Người Vợ Nô Lệ - Chương 57

Tác giả: BooMew

Nửa tháng sau.
Kể từ khi ly hôn với Tư Noãn Noãn, Lê Bá Sâm nghĩ ở nhà khoảng một tuần, trong cái thời gian một tuần đó, anh người không ra người mà ma cũng không ra ma.
Không chỉ riêng mỗi bệnh viện, mới có thể nghe tiếng khóc của anh, mà còn có ở nhà.
Vào nửa đêm tối mịch, anh hay ngồi trong ngôi nhà nhỏ của Tư Noãn Noãn ở mấy tháng đầu, lại khóc nức nở thành tiếng...
Tất cả nỗi đau mà Tư Noãn Noãn phải chịu đựng, thì Lê Bá Sâm cũng đang tự mình nếm trải cái tư vị đó, cái tư vị khiến anh phải nức nở, phải ôm lấy иgự¢ trái của mình mà đấm mạnh vào, cái tư vị nhớ thương nhưng không thể gặp, không thể bên cạnh.
Mặc dù nỗi đau đấy của anh, không thể so sánh với những Tư Noãn Noãn nhưng nó cũng đủ để dày vò một người đàn ông tàn nhẫn ích kỷ như anh.
[ Truyện chỉ được đăng duy nhất tại medoctruyenchu.net. Làm ơn đừng đem ra ngoài khi chưa có sự đồng ý của tác giả. ]
Một tuần đó, cả một Lê Gia thật sự chìm trong bi thương, một tuần đó... Lê Bá Sâm cũng thay đổi... vốn tính anh trầm mặc ít nói, thì hiện tại mọi thứ ngày càng trầm trọng, sự ít nói của anh càng làm cho không khí trong nhà ngày một quạnh hiu.
Aley đổ bệnh.
Lưu Hà Mi không gọi điện hay đến nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm miên man nửa mê nửa tỉnh một tuần, cũng do những người giúp việc và quản gia Lâm chăm sóc.
Nhưng chuyện gì rồi cũng phải kết thúc khi ngày cuối cùng... ngày cuối cùng tiếng nức nở của anh vang lên cũng là ngày cuối cùng anh còn biểu hiện cảm xúc.
Sau một tuần, Lê Bá Sâm vẫn như thường ngày, sáng ngủ dậy ăn xong, rồi đi làm.
Trong công ty mất đi một người và có thêm một người mới.
Phỉ Vô Dư ngày đấy, cũng đã thôi việc.
Hà Sinh Khứu lại là trợ lý mới của anh.
Lê Thị.
Lê Bá Sâm nhu nhu thái dương nhìn những dự án đang trong quá trình đấu thầu, mày anh nhíu lại quát.
" Là ai còn chưa chỉnh sửa đống giấy tờ này mà đem lên? "
Hà Sinh Khứu đang cúi đầu nghiên cứu đống số liệu, nhất thời bị giọng nói của Lê Bá Sâm dọa nhảy dựng lên.
Anh vội vàng chạy vào.
" Boss, xảy ra chuyện gì? "
Lê Bá Sâm nhíu mày nhìn Hà Sinh Khứu nói.
" Cậu còn chưa học việc xong? "
" Tôi... "
" Hà Sinh Khứu đây là công ty chứ không phải... "
" Hmm Boss, tôi đang yên đang lành ở bên kia đấu đá, anh kéo tôi về, tôi làm sao có thể học việc nhanh được. "
" Đi ra ngoài! "
" Boss. "
" Đi RA NGOÀI. " Lê Bá Sâm gầm lên một tiếng.
Hà Sinh Khứu phồng má đi ra ngoài, vừa ra khỏi anh nhanh chóng nhắn tin cho Lý Khê.
Hà Sinh Khứu: Oppa Boss vừa la em huhu:"(.
Lý Khê: Chuyện gì?
Hà Sinh Khứu: Không biết nữa... chắc là mấy chuyện báo cáo bị lỗi!
Lý Khê: -.-
Hà Sinh Khứu: T.T
Lý Khê: Lo làm đi.
Hà Sinh Khứu mếu máo đã xem không thèm trả lời
- ------
Sau khi ly hôn, Tư Noãn Noãn dành một tuần để ổn định tâm trạng, sau đấy cô đi đến Tư Gia, dưới sự bảo hộ của Phỉ Vô Dư và người bên Hoa Tử Khiêm.
Lúc đầu cô còn từ chối, nhưng suy đi nghĩ lại cô vẫn quyết định để hai người vốn cô không thân thiết đi theo.
Tư Gia.
Tư Chân Châu sau khi đọc được tờ báo viết chuyện Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn ly hôn, môi cô câu lên.
" Haha... đáng đời con tiện nhân mày! Thứ là của tao thì mày có tư cách gì được hưởng haha. "
Tư Khả Minh bên môi cũng treo nụ cười, vốn ông còn nghĩ bản thân sai lầm nhưng giờ nhìn ra ông không hề sai lầm khi bỏ mặc Tư Noãn Noãn, hứ ly hôn cũng tốt như vậy ông không cần phải nịnh nọt.
Tuyết Sương Anh vừa làm việc nhà vừa vui vẻ.
Cho dù vẫn chưa lấy được một đồng từ người con tiện nhân đó nhưng ít nhất nhìn con đó sống khốn khổ bà cũng quá hả dạ.
Hứ... để xem nó ở bên ngoài đó được bao lâu, sớm muộn gì cũng mò về đây và cuộc sống lúc trước sẽ quay về như xưa. Nó là con tiện nhân được Tư Gia nuôi nấng cũng như cho ăn uống... hứ... tiện nhân... đúng là loại tiện nhân...
Chỉ cần nhớ về ngày hôm ấy...
Chỉ cần nhớ về ngày hôm ấy, sau khi Tư Chân Châu khóc lóc kể lể bêu xấu Tư Noãn Noãn thì không lâu sau đó lại bị người tung ra vô số video Tư Chân Châu đè đầu cưỡi cổ Tư Noãn Noãn lúc trước, không những thế còn bị vô số người chửi rủa, mãi cho đến khi Tư Gia, Tư Thị ra mặc thì mới yên ổn.
Còn có, trường mà Tư Chân Châu theo học cũng bị đóng cửa, còn có tờ cảnh cáo " Tư Gia, Tư Chân Châu mà được vào học bất kỳ trường nào, thì trường đó sẽ đóng cửa." Đúng như những gì mà trong tờ cảnh cáo đó.
Tư Chân Châu xin vào được ba trường, chính là sang ngày mai đều bị đóng cửa, trường này đến trường khác bị, một đồn mười, mười đồn trăm và không một trường nào nhận con bé vào học.
Hiện tại, Tuyết Sương Anh chỉ cần nhìn thấy đứa con gái bà cưng chiều yêu thương hết mực còn ở nhà thì bà lại tức giận đến sôi máu.
Không bao lâu, ngoài cửa có tiếng chuông vang lên.
Ba người Tư Khả Minh nhìn nhau, mày nhíu lại.
" Bà đi ra mở cửa đi. "
Tư Khả Minh nhìn Tuyết Sương Anh nói.
Tuyết Sương Anh gật đầu một cái đi nhanh ra ngoài mở cửa.
Chính là cánh cửa vừa mở ra, đập vào mắt bà là bóng dáng quen thuộc.
Tuyết Sương Anh nhếch mép cười khinh bỉ nói.
" Mày còn dám về? "
Tư Noãn Noãn lạnh nhạt nhìn Tuyết Sương Anh hỏi.
" Tư Khả Minh có ở nhà không? "
" Mày kiếm ông ta làm gì? " dừng một chút, môi bà cười mỉa mai nói.
" Hay mày định về lại đây ăn bám? "
Tư Noãn Noãn nhếch mép không nhanh không chậm nói.
" Cút! "
" Mày!!! "
" Dì ghẻ, bà cút ngay nếu còn muốn ở trong nhà này!? " Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tuyết Sương Anh, trong mắt hoàn toàn không còn một tia sợ hãi.
Tuyết Sương Anh giật mình kinh ngạc, lòng bà khẽ run lên, khi bà đang định nói gì đó thì Tư Khả Minh nói vọng ra.
" Sương Anh! Ngoài kia có chuyện gì à? "
" Ông Tư! Tôi nghĩ chúng ta nên nói chuyện. " nhìn Tuyết Sương Anh đứng đó đơ người, Tư Noãn Noãn bước vào trong nhà nói.
Tư Khả Minh từ phòng bếp đi đến nhìn thấy Tư Noãn Noãn trong mắt tràn ngập coi thường nói.
" Mày muốn về nhà sao? Tao còn tưởng mày được lên làm phu nhân cái quên luôn đường về chứ!? Muốn vào ở cũng được, tự tát vào mặt một trăm cái rồi vào. "
Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Tư Khả Minh, trong lòng cười khổ, đây là cha ruột của cô sao?
" Ông hiểu lầm gì rồi tôi... " Tư Noãn Noãn còn chưa kịp nói xong thì Tư Chân Châu từ bên trong bước ra, môi vểnh lên nhìn Tư Noãn Noãn.
" Chật chật chật, đúng là lên làm phu nhân vài tháng có khác! Chỉ tiếc là còn chưa nóng đít đã bị đá ra. Tiện nhân vẫn là tiện nhân nhỉ? "
" Ồ tiện nhân là đang chỉ em sao? Em gái con vợ kế!? " Tư Noãn Noãn lạnh nhạt đáp.
" Mày... " cả cuộc đời của Tư Chân Châu ghét nhất ai đem thân phận của bản thân cô nói ra.
Khi cô đang định đánh Tư Noãn Noãn thì có một bàn tay to lớn nắm lấy cánh tay của cô, người đó Ϧóþ mạnh một cái.
" Á... " tay của Tư Chân Châu không có gì ngoài việc bị gãy.
Tư Khả Minh và Tuyết Sương Anh đau lòng quát lên.
" Con tiện nhân mày làm gì Chân Châu thế? Nó là em gái mày. "
" Con tiện nhân sao mày dám... tao liều mạng với mày! " dứt câu Tuyết Sương Anh nhào đến, cũng không có gì khác là bị đá mạnh vào bụng của bà ta.
Tư Noãn Noãn mắt không nhìn đến những ruồi bọ đó mà nhìn chằm chằm Tư Khả Minh nói.
" Chúng ta nói chuyện được chưa? "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc