ không thể không tán thưởng qua ánh mắt. Nhưng khi nhìn thấy hoá đơn thì Long Viêm Dạ không thể cười nổi, An Tiểu Yêu xuống tay không chút thương tình, nếu An Tiểu Yêu nói tiết kiệm cho ai đó thì không nên tin.
Chờ sau khi Long Viêm Dạ thanh toán xong, An Tiểu Yêu lại gần, khẽ cười."Giờ tôi còn là học trò nghèo nữa không? Nếu sau này anh vẫn còn cảm thấy đơn giản thì lại dẫn tôi tới đây nữa nha."
An Tiểu Yêu hài lòng với thành qủa mình thu được, cười tươi như hoa trông thật xinh đẹp làm cho Long Viêm Dạ có cảm giác ấm áp khác thường. An Tiểu Yêu đột nhiên nhảy vào cuộc đời anh, tuy có những lúc rất đáng ghét nhưng không giả tạo, rất chân thật, thật ra trong lòng Long Viêm Dạ đã hiểu rõ mình yêu An Tiểu Yêu. Có lẽ cứ để giữ cô ấy ở bên mình, ý tưởng này không phải không thể làm được.
"Này, anh đang cười cái gì thế?"
An Tiểu Yêu không chỉ vì lo cho tính mạng của mình mà còn vì tò mò, không biết Long Viêm Dạ đang nghĩ gì mà vừa lái xe vừa tủm tỉm cười, mắt thì nhìn đi đâu đâu. Dù Long Viêm Dạ có lo lắng gì thì cũng nên chú ý lái xe đừng có làm ảnh hưởng tới mình chứ nên An Tiểu Yêu đành phải lên tiếng nhắc nhở Long Viêm Dạ.
"À --- --- anh không có cười, em thấy anh giống đang cười à?"
"Đúng thế, anh đang cười và cười như một tên ngốc vậy. Không biết anh đang cao hứng chuyện gì, chẳng lẽ mua đồ cho tôi lại vui sướng thế sao?"
"Em đừng có mà Tự sư*ng nha, nghĩ lung tung. Là do anh nhớ tới chuyện khác."
"A, tôi biết rồi, nhất định là anh đang nhớ tới bầy rắn xinh đẹp chứ gì? Nhìn cô nào cũng như người không xương ý, cứ quấn lấy người anh, mà anh thì rất hả hê, không sợ người khác nhìn thấy cảnh đó cảm thấy khó chịu sao. Chẳng trách mẹ anh lạ không thích họ, nếu là tôi, tôi cũng sẽ không thích."
An Tiểu Yêu cứ thế đem suy nghĩ của mình nói ra hết mà thèm chú ý đến sắc mặt người bên cạnh, kết quả sau khi nghe xong thì mặt Long Viêm Dạ đen thui."An Tiểu Yêu, em nên chú ý lời nói của mình. Đừng có nói năng lung tung làm cho anh hiểu lầm là em đang ghen tỵ hoặc ghen nha."
"Ghen tỵ? Ghen? Tôi nói vậy thôi, tôi thà thích con heo trong sở thú chứ không thèm thích anh. Còn lâu thì tới nơi, tôi sắp ૮ɦếƭ đói rồi."
Nếu không phải đang lái xe thì có lẽ Long Viêm Dạ sẽ khâu miệng An Tiểu Yêu lại mất, dám đem anh so sánh với con heo. Anh cũng biết hôm nay Tiểu Yêu đã nhẹ tay với anh rồi, không có bảo anh là sắc lang hay so sánh với ngựa giống là đã nể mặt anh lắm rồi. Long Viêm Dạ không nói gì nữa, lặng lẽ lái xe, xe rấy nhanh đã dừng trước một biệt thự sang trọng không kém gì so với Long gia, chỉ là nơi này có cảm giác nghiêm túc và tươi mới. Long Viêm Dạ ôm An Tiểu Yêu vào ***, giọng nói mang uy hiếp."Trong đó đều là bạn anh, tốt nhất em nên biểu hiện cho tốt. Còn nữa, không cho phép anh là này, phải gọi tên anh nhớ chưa? Đừng quên anh đã thanh toán một khoản tiền không nhỏ cho em rồi."
"Ừ, ừ, nhớ rồi."
Nhắc đến tiền là An Tiểu liền nghiêm túc không cãi một câu. Dù sao cũng đã nhận tiền của anh ta rồi thì cũng nên giúp anh ta hoàn thành vai diễn.
Trong đại sảnh có không ít người, gái xinh trai đẹp cũng không hiếm, tất cả đang đứng nói chuyện với nhau. An Tiểu Yêu đi cạnh Long Viêm Dạ không ngừng quan sát, ở đây chính là tiệc R*ợ*u, đi với Long Viêm Dạ phải liên tục chào người quen của anh ta, mặt của An Tiểu Yêu rất nhanh cứng lại không thể cười nổi nữa.
Thật vất vả mới thoát khỏi Long Viêm Dạ, An Tiểu Yêu tìm nơi vắng vẻ ngồi xuống, nhìn mâm điểm tâm trên tay, An Tiểu Yêu cười thoả mãn. Phải nhịn đói quá lâu lại còn liên tục phải cười nhưng giờ thì có thể an ủi cái bụng mình rồi, xúc một miếng bánh cho vào miệng.
Không ngờ đúng lúc này thì có một đôi chân đứng trước mặt An Tiểu Yêu, bỏ thìa xuống, An Tiểu Yêu ngước mắt lên nhìn, phải nhìn kỹ xem là ai mà dám cản trở việc ăn uống của mình.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc