Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ - Chương 05

Tác giả: Mính Hương Hoa Hồn

Nhìn thấy bộ dạng tức giận của An Tiểu Yêu làm Long Viêm Dạ phì cười, ngồi xuống ghế."Thật ngại quá nhưng mà mẹ tôi đã giao cho tôi nhiệm vụ là ở lại đây \'chăm sóc\' cô bé thật tốt nên tôi không thể xuống dưới lúc này được. Cho nên cô bé phải chấp nhận thôi, tôi cũng phải chịu ấm ức mà, cô còn gì không hài lòng nữa."
"Anh, anh không phải người."
An Tiểu Yêu tức giận không biết mình nói gì nữa, đỉnh đầu bốc khói, hận không thể xé xác Long Viêm Dạ ra rồi ném vào bồn cầu xả đi. Long Viêm Dạ liếc mắt nhìn An Tiểu Yêu, giọng nói đầy vẻ khinh thường."Chú ý cách dùng từ, đừng ép quá khiến tôi nổi giận." Long Viêm Dạ vừa nói vừa bước lại gần chỗ An Tiểu Yêu đang ngồi, cúi xuống nhìn, một luồng áp lực từ Long Viêm Dạ tỏa ra, An Tiểu Yêu không nhịn được nuốt nước bọt. A a ---- tên đáng ghét lạ còn dám hù dọa mình à? An Tiểu Yêu khóc không ra nước mắt nhưng vẫn mạnh miệng, tay đẩy Long Viêm Dạ ra, vừa lùi về phía sau."Cách xa tôi chút đi, đừng dính sát vào tôi như thế. Tôi ---- tôi bị dị ứng, mau cách xa một chút."
Trong mắt Long Viêm Dạ hiện ra tia đùa giỡn. Dị ứng với đàn ông sao, đúng là một lý do dở ẹt. Nhưng mà bộ dạng sợ hãi của cô nhóc này trông thật buồn cười quá đi, Long Viêm Dạ không bỏ được ý định trêu tức An Tiểu Yêu, không thèm để ý đến sự kháng cự của An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ không những không lùi mà còn tiếp tục tiến tới, tay khẽ nâng cằm An Tiểu Yêu lên, tay kia nhẹ nhàng đặt lên eo cô."Có phải làm như thế này cô sẽ bị dị ứng phải không? Chỉ cần ngoan ngoãn chiều tôi, tôi có thể cho cô nhiều tiền, thỏa mãn những gì cô muốn, đồng ý không?"
An Tiểu Yêu hoảng sợ nhìn Long Viêm Dạ đang ngày càng lớn lên trước mắt mình, nhìn môi anh ta chỉ cách môi mình có chút xíu, trong đầu cô trống rỗng. Không biết lấy dũng khí từ đâu mà cánh tay An Tiểu Yêu giơ lên rồi vung lên tát vào mặt người đối diện, bốp, cả Long Viêm Dạ và An Tiểu Yêu đều ngây người.
"Cô dám tát tôi? !" Trên mặt Long Viêm Dạ hiện lên năm ngón tay, không dám tin vào sự thật trừng mắt nhìn An Tiểu Yêu. Long Viêm Dạ thực sự tức giận, ánh mắt của anh làm An Tiểu Yêu sợ, tròn mắt nhìn Long Viêm Dạ, trong đầu bắt đầu tính toán, mình không thể ngồi im mà hứng chịu được, không làm gì thì có thể tên này sẽ đánh mình mất, mình là phụ nữ mang thai mà. An Tiểu Yêu không nghĩ ra cách nào đành nhắm mắt lại rồi hét thật lớn."A---a---a---!"
Tiếng hét cuả An Tiểu Yêu vang khắp mọi ngóc ngách của Long gia, ở xa cũng có thể nghe thấy, Long Viêm Dạ bị tiếng hét ấy làm cho ngây người. Sau khi hồi phục tinh thần, Long Viêm Dạ bén lấy tay bịt kín lỗ tai mình, quát An Tiểu Yêu."Đủ rồi đấy, cô hét cái gì chứ? Tôi không làm cô hết, im lặng đi!"
An Tiểu Yêu lập tức ngậm miệng, bên ngoài có tiếng bước chân chạy lại gần, An Tiểu Yêu hài lòng mỉm cười. Lúc này Long Viêm Dạ mới hiểu An Tiểu Yêu định làm gì nhưng hình như quá muộn vì ngoài cửa đã vang lên tiếng gõ."Tiểu Yêu, Tiểu Yêu, mở cửa ra coi. Con làm sao à? Mở ra nhanh lên!"
Tốc độ của bà thực đáng nể, nhanh hơn so với tính toán của An Tiểu Yêu, Long Viêm Dạ tròn mắt nhìn An Tiểu Yêu, dù không muốn nhưng vẫn phải ra mở cửa. Bà Long chạy vọt vào phòng tới chỗ An Tiểu Yêu, vội vàng kéo An Tiểu Yêu lên nhìn từ đầu tới chân rồi thận trọng hỏi."Tiểu Yêu, con làm sao vậy, không sao chứ? !"
"Dạ, dì. Anh Viêm Dạ muốn con, muốn con ----"
"Muốn con làm gì?"
"Anh ấy, anh ấy muốn làm chuyện đó. Giờ con đang mệt mà anh ấy cứ ép con ----"
An Tiểu Yêu vùi đầu vào *** bà Long, trong lòng cười thầm. Hừ, xem anh còn dám làm gì? Trước mặt mẹ anh ta nói anh ta là tên háo sắc, ha ha ha --- bụng An Tiểu Yêu sắp không chịu được vì phải nhịn cười rồi.
Mặt Long Viêm Dạ xanh như tàu lá chuối, thì ra đây là mục đích của cô nhóc này, giờ mình hiểu rồi. Sau khi nghe An Tiểu Yêu nói, mặt bà Long trầm xuống, quay lại nhìn Long Viêm Dạ."Viêm Dạ, con thật là... con nên để An Tiểu Yêu nghỉ ngơi mới phải chứ. Mẹ không phải người cổ hủ nhưng tình trạng bây giờ của An Tiểu Yêu phải được nghỉ ngơi, sao con lại không thông cảm cho con bé vậy?"
"Mẹ, con ----"
"Không nói nữa. Giờ con cùng mẹ xuống dưới để An Tiểu Yêu nghỉ ngơi. Thanh niên đúng là không hiểu chuyện mà. Tiểu Yêu, con chú ý nghỉ ngơi thật tốt, dì cùng Viêm Dạ xuống dưới nha."
Bà Long an ủi An Tiểu Yêu làm cô có chút xấu hổ, chỉ gật đầu một cái, An Tiểu Yêu nhìn hai mẹ con Long Viêm Dạ ra cửa dù Long Viêm Dạ không muốn. Khép cửa xong, An Tiểu Yêu nằm xuống giường cười phá lên, Long Viêm Dạ đòi đấu với tôi ư? Hư, anh không tìm hiểu xem An Tiểu Yêu tôi là ai, coi như lần này mình làm việc thiện đi. Nhưng thái độ của bà Long đối với mình rất ThichTruyen.VN lạ, chẳng lẽ biết mình đang mang thai? An Tiểu Yêu không đoán ra được nguyên nhân. Không nghĩ thêm nữa, Am Tiểu Yêu nằm dài trên giường lớn, quản anh ta gì chứ, chuyện tương lai thì để sau này tính, cứ thế An Tiểu Yêu chìm dần vào mộng đẹp. Dưới phòng khách, mặt Long Viêm Dạ đen thui ngồi trên ghế nghe mẹ mắng, không ngờ An Tiểu Yêu còn có chiêu này, mình đã đánh giá quá thấp cô nhóc này rồi, nhưng hôm nay mẹ mình làm sao vậy nhỉ? Long Viêm Dạ thắc mắc. Cuối cùng thì bài thuyết giáo của mẹ anh cũng đã dừng lại, uống một ngụm nước, chốt lại một câu:"Từ nãy tới giờ mẹ nói gì, con nghe rõ chưa?"
Từ nãy tới giờ Long Viêm Dạ đang suy nghĩ nên không nghe thấy mẹ mình nói gì, thấy mẹ hỏi vậy, Long Viêm Dạ liền trả lời qua loa."Dạ, con nhớ rồi. Thôi ૮ɦếƭ, giờ con có việc, con đi đã."
"Vậy tối nhớ về ăn cơm nha, nhớ chưa?"
Bà Long vội vàng nhắc con trai, thằng bé này thật là, mình mới nói mấy câu là đã kiếm cớ trốn đi, đủ lông đủ cánh rồi nên không nghe lời nữa, bà khẽ thở dài. Hôm nay con trai dẫn Tiểu Yêu về, với kinh nghiệm của mình, liếc qua An Tiểu Yêu là biết nó đã mang bầu, không biết Tiểu Yêu có muốn quan hệ lâu dài với con trai mình không nữa, nói thật thì An Tiểu Yêu là một cô gái không tệ.
Long Viêm Dạ chán nản chạy xe tới chỗ ở của Julie. Vừa mở cửa, Julie nhào vào lòng Long Viêm Dạ. Từ khi quen biết Long Viêm Dạ tới giờ, đây là lần đầu tiên Viêm Dạ chủ động tới nhà cô. Julie cười tươi như hoa, ôm eo Long Viêm Dạ."Sao hôm nay anh lại tới đây?"
"Em không hoan nghênh sao?" Long Viêm Dạ ôm Julie vào phòng, phòng này là quà của anh tặng cho Julie sau lần đầu tiên hai người ngủ với nhau, nhưng từ đó tới nay anh rất ít khi qua đây.
Julie rót nước cho Long Viêm Dạ rồi ngồi vào lòng anh, khẽ hôn lên môi Viêm Dạ. Long Viêm Dạ ôm Julie chặt hơn, tay chui vào trong áo Julie, thu hết hơi ấm của nhau.
Bàn tay của Long Viêm Dạ di chuyển liên tục trên người Julie, đi đến đâu là đốt lên ngọn lửa *** đến đấy, đôi mắt Julie khép hờ, đôi má hồng hồng đầy ý xuân. Hai tay ôm lấy eo Long Viêm Dạ, người cô mềm nhũn như người không xương, dựa hẳn vào người Long Viêm Dạ. Long Viêm Dạ khẽ cười, nhấc Julie nằm xuống ghế. Một tay ở phía trên không ngừng nghịch ngợm, tay kia không chút khách khí *** soóc của Julie ra, đôi môi gắn chặt vào môi Julie, không ngừng trêu đùa Julie. Hai người ôm nhau thật chặt, lửa *** bùng cháy, không biết ly nước trên bàn đổ lúc nào, nước chảy đầy bàn mà cả hai không hay biết. Julie thở hổn hển, Long Viêm Dạ đưa Julie đi vào thế giới cực lạc, một mảnh cảnh xuân bên trong, không khí ám muội trong phòng đạt tới cực điểm, người phụ nữ của Long Viêm Dạ dễ dàng bị anh chinh phục. Lúc sau, tất cả khôi phục như lúc đầu, dựa vào trong *** Long Viêm Dạ, Julie tròn mắt nhìn anh, giọng nói nũng nịu hỏi vấn đề chính."Giờ thì có thể nói cho em biết vì sao lại tìm em? Đừng nói vì muốn em mới tới đây nha, em hiểu anh quá mà."
"Thông minh." Long Viêm Dạ thưởng Julie một nụ hôn rồi mới tiếp tục nói."Anh muốn em thêm một phần vào hợp đồng, anh hết chịu nổi cô nhóc kia rồi, thật sự muốn ném cô nhóc đó ra khỏi cửa."
"Sao vậy, anh vừa dẫn cô ấy về nhà hôm nay mà. Sao đã ghét rồi, có phải cô bé đó đã làm gì chọc giận anh phải không?"
Nhắc đến An Tiểu Yêu, mặt Long Viêm Dạ đen lại, buông Julie ra, ngồi dậy, buồn bực trả lời."Chuyện này em không cần biết. Em chỉ cần giúp anh soạn ra thêm phần hợp đồng nữa là được rồi, nội dung là trong thời gian An Tiểu Yêu làm thuê choThichTruyen.VN  anh thì không được phép bước chân ra khỏi cửa nhà họ Long dù là một bước, còn nữa, không được quấy rầy đến cuộc sống của anh ở mọi phương diện. Nói cách khác, anh chỉ muốn cô nhóc đó giống như một đứa trẻ, chỉ cần ăn rồi ngủ là được."
"Em hiểu rồi."
Julie ngồi dậy, mặc áo sơmi của Long Viêm Dạ vào. Nhìn qua cũng biết An Tiểu Yêu đã chọc giận Long Viêm Dạ đến mức nào, nếu không sao Long Viêm Dạ lại đưa ra cái yêu cầu quái dị này chứ, trong lòng Julie thầm cười sung sướng, tay chân cũng làm việc nhanh nhẹn hơn.
Rất nhanh Julie đã thảo xong hợp đồng bổ sung đưa cho Long Viêm Dạ, xem xong Long Viêm Dạ đưa cho Julie một khoản tiền không nhỏ. Đối với phụ nữ, Long Viêm Dạ không bao giờ keo kiệt, Julie nhận lấy chi phiếu, trong lòng hiểu rõ Viêm Dạ nên không câu nệ, Viêm Dạ không có để người phụ nữ nào trong lòng cả, chỉ cần người đó có chút giả dối thì đó là lúc phải rời xa Long Viêm Dạ.
"Giờ anh về nhà à?"
Mặc dù biết trong lòng Long Viêm Dạ mình không có địa vị gì nhưng Julie vẫn hi vọng anh có thể ở bên mình thêm một chút. Long Viêm Dạ mặc quần áo chỉnh tề, đặt một nụ hôn trên môi Julie, không chút lưu tình rời xa người phụ nữ cũng vừa cùng mình hoan ái.
Long Viêm Dạ giống như bắt được vàng, khóe miệng hiện ra nụ cười gian. An Tiểu Yêu, không phải cô muốn đấu với tôi sao? Vậy thì tôi nhốt cô lại xem cô còn dám đấu với tôi không. Tự nhiên Long Viêm Dạ cảm thấy thoải mái, chỉ cần nghĩ có thể nhìn thấy ánh mắt sợ hãi, đáng thương của An Tiểu Yêu thì Long Viêm Dạ liền cảm thấy vui lên. Anh vui vẻ trở về nhà, vốn tưởng có thể nhìn thấy dáng vẻ ăn năn của An Tiểu Yêu nhưng khi Long Viêm Dạ đẩy cửa vào thì suýt ngất. An Tiểu Yêu cùng mẹ anh đang ngồi trên ghế, không biết họ vừa nói chuyện gì mà mặt mày An Tiểu Yêu hớn hở, hai người đang cười đùa vui vẻ, không khí gia đình thật ấm áp, sự xuất hiện của anh hình như hơi vô duyên. Trên trán Long Viêm Dạ nhỏ một giọt mồ hôi lạnh, sao anh lại không phát hiện ra tài năng này của An Tiểu Yêu nhỉ? Thấy con mình đứng ở cửa, bà Long liền đứng dậy."Sao giờ con mới về, chúng ta chờ con lâu lắm rồi đó. Mẹ có khuyên kiểu gì thì An Tiểu Yêu vẫn đòi đợi con về mới ăn cơm đấy, không ngờ hai đứa lại có tình cảm tốt như vậy, ha ha ----"
"Mẹ ----"
Mặt Long Viêm Dạ đen lại, An Tiểu Yêu thật là! Tình cảm tốt gì chứ, chắc là trước mặt mẹ mình nên mới giả bộ như vậy, Long Viêm Dạ không nói gì, đi đến trước mặt An Tiểu Yêu."Anh có chuyện muốn nói riêng với em."
"Vâng."
An Tiểu Yêu đứng dậy, mỉm cười với bà Long."Xin phép dì, Viêm Dạ có chuyện muốn nói với con. Bọn con lên trên kia nói chuyện, sẽ xuống ngay ạ."
"Được, hai con đi đi." Khóe môi bà Long cong lên, không ngờ tình cảm của hai đứa này lại thắm thiết đến thế, thằng bé vừa về đã muốn ở bên Tiểu Yêu tâm sự rồi. Nghe thấy giọng nói ngọt ngào của An Tiểu Yêu nói với mẹ mình, cả ánh mắt vui vẻ của mẹ nữa làm mặt Long Viêm Dạ càng đen hơn, không nói gì bèn dẫn An Tiểu Yêu lên phòng. Vừa vào phòng, nụ cười ngọt ngào trên môi An Tiểu Yêu biến mất, Long Viêm Dạ không chút khách khí để Tiểu Yêu ngồi vào ghế. Không biết vì sao chỉ cần nhìn thấy gương mặt này của An Tiểu Yêu thì ngay lập tức trong lòng Long Viêm Dạ liền bùng lên ngọn lửa tức giận, chính anh cũng không hiểu vì sao."Thật không ngờ cô An Tiểu Yêu lại có tài năng như vậy."
"Đó không phải do anh bảo tôi làm hay sao?"
"----" Long Viêm Dạ á khẩu, đúng là mình đã yêu cầu cô nhóc này phải lấy lòng và làm cho mẹ mình vui vẻ mà. Vậy tại sao khi nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi mình lại nổi giận? Cảm giác lúc đó rất một gia đình, có thể trong lòng mẹ mình cũng cảm thấy như vậy, nhưng sâu trong lòng anh đã có một hình bóng của người đẹp, nhưng tìm mãi vẫn không có chút tin tức nào của An An.
Long Viêm Dạ đã thề phải tìm ra An An, cảm giác của mình với An An không giống với các cô gái khác, ngoài cô ấy ra không ai có thể cho mình cảm giác gia đình cả. Hình ảnh đêm đó không ngừng hiện lên trong đầu Long Viêm Dạ, anh cau mày lạnh lùng nhìn An Tiểu Yêu."Đúng là do tôi yêu cầu nhưng cô đừng quên mình là do tôi thuê về."
"Yên tâm đi, vĩnh viễn tôi sẽ không quên đâu, tôi là do anh thuê về, không cần phải ngày nào cũng nhắc như vậy."
"Tốt, vậy cô hãy ký tên vào đây." ThichTruyen.VN
Long Viêm Dạ ném bản hợp đồng cho An Tiểu Yêu, cô không thèm đọc qua liền ký luôn. Đồ khốn Long Viêm Dạ, dám đối xử với mình như vậy, nếu giờ Long Viêm Dạ đưa cho cô ký khế ước Bán th*n có thể cô cũng sẽ không nhìn mà ký luôn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc