Nhật Ký Nuôi Bà Xã - Chương 02

Tác giả: Tôn Ái

Thời điểm xuống máy bay, người đàn ông vẫn yên lặng đi theo sau Hàn Thủy, thẳng đến khi Hàn Thủy không nhịn được nữa xoay người lại.
"Tiên sinh, anh còn muốn đi theo tôi tới bao giờ?" Cô thật sự chưa bao giờ thấy ai mặt dày, vô sỉ như anh ta.
Người đàn ông nhìn bốn phía, sau đó thực vô tội nhún vai nói với Hàn Thủy, "Tiểu thư xinh đẹp, em đang nói chuyện với tôi sao?"
Giờ phút này Hàn Thủy thật sự hối hận tại sao mình lại xoay người nói chuyện với anh ta, cô hẳn nên nhẫn nhịn, coi anh ta như một cái bóng không phải tốt sao? Mặt khác, cô cũng cảm thấy rất kì quái, cô luôn là người bình tĩnh, lạnh nhạt, tại sao khi đối diện với người đàn ông này lại luôn mất khống chế cảm xúc?
Người đàn ông này, tuyệt đối là một yêu tinh yêu nghiệt.
Khẽ cắn môi, Hàn Thủy trừng mắt liếc anh ta một cái, không nói gì bước nhanh về phía trước.
"Này, này, dù sao cũng chỉ là đùa giỡn một chút thôi, tốt xấu gì cũng nên cho tôi biết tên em chứ, lần sau có rảnh lại đùa, à không, là có rảnh thì hẹn hò." Tiếng bước chân không nhanh không chậm theo ở phía sau, âm thanh ồn ào giống hệt ruồi bọ.
Ở sân bay đã có rất nhiều người tò mò nhìn qua, thật là mất mặt. Hàn Thủy rốt cuộc không thể nhịn được nữa, thậm chí còn nói tục, "Câm miệng, anh thật giống ruồi bọ!”
"Tôi là ruồi bọ, vậy chẳng phải tiểu thư xinh đẹp em là thịt thối sao?" Anh ta cũng không tức giận, vẫn cười tươi như trước, xung quanh có người tai thính nghe được lời bọn họ nói, đều nở nụ cười, ngẫu nhiên tưởng họ là một đôi tình nhân đang trêu đùa.( hic 2 ac so sánh thật.... =.=)
Mặt Hàn Thủy không chút thay đổi, kỳ thực trong lòng đã tức giận tới cực điểm, cố gắng nặn ra hai chữ "Vô sỉ." Cô hung hăng nện giày cao gót xuống đất bước đi.
"Tôi nói này, em không nên đi nhanh như vậy, giày cao gót mà gãy thì sao?" Anh ta vẫn như hình với bóng, vừa đi vừa nói không ngừng.
Hàn Thủy càng đi nhanh hơn, muốn bỏ rơi người đàn ông này nhưng lại thật bi kịch khi nghe thấy âm thanh của cái gì đó bị gãy, tiếp theo cả người cô mất cân bằng thiếu chút ngã sấp xuống, cô cúi đầu nhìn, cảm thấy muốn khóc..... gót giày thật sự bị gãy.
Cô sai lầm rồi, người này không phải yêu tinh, anh ta căn bản chính là miệng quạ đen.
"Không nghe trai đẹp nói thì chỉ chịu thiệt thôi." Giọng nói bỡn cợt lại vang lên từ phía sau.(a tự luyến quá ==)
Không cần quay đầu cô cũng biết được vẻ mặt anh ta bây giờ rất đáng đánh đòn. Cô không lên tiếng, trong đầu đang suy nghĩ biện pháp giải quyết, lại nghe được có người đang kêu tên mình.
"Hàn Thủy, Hàn Thủy!"
Vừa ngẩng đầu nhìn thì thấy một người đàn ông đang đứng bên cạnh một chiếc xe hơi màu đen, đang vẫy vẫy tay với cô.
Là Dụ Hàm Phàm.
Biểu tình trên mặt Hàn Thủy bỗng trở nên dịu dàng, cô hướng anh ta vẫy tay, sau đó chỉ chỉ vào chân mình.
Dụ Hàm Phàm liền đi tới, tuy đã nhiều năm không gặp, anh vẫn tao nhã như trước, trên người đã có hơi thở thành thục, đàn ông hơn, giờ phút này anh đi tới, trên miệng nở nụ cười thân thiết giống như gió mùa xuân, lập tức an ủi tâm tình đang nóng nảy của Hàn Thủy.
"Chậc chậc, bạn trai cũ sao?" Người đàn ông đứng bên cạnh vẫn chưa rời đi.
Tâm Hàn Thủy động một cái, từ sau khi mẹ cô qua đời, Dụ Hàm Phàm là người bạn duy nhất của cô, anh đã ở bên cô, cùng cô trưởng thành, yên lặng chờ đợi, thanh mai trúc mã có được tính là bạn trai cũ không?
"Mắc mớ gì đến anh?" Môi Hàn Thủy giật giật.
Anh ta khẽ cười, "Em có tin không, anh ta sẽ không thuộc về em đâu."
Hàn Thủy bỗng quay đầu lại, ánh mắt trở nên sắc bén.
"Hãy chờ xem." Anh cũng không để ý cô lườm mình, chỉ chỉ hướng Dụ Hàm Phàm.
Trên chiếc xe hơi màu đen lại có một cô gái đi xuống, tuy dáng người chỉ trung bình nhưng lại tinh tế mềm mại, dù trên người chỉ mặc một bộ đồ công sở màu đen nhưng vẫn có thể làm cho người ta cảm giác được hương vị của một thiếu nữ mới trưởng thành.
Ánh mắt Hàn Thủy híp lại, đây là một trong những người cô ghét nhất, Cam Thiến San.
Tại sao cô ta lại đi cùng với Dụ Hàm Phàm?
Dụ Hàm Phàm đứng tại chỗ chờ Cam Thiến San, sau đó hai người sóng vai đi tới, tuy rằng không có nắm tay, cũng không làm ra hành động thân mật nhưng có thể cảm giác được họ rất quen thuộc với nhau, liếc mắt cũng có thể nhận ra quan hệ của hai người không bình thường.
Hai mắt Hàn Thủy đau xót, trong lòng lại càng nghi hoặc, khi nào thì hai người này ở cùng nhau?
Chẳng lẽ ngay cả Dụ Hàm Phàm cũng bị mẹ con Cam Thiến San lôi kéo rồi sao? Cô chỉ đi ba năm mà tất cả đã thay đổi nhanh vậy sao?(Saki: chị à 1 năm cx đủ thay đổi r *pat pat* k sao chị vẫn còn anh Ngọc; Hàn Thủy*lườm*; Saki*im bặt*)
"Sao lại không cẩn thận như thế?" Cam Thiến San đem tới một đôi giày cao gót, miệng cười dịu dàng, giọng điệu nhẹ nhàng, giống như hai người thật sự là chị em thân thiết.
Ba năm không gặp, công phu diễn kịch của Cam Thiến San ngày càng giỏi.
"Mau thay đi, bác trai đang chờ chúng ta về ăn cơm đấy." Dụ Hàm Phàm cũng mỉm cười yên chiều như đối với một cô em gái.
Tâm Hàn Thủy lập tức trầm xuống, tựa như trong lòng có cái gì bị đánh vỡ, trở nên trống rỗng.
Phẫn nộ, thất vọng, cảm giác bị vứt bỏ năm ấy tựa hồ như quay lại, bao phủ lên cô, làm cho cô không thở nổi.
Mặt cô lạnh xuống, nhìn thấy Dụ Hàm Phàm vô tri vô giác cười với Cam Thiến San, đáy mắt chợt lóe lên tia trào phúng và ác ý, vung tay muốn ném giày cao gót rớt xuống đất.
Nhưng cô còn chưa kịp hành động thì tay đã bị một bàn tay ấm áp cầm lấy.
"Thật có lỗi, chưa giới thiệu, tôi là Tư Khấu Ngọc, là bạn trai của cô ấy." Bàn tay anh bao trùm tay nhỏ bé của Hàn Thủy, tay kia ôm hông cô, để cô dựa vào người anh.
Hàn Thủy theo bản năng uốn éo vặn vẹo thân thể, cũng tại một giây kế tiếp đột nhiên bất động, thuận theo tựa trên người Tư Khấu Ngọc, thời điểm ngẩng đầu lên, cô đã khôi phục lại vẻ mặt nhàn nhạt mọi khi, "Nhất thời quên không giới thiệu, đây là bạn trai của tôi, hai vị này là Dụ Hàm Phàm, Cam Thiến San."
Tư Khấu Ngọc nghe cô tự nói tên mình ra, trong lòng hiểu rõ khẽ cười, cô gái này phản ứng nhanh thật.
Đây là lần đầu tiên Hàn Thủy nói dối Dụ Hàm Phàm nhưng cô tuyệt không hối hận. So với việc mất mặt trước Cam Thiến San, cô càng nguyện ý nói dối người bạn thân mình tín nhiệm nhất, có lẽ như vậy là không tốt nhưng cô lại chính là người như vậy.
Người ngoài đều đồn đãi, Hàn Thủy là người lòng dạ sắt đá, chưa bao giờ quan tâm tới chuyện tình cảm. Dĩ vãng cô không đồng ý với lời nói này, hiện tại xem ra cô đích xác là loại người này.
Vật đổi sao dời, bọn họ đều đã trưởng thành, cũng ngày càng không nhìn thấu nhau, vậy nên cảm thấy bi ai hay may mắn khi bọn họ đã quá thành thục?
Từ chối lời mời cùng nhau trở về của Dụ Hàm Phàm, cô chui vào trong xe người đàn ông tên Tư Khấu Ngọc, xuyên qua cửa kính nhìn bóng dáng Dụ Hàm Phàm cùng Cam Thiến San rời đi, trong mắt Hàn Thủy là một mảnh hờ hững.
"Đây là lần thứ ba tôi giúp em, tiểu thư Hàn Thủy tính trả công tôi thế nào đây?" Tư Khấu ngọc quay đầu nháy mắt với cô, cảm giác có điểm phong tình vạn chủng, thật không biết anh ta làm vậy bằng cách nào.
" Cảm ơn." Hàn Thủy không có thành ý trả lời.
"Chậc chậc, thật không thành khẩn chút nào." Tư Khấu Ngọc tiếp tục trêu đùa.
"Tôi không có tâm tình." Hàn Thủy nhắm mắt lại tựa về phía sau, cô không nhận đôi giày kia của Cam Thiến San, hiện tại trên chân cô là đôi giày Tư Khấu Ngọc đưa, có lẽ là của người tình anh ta, có lẽ là của bạn anh ta.
Cô không muốn đoán, đối với cô mà nói, cuộc gặp gỡ này chỉ như bèo nước gặp nhau thôi. Chỉ một lần này, về sau cũng khó có khả năng gặp lại. (Saki: k gặp lại thì sao e có truyện để edit OvO; HT: nói j đấy? ; Saki: dạ có j đâu*mặt ngây thơ vô(số) tội*)
"Lấy ánh mắt đàn ông của tôi nhìn, trừ lên giường thì phỏng chừng chuyện gì bọn họ cũng làm rồi." Tư Khấu Ngọc lấy giọng điệu chắc chắn của một công tử phong lưu nói.
Sắc mặt Hàn Thủy đen đi một nửa, cô giật giật môi nhưng lại không biết nói gì.
Ở nước ngoài vài năm, cho dù cô chưa từng ăn thịt heo nhưng cũng đã thấy heo chạy, hơn nữa đã gặp qua không ít, tuy trong lòng không muốn thừa nhận nhưng đối với lời nói của Tư Khấu Ngọc cũng không phản bác được.
Hành động thân mật của họ lại hiện lên trong đầu cô, trong lòng có loại đau xót làm cô khó chịu nhắm mắt lại. Dụ Hàm Phàm giống như một bình ngọc cổ cực kỳ yêu thích, xem trọng và trân quý trong lòng cô, mà giờ đột nhiên bị con chuột nhúng chàm.
"Em như vậy còn cần đi cầu xin tình yêu của người khác sao?" Tư Khấu Ngọc thản nhiên mở miệng, cũng không biết là lầm bầm một mình hay là cố ý nói cho cô nghe.
Hàn Thủy nhắm mắt lại giả bộ không nghe thấy, trong đầu cô hiện lên cảnh tượng nhiều năm qua cô cùng Dụ Hàm Phàm ở chung một chỗ, anh dịu dàng, anh nhẫn nại, tính tình dễ chịu, tươi cười như gió xuân.
Cô tưởng rằng anh là thiên sứ ông trời phái tới bảo hộ cô, cho là bọn họ sẽ ở bên nhau cả đời. Nhưng là cô đã quên, thời gian chính là khảo nghiệm tàn khốc nhất, ngăn cách bọn họ, đưa anh vào Ⱡồ₦g иgự¢ một người phụ nữ khác.
Nếu lúc trước mình không lựa chọn đi nước ngoài ba năm, vậy kết cục hôm nay có khác không? Nhưng có thể sao? Cô có thể buông tha Hàn thị sao?
Có lẽ, ba năm trước đây, thời điểm cô quyết định xuất ngoại, chính trong tiềm thức cô đã đưa ra lựa chọn cho hai người bọn họ.
Đây là lần đầu tiên Tư Khấu Ngọc mở tàu chậm* vì phục vụ một cô gái xinh đẹp. Anh lái xe vào đến nội thành, nhìn sang kính chiếu hậu, thấy cô gái ngồi ghế sau đã ngủ say, mái tóc dày mượt như hải tảo, cằm hơi nhọn, da thịt trắng nõn gần như trong suốt, ngũ quan diễm lệ, thân thể nảy nở vừa mới trưởng thành, xen giữa vẻ đẹp non nớt của thiếu nữ là khí chất thành thục của một người phụ nữ trưởng thành.
*Ý chỉ hoạt động tình dục trong thời dài (ta k rõ trong cv đoạn này nên xin phép để nguyên, nghĩa của nó cx là ss Tử Đinh Hương tìm dùm ta T.T)
Không phải anh chưa từng gặp qua mĩ nữ, mới bắt đầu thì chỉ là nhàm chán trêu đùa, về sau lại thấy thật thú vị, cho đến khi biết được thân phận của cô lại càng làm anh sinh ra hứng thú nồng đậm.
Nhà họ Hàn nổi tiếng, không chỉ vì có những mối quan hệ rắc rối phức tạp, còn có một vị nhị tiểu thư nổi danh với biệt hiệu "Xà mỹ nhân", huống chi, vị nhị tiểu thư này lại xinh đẹp như vậy, anh có thể không cảm thấy hứng thú sao?
Hàn Thủy, anh theo thói quen sờ sờ cằm, nhìn qua kính chiếu hậu có thể thấy được cô gái ngủ mơ đang nhíu chặt lông mày, hiển nhiên là ngủ không hề an ổn.
Trong nháy mắt, anh đột nhiên rất muốn biết, cô gái này rốt cuộc đã trải qua cái gì? Cô có giống như trong lời đồn hay không?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc