Nhà có chó dữ - Chương 41

Tác giả: Thiên Thảo

"Mạnh Ba, Kiệt Nhĩ, mọi người cứ nghỉ ngơi một chút đi! Thay tôi ăn mấy món mà tôi không được ăn nha!" Uông Phong Lân xoay người lại dặn dò, sau đó dựa người vào người Tư Nam theo em đi lên lầu.
Đường Tư Viễn trơ mắt nhìn bóng lưng của em trai mình với Uông Phong Lân, khóe miệng khẽ giật giật một chút, quay quay Tiểu Thanh: "Tiểu Thanh, nước trái cây của anh hết rồi!"
"Cho anh này!" Tiểu Thanh bĩu môi, "Ôi, tiếc thật, A Kim lại chạy ra ngoài chơi, không có ở đây!"
"Em cũng giống như em trai anh, là cẩu si sao?" Đường Tư Viễn xoay người trợn trắng mắt.
"Cẩu si?" Tiểu Thanh nghi hoặc nhìn Đường Tư Viễn.
"Đúng vậy, hồi sáng nay thằng em anh còn nói ở nhà xem A Kim như là vợ của nó kìa!" Đường Tư Viễn chỉ chỉ vào Mạnh Ba cùng Kiệt Nhĩ, "Không tin, em hỏi hai người kia đi!"
Hai người kia lập tức gật đầu.
"A Kim vốn là giống đực mà!" Tiểu Thanh lập tức cau mày.
Ôi, vấn đề không nằm ở chỗ A Kim là chó, mà là A Kinh là giống đực sao? Đường Tư Viễn thất bại lắc đầu uống nước trái cây, chẳng lẽ một người đàn ông cùng với một con chó sẽ tốt lắm hay sao?

----

Quay lại phòng.
"Bảo bối, em phải đề phòng An Chi Huyến nha." Uông Phong Lân lập tức mở miệng.
"Hử?" Tư Nam khó hiểu nhìn anh, "Mục tiêu của gã ta không phải là anh sao?\'
"Anh lúc nãy vừa mới thấy ánh mắt của gã ta nhìn em, bộ dáng muốn nuốt sống em còn ghê hơn cả anh!" Uông Phong Lân nghĩ đến muốn xua đi hình ảnh về ánh mắt An Chi Huyến đang lởn vởn trước mặt, nhưng lại không có cách nào xua được.
"Hừ, chỉ có anh mới đem em ra làm thịt nướng mà nhịn thôi!" Tư Nam bĩu môi, dìu anh đến giường ngồi xuống, "Anh mới là người phải cẩn thận đó!"
"Em không phải là thịt nướng, em là nấm nướng!" Vừa nói Uông Phong Lân lấy tay lùa vào trong vạt áo của Tư Nam.
"Anh làm gì đó?" Tư Nam xoay người tránh né bàn tay xấu xa đang lò dò đi vào trong áo mình của anh.
"Anh sờ sờ xem có bao nhiêu thịt để nướng không đó mà!" Uông Phong Lân nói như chuyện rất bình thường, hai tay đã ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của em.
"Không có đâu!" Eo bị anh ôm chặt, cả người liền cười ngã lăn vào trong lòng anh, "Đừng rờ ở đó mà..."
"Chỗ nào? Chỗ nào vậy?" Uông Phong Lân tiếp tục dùng tay xoa xoa.
"Nhột mà, đừng mà..." Tư Nam giục anh, "Đừng náo loạn nữa!"
"Uh, không làm loạn!" Không làm em bị nhột nữa, mà đem một tay ôm em thật chặt vào lòng, một tay đưa lên trán che đi ánh mắt em, "Nhớ kĩ, vô luận lúc nào cũng phải tự bảo vệ mình trước, biết không?"
"Sao tự nhiên lại nói như vậy chứ?" Tư Nam nhìn anh nghi vấn.
"Không có gì, nhớ kĩ lời anh là được!"
"Dạ!" Tư Nam gật đầu, "Tối nay không phải anh muốn về nhà sao? Tiết kiệm thời gian một chút, đem A Kim trả em nào!"
"A, được rồi!" Uông Phong Lân thả tay ra, "Hôn anh đi!"
Tư Nam cười nhẹ khẽ khàng hôn lên đôi môi anh.
"Gạo lức!"
"Gâu gâu!" (Anh tới đây!) A Kim chui ra từ trong tủ đồ.
Tư Nam ngồi ở bên giường, nhìn người đang ngủ say trên ấy, lại nhìn đến chó cưng bên cạnh, cười lắc lắc đầu, một giây trước còn là người đàn ông cao lớn bá đạo, chớp mắt một cái liền trở thành một con chó vàng to lớn, thật là phải tự bội phục thần kinh thép của mình, hóa ra đối với hình ảnh không thể tưởng tượng được này lại không hề cảm thấy có chỗ nào không đúng.
"Gấu?" (Làm sao vậy?)
"Đi xuống đi loanh quanh một vòng đi, để cho mọi người không nhìn thấy em với anh ở chung một chỗ." Tư Nam nói với chó cưng, "Lát nữa em sẽ xuống sau, nói với mọi người là Uông tổng đã nghỉ ngơi rồi."
"Gâu!" (Được!) A Kim xoay người chạy ra khỏi phòng.
Tư Nam ngồi ở bên giường vuốt ve khuôn mặt của Uông Phong Lân, "Mặc dù không nỡ xa A Kim, nhưng thật hi vọng anh có thể nhanh khỏe lại."
"A Kim!" Nhìn thấy A Kim ở cửa chạy ra, Tiểu Thanh lập tức chạy lại, "Mày có muốn ăn thịt nướng không?"
"Gâu!" (Muốn chứ!) nhìn người có khả năng trở thành chị dâu của Tư Nam, đối xử tốt với cô một chút.
"Gấu gấu gấu!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc