Người Yêu Hai Mặt Của Tổng Giám Đốc - Chương 02

Tác giả: Quý Anh

Thầy Lâm, có chuyện gì không? Anh đứng ở bên cạnh tôi, tôi rất khó tập trung sửa bài thi…..”
Chuyện của Vũ Tiệp làm cho cô lãng phí cả buổi tối, căn bản không có thời gian để cô sửa bài thi, cho nên chỉ có thể tận dụng thời gian khi không lên lớp để xử lý đống bài thi này.
“Ách…có chuyện gì tôi có thể giúp được không? Tôi rất cám ơn cô vì lần trước đã giúp tôi dạy thay, thiếu cô nhiều chuyện như vậy……….” Thầy giáo Lâm xấu hổ nói.
“Không, chuyện này tôi không để ý đâu, thầy không cần để trong lòng.” Vũ Viên mỉm cười nói.
“Nhưng mà tôi rất băn khoăn, nếu không như vậy là được rồi, tôi……Tôi…..Tôi mời cô đi xem phim, cô cảm thấy như thế nào?” Thầy Lâm lấy hết dũng khí để đưa ra lời mời.
“Xem phim? Nhưng mà tôi không có hứng thú đối với phim ảnh, rất xin lỗi.”
“Cô giáo Lệnh, buổi tối cô có chuyện gì hay không? Nếu như không có việc gì……..” Thầy Lâm chưa từ bỏ ý định, tiếp tục hỏi.
“Tôi không có.” Cô lắc đầu, từ trước đến nay không giỏi ứng phó mấy chuyện này.
“Chẳng qua tôi định đi thư viện mượn sách…….”
Cô dự tính buổi tối hôm nay sẽ đọc xong chỗ sách kia, lời mới nói tới đây, điện thoại di động liền vang lên.
“Xin lỗi…….” Cô nghe điện, “Alo, Vũ Tiệp sao? Có chuyện gì……”
“Chị, hôm nay Bộ Ung muốn đến nhà chúng ta cầu hôn cho nên chị về trễ một chút nhé, đừng quên lúc trước em đã nói, em không hy vọng anh ta biết em có chị gái sinh đôi, biết đến sự tồn tại của chị.”
“Nhưng mà chị muốn đến thư viện mượn sách, chị định về để đọc cho xong, ngày mai còn mang đi trả…….”
“Chị, chị không nên cứng nhắc như vậy! Rốt cuộc chị có hiểu hay không? Em chính là không hy vọng chị ở nhà, chị có hiểu không…….. Chẳng qua là mấy quyển sách nát mà thôi, làm sao mà so được với hạnh phúc cả đời của em chứ! Nếu không tối nay chị có thể ngồi ở tiệm cơm, nhà trọ, em giúp chị trả tiền, như vậy là được rồi chứ! Chị nghe rõ chưa?”
“Vũ Tiệp……”
“Như lời của em nói.” Vũ Tiệp nói xong liền cúp máy.
Vũ Viên cắn chặt môi dưới, mỗi khi tâm tình của cô có một chút buồn bực, cô liền có thói quen này.
Làm sao cô biết Cù Bộ Ung muốn ở nhà cô bao lâu, chẳng lẽ muốn cô đi dạo ở bên ngoài cả đêm hay sao? Chỉ là…… Muộn nhất cũng sẽ không vượt qua mười rưỡi chứ!
Mười rưỡi………. Lúc cô tan việc đến mười rưỡi, khoảng thời gian dài như vậy, cô phải vượt qua như thế nào đây………..
“Cô giáo Lệnh?”
Thầy giáo Lâm thử dò xét liền lên tiếng gọi.
“Nếu không, chúng ta đi ăn tối trước, sau đó đi xem phim, tôi đưa cô về, như vậy có được không?”
“Có làm phiền đến thầy không?”
Vũ Viên vô cùng ngượng ngùng, cô vừa mới từ chối lời mời của anh ta.
“Không đâu, không đâu.”
“Vậy……. Được rồi.”
“Bộ Ung, đây là ba em, còn đây là mẹ……”
Lệnh Vũ Tiệp kéo tay Cù Bộ Ung, sau đó cùng ngồi trên ghế salon.
“Ba mẹ, đây chính là bạn trai của con, người mà con thường hay nhắc đến.” Cô thẹn thùng nói.
Ba mẹ của Vũ Tiệp nhìn người mặc tây trang, dáng người bệ vệ - Cù Bộ Ung thì vô cùng hài lòng, lúc trước bọn họ đã sớm được nghe Vũ Tiệp nói anh ta là người tốt như thế nào, ưu tú như thế nào, hơn nữa lại có gia tài bạc vạn nên càng không thể chê vào đâu được.
“Xin chào bác trai, bác gái.” Cù Bộ Ung không kiêu ngạo không tự ti nói.
“Hôm nay, con đến là hy vọng hai bác có thể đem……….”
Lời nói của anh mới nói được một nửa liền bị mẹ Lệnh cắt đứt.
“Bác biết rồi, bác biết rồi.”
“Cháu muốn lấy con gái của bác! Lúc trước Vũ Tiệp cũng đã nói, bác vốn còn do dự một chút! Nó là đứa con gái mà hai bác thương yêu nhất, từ nhỏ rất thân thiết với bác, rất thích làm nũng, theo bên cạnh bác hai mươi sáu năm, bây giờ đây lại muốn lập gia đình, thực sự bác có một chút không đành……..”
“ Ừm hừm, mẹ, làm sao mẹ lại như vậy chứ! Con cũng không phải gả đi xa, huống chi bây giờ giao thông rất phát triển, ba mẹ có thể thường xuyên đến thăm con….. Được rồi, được rồi mà, hãy cho con lấy chồng đi!”
Bây giờ điều Lệnh Vũ Tiệp muốn làm nhất là gả cho Cù Bộ Ung, đối với cô mà nói, sau khi gả cho Cù Bộ Ung, cái gì nên có cô cũng sẽ có.
Ngay từ nhỏ cô đã có ước mơ lớn lên sẽ trở thành quý phu nhân. Bây giờ đây, ước mơ đó cũng sắp thành sự thật rồi.
Quá tuyệt vời, quá tuyệt vời, kể từ lúc Cù Bộ Ung nói muốn cầu hôn, mỗi đêm khi cô ngủ vui mừng đến nỗi thật muốn cười trộm! A………..
Hơn nữa ngay cả công việc cô cũng xin nghỉ rồi, cô không muốn Cù Bộ Ung đến công ty tìm cô, tránh cho những người từ trước đến nay luôn ghen tỵ với cô, ghen tỵ cô xinh đẹp, ghen tỵ cô có vận khí tốt, nói một chút còn được, ngộ nhỡ họ lỡ lời nói ra tình sử huy hoàng trước kia của cô chỉ sợ Cù Bộ Ung sẽ bị dọa chạy mất dép.
Không thể để bạch mã hoàng tử dễ dàng chạy thoát đi như vậy.
“Ai da! Cù tiên sinh, cháu xem con gái của bác thật không có một chút thẹn thùng, một lòng chỉ muốn gả cho cháu mà thôi, con gái của bác cái gì cũng không biết, sau này còn hy vọng……….”
“Mẹ, làm sao mẹ lại nói như vậy chứ?” Vũ Tiệp nũng nịu nói.
“Được rồi, được rồi, con đã thích như vậy, người làm cha mẹ như chúng ta còn có thể nói gì nữa đây? Con gái lớn không giữ được, giữ tới giữ lui chỉ biết oán trách cha mẹ mà thôi…….”
“Như vậy về chi tiết cụ thể trong hôn lễ, mời bác trai và bác gái cứ nói ra, vốn là hôm nay ba mẹ con cũng muốn đến nhưng mà hai người bọn họ không có ở trong nước, thật xin lỗi hai bác.”
“Như vậy làm sao được chứ?”
Trên mặt hai người tươi cười, nếu như có cảm thấy như thế nào thì cũng chỉ để ở trong lòng mà thôi, bọn họ làm sao mà dám nói ở trước mặt Cù Bộ Ung chứ!
“Nếu như ông bà thông gia thực sự có việc, như vậy cũng không có cách nào khác. Chuyện hôn sự này để cho những người trưởng bối như chúng ta giải quyết, người trẻ tuổi các con chỉ cần chuẩn bị đồ đạc của mình, như vậy là được rồi.”
“Đúng rồi, bác trai, bác gái, mới vừa rồi con nghe hai người nói……Hình như Vũ Tiệp còn một người chị gái phải không? Sao không thấy người đâu?”
Cù Bộ Ung cười nói, đột nhiên thấy thần sắc của hai người kia có một chút không được tự nhiên, chỉ cảm thấy có một chút kỳ quái, không hề để ở trong lòng.
“Nó…..Ách…..”
Vũ Tiệp trợn mắt nhìn cha mẹ mình một cái, lúc trước đã nói với bọn họ đừng nhắc tới sự tồn tại của Vũ Viên, xem đi! Chỉ là trong lời nói có một điểm sơ hở nhỏ, Cù Bộ Ung cũng có thể dễ dàng nhìn ra.
“Chị ấy…..Đúng vậy! Bộ Ung, em có một người chị gái, chị ấy là giáo viên dạy quốc văn, nhưng mà hôm nay đột nhiên có việc, cho nên..….”
“Được, hóa ra là vậy………Anh chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi mà.”
“Chúng ta biết, khi đến ngày cưới sẽ nhìn thấy nó! Cù tiên sinh, cháu có muốn chờ ba mẹ cháu trở lại hay không, chúng ta cầm bát tự* đi xem thầy tìm ngày thích hợp để kết hôn, chuyện như vậy rất quan trọng, bác biết rõ những người trẻ tuổi các cháu đều có ý nghĩ của người trẻ tuổi, cháu có thể cảm thấy bác cổ hủ, nhưng là có lúc………”
*Bát tự: ngày sinh tháng đẻ.
“Bác trai, bác gái, chuyện này cháu hiểu rõ, ba mẹ cháu cũng yêu cầu hai người đưa bát tự của Vũ Tiệp, chúng ta cứ quyết định như vậy, mọi người thấy thế nào?”
“Được, được, đương nhiên là được rồi.”
Tất nhiên là hai người vô cùng vui mừng, còn Vũ Tiệp rất hạnh phúc rúc vào bên cạnh Cù Bộ Ung.
“Tai nạn xe cộ? Bà thông gia, bà nói là Bộ Ung xảy ra tai nạn xe cộ, chuyện này là sao?” Mẹ Lệnh khi*p sợ nói.
Ba tuần trước, hai nhà Cù, Lệnh mới vui vẻ thuận lợi làm xong bữa tiệc đính hôn mà.
Ngày đó tất cả những người có danh tiếng trong thương giới và trong giới chính trị đều có mặt chúc mừng, nhà họ Lệnh cũng biết nhà họ Cù rất có thế lực ở trong hai giới chính – thương, nhưng mà biết cũng chỉ biết vậy thôi, phải đợi đến lúc tận mắt nhìn thấy mới hoàn toàn tin tưởng.
“Thế nào? Thế nào?” Ngồi ở trên ghế salon, Vũ Tiệp kinh hoàng hỏi.
“Ba, thế nào? Có phải Bộ Ung xảy ra tai nạn xe cộ hay không?”
Làm thế nào đây! Bây giờ cô chuẩn bị làm cô dâu! Ngày mai kết hôn rồi, thế nhưng Cù Bộ Ung lại xảy ra tai nạn xe cộ, chuyện này làm sao xảy ra được!
“Anh ta có làm sao không? Ba, mau giúp con hỏi đi.”
“Xảy ra tai nạn xe cộ” những chữ này cũng khiến cho Vũ Viên ngồi ở trên salon giống như bị tia sét đánh trúng, cô như đứng trên đống lửa, quả thật muốn kéo dài lỗ tai, nghe rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Không sai, Kaven sắp trở thành em rể của cô, nhưng tình cảm của con người có lúc lý trí cũng không có cách nào đè xuống được, cô vẫn rất thích Kaven chỉ là cô đem phần tình cảm này chôn giấu ở trong lòng mà thôi.
Ba tuần trước là lễ đính hôn! Lẽ ra là chị gái của cô dâu, cô nhất định phải có mặt nhưng cô mượn cớ thân thể có bệnh nên không xuất hiện.
Vì thế Vũ Tiệp cực kỳ vui mừng, nói cô thực sự là một người chị tốt.
“Ách…….Bà thông gia, Bộ Ung có làm sao không? Cháu nó có khỏe không, chúng tôi muốn đến thăm cháu…….”
“Này……Ô…..ô……..”
Điện thoại đầu bên kia truyền đến giọng nói chần chờ sau đó là tiếng khóc thút thít.
“Nó thực sự không tốt, thực sự không tốt….. Bộ Ung rất quan tâm đến Vũ Tiệp, trước khi nó hôn mê, trong miệng luôn gọi tên của Vũ Tiệp……….”
“Hôn mê?” Ba Lệnh kinh sợ kêu lên.
Hôn mê…….. Vũ Viên giống như không có cách nào hô hấp, ở trong ý nghĩ của cô, cô với anh là không có duyên phận, cô thật lòng chúc phúc cho anh và Vũ Tiệp có thể ở cùng nhau đến đầu bạc răng long, tại sao bây giờ lại như vậy chứ?
Anh…… Anh có bị nguy hiểm đến tính mạng hay không…..
Tay của cô nắm chặt dưới làn váy, hơi có vẻ vô dụng, ánh mắt lo lắng nhìn thẳng định hỏi ba cô.
“Anh ta…..Ách………”
“Ba, đưa điện thoại cho con.” Vũ Tiệp giành lấy điện thoại nói, “Mẹ, mẹ nói Bộ Ung xảy ra tai nạn xe cộ? Bộ Ung đang ở bệnh viện nào, con và ba mẹ con lập tức đến.”
Sau bữa tiệc đính hôn, Vũ Tiệp đã đổi cách xưng hô kêu mẹ của Cù Bộ Ung là mẹ.
“Được, nó đang ở bệnh viện XX, vì để tránh ký giả phỏng vấn cho nên chúng ta yêu cầu bệnh viện không cho những người khác ra vào, mọi người đến bệnh viện thì gọi cho mẹ, mẹ sẽ đi đón con ở cửa.”
“Dạ, được.”
Lệnh Vũ Tiệp hoàn toàn không nghĩ tới Cù Bộ Ung sẽ bị thương nghiêm trọng như vậy.
Lúc cô cùng với ba mẹ chạy tới bệnh viện để dò xem tình hình của anh ta, bác sĩ nói anh ta vừa mới thoát khỏi giai đoạn nguy hiểm.
Tay phải của anh ta bị gãy xương, còn chân phải trừ phi anh ta cố gắng làm vật lý trị liệu, nếu không có thể phải ngồi xe lăn cả đời.
Ngoài ra, da thịt cũng bị thương một chút, bác sĩ còn nói may mà kỹ thuật lái xe của anh ta giỏi “Kim đủ cứng”, nếu không bình thường sẽ không chịu được va chạm lớn như vậy.
Tất cả những điều này Vũ Tiệp đều nghe không lọt.
Điều duy nhất cô nghe được chính là Cù Bộ Ung có thể bị tàn phế cả đời.
Cô xinh đẹp như vậy, là một cô gái ưu tú như vậy, sẽ phải gả cho một người đàn ông tàn phế cả đời?
Cô không có cách nào tiếp nhận sự thật này!
Đúng, không sai coi như cô yêu Cù Bộ Ung nhưng mà trên thực tế làm sao cô có thể cùng một người đàn ông tàn phế đi cùng một chỗ?
Huống chi anh ta sắp thành chồng của cô………
Cô là một cô gái hoàn mỹ như vậy, nhất định chồng của cô cũng phải là một người đàn ông hoàn mỹ.
Cô không sai, chỉ là cô ích kỷ một chút, thực tế một chút, suy nghĩ cho mình nhiều một chút mà thôi…….. Cô chính là nghĩ như vậy.
“Chuyện cười, bị thương nặng như vậy, hoãn ngày cưới lại có tác dụng không? Em nghĩ không bằng hủy bỏ thôi, tránh cho liên lụy đến người khác.” Vũ Tiệp vô cùng tức giận nói.
Cô tình nguyện gả cho một người đàn ông không ưu tú như Cù Bộ Ung, cũng không muốn gả cho một người tàn phế.
“Làm sao em biết khi nào anh ta mới bình phục như cũ? Nếu như anh ta ngồi xe lăn cả đời, vậy em phải làm sao bây giờ?” Cô càng nghĩ càng tức giận.
“Vũ Tiệp, làm sao em nói như vậy? Anh ta……….Anh ta là chồng chưa cưới của em đó!”
Lòng của Vũ Viên như có lửa thiêu, đau như bị roi quất vào.
“Em nên chăm sóc anh ta thật tốt chứ…….”
“Chăm sóc? Chăm sóc thế nào? Em là thần sao? Chị cho rằng em là người có lòng đại từ bi như vậy à?” Vũ Tiệp tức giận nói.
Đem tất cả phản ứng của Vũ Tiệp để ở đáy mắt, nhưng mà cuối cùng vẫn là em gái của mình, cô cũng không thể nói cái gì.
“Nếu như em thực sự không muốn gả cho Cù Bộ Ung, như vậy từ hôn là được.”
“Từ hôn?”
“Đúng vậy! Chị sẽ nói chuyện với ba mẹ Cù Bộ Ung, bọn họ nhất định có thể hiểu được, nếu không hủy hôn, như vậy đối với tương lai của em không xác định……..”
“Chị, chị thì biết cái gì?” Vũ Tiệp trợn mắt nhìn Vũ Viên một cái. “Chị cũng chỉ biết đọc sách mà thôi, cái gì cũng không hiểu, suy nghĩ cũng không nhanh nhạy! Em muốn từ hôn là không sai, nhưng chẳng may vận khí của em không tốt thì làm sao?”
“Vận khí không tốt? Cái…… Em có ý gì?”
Vũ Viên không hiểu. Đột nhiên cô cảm thấy ý nghĩ của người em gái sinh đôi này cùng với cô cách nhau thật là xa!
“Đần, ý của em muốn nói là, nếu như anh ta có thể đứng lên lại, tay phải cũng hoàn toàn bình phục, như vậy không phải em sẽ thua thiệt lớn sao?”
“ Vũ Tiệp…..”
“Cho nên bây giờ em rất là khó nghĩ đây, chị biết không? Em không muốn từ hôn, nhưng mà cũng không muốn gả cho Cù Bộ Ung tàn phế………”
“Cho nên?”
“Cho nên………” Tầm mắt của cô rơi vào trên người của Vũ Viên. “Mọi người đều nói hai chúng ta lớn lên giống nhau, đúng không? Chị luôn là người hiểu rõ em nhất cho nên chị làm đi! Giúp em chăm sóc Cù Bộ Ung.”
Muốn đọc truyện hay vào ngay Thích Truyện: http://thichtruyen.vn

“Cái gì? Vũ Tiệp, em mới là vợ chưa cưới của anh ta……”
Mắt Vũ Tiệp nhìn về phía Vũ Viên.
“Em biết rõ nha, em cũng không phủ nhận mình là vợ chưa cưới của anh ta, nhưng mà nếu như cả đời anh ta bị như vậy, vậy em phải làm sao? Chị là chị của em, chị cũng nên suy nghĩ cho em một chút, được không? Đi theo anh ta không có chỗ nào không tốt, chị biết không? Lúc em và anh ta quen nhau, anh ta tùy tiện tặng cho em một sợi dây chuyền cũng tương đương với một năm tiền lương của chị rồi….. Hơn nữa, nếu như chị đi theo bên cạnh anh ta, em cũng được hưởng lợi! Anh ta cho em lợi ích, em còn không cầm được sao…..”
“Em……..Lợi dụng anh ta…….”
“Chị, chị đừng nói như vậy, em không có lợi dụng anh ta, em là thật lòng thích anh ta, cũng chuẩn bị ngày mai làm cô dâu rồi, nhưng ai mà biết em lại xui xẻo như vậy chứ?” Vũ Tiệp hừ lạnh một tiếng.
“Chị, chị đừng giấu, em hiểu rõ chị cũng thích Cù Bộ Ung, nhưng mà anh ta lại thích em! Thật ra thì em đây chính là cũng muốn tốt cho chị đó, cho chị một cơ hội đến gần Cù Bộ Ung, không tồi nha…..” Bộ dạng của Vũ Tiệp như bố thí cho cô một ân huệ rất lớn.
“Nếu như anh ta cả đời đều như vậy, vậy chị theo anh ta cả đời đi! Em hiểu rõ từ trước đến nay chị rất có lòng thương người, nhưng mà nếu như cơ hội này không thành công thì một lần nữa chị phải nhường anh ta cho em!” Vũ Tiệp nói thật. “Đừng quên, Cù Bộ Ung vốn là của em đấy, nếu như anh ta hồi phục như cũ, tuyệt đối chị không được độc chiếm anh ta, phải trả anh ta lại cho em!”
“Vũ Tiệp, anh ta là một con người, không phải là đồ vật, sao có thể nói cho là cho?”
“Em mặc kệ, dù sao chính em quyết định như vậy rồi.”
Cô vỗ tay, có cảm giác quyết định này của mình thực sự là rất tốt, bất kể cuối cùng Cù Bộ Ung như thế nào, cô đều được lợi.
Cô không phải là một người con gái xấu xa, chỉ là cô suy nghĩ cho mình nhiều một chút mà thôi.
“Nhưng mà chị cũng có công việc phải làm, không có cách nào giúp em chăm sóc anh ta.”
Chẳng lẽ Vũ Tiệp muốn cô bôn ba vất vả ngày đêm hay sao?
“Làm giáo viên không tốt bằng đi theo bên cạnh Cù Bộ Ung, làm giáo viên một tháng có thể kiếm được bao nhiêu tiền? Anh ta tùy tiện ra tay, công việc của chị cũng khổ cực mấy tháng.”
“Chị không từ chức.”
Vũ Viên lắc đầu. Cái yêu cầu này thật quá đáng, nếu như cô nghỉ việc ở trường sau này cô phải làm sao đây?
“Chị, em nói nhiều như vậy chị nghe không hiểu à? Chị không muốn giúp em có phải hay không?”
Vũ Tiệp tức giận, cô cảm thấy Vũ Viên cố ý không muốn giúp cô.
“Ba, mẹ……” Cô mở cửa phòng hướng về phía bên ngoài nhức đầu kêu lên.
Hai người nghe được tiếng quát tháo của cô cũng nhanh chóng đi vào trong phòng.
“Thế nào? Thế nào? Vũ Tiệp…..”
“Ba, mẹ……….. Con không muốn gả đâu! Hai người kêu chị giúp con gả đi!”
Lệnh Vũ Tiệp bắt đầu sử dụng công phu la lối om sòm, sau khi một phen khóc lóc, hai người quyết định cho Vũ Viên gả thay.
Tất cả chua xót trong lòng cô đều nghẹn ở cổ họng, chỉ cần Vũ Tiệp tìm tới ba mẹ, bọn họ nhất định sẽ che chở cho em ấy.
Vũ Viên không nói gì, thật sự cô không biết nên nói những gì, rõ ràng cô với Vũ Tiệp là chị em sinh đôi, nhưng ba mẹ chỉ đặc biệt cưng chiều Vũ Tiệp mà thôi.
Thật ra làm sao cô có thể oán trách bọn họ, bọn họ sinh cô, nuôi cô, cô cảm kích còn không kịp, làm sao có thể oán trách bọn họ……….
“Vậy công việc của con…….”
“Nghỉ việc đi! Dù sao một tháng cũng không kiếm được bao nhiêu tiền, mày nghĩ rằng chúng ta còn trông cậy vào mày “Đại phú đại quý”sao? Bây giờ chúng ta đem tất cả hy vọng đều đặt trên người của Vũ Tiệp, mày có hiểu hay không?”
Mẹ Lệnh nói lời chế nhạo, giễu cợt, Vũ Viên biết bọn họ cũng không phải là người xấu, chỉ là…………..Thực tế một chút.
“Nghe rõ chưa? Nghe rõ chưa? Ba mẹ cũng đã nói như vậy nên chị phải làm theo thôi! Còn có……..Tóc của chị………”
Dài như vậy, hình như cũng qua eo rồi, hoàn toàn khác với kiểu tóc của cô, rất dễ bị nhìn ra đấy!
“Ngày mai đi cắt đi! Chị, cắt tóc ngắn giống em có rất nhiều chỗ tốt, a……….Đừng quên nhuộm màu giống của em, Cù Bộ Ung rất thông minh đấy…….”
૮ɦếƭ, bây giờ vấn đề chính là Vũ Viên bị cận thị nặng, thật là hỏng bét!
“Chị xem cặp mắt kính này đi, đi học lại để thành ra như vậy, em thấy chị nên mang kính sát tròng thôi.”
“Cận thị nặng như vậy rất khó đeo kính sát tròng……” Vũ Viên thực tế nói.
“Dù sao suy nghĩ là được, chị tự nghĩ cách đi! Suy nghĩ thật kỹ nhất định có thể giải quyết được vấn đề.”
“Cô giáo Lệnh, đột nhiên làm sao cô nghỉ việc? Không phải cô là người có tâm huyết với giáo dục hay sao?”
Thầy giáo Lâm vừa nghe được tin tức, đến ngay bên cạnh bàn làm việc của Lệnh Vũ Viên hỏi. Chỉ thấy trên bàn của cô để một thùng giấy lớn, bên trong chứa nhiều đồ vật riêng.
“Đúng vậy!”
Vũ Viên đem một quyển sách bản to bỏ vào trong thùng, lộ ra dáng vẻ tươi cười đắng chát.
“Tôi có chút chuyện riêng cho nên không thể không từ chức, may mà trường học để cho tôi giữ chức dừng lương trong một năm, tôi nghĩ, một năm hẳn là đủ rồi!”
“Cô có chuyện gì rắc rối sao? Có lẽ tôi có thể giúp được cô….” Thầy Lâm có chút kích động hỏi.
“Này………” Vũ Viên nhìn thầy giáo Lâm một cái. “Thầy không giúp được tôi đâu, nhưng mà mặc kệ như thế nào, tôi vẫn là rất cảm ơn thầy trong thời gian này đã chăm sóc cho tôi, hy vọng sau khi tôi xử lý xong công việc, có thể trở lại đây nhanh một chút.”
“Ừ, hy vọng là như vậy, nếu như cô cần tôi giúp việc gì, cô cứ nói với tôi.”
“Tôi biết rồi….”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc