Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi - Chương 13

Tác giả: Liên Liên

Người đàn ông ôm lấy cô đang nhiệt tình như vậy, cô có thể nào quét hứng của anh?
“Sao em còn mặc ҨЦầЛ ŁóŤ?” Vén váy của cô lên, liền sờ đến ҨЦầЛ ŁóŤ lụa của cô, “Anh nhớ lần trước em đáp ứng anh không mặc...”
Tên đàn ông này cái gì không nhớ, cũng chỉ nhớ kỹ ước định hạ cấp kia, như thế nào hả?
“Không mặc ҨЦầЛ ŁóŤ rất kỳ quái! Đây không phải là tùy thời đều cho anh... Ô, tay của anh...” Trong lúc Kỳ Trăn còn đang kháng nghị, ҨЦầЛ ŁóŤ của cô đã bị anh lột xuống, không chỉ như thế, hai chân của cô còn gác ở bên eo của anh, chỗ nữ tính ẩn mật hoàn toàn rộng mở.
Da thịt nóng hổi kề nhau, mang đến cảm giác thân mật khó có thể hình dung.
Kỳ Trăn sa vào trong khoái ý hoảng hốt, không cách nào hoàn hồn, đương nhiên không có chống cự bàn tay to của người yêu мơи тяớи đường cong, nhen nhóm ngọn lửa.
“Để cho anh như thế nào? Em nói đi, để cho anh như thế nào?” Ngón tay vuốt ve gi¬an cỏ thơm, Từ Trọng Hi dùng tư thái khiêu khích lại tinh nghịch khiêu chiến cô.
“Aizzz! Anh là như thế nào đây...” Cảm nhận được ngón tay khiêu khích giữa hai chân, cô không tự giác khép hai chân lại.
“Anh như thế nào? Em không thích loại cảm giác này sao?” Ôm chặt ௱ôЛƓ đẹp của cô, đem hơn phân nửa thân thể loã lồ của cô dán trên Ⱡồ₦g иgự¢ mình.
Tư thế chọc người này không chỉ ôm chặt, cũng là ý hợp tâm đầu.
“Được rồi! Em rất thích.” Bị trêu chọc đến sắp đánh mất lý trí, cô cũng không phải là loại nữ tử yếu đuối, nếu như muốn cả hai ôm nhau mới có thể chứng minh tình ái kịch liệt... Vậy đến đây đi!
“Giọng điệu có chút qua loa...” Từ Trọng Hi lòng dạ hẹp hòi nhắc nhở, không đợi gi¬ai nhân lên tiếng, liền đem Dụς ∀ọηg sớm đã dâng trào vào trong dũng đạo căng chặt của cô.
“A!” Hai tay vòng chặt ở cổ của anh, cảm thụ cường hãn của anh tồn tại.
“Mặc kệ làm mấy lần, em vẫn rất chặt.” Đầu lưỡi liếm đi mồ hôi trên trán cô, hai tay bưng lấy ௱ôЛƓ đẹp của cô, không ngừng thẳng lưng.
E sợ! Cái gì chặt không chặt?
Bọn họ không ở chung, một tuần lễ mới gặp nhau vài ngày...
Cô cũng chưa sinh em bé, sao lại giãn? Rất chặt rất quang vinh sao?
Mỗi lần làm, vừa mới bắt đầu đều rất không thoải mái...
“Xem nhiều phim A lắm sao? Ân ái nhất định phải nói lời không đứng đắn này mới đủ vị...” Kỳ Trăn nhướng đuôi lông mày, vừa chịu luật động dần dần tăng thêm, vừa oanh pháo người yêu khích lệ.
“Được rồi! Anh câm miệng.” Người biết ơn nhăn mày lại, biết rõ cô khẳng định không thoải mái, cho nên cơn tức mới lớn...
Từ Trọng Hi gia tốc chạy nước rút, tuy cực độ thả mềm, vẫn khiến cho bên đùi cô run nhè nhẹ, dũng đạo nhanh co rút theo.
A, ở trong cơ thể của cô thật sự rất thoải mái.
Kỳ Trăn nhắm mắt lại, thân thể yểu điệu theo luật động của đàn ông đó mà bật lên, đẫy đà trước иgự¢ cũng ma sát Ⱡồ₦g иgự¢ dày rộng của anh, tiến tới khiến cho một dòng điện khác lẻn vào...
★★★
Hoan ái như vậy thật sự quá tuyệt vời!
Dây dưa quên mình, bọn họ cùng trèo lên Dụς ∀ọηg cao phong, tình nguyện vì nó vây hãm trong bể dục nóng, không cần cập bờ.
“Em không muốn gặp em gái của anh sao?”
Sau khi hoan ái xong, Từ Trọng Hi ôm chặt thân thể yểu điệu kia, nhẹ giọng hỏi thăm bên tai cô, trên thực tế chỉ là muốn chia xẻ nhiệt độ cơ thể ấm áp với cô thôi.
“Không phải! Làm gì có chuyện này?” Nằm ở trong thân thể thoải mái ôm gối, Kỳ Trăn thoải mái đến nhắm mắt lại.
Aizzz, quen bạn trai thật sự tuyệt quá đó...
Không chỉ có tình hình nhàm chán đặc biệt có người bên cạnh, còn có Ⱡồ₦g иgự¢ dày rộng dựa vào, giữa giường vành tai và tóc mai chạm vào nhau, vuốt ve hôn môi đều làm cho cô không thể tự kềm chế rơi vào trong cạm bẫy tình yêu...
Người đàn ông thích ôm cô còn vui hơn.
Mà tâm tình thầm mến Kỳ Hi, tựa như một bộ phim nhựa u ám tối tăm, đã chậm rãi bị cô nhét vào một góc, rất ít còn muốn.
Chỉ cần điều chỉnh thật tốt, cô khẳng định có thể dùng tâm tình tốt nhất đối mặt người nhà của anh, tiếp nhận tất cả của anh.
“Chờ một chút đến nhà của anh ăn cơm tối!” Từ Trọng Hi nhẹ nhàng nói.
Anh có thể chính thức giới thiệu cô cho em gái, cũng đỡ phải để con chim sẻ kia suy nghĩ lung tung, cho là anh quen người con gái bại gia… người con gái khủng bố…
“Ngày mai có cuộc thi! Em còn chưa học bài xong, lần sau đi.”
Một lần nữa cho cô chút thời gi¬an? Cô dùng ánh mắt cầu xin nhìn anh.
“Được rồi!” Người yêu đã nói như vậy, anh có thể như thế nào?
“Quá tốt, em thích anh nhất!” Dùng sức hôn xuống khuôn mặt tuấn tú của anh, mới lại nhanh chóng nhớ tới, “Thứ bảy này trường học có hội thể thao, em còn phải đánh bóng thi đấu hữu nghị... Anh tới cổ vũ em được không? Ngày đó em muốn gặp lại anh...”
Có bạn trai có thể làm nũng, thật tốt!
Cô một mực rất muốn thử loại cảm giác này, không nghĩ tới khiến cho cô ᴆụng phải. Kỳ Trăn cười trộm trong lòng.
“Ách? !” Về chuyện này sao...
Nặng nề thở dài, anh biết rõ tin tức này – trên in¬ter¬net có công bố! Nhưng hôm nay cách thời gi¬an ký kết càng ngày càng gần, anh không thể tùy tiện chạy loạn.
“Không được! Gần đây công ty anh nhiều chuyện, có lẽ không rảnh tới đó.” Từ Trọng Hi nhàn nhạt lắc đầu.
“Như vậy a...” Nghe bạn trai cự tuyệt, Kỳ Trăn hơi thất vọng.
“Tiểu Trăn, đừng làm vẻ mặt này, không thể đi anh cũng rất khó chịu. Nhưng case không làm xong, anh thật sự không đi được!” Từ Trọng Hi không ngừng giải thích tính nghiêm trọng với Kỳ Trăn.
“Em không thể khổ sở.” Kỳ Trăn trợn mắt một cái, mãnh liệt chọn sơ hở trong lời nói bạn trai, “Chẳng lẽ muốn rất vui vẻ khi anh không thể tới?”
“Hả?” Như thế nào như vậy?
“Hừ!” Tức giận lườm anh một cái, tính tiếp nhận cách nói của anh. Đã không rảnh rồi, cô có thể làm gì? Đương nhiên tự mình cố gắng.
Không có bạn trai mười bảy năm đều qua như vậy, còn kém nhất thời sao?
Anh bận rộn làm việc, nên thông cảm cho anh, không phải sao?
★★★
Chu Thiên Khởi mặc âu phục, xuất hiện ở vườn trường Thánh Tâm, dẫn đến bạo động không nhỏ.
Trên thực tế, không có bao nhiêu học sinh biết cô, bởi vì cô đến trường không bao lâu, liền tạm nghỉ học ...
Nhưng, bởi vì vẻ ngoài xinh đẹp của cô, khiến cho một đống nam sinh như ruồi bọ, dính bên cô, không muốn rời đi.
“Mình phải tự đi tìm chị Trăn sao? Mình muốn xem chị ấy chơi bóng...” Thiên Khởi không ngừng cường điệu với những nam tử đuổi theo, muốn bọn họ thành toàn hi vọng nho nhỏ của mình.
Cô cũng đã từng là học sinh Thánh Tâm, không thể đi dạo trong vườn trường sao? Tại sao phải bắt cô chờ ở phòng khách?
Trong lòng Thiên Khởi vô cùng rối rắm, muốn tự mình đi tìm Kỳ Trăn.
Thấy cô xuất hiện, cô ấy sẽ vui mừng không? Hay là trách cô không ngoan, không ở trong nhà điều dưỡng thân thể? Bất kể như thế nào, cô phải ra ngoài kiếm cô ấy thôi!
“Có người đi thông báo Kỳ Trăn rồi! Em ngồi ở chỗ này đợi cô ấy là được.” Vài nam sinh vây quanh Thiên Khởi, nói nhẹ dụ cô.
Kỳ thật cũng không biết chi tiết Thiên Khởi, nhưng nhìn dung nhan mảnh mai tái nhợt, liền không nhịn được muốn che chở cô... Nói như vậy thì rất kỳ quái sao?
Nhưng người con gái nhỏ trước mắt, chính là làm cho người ta có loại cảm giác muốn bảo vệ cô thật tốt!
“Thông báo chị Trăn? Việc này sẽ làm chị ấy không vui! Để mình đi tìm chị ấy là được rồi...” Thiên Khởi vô cùng thật thà nói.
“Nghe được em xuất hiện ở trường học, chị ấy sẽ rất vui! Không cần cho chị bất ngờ lớn hơn nữa.” Thanh âm bất đắc dĩ của Kỳ Trăn sâu kín từ phía sau bọn họ vang lên.
“Hả, chị Trăn đến rồi?” Thiên Khởi hưng phấn quay đầu lại, liền chứng kiến biểu tình không thể làm gì của Kỳ Trăn.
“Diễn viên đến đây! Diễn viên đến đây!” Vài nam sinh đều đánh trống reo hò, nhường ra một con đường, làm cho Kỳ Trăn có thể thuận lợi nói chuyện cùng tiểu mỹ nhân.
“Cám ơn mọi người hỗ trợ.” Kỳ Trăn nhẹ nhàng linh hoạt mang Thiên Khởi ra.
Dù sao, một đám nam đồng học vây quanh cũng nói không được cái gì, huống chi cô cũng không thể đợi quá lâu... Trận bóng tiếp không lâu nữa sẽ bắt đầu rồi.
“Chị Trăn, chị không cần đặc biệt tiếp em đến!” Chứng kiến sắc mặt trầm trọng của Kỳ Trăn, Thiên Khởi vội vàng tỏ vẻ, “Cứ để em ở cạnh là được, em tự mình xem bóng.”
“Như vậy sao được? Em đi dạo rồi, nên về nhà...” Có thể nào còn ở lại xem bóng? Cũng không phải không muốn sống nữa!
“Em không muốn về nhà! Em muốn ở lại xem bóng.” Thiên Khởi chu cái miệng nhỏ nhắn, trịnh trọng tỏ vẻ, “Em điều tra tài liệu! Trận bóng này chơi bên trong phòng thể dục, em sẽ không bị trúng gió... Em có nói với bác sĩ, bọn họ cũng đồng ý cho em đến đây xem bóng.”
Cô bé nhỏ này thật đáng sợ, kiên trì với ý nghĩ của mình, không hề nhượng bộ.
Mặc dù biết Thiên Khởi sẽ lên mạng, nhưng Kỳ Trăn không biết cô bé lợi hại như vậy, còn có thể từ in¬ter¬net tra được tin tức nội bộ?
Thiên Khởi nói như vậy, làm cho Kỳ Trăn cực kỳ nghi hoặc, rốt cuộc là đáp ứng hay là không đáp ứng mới tốt đây?
Dù sao thân thể của cô bé so với người bình thường lại rất mảnh mai...
“Không có chuyện gì! Chỉ muốn xem trận bóng một chút, cổ vũ cho chị…, em đây cũng không phải không muốn sống nữa! Để cho em xem bóng đi.” Thiên Khởi ôm cánh tay Kỳ Trăn, làm nũng với cô.
“Em, nha đầu này...”
“Hơn nữa em muốn gặp bạn trai chị... muốn nói chuyện với anh ấy!” Thiên Khởi đặt một tay bên miệng, nhỏ giọng bên tai cô nói rõ nguyện vọng.
“Ha! Vậy em phải thất vọng rồi! Anh ấy không có tới.” Cảm thấy động tác Thiên Khởi rất đáng yêu, Kỳ Trăn cười to.
“Sao? Không tới?” Sao như vậy?
Bọn họ không phải là người yêu sao? Bất kể thế nào, mặc dù là thi đấu hữu nghị, anh ấy cũng nên tới cổ vũ cho Kỳ Trăn mới đúng!
“Thật sự không tới! Anh ấy bận rộn làm việc. Bất quá chị có thể giới thiệu Tư Đồ Tĩnh cho em quen.” Kỳ Trăn biết rõ cô trên mạng xem không ít ảnh chụp danh nhân trường học, giới thiệu danh nhân trong những danh nhân cho cô biết, hẳn cũng có thể làm cho cô nhìn đã mắt.
Hả? Chỉ có thể gặp Hoa Hoa Công Tử?
Nghe đến đây, trong lòng Thiên Khởi có một thất vọng.
Nhưng, tên Tư Đồ Tĩnh thật sự thường xuất hiện chung với Kỳ Trăn.
Dù không gặp được Từ Trọng Hi, có thể gặp Tư Đồ Tĩnh...
Cũng miễn cưỡng thông qua nha!
Mặc dù thất vọng, nhưng không thể không có lợi. Thiên Khởi gật gật đầu, tiếp nhận đề nghị của Kỳ Trăn.
“Thái độ gì đây? ! Đây thật sự là đặc biệt chạy đến tham gia náo nhiệt ...” Chứng kiến vẻ mặt đáng yêu của Thiên Khởi, Kỳ Trăn nhịn không được cười to.
Thì ra sống lâu trong thế giới in¬ter¬net rồi, thật sự sẽ hiếu kỳ đối với những nhân vật trong truyền thuyết kia.
Ha ha! Thế giới nho nhỏ thực kỳ diệu.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc