Nhất Định! Chị Sẽ Phải Yêu Tôi - Chương 08

Tác giả: Uyên Chipi

Duy cầm điện thoại lên bấm số
- Anh ra ngoài gặp tôi một lát - Duy nói
Rồi cúp nhanh điện thoại
----
30 phút sau. Bên bờ hồ là bóng dáng mỹ nam. Nhật Anh vừa bước đến, Duy tặng một cú đấm ngay giữa mặt Nhật Anh.
- Cậu đang làm gì vậy - Nhật Anh hỏi
- Tất cả chỉ là anh bày ra phải không? -Duy
- Chuyện gì? - Nhật Anh
- Trả thù - Duy
- Cậu đã biết hết rồi sao? Là ông già nói phải không? - Nhật Anh
Lúc này Duy tức giận hơn, ánh mắt cậu sắc lạnh
- Chị ấy đã có lỗi gì chứ ? - Duy quát
- Chuyện của tôi cậu không nên tham gia - Nhật Anh
Duy nhếch mép
- Ngay từ đầu, tôi không nên để chị ấy về với anh. Bây giờ bằng bất cứ giá nào tôi
phải bảo vệ chị ấy
- Tôi có thể đợi xem cậu có thể làm được gì - Nhật Anh
.
Duy lẳng lặng bước đi, khuôn mặt lạnh lùng. Tóc có hơi rủ xuống che hết mắt. Hai tay cậu nắm chặt. Trông thật đáng sợ.
-----
Sáng hôm sau
Mặt trời chiếu những tia nắng ấm áp xuống căn phòng của My. Cô nàng mới bừng tỉnh, biết mình đang ở nhà.
- Oa! Đau đầu quá
Điện thoại rung
- Chị đã dậy chưa? Hôm qua vì chị mà tôi mệt mỏi lắm biết không - Duy hỏi
- Tôi vừa dậy! Cảm ơn hôm qua đã đưa tôi về - My đáp
- Muốn cảm ơn thì hôm nay hãy ra ngoài đi chơi với tôi - Duy
- Này! Cậu có thể không làm quá lên như vậy được không - My đáp
- Tôi chỉ muốn chị đi chơi để tâm trạng tốt hơn thôi - Duy
My nghĩ lại, thấy tâm trạng mình cũng không ổn định, cô đồng ý
- Được thôi. 1 tiếng sau đến đón tôi.
Duy phì cười
- Giờ còn đòi tôi đón sao
My nhíu mày. - Không được sao?
- Không. Chỉ là tôi trêu chị tý thôi
----
1 tiếng sau. Chiếc xe thể thao, đã đỗ trước cửa nhà cô.
chính cô cũng đã đợi ở đây rất lâu rồi.
- Đến rồi sao? - My hỏi
- Hôm nay tôi nguyện làm nô lệ cho chị sai khiến - Duy nói
My bật cười
- Nô lệ sao? Có làm được không đây
- Bảo Duy tôi đã nói là sẽ làm
.
My mỉm cười chui vào trong xe.Hôm nay Duy đưa cô đến Times City. Nơi mà cô thích nhất
- Thật tuyệt. - My nói.
Thời gian cứ thế trôi. Duy có một ngày vô cùng thoải mái, mặc dù cái gì cũng đến tay cậu. Bữa trưa, vé xem phim, tiền ăn uống đều do cậu trả. Lúc về hai người chưa về hẳn, mà còn đi dạo , tản bộ. Không khí mát mẻ của buổi tối, My vừa đi vừa dang hai cánh tay ra như ốm lấy gió vậy.
- Chị hạnh phúc khi bên cạnh Nhật Anh chứ - đột nhiên Duy hỏi
- Tất nhiên - My không ngần ngại trả lời
- Chị có nghĩ sẽ có ngày Duy làm tổn thương hay phản bội chị không? - Duy hỏi
.
My đang bước đi, nghe thấy câu nói đó liền đứng lại. Nhìn thẳng vào Duy nói
- Không! Tôi tin anh ấy
My vẫn không biết gì. Vẫn ngây thơ tin vào người xấu xa đó. Trong lòng cậu cảm thấy có chút không vui, liền chuyển chủ đề
- Chị đã có dự tính gì chưa?
- Tôi sẽ đi học tại Mỹ - My nói
- Đại học New york?- Duy
- Đúng vậy! Nó là dự tính của tôi sau cuộc thi. - My nói
Duy không hỏi gì thêm về vấn đề đó
- Thế trong lòng chị đã từng có tôi không?
- Trước kia thì có nhưng giờ thì không - My vẫn không ngần ngại
Duy cảm thấy như có thêm hy vọng nào đó
- Tốt! Tôi sẽ khiến chị phải yêu tôi? - Duy
My bật cười
- Tôi không yêu một cậu nhóc đâu
Duy nghe vậy liền tụt hứng, trước kia cậu đã từng nhắc nhở không được gọi cậu là Nhóc vậy mà....Cậu tức giận bước đến gần My đe dọa
- Chị vừa gọi tôi là Nhóc? - Ánh mắt sắc lạnh nhìn My
-Không! Tôi nhầm - My sợ hãi
Thái độ đó của My càng làm Duy thêm thích thú. Phút chốc cậu không làm chủ được bản thân. Tiên gần hơn, chiếm lấy bờ môi mỏng manh của cô chị.
.
My sốc trước cái hôn bất ngờ đó. My dùng toàn lực đẩy Duy ra, nhưng bàn tay Duy đã ôm My thật chặt khiến cô không thể phản kháng.
- Chị sợ tôi sao? - Duy hỏi
- Cậu là đồ vô liêm sỉ. Từ nay tôi sẽ không gặp lại cậu nữa - My hết lên rồi chạy thật nhanh
Duy bất lực đứng dựa vào bức tường. Cậu không biết mình vừa làm gì nữa. Cậu đã đi quá giới hạn sao. Giờ cậu chỉ biết nhìn bóng dáng My khuất dần. Tim cậu khẽ nhói " Chị sẽ phải yêu tôi "
" Hừ, cậu dám hôn tôi sao? Thật đáng ૮ɦếƭ"
My bực tức mang bộ ấm ức về nhà.
.
Tại phòng khách nhà họ Trần
- Phu nhân, tiểu thư đã về - Giúp việc
- Cho gọi nó xuống đây - Vân Khuê phu nhân
My định về phòng, nằm xuống đánh một giấc thật sâu để quên đi mấy suy nghĩ vớ vẩn. Ai ngờ, vừa bề tới đã bị ba mẹ cho gọi
- Mẹ gọi con
- Đúng! Con muốn chuyên ngành nào của đại học New York.
- Ngành luật - My đáp ngắn gọn
- Luật ư? Mẹ nghĩ con không hợp với ngành đó đâu - Vân Khuê
- Con thích mà ! - My đáp
Ba mẹ My là người vốn chiều con, nên nhu cầu nào cũng đáp ứng
- Con không cần phải đi học ! Ta đã mua sẵn cho con một bằng tốt nghiệp ĐH New York rồi. Nhưng ba năm sau con mới được đi làm
My cảm thấy thật kì lạ, tại sao có bằng rồi mà không được đi làm ngay
- Tại sao hả ba?
- Con mới 19 nếu bây giờ đi làm luôn họ sẽ biết con chưa tốt nghiệp đại học bao giờ
.
Lúc này My mới hiểu ra, ba mình thật thâm sâu, từ lâu ông đã tính sẵn sẽ có ngày này
- vầng! Ba mẹ con hơi mệt nên con đi nghỉ trước
.
Ba mẹ khẽ cười nhìn My yêu thương trìu mến.
----
Điện thoại My đặt trên giường có 8 cuộc gọi nhỡ của Duy và 1 cuộc của Nhật Anh. My không gọi lại cho Duy, cô theo phản xạ bấm gọi lại cho Nhật Anh
- Xin lỗi em! Mấy hôm nay anh có việc bận nên không thể ở bên em được
- vâng không sao. em ổn mà - My khẽ cười
.
Nhật Anh ở đầu dây bên kia cũng nhẹ nhõm hơn. Không biết từ bao giờ anh lại có thói quen quan tâm đến mấy việc vặt như vậy.
- My này! Mai em đến ra mắt ba anh nhé
My ngỡ ngàng sau câu nói đó 1,2,3 giây
- My em còn nghe không đó?
- Em có! Nhưng bây giờ đến gặp ba anh không phải quá sớm sao. - My hỏi
- Không đâu! Anh là người thừa kế. Nên phải nghĩ đến hôn nhân sớm, không sau này muốn quan tâm cũng chả có thời gian đâu
.
Trong lòng My vẫn chưa muốn, chưa sẵn sàng. Nhưng biết sao được, cô yêu anh lắm nên dù có thế nào vẫn đồng ý.
- Vâng
- Được! Tối mai anh sẽ đến đón em. EM ngủ sớm đi - Nhật Anh
.
My trằn trọc mãi, nghĩ đến mai sẽ phải đối mặt với ba anh như thế nào. Cô không phải là người giỏi trong khoản đối thoại giao tiếp với người lớn. Bây giờ đã là 11 giờ. Cô lại cầm điện thoại lên bấm số quen thuộc
.
Phía bên kia là ai đó đang ngủ rất say sưa nhưng bị tiếng điện thoại quấy rối muốn phát điên
- Ai đấy? Nửa đêm mà không cho người ta ngủ. Còn làm phiền thích ૮ɦếƭ hả
My phì cười
- Tiểu thư của tôi ai, nếu là fc gọi đến bạn cũng nói như vậy à
- Là My hả? Bà có điên không. Bây giờ đã là nửa đêm rồi còn gọi gì nữa - Diệp Thảo ngái ngủ, lơ mơ đáp
- My có việc cần Thảo giúp. Mai My sẽ đến ra mắt ba của Nhật Anh. Nhưng My không biết phải làm thế nào. Không biết phải nói cái gì, không biết phải ăn mặc như thế nào cho vừa mắt người lớn
- Trời ơi. Về khoản ăn mặc chả phải bạn rất giỏi sao, bây giờ còn nhờ tới mình - Thảo nói
- Đấy là phong cách ăn mặc của thế hệ trẻ thôi, còn ăn mặc lịch sử nhã nhặn thì My thật sự không biết - My đáp
Thảo thở dài, than vãn
- Muốn làm gì thì phải thế sáng mai chứ. Bây giờ Thảo buồn ngủ lắm. Sáng mai mình sẽ đến sớm. Oke nhá. Cúp đây
Nói xong Thảo vội vã tắt máy, chắc cô diễn viên đáng yêu này thật sự mệt mỏi lắm.
----
Sáng hôm sau
Lúc Diệp Thảo đến My vẫn chưa dậy tại đêm qua cô ngủ muộn quá
- My, my, my ơi! Thảo đến rồi nè, dậy đi nhanh lên
.
My nhăn nhó, cố gắng bò dậy.
- Sớm vậy à?
- 9h rồi sớm gì nữa. Bà muốn ૮ɦếƭ hả? Hẹn tôi đến mà giờ còn chưa dậy. Mau đi vscn, rồi ăn sáng đi tui đợi
.
My mệt mỏi bước từng bước nặng nhọc đến nhà tắm. Mỗi khi chuẩn bị ra ngoài thì công việc vscn phải tăng thêm 10 phút so với hằng ngày chỉ có 30. Gần 1 tiếng sau. Thảo chờ đợi lâu quá cũng đã lăn ra ngủ trên giường My
.
My buột miệng cười. Rồi ngồi vào bàn trang điểm. Cô trang điểm gam màu tươi mắt hợp với mùa hè năng động. Xong xuôi cô mới gọi Thảo dậy.
- Bà làm gì mà mệt mỏi vậy?- my hỏi
- Mấy ngày trước tôi toàn phải thức cả đêm để đóng phim. Vậy mà có mỗi hôm qua thoải mái lại bị bà quấy rầy vào lúc đêm khuya.
My cười tinh nghịch
- Sorry. Ta đi thôi.
------
Thảo tưởng được đi mua sắm yên ổn. Vậy mà, đã vào rất nhiều shop thời trang, Thảo đã mua được hàng đống đồ rồi mà My vẫn chưa mua được gì.
.
Cô bạn trẻ con không hiểu được nỗi khổ tâm của mình. Do là người nổi tiếng, nên vào shop thời trang nào ít nhiều cũng bị FC bao vây xin chữ ký, ngay 2 tên vệ sĩ sau cô cũng chả cản được sự hung hăng của FC cuồng.
.
- Bà mau mau chọn một bộ đi. Tôi thật sự rất chán rất chán rồi.
- 30 phút nữa thôi. - My đáp
hết 30 My đã chọn xong tưởng được yên ổn về nhà. Hóa ra My còn muốn đến salon. Tại nơi này rất gần CLB fan. Vừa bước đến cửa tiệm. Đám fan đã hung hăng lao vào.
- Diệp Thảo! Chúng em yêu chị.
.
Lúc này Thảo không thể chịu nổi nữa về trước. Mặc dù chưa thực hiện được hết lời hứa nhưng cũng là bất đắc dĩ.
Tại biệt thự Nhật Anh
My đã có mặt tại đây để ra mắt ba Nhật Anh
- Em cảm thấy sợ quá
Nhật Anh mỉm cười yêu thương
- Không sao.
Lát sau Hoàng Chấn Phong bước ra. Khắp người ông toát lên vẻ quý phái, sang trọng.
- Là bạn gái con sao Nhật Anh? - Ông hỏi
- Vâng. Nhìn cô ấy ổn chứ. Đây là người con gái con sẽ lấy làm vợ
Chấn Phong tức giận, nhưng vẫn cố kìm nén
- Mày, mày......Sao dám tự ý quyết định mọi chuyện vậy hả? Có còn coi người ta ra gì không?
- Ba! Có chuyện gì để sau rồi nói. Bạn gái con đói rồi. - Nhật Anh
.
My mở to đôi mắt nhìn về Nhật Anh. Có vẻ quan hệ giữa anh và ba không tốt lắm.
----
Tại phòng ăn
Một bàn ăn sang trọng, và rất nhiều món ăn được bày ra trước mắt. Đúng phong cách của nhà giàu. Nhật Anh ân cần, kéo ghế cho My. Anh còn cắt cả thức ăn cho cô nữa.
.
Chấn Phong thấy vậy, ông luôn tỏ vẻ không vui suốt bữa ăn.
- Cháu yêu nó thật sự chứ? - Ông hỏi
My ngơ ngước trước câu hỏi của Chấn Phong
- Dạ! Vâng - My đáp
Chấn Phong thở dài, không thèm nhìn My lấy một cái. Ông chỉ chăm chú vào thức ăn của mình, ông vừa cắt thức ăn vừa nói.
- Ta thấy hai đứa không hợp nhau! Nên chia tay đi
.
My thật sự sốc chưa câu nói của ông. Ở My có điểm nào không tốt chứ? Tại sao ông lại nói như vậy?
- Bác! Bác vừa nói gì thế ạ? - My ngây thơ
- Ba! Đây là người con gái con yêu. Ba sẽ không thể ngăn cản chúng con đến với nhau. - Nhật Anh
.
Ông nhíu mày, vứt luôn chiếc dĩa trên tay xuống, rồi cầm khăn lên lau miệng.
- Dọn bàn đi! Bữa ăn kết thúc
.
Ông hành động thật kì lạ. My còn chưa ăn được gì mà ông đã kêu dọn rồi sao
- My! Cháu ra phòng khách ngồi chơi. Còn Nhật Anh, theo ta vào phòng, ta có chuyện cần nói.
.
My không nói gì, chị gật đầu. Nhật Anh thì đi theo ba mình vào phòng ông.
My vốn là người hay tò mò, cô không chịu ngồi yên một chỗ, cứ đi qua đi lại. Ngắm nhìn các đồ vật trong nhà " Thật quý giá" .Toàn những đồ mà trong nhà My không có, mặc dù nhà My không nghèo và đồ vật trong nhà cũng không thiếu thứ gì, còn ở đây toàn những đồ cổ vô giá.
Bỗng nhiên, trong phòng của Chấn Phong vang lên những tiếng động kì lạ, tiếng chửi bới. My hiểu kỳ bước lại gần để nghe rõ hơn
- Mày còn muốn gì nữa đây? Tại sao mày phải làm khổ con nhỏ đó? - Chấn Phong
.
Nhật Anh nhếch mép
- Tại sao ư? Tôi phải cho ông thấy, người phụ nữ mà ông yêu và cả con gái bà ta sẽ phải trả giá như thế nào? - Nhật Anh không ngần ngại, ném thẳng vào mặt cha mình những lời nghĩa độc địa
- Tất cả chỉ là quá khứ! Đó là chuyện của thế hệ trước. Tại sao mày cứ can dự vào làm gì? Mọi chuyện đang yên ổn, đừng làm nó xấu thêm nữa - Chấn Phong
- Chính mắt tôi đã nhìn thấy mẹ tôi tự tử. chính mắt tôi cũng đã nhìn thấy ông đánh đập mẹ. Vì quá đau khổ nên bà đã tìm đến cái ૮ɦếƭ, trước khi ૮ɦếƭ bà còn nói tôi phải trả thù cho bà. Đấy là nguyên nhân, tất cả là do ông. Ông tạo nên chuyện ngày hôm nay - Nhật Anh quát
Chấn Phong kích động, dơ tay lên tát thẳng vào mặt anh " Bốp "
- Mày nói gì? Do tao? Do mẹ mày đã không biết tốt xấu ngay từ đầu. Bầy trò để ta kết hôn với cô ta. Là do mẹ mày tự chuốc khổ vào thân. Không thể trách ta
.
My đứng bên ngoài đủ để nghe rõ hết mọi chuyện. Cả bầu trời của cô như muốn sụp đổ xuống. Vô thức, cô lùi từng bước từng bước ra đằng sau. Không giữ được thăng bằng cô ngã xuống sàn nhà
- Tiểu thư cô không sao chứ - Tiếng chị giúp việc chạy ra hỏi thăm
Nhật Anh nghe được tiếng động bên ngoài cũng chạy ra.
.
Nhìn thấy Nhật Anh, My đứng dậy. Chạy thật nhanh ra khỏi nhà anh. Nhật Anh nhìn theo bóng dáng cô đang đi xa dần. Anh không đuổi theo, chỉ đứng nhìn.
" Em biết sự thật quá sớm! Ngày em biết được sự thật thì tôi sẽ càng tàn nhẫn hơn! Xin lỗi em"
Cô cứ chạy, rồi vấp ngã. Lúc này, không thể đứng lên được nữa. Đầu gối cô đang rỉ máu, từng giọt từng giọt máu rơi xuống nền gạch của vỉa hè. Cô không còn cảm giác đau ở thân thể. Cô gào lên trong đêm tối
- Tại Sao chứ? Bấy lâu nay chỉ là anh lừa tôi sao?
Cô gào khóc thảm thương, người đi đường chỉ liếc nhìn cô với ánh mắt thảm thương. Cô càng khóc to hơn. Bỗng nhiên đằng sau cô có ai đó tiến đến gần đỡ cô dậy. Người đó tỏa ra một làn hơi ấm áp mà quen thuộc.
- Tại sao chị lại thành ra thế này chứ?
My đưa mắt nhìn ra sau. Ánh mắt đẫm nước mắt, rất đáng thương
- Có phải cậụ biết rõ hết mọi chuyện không?
- Chuyện gì?- Duy trả lời ngọt ngào
- Nhật Anh lợi dụng tôi - Cô nói trong tiếng nấc nghẹn ngào
- Đúng! Tôi biết mọi chuyện
Lúc này My lại gào to hơn, cô nghĩ không còn ai thương hại mình, không có ai đối xử tốt với mình.
- Nào đứng lên tôi đưa chị về
- Không! Tôi không cần cậu quan tâm! Tôi không muốn trở về nhà, không muốn để bố mẹ nhìn thấy bộ dạng này của tôi.
.
Duy nhìn thấy cảnh tượng này mà đau lòng. Đáng ra ngay từ đầu cậu không nên nhường cô ấy dễ dàng như vậy, cũng không nên giấu My chuyện này.
- Rồi! Rồi...Không về nhà, tôi đưa chị đi băng bó vết thương.
- Tôi không cần! Cậu bỏ tôi ra - My hét to
.
Duy không muốn đứng nhìn nữa, không muốn để cho My tự quyết định mọi chuyện nữa. Cậu bế My lên đưa vào trong xe.
- Cậu đưa tôi đi đâu - My
- Nơi mà chị cảm thấy an toàn
My không nói gì. Chỉ tại không còn sức lực nào mà nói nữa.
-----
Chiếc xe dừng lại trước cửa một ngôi nhà có thiết kế đẹp bên ngoài rất đơn giản. Duy không để cho cô xuống, cứ thế là bế My vào nhà. Đặt My xuống ghế sofa
- Đây là đâu ? - My đã nín khóc, nhưng giọng vẫn còn nghẹn ngào
- Nhà tôi
- Không phải cậu ở cùng ba mẹ sao - My
- Đây là nhà riêng của tôi. Tôi thích sống tự lập
- Một mình cậu sống trong căn nhà rộng này sao - My hỏi
- Có vấn đề gì à? - Duy
- Không
Duy quay người bước đi. Lúc quay lại cậu hình nhưng đang cầm vật gì đó.
- Để tôi băng vết thương vào cho chị
My không chống đối như vừa nãy. Chỉ ngoan ngoãn cho Duy băng vết thương cho mình. Vì quá đau nên cô khẽ kêu " Á...đau"
- Chị còn biết đau sao? - Duy
- Sao không? Tôi là người mà. - My
Duy không trả lời chỉ cười, miệng tạo thành một vòng cung tuyệt đẹp.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc