Nhà có chó dữ - Chương 26

Tác giả: Thiên Thảo

"Dạ." Tư Nam mặt không chút thay đổi đi vào phòng làm việc của tổng tài.
Hôm nay đúng thật là kì quái, lại còn tỉnh sớm như vậy. Phan Già tiếp tục ngáp, liếc mắt nhìn Thước Nhã một cái, "Chị Thước Nhã, chị ăn sáng chưa?"
Thước Nhã gật đầu: "Ăn rồi, cô chưa ăn à?"
"Đúng vậy!" Phan Già liếc mắt vào trong phòng một cái, "Em đi ăn cái gì đây, nhìn giúp em bên trọng một chút nha, OK?"
Thước Nhã gật đầu, nhìn Phan Già đi vào thang máy, hai mắt lại nhìn vào bên trong, có Tư Nam rồi hẳn là không cần tới người khác chăm sóc chứ.
Trong phòng nghỉ.
"Là như vậy?" Nghe xong người nào đó trên giường dùng vẻ mặt khẩn trương giải thích hết một đống, Tư Nam bỏ bộ mặt nghiêm trọng xuống, thản nhiên hỏi.
"Là như vậy! Anh thề, không phải lừa em đâu!" Uông Phong Lân giơ tay lên ra tư thế thề thốt, "Vậy thì hôm nay có thể cho anh tắm chúng không?" Ngày hôm qua tắm một mình rất không hạnh phúc, hơn nữa mặc dù được cho phép ngủ trên giường như lại bị đá ra một góc, cũng không cho hôn. Thật là khổ sở mà!
"Oh, em còn có rất nhiều việc phải làm, em đi ra ngoài trước." Tư Nam không có trả lời, chỉ đứng lên.
"Sao lại như vậy hả?" Uông Phong Lân một phát chụp lấy tay Tư Nam, "Anh thật không phải cố tình dấu em mà, dù sao chuyện này cũng rất khó tin, anh sợ anh nói ra em không thể tiếp nhận được."
"Anh nói xong hết rồi?" Tư Nam quay đầu lại nhìn anh.
"Uh!" Là lạ thế nào ấy, Tư nam tại sao lại dùng vẻ mặt chưa từng có như thế này, chẳng lẽ không tin sao?
"Em muốn đi ra ngoài làm việc!" Tư Nam nhìn tay anh đang kéo tay mình.
"Tư Nam," chu môi làm nũng, "Đừng như vậy mà! Anh thề anh nói toàn bộ đều là sự thật! Ngày đó cất một cọng lông cánh dưới đầu giường của em, một cái thì để trong kho cất đồ."
"Được rồi! Em cũng biết rồi." Tư Nam vuốt ve tay anh, mặc dù trong lòng cao hứng người trước mắt vì mình mà khẩn trương, lại không muốn cho anh biết, dù sao A Kim cũng đã biết rất nhiều tâm sự của mình rồi, "Em có rất nhiều chuyện phải làm, anh có nhớ em với A Kim còn chưa ăn cơm trưa không?"
"Vậy đêm nay có thể cho anh tắm chung không?" Mở to mắt chờ mong.
"Được rồi mà!" Tư Nam cắn môi dưới nhìn người trên giường, "Anh có cần tìm Tu hay Thước Nhã để dặn dò công việc gì không?"
"Anh đã giải thích hết mọi việc với em rồi, có thể hay không..." Ánh mắt dừng lại nơi đôi môi đỏ mọng của Tư Nam.
"Không được!" Làm mặt quỉ với anh, "Anh nếu không có việc gì làm thì đem A Kim trả lại cho em, em lát nữa muốn dẫn cục cưng đi đến bộ phận truyền thông.
"Oh, được rồi!" Nằm lại tư thế ban đầu, tiếp tục giả bộ đáng thương mà nhìn Tư Nam, "Dù sao thời gian em ở chung với A Kim nhiều như vậy, em thích nó nhiều hơn anh, anh cũng hiểu, Có thể bỏ qua."
"Đó là vì," Đã xoay người đi đi ra cửa Tư Nam quay người lại, "Ít nhất A Kim ngoan hơn anh nhiều!"
"Nhưng mà, anh cũng rất ngoan mà!" Tiếp tục chớp mắt ra vẻ đáng thương.
"Tranh luận loại chuyện này với anh, thật không có ý nghĩa!" Vừa nói Tư nam cũng không có quay đầu lại đi ra ngoài.
Vẻ mặt thật là kiêu ngạo mà, giỏi lắm cơ! Uông đại tổng tài trên giường duy trì ánh mắt chớp chớp nhìn bóng lưng đi ra ngoài cửa, có đôi khi mê luyến chính là mù quáng như thế.
Phan Già đẩy cửa đi vào, nhìn Uông Phong Lân ngẩn người trên giường: "Anh cảm thấy có khỏe không?"
"Tốt lắm!"
"Có muốn ăn cháo không? Cháo gà nấm đông cô này!" Phan Già bưng lên chén cháo mua bên ngoài.
"Không cần đâu, cảm ơn." Uông Phong Lân cười cười, "Muốn báo trước cho cô, tối nay đến tối mai cô có thể nghỉ ngơi."
"Oh, tốt vậy sao?" Hai mắt Phan Già đảo quanh, " Anh đừng có nói là muốn đi đến cái biệt thự ven biển để cho con đàn bà miệng *** kia chăm sóc anh nha?"
"Đương nhiên không phải rồi." Uông Phong Lân đưa ra vẻ mặt khinh thường nhìn Phan Già, cô thật đúng là có lập trường, "Tối nay tôi đến ở nhà Tư Nam."
"Oh, đã có thể ở cùng nhau rồi?" Vẻ mặt lạnh băng của Phan Già cũng buông lỏng xuống, trưng ra bộ dáng "Tôi biết rồi"
"Cũng không phải đâu!" Uông Phong Lân lắc đầu, "Ngày mai mọi người muốn đến nhà Tư Nam làm Barbecue, tôi cũng muốn đi, cho nên tránh phiền phức, tôi muốn tối nay qua đó trước."
"Anh đi để làm gì? Tình huống thân thể của anh không thể ăn thịt nước!"
"Chính là muốn đi thôi!"
Thật bướng bĩnh! Phan Già bĩu môi khinh thường, "Thật ra, anh là sợ có người có ý với Tư nam, muốn đích thân đi xem sao chớ gì?"
"Ha ha, như vậy mà cô cũng đoán được à!" Uông Phong Lân cười rộ lên, "Được rồi, giúp tôi gọi Tu vào đây."
"Được."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc