Người Yêu Hai Mặt Của Tổng Giám Đốc - Chương 01

Tác giả: Quý Anh

Chị, em nói với chị cái này, em vừa quen bạn trai mới đó.
Anh ta là người có tiền! Khi anh ta lái xe đến công ty để đón em, chị có biết em rất vui hay không..ha..ha…
Lệnh Vũ Tiệp vào phòng của người chị sinh đôi của mình, liền đặt ௱ôЛƓ ngồi ở trên giường.
“Uk!”
Đối với lời nói của Vũ Tiệp, Lệnh Vũ Viên không có mấy phản ứng, vẫn ngồi sửa đống bài thi đặt ở trên bàn.
Từ nhỏ, cô đã quen với việc Vũ Tiệp khoe khoang rằng mình có rất nhiều bạn trai ở trước mặt mình, trong đó không thiếu những công tử thuộc gia đình giàu có.
Nhưng em ấy có một thói quen xấu đó là “Cưỡi lừa tìm ngựa”, em ấy cũng có thể kết giao với nhiều người con trai cùng một lúc, rồi lựa chọn một người tốt nhất ở trong đám đó.
Mặc dù Vũ Tiệp làm như vậy, cô nhìn không quen, cô cố gắng khuyên nhủ nhưng không có hiệu quả, cô cũng chỉ còn cách giơ cờ đầu hàng. Nếu như em ấy có thể ứng phó qua lại với nhiều người như vậy, cô chỉ có thể cho rằng em ấy là người có năng lực tốt…. Vì vậy, người chị như cô có thể nói gì được đây?
“Aiz da, sửa bài thi gì đó?”
Thấy Vũ Viên phản ứng lạnh nhạt, Vũ Tiệp tới giành chiếc 乃út hồng của cô vứt sang một bên rồi kéo cô ngồi lên trên giường.
“Làm giáo viên cái gì? Làm giáo viên tốt được bao nhiêu? Thời điểm gặp phải người không biết phân biệt phải trái thì chẳng phải mình là người chịu uất ức sao? Em bảo chị đừng học ngành giáo viên…hừ..?”
Vũ Tiệp nhăn cái mũi nhỏ tiếp tục nói:
“Con gái nha… Phải thừa lúc mình còn trẻ, tướng mạo đẹp, vội vàng tìm một người có tiền mà gả, cả đời không lo ăn, không lo mặc, buổi sáng chỉ cần mặc quần áo đẹp, sau đó đi dạo phố, buổi chiều nhàm chán thì lại đi đến khách sạn lớn uống trà,… đây mới gọi là hưởng thụ cuộc sống chứ..?”
“Vũ Tiệp, ngày mai chị muốn phát những bài thi này?”
Vũ Viên đỡ mắt kính cận ba, bốn độ thật tương xứng với tròng mắt kính thật dày của cô.
Cá tính của cô hoàn toàn khác biệt với người chị em sinh đôi này. Vũ Tiệp là người hoạt bát, hướng ngoại, thích kết giao với nhiều bạn bè. Còn cá tính của cô hướng nội hay xấu hổ, trầm mặc ít nói, thích nhốt mình ở trong phòng đọc sách, nghe nhạc. Hai cá tính khác nhau như vậy lại là chị em sinh đôi với nhau. Giống nhau về khuôn mặt, giống về tư thái nhưng điểm không giống duy nhất đó chính là về cách ăn mặc.
Vũ Tiệp là người luôn thích làm đẹp, mặc quần áo luôn phải là hàng hiệu, ra ngoài đều phải ngồi xe, miệng của em ấy luôn nói nhất định sau này mình phải làm một quý phu nhân, trải qua cuộc sống của người giàu có.
“Quan tâm anh ta làm cái gì?”
Lệnh Vũ Tiệp hoàn toàn khác biệt với người chị chăm chỉ làm việc.
“Chị đấy, chính là vì thích đọc sách nên mới có thể biến mình thành bộ dạng như thế này, bộ dạng “Tứ nhãn điền kê”, …. Chúng ta cùng nhau đi ra ngoài, có người nào tin chị là chị của em chứ?”
“Chị chính là chị của em mà …..”
“Không cần chị nói em cũng biết vậy rồi”, Vũ Tiệp nói cho có lệ. “Chị! Chị mau qua đây đi, rất lâu rồi chị em chúng ta không tâm sự với nhau”
“Em muốn nói chuyện gì?”, Lệnh Vũ Viên thở dài.
Từ nhỏ, Vũ Tiệp luôn kiêu căng, hơn nữa cá tính của cô không thích tranh chấp với người khác, cho nên cô là người luôn nhường Vũ Tiệp. Nhìn lại đống bài thi đang chồng chất ở trên bàn, cô biết tối nay không thể không làm đêm.
“Ừm hừm, chị không cần như vậy nhá!” Bộ dạng của Vũ Viên khiến cho Vũ Tiệp vô cùng tức giận. “Trừ sách ra, thỉnh thoảng chị cũng nên hứng thú với những chuyện khác có được không? Ví dụ như đàn ông, chúng ta phải nghiên cứu đủ loại thói hư tật xấu của đàn ông mới có thể dễ dàng khống chế bọn họ.”
“Chị không muốn nghiên cứu những thứ kia….” Đầu của cô rất đau.
“Được rồi đó!” Vũ Tiệp khoát khoát đầu ngón tay.
“Chị cho rằng Lỗ, Mạnh, Lão, Trương, Lý Hạ, Đỗ Phủ, Lý Bạch, Lý Thanh Chiếu,…. Những người đó có thể cùng chị vượt qua nỗi cô đơn, tĩnh mịch của nửa đời sau sao? Nói cho chị biết, không thể nào có chuyện này, bọn họ đều đã qua đời rồi. Chị à, chị tỉnh táo một chút có được không?”
“Bọn họ là người có học vấn “Bác đại tinh thâm”*, rất đáng cho chúng ta đi nghiên cứu...”
“Được rồi, đã như vậy, cổ phiếu đâu?” Vũ Tiệp nhìn về phía máy tính đang mở của Vũ Viên “Vì sao chị chơi cổ phiếu?”
*Bác đại tinh thâm: tức chỉ những người tài cao học rộng, tư tưởng và kiến thức uyên bác.
“Này…..” Cô nói có chút cà lăm, “Quan tâm đến nhịp đập kinh tế, chị không muốn tách rời với xã hội.”
“Chị kiếm được bao nhiêu?”
“Cái này…..” Vũ Viên có một chút giấu giếm. “Rất ít thôi.”
Trời sinh cô có tính tiết kiệm, trừ đồ dùng hằng ngày, cô không tốn tiền gì cho nên cô đem tiền đi gửi ngân hàng một nửa, còn một nửa cô đầu tư vào cổ phiếu.
“Thật vô dụng!”
Đột nhiên, Vũ Tiệp nhìn thấy trên máy tính của Vũ Viên tin nhắn MSN đang không ngừng lóe sáng, vì vậy rất tò mò từ trên giường đứng dậy đi đến trước bàn máy vi tính nhấn con chuột, đánh ra một hàng chữ.
“Vũ Tiệp!” Vũ Viên muốn ngăn cản nhưng không kịp nữa rồi, chỉ thấy có tin nhắn của đối phương đáp lại.
“Hello! Jessica, lần trước bạn nói với mình về cổ phiếu Lăng Dương, mình đã cẩn thận nghiên cứu, có thể đầu tư được, sau khi dò la đều được. Nhưng mà có những công nhân viên chức như bọn họ lại phân chia cổ phiếu, buông lỏng mọi thứ một cách quá đáng sẽ ảnh hưởng đến giá cổ phiếu đấy.”
Vũ Viên thấy đối phương đáp lại liền nhắn lại hàng chữ.
“Nếu bạn cảm thấy có vấn đề, có thể suy tính lại.”
“Bạn nói không sai…. Mình đang nghiên cứu lại cổ phiếu. Đúng rồi! Chúng mình quen nhau lâu rồi đúng không?”
“Uk! Mới đó mà hai năm rồi.”
“Bạn có muốn trao đổi hình không?”. Vốn chỉ muốn trò chuyện đến đây thôi, ai ngờ Vũ Tiệp đánh thêm hàng chữ
“Được. Bạn gửi hình của bạn cho mình xem trước đi, sau đó mình gửi lại hình cho bạn.”
Đánh xong hàng chữ Vũ Tiệp quay lại nhìn Vũ Viên.
“Thì ra chị có người bạn thân này nha! Cũng không nghe chị nói qua về người này, người ta nói trong sách giống như có Nhan Như Ngọc, em đang suy nghĩ, trong máy vi tính có phải có rất nhiều anh hay không?” Vũ Tiệp hài hước nói.
“Vũ Tiệp, chị và anh ta chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, em không nên nghĩ như vậy .” Cô có chút tức giận nói.
“Chị không muốn trao đổi hình gì với Kaven.” Vũ Viên rất ít khi tức giận nên khiến Vũ Tiệp có chút kinh sợ.
“Chị, em chỉ đùa một chút thôi mà, chị không cần nghiêm túc như vậy chứ!”
“Nghiêm túc cái gì?”
“A! Không kịp rồi, anh ta trả lời lại………”
“Điều này không giống lời bạn sẽ nói, nhưng mà cũng không sao, mình cũng không giống như trong tưởng tượng của bạn là dân tộc Đài Loan hoặc là “Cự tinh kiêu dương”, tớ rất tin tưởng vẻ bề ngoài của mình, cũng coi như thông qua đi.”
Vũ Viên đi tới, muốn giành lại con chuột từ tay của Vũ Tiệp, thế là cũng không làm được.
“Chị, người bạn này của chị nói chuyện rất tự kiêu, thật tò mò không biết anh ta trông như thế nào?”
“Tắt nó.” Cô dùng giọng điệu ra lệnh để nói với Vũ Tiệp.
“Đừng như vậy, chị… Hình của người ta cũng gửi tới rồi, không xem mới lạ đấy!”
Cô đè xuống phím chấp nhận, lập tức nhận được ảnh của người kia, sau đó lập tức mở nó ra. Vừa mở ra, hai chị em Vũ Viên đều ngây ngẩn cả người.
Người mở miệng đầu tiên chính là Vũ Tiệp!
“Chị! Anh ta…… Anh ta rất đẹp trai! Không biết đây là ảnh thật của anh ta hay là ảnh giả?” Anh ta thực sự rất đẹp trai, bộ dạng mặc âu phục lại càng đẹp trai mê người. Nhưng mà...... hình như em gặp anh ta ở nơi nào rồi….. A! Nhớ ra rồi!” Vũ Tiệp vỗ tay một cái.
“Được rồi!”
“Đừng như vậy, em nhớ anh ta là ai rồi! Ở trên tạp chí bát quái, em có xem qua hình của anh ta. Anh ta chính là Cù Bộ Ung, thiếu gia của “Tập đoàn Cù thị”, giá trị con người lên đến vài tỷ, nghe nói anh ta rất có khả năng trở thành người kế nghiệp mới của Cù thị đó….. Chị! Chị câu được rùa vàng rồi!”
“Chị đã nói rồi, bọn chị chỉ là bạn bè bình thường mà thôi.” Cố gắng che giấu nội tâm đang rung động xuống, cô nói.
“Hai người chỉ là bạn bè, vậy anh ta….. Em muốn rồi! Anh ta tốt hơn bạn trai mới của em gấp trăm lần.” Vũ Tiệp bá đạo nói.
“Chị…….”
“Chị..” Lệnh Vũ Tiệp nhìn chăm chú Lệnh Vũ Viên.
“Chị sẽ đem anh ta nhường cho em chứ? Từ nhỏ đến lớn, em muốn cái gì chị đều nhường cho em, đúng không?” Vũ Tiệp chỉ vào màn hình rồi nói.
“Chị, chị sẽ không hẹp hòi như vậy chứ? Em cam đoan với chị, em chỉ cần anh ta mà thôi! Được rồi mà, chị!” Nhìn sắc mặt Vũ Ái có một chút do dự, cô bổ sung thêm một câu.
“Tùy em đi! Em vui vẻ là được.”
Sự việc đến trình độ này rồi, cô còn có thể nói gì thêm nữa?
Xem như cô nói cô thích Kaven cũng chỉ là uổng công, bởi vì chỉ cần Vũ Tiệp thích, nhất định phải thu vào tay.
Cô không muốn tranh giành với Vũ Tiệp, bởi vì không chỉ cô luôn là người nhường cho Vũ Tiệp mà còn vì người khác vừa nhìn thấy Vũ Tiệp thì sẽ thích em ấy.
“Chị quen Cù Bộ Ung bao lâu rồi?”
“Hơn một năm hay là hai năm, chị không nhớ rõ lắm.”
“Được, em muốn tiếp nhận anh ta, đương nhiên phải biết một số chi tiết nhỏ giữa hai người! Bắt đầu từ bây giờ, em muốn giả thành chị, chị hiểu chứ?”
“Tùy em vui vẻ thôi.” Cô lạnh nhạt nói.
“Chị có nói cho anh ta biết chị tên gì không? Tư liệu cá nhân là gì?”
“Em thật sự muốn giả mạo chị… Cái gì chị cũng chưa nói.”
Cô xem Kaven là một người bạn trên mạng, nên bây giờ anh ta mất đi liên lạc cũng không sao. Cô trốn tránh nghĩ như vậy.
“Thật sự tốt quá, chị…… Nếu như em được làm Thiếu phu nhân của Cù thị, nhất định em sẽ cảm kích chị cả đời.”
Miệng không ngừng nói, tay Vũ Tiệp chuyển qua một bên đè xuống “Gửi tài liệu”, cô vào chỗ lưu ảnh lúc đi ra nước ngoài dạo chơi, chọn một tấm ảnh mặc áo tắm gửi đi.
Đối phương lập tức đáp lại…..
“Thẳng thắn mà nói, mình vẫn luôn phỏng đoán bạn là một cô gái như thế nào, bạn tốt hơn tưởng tượng cuả mình cả chục lần, chỉ là trong tấm hình này đây thật sự là bạn sao? Mình có một chút hoài nghi. Xin tha thứ cho lời nói của mình. Chỉ là mình có cảm giác bạn không phải là một cô gái thích chụp loại hình này.”
“Bạn có muốn trao đổi số điện thoại không, gặp mặt có lẽ bạn sẽ tin tưởng mình hơn.” Vũ Tiệp lập tức đáp lại.
“Cũng đúng, đây là số điện thoại cá nhân của mình, bạn có thể gọi đến cho mình, mình tên là Cù Bộ Ung, bạn thì sao?”
Lệnh Vũ Tiệp, số điện thoại của tớ là……….
“Bạn nói mình có thể gọi điện cho bạn sao?”
“Có thể.”
“Mình muốn hỏi bạn một vấn đề khác nữa, bạn là cậu chủ của Tập đoàn Cù thị…. Cù Bộ Ung.”
“Không sai, bị bạn nhận ra rồi, mình cũng không phủ nhận, haha…. Mình còn phải xử lý một chút chuyện nhỏ nên rời đi trước, hôm nào tán gẫu tiếp nhé!”
“Chị, thực sự quá hoàn mỹ, chị biết không?”
Sau khi Cù Bộ Ung rời khỏi MSN, Lệnh Vũ Tiệp vẫn còn một chút say mê, trong đầu hiện lên rất nhiều hình ảnh tương lai tốt đẹp, anh ta – chính là mục tiêu của cô.
“Ừ….. Em có thể rời đi rồi chứ? Chị còn muốn sửa bài thi.”
“Ai nha, đương nhiên em muốn đi nha! Chị không phải nói em cũng biết rõ. Bây giờ em bắt đầu kế hoạch, ngày mai muốn đi làm đẹp, nghe nói người đẹp bên cạnh Cù Bộ Ung nhiều như mây, em sao có thể địch nổi họ …..”
Vũ Tiệp biết rõ muốn nổi bật trong vạn đóa hoa hồng là cần trổ hết tài năng, đó là một việc vô cùng khó khăn, cô tự nhận mình rất xinh đẹp, vóc người cũng nóng bỏng, nhưng là…….
Đàn ông chỉ cần có tiền nhiều, bên cạnh không thiếu những cô gái xinh đẹp, đây là định luật từ xưa không thay đổi, “Hoa tươi mới xứng Thần Trư”, huống chi đối phương lại rất đẹp trai.
“Chị, chúc phúc cho em đi!”
“Ừ, cố gắng lên!”
Thấy Lệnh Vũ Tiệp vui vẻ ra khỏi phòng của cô, tay Vũ Viên chuyển lên con chuột, đến MSN phía trên có tên tuổi Kaven, nhấn khóa bên phải đang nhảy ra ngoài của sổ Windowns đè xuống “Xóa người liên lạc”, khiến tên Kaven trên MSN của cô hoàn toàn biến mất.
Hơn một năm rồi qua hai năm rồi, trong khoảng thời gian này đối với cô mà nói đúng là cuộc sống vui vẻ! Bất quá tất cả nên dừng lại ở đây! Đừng tiếp tục nữa……
Cô không muốn vào MSN nữa rồi, cô cũng không muốn gặp lại cái tên Kaven nữa, anh ta có thể sẽ là bạn trai của Vũ Tiệp, thậm chí trở thành em rể của cô……
Cô cười khổ. Từ trước đến bây giờ vẫn là như vậy………. Chỉ cần là Vũ Tiệp thích thì chính là của em ấy! Cô chưa từng nói đến quyền lợi của mình………
“Bộ Ung, đây là người mà cậu nói là bạn gái có phải hay không? Nghe nói là tài nữ.” Úy Kính Thiên nhìn người ăn mặc đẹp lúc này là Lệnh Vũ Tiệp, hướng về phía Cù Bộ Ung nói.
“Đúng vậy, cô ấy khiến cho mình kiếm thêm một chút tiền.” Cù Bộ Ung cười nói.
“Trước kia không phải cậu hay nói, mình rất muốn nhìn thấy Jessica, không biết cô ấy có bộ dạng như thế nào, cậu còn nói không chừng cô ấy là một em gái khủng long, bảo mình không cần tốn qua nhiều tâm tư vào người đó, tránh cho đến lúc đó bị dọa, tối ngủ sẽ mơ thấy ác mộng!”
“Thì ra hai người hình dung tôi như vậy! Các người rất quá đáng!” Vũ Tiệp gắt giọng.
“Chỉ là cô đừng quá để ý đến lời này nha! Thỉnh thoảng hai người đùa giỡn một hai câu mà thôi.”
Úy Kính Thiên trả lời.
“Xin chào Lệnh tiểu thư! Tôi là bạn tốt của Cù Bộ Ung, tôi rất xui xẻo khi quen biết cậu ấy nhiều năm rồi, thường nghe cậu ta nhắc đến cô.”
“Vậy sao?”
Vũ Tiệp cười cực kỳ tự nhiên, mặc dù đây là lần đầu tiên nhìn thấy bạn bè của anh.
Sau ngày trao đổi hình đó, Vũ Tiệp chủ động gọi điện hẹn Cù Bộ Ung, sau đó theo đuổi anh ta.
Anh ta là người đàn ông làm cho người ta cảm thấy rất khó nắm bắt, cô không biết được anh ta đang suy nghĩ gì, chỉ là…….. Điều này cũng không sao cả, dù thế nào đi nữa mọi thứ của anh ta là của cô, không phải sao?
Đến bây giờ một năm rưỡi rồi, cô và anh ta lui tới một năm rưỡi. Hơn một năm này, cô lấy không ít thứ tốt ở trên người anh ta.
Anh ta là người đàn ông hết sức hào phóng, anh ta chịu tốn tiền vì cô, tặng cô châu báu, tặng đồ trang sức, đối với cô mà nói thực sự là một người đàn ông hoàn mỹ.
Mỗi lần nghĩ đến có thể cùng anh ta lui tới, trong lòng cô không khỏi dâng lên một cỗ ý cảm tạ, cảm ơn chị của cô Lệnh Vũ Viên.
“Vũ Tiệp, sau khi chúng ta bắt đầu lui tới, không thấy em dùng MSN nữa!” Cù Bộ Ung vô tình nói qua.
“Ách…. Chúng ta cũng bắt đầu gặp gỡ rồi, dùng cái đó nữa làm cái gì?”
“Cũng đúng!” Cù Bộ Ung gật đầu, “Đúng rồi, chỗ này anh có một ít tài liệu, em giúp anh nhìn xem, từ bên trong chọn ra mấy loại cổ phiếu có thể đầu tư được.”
“À?”
Lệnh Vũ Tiệp sắp té xỉu, cô làm sao biết được cái này chứ? Cái này không nằm trong cuộc sống của cô!
“Em……như vậy được không, em mang xấp tài liệu này về nghiên cứu, làm sao anh phải vội như vậy, khó có được thời gian đi cùng người ta lại muốn em giúp anh nghiên cứu cổ phiếu! Anh không cảm thấy mình có một chút quá đáng sao?”
“Bộ Ung, cái này là cậu không đúng rồi! Cô ấy nói rất có lý, cùng bạn gái gặp mặt lại muốn người ta giúp cậu xem cổ phiếu….”
“Ghen tỵ sao? Nếu như cậu thấy ghen tỵ cũng có thể đi tìm một người. Đúng rồi…..Tớ còn muốn nói nếu như Vũ Tiệp đồng ý, cuối năm này chúng ta liền kết hôn, Vũ Tiệp, em cảm thấy thế nào?”
Tim của Lệnh Vũ Tiệp như muốn từ Ⱡồ₦g иgự¢ nhảy ra ngoài bởi vì quá hưng phấn.
Cù Bộ Ung thực sự muốn lấy cô rồi!
Thực sự là quá tốt,quá đẹp, thật quá tuyệt vời rồi!
Cô vốn cho rằng mình đem tất cả mọi việc nghĩ quá tốt đẹp, không nghĩ tới tất cả diễn ra theo như kế hoạch của cô.
Cô chủ động đến gần Cù Bộ Ung, thường xuyên gọi điện thăm hỏi, sau một năm rưỡi rốt cuộc cũng được báo đáp.

Muốn đọc truyện hay vào ngay Thích Truyện: http://thichtruyen.vn
Chỉ là báo đáp này, khác xa với những gì cô đã nỗ lực rất nhiều…….
Đối mặt với cặp mắt thâm tình của Cù Bộ Ung, Lệnh Vũ Tiệp vô cùng mừng rỡ.
“Ách…. Dĩ nhiên em đồng ý. Chỉ là, trước tiên anh phải đến nhà em cầu hôn!” Vũ Tiệp đỏ mặt nói.
“Dĩ nhiên rồi! Nếu ba mẹ anh có thời gian, anh sẽ tìm cơ hội dẫn họ đến nhà em.”
“Chị, Cù Bộ Ung muốn kết hôn với em! Anh ta muốn kết hôn với em đó!”
Lệnh Vũ Tiệp vừa thấy Vũ Viên xách theo một túi lớn đựng giấy bước vào trong nhà, liền vui vẻ nói.
“Cù Bộ Ung?”
Hơn một năm nay, cô thường xuyên nghe Vũ Tiệp nói cái tên này, Vũ Tiệp luôn nói với cô anh ta tặng cho thứ gì, mang đi đến nhà hát lớn nào nghe nhạc, xem những bộ phim nào.
Từ trong miệng Vũ Tiệp, cô biết Kaven là một người hài hước, hơn nữa còn là một người yêu rất tốt.
Anh ta ưu tú đến nỗi Vũ Tiệp không có cách nào phàn nàn, không tìm được một khuyết điểm nhỏ.
Vũ Viên biết mình vẫn thích Kaven.
Nhưng cô cũng biết người mình thích chỉ là Kaven trong thế giới hư ảo, về phần Cù Bộ Ung chân thật, ngay từ lúc Vũ Tiệp nhìn thấy ảnh của anh, chính là của em ấy rồi.
Không có việc gì, không thèm để ý, hết thảy đã sớm làm thành thói quen của cô, người cá tính giống như anh ta mà đi làm quen với một cô gái trầm lặng và không có gì thú vị như cô, có lẽ mới thực sự không thích hợp!
Vừa bắt đầu có lẽ là sai lầm, là Vũ Tiệp lừa gạt Cù Bộ Ung nhưng chỉ cần có kết quả tốt, hoàn mỹ, vậy thì có quan hệ gì đây?
Quá trình không phải quan trọng nhất, kết quả mới là chân thật nhất.
“Ừ…….Chúc mừng em.”
Giọng nói của cô lạnh nhạt không nhìn ra một chút phản ứng nào.
“Chị, làm sao chị có bộ dạng này? Em muốn kết hôn đó! Cù Bộ Ung muốn kết hôn với em, chị nên cảm thấy vui mừng vì điều này chứ!”
Đối với thái độ của Vũ Viên, Vũ Tiệp hết sức bất mãn.
“Chị đang ghen tỵ với em sao? Có phải chị đang oán trách em ςướק đi Cù Bộ Ung hay không?”
“Chị không có, hôm nay chị giúp thầy giáo Lâm dạy thay ba lớp, bây giờ cảm thấy rất mệt mỏi, hơn nữa cổ họng đau đến nỗi chẳng nói ra tiếng nữa, em còn hy vọng chị trả lời với em như thế nào? Xin em tha cho chị đi, có được không?”
“Ai da, được rồi, được rồi, em là người có lỗi được không? Chỉ là chị như vậy cũng không đúng nha! Ít nhất nên vì em mà cảm thấy vui vẻ mới đúng .”
“Được, chị rất vui vẻ, như vậy được chưa?”
Cô lắc đầu, cảm giác mình mệt mỏi sắp co quắp xuống.
“Chị giúp thầy Lâm dạy thay, mấy hôm trước em có gặp thầy Lâm, anh ta nhận nhầm em thành chị……”
“Thị lực của anh ta không tốt cho lắm.” Vũ Viên ngồi ở trên ghế salon nói.
“Điều này em biết rõ, kiểu tóc của hai chúng ta hoàn toàn khác nhau, hơn nữa một người đeo mắt kính một người không đeo, thế nhưng anh ta vẫn nhận nhầm người! Em thực sự phục anh ta luôn.”
Nếu so sánh giữa cô với Vũ Viên thì Vũ Viên kém cô rất nhiều có được không? Như vậy không phải làm cô thấp đi sao.
“Không phải anh ta thích chị chứ? Em thấy vẻ mặt của anh ta là lạ…..”
“Không có đâu, bọn chị chỉ là đồng nghiệp thôi.”
Cô lắc đầu. Cá tính của thầy Lâm rất thật thà, một ngày nói với cô không đến mấy câu, cô với anh ta cũng không có đề tài gì để có thể nói chuyện.
“Ai nha, dầu gì chúng ta cũng là chị em, em có thể gả cho Cù Bộ Ung, có ba phần thành cũng được tính là công lao của chị, nếu không như vậy đi…. Em hỏi Bộ Ung một chút xem anh ta có bạn bè tương đối ưu tú hay không, giới thiệu cho hai người quen nhau, cho chị nếm thử một chút cảm giác khi làm quý phu nhân là như thế nào.”
“Cám ơn em, chị nghĩ chị không cần đâu.” Vũ Viên từ chối.
“Không muốn thì thôi vậy, tính em “Cầm mặt nóng đi dán ௱ôЛƓ lạnh” được không?” Vũ Tiệp rất không vui vẻ.
“Đúng rồi! Chị…. Mấy ngày nữa bọn họ sẽ đến nhà chúng ta xin cưới, khi đó chị…..”
Đối với sự tồn tại của Vũ Viên, Vũ Tiệp vẫn có chút băn khoăn, dĩ nhiên cô vô cùng tin tưởng Cù Bộ Ung, sau khi cùng với cô lui tới thì tâm của anh ta bị cô khóa đến sít sao, không thể đi yêu người khác được.
Nhưng không sợ nhất vạn chỉ sợ ngộ nhỡ, cô không thể để có bất kỳ nguy cơ nào xảy ra.
“Khi đó chị làm sao?”
“Em không hy vọng chị ở nhà, để tránh cho anh ta nghi ngờ.” Vũ Tiệp nói thẳng những gì mình nghĩ.
“Còn có……… Phiền chị nhìn hộ em cái này một chút, Bộ Ung hy vọng em giúp nghiên cứu chỗ cổ phiếu này, em muốn chọn vài loại cổ phiếu được đánh giá là tốt, anh ta muốn đầu tư lâu dài.”
“Chị không rảnh! Ở trường học, cuối kỳ tổ chức thi……..”
“Bận, bận….. Học sinh của chị làm sao so được với em? Bây giờ chị là như thế nào? Không muốn người em gái duy nhất này tốt có phải hay không……….”
Vũ Tiệp bất mãn, chỉ kém một bước nữa là cô có thể bước chân vào cửa nhà giàu rồi, tuyệt đối không thể gặp phải chuyện không may.
Nếu như bị phơi bày ra cũng phải là sau khi cô trở thành Cù thiếu phu nhân, khi đó cô đã ngồi vững ở vị trí này, Cù Bộ Ung cũng không thể làm gì được cô.
“Vũ Tiệp, làm sao em có thể không nói đạo lý như vậy? Chị thật sự rất bận. Nếu như chị không có bận như vậy thì đương nhiên không có vấn đề gì rồi, chị rất vui lòng…….”
Cô còn chưa nói hết liền thấy ba mẹ từ phòng ngủ đi ra, lập tức dừng những lời muốn nói lại.
“Vũ Tiệp! Làm sao vậy? Tại sao phải to tiếng với nhau, đã xảy ra chuyện gì?” Mẹ Lệnh quan tâm hỏi.
“Ba, mẹ…… Còn không phải là chị.” Vũ Tiệp uất ức dính vào bên cạnh cha mẹ làm nũng.
“Con và thiếu gia Cù thị lui tới, hai người cũng cảm thấy vui vẻ, đúng không? Có con rể là người có tiền, cuộc sống tương lai sau này sẽ phải nhờ con rể chăm sóc.”
“Cái này là đương nhiên, thế nào? Chuyện của các con có tiến triển gì rồi sao?”
Cha Lệnh cực kỳ vui vẻ, xuất thân bình dân như ông rất muốn làm thân quen với người có tiền, ở trước mặt bạn bè có thể diễu võ dương oai một phen.
“Đúng vậy, đang có tiến triển nha! Anh ta nói gần đây có thời gian thích hợp sẽ đến nhà chúng ta cầu hôn, con nghĩ, lễ vật cũng khoảng năm trăm vạn, tuyệt đối không có vấn đề gì.”
“Như vậy rất tốt, rất tốt, làm sao lại không vui?” Mẹ Lệnh không hiểu hỏi.
“Ba mẹ hỏi chị một chút đi!” Lệnh Vũ Tiệp chanh chua nói.
“Hai người hỏi chị ấy xem mới vừa rồi con cầu xin chị như thế nào! Con muốn nhờ chị ấy giúp con xem một chút phần tài liệu này, chị ấy không muốn thì thôi đi, lại còn lấy cớ là cuối kỳ này học sinh thi, chị ấy không rảnh làm những chuyện này! Ba, mẹ……. Hai người nghĩ một chút đi, vất vả lắm con mới có thể gả cho Cù Bộ Ung! Nếu không làm được chút chuyện này thì chuyện gì cũng không thành, vậy làm sao đây!”
Xoa xao lấy hai cánh tay, Vũ Tiệp nói.
“Vũ Tiệp! Mới vừa rồi, chị……”
Vũ Viên rất muốn vì bản thân mình mà cãi lại, nhưng hai người đang có giấc mơ phát tài không nghe vào được câu nào.
“Giúp Vũ Tiệp xem một chút tài liệu để biết phải làm như thế nào? Mày là chị nên vì em mình làm một chút chuyện đi! Còn đứng ở đấy ngẩn người làm cái gì? Nếu như hôn sự này chỉ vì một chút chuyện nhỏ này mà thất bại, mày cứ chờ đó cho tao.” Cha Lệnh nghiêm nghị nói.
Vũ Viên biết! Từ nhỏ cha mẹ của cô rất cưng chiều người em gái miệng ngọt này. Cho dù Vũ Tiệp có làm sai cái gì, bọn họ cũng sẽ luôn bao che cho em ấy nên mới tạo cho em ấy loại cá tính kiêu căng này.
“Chị….. Chị sẽ giúp em xem chỗ tài liệu này, đây là lần cuối cùng, chị không hy vọng có lần tiếp theo.”
“Được, được.”
Cô mới không đem lời nói của Vũ Viên để trong lòng đâu! Quan tâm anh ta có nhờ lần sau hay không, chỉ cần Cù Bộ Ung muốn cô làm, cô sẽ đem toàn bộ đẩy cho Vũ Viên là được.
Chỉ cần lần này cô qua được chuyện này là tốt rồi, qua vui vẻ là được, đâu cần quan tâm Vũ Viên như thế nào! Bây giờ cô làm gì có tinh thần đi quan tâm chuyện của người khác, không phải sao?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc