Người Vợ Nô Lệ - Chương 127

Tác giả: BooMew

Bởi vì dù có chuẩn bị tinh thần như thế nào thì khi đối mặt thì ai cũng phải đau lòng cũng phải chịu đựng.
Chỉ cần phải nghĩ đến cái cảnh Lê Bá Sâm tỉnh lại không nhận ra cô cũng không nhận ra con của cả hai thì Tư Noãn Noãn liền cảm thấy khổ sở.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu, rời khỏi phòng vệ sinh.
Lưu Hà Mi nhìn bóng lưng Tư Noãn Noãn, bà muốn nói rồi lại thôi.
Có lẽ đối với bà, việc Lê Bá Sâm bình an vô sự là tốt và bà không còn lo lắng gì quá nhiều nhưng Tư Noãn Noãn thì khác.
Có lẽ con bé vẫn lo lắng nếu Lê Bá Sâm tỉnh dậy và quên đi nó.
Lưu Hà Mi nhìn nhìn Tư Noãn Noãn đang ngồi bên cạnh Lê Bá Sâm, bà đi đến nhỏ giọng nói.
" Mẹ ra ngoài mua chút đồ ăn cho con. Con đừng ngồi đó nữa, ra ghế sofa dựa vào nghỉ ngơi một lúc đi nhé! "
Tư Noãn Noãn cười, gật đầu không nói gì.
Lưu Hà Mi đi ra ngoài, mày bà nhíu lại.
Lưu Minh Vân đi tới.
" Cô. "
Lưu Hà Mi gật đầu hỏi.
" Con về lâu chưa? " dừng một chút lại nói.
" Cảm ơn con. "
Lưu Minh Vân gật đầu nói.
" Con về được vài hôm rồi nhưng do bận việc nên mới không nói với cô được. "
" Ừ! " Lưu Hà Mi cười cười gật đầu định rời đi thì Lưu Minh Vân lại nói.
" Cô gái bên trong là vợ của Bá Sâm thật sao cô? "
Lưu Hà Mi gật đầu.
" Đúng thế! Có chuyện gì sao? "
" A không có! Tại trước lúc phẫu thuật Bá Sâm có gửi cho con một tin nhắn. "
" Tin nhắn? "
" Đây cô xem đi. "
Lưu Hà Mi cầm điện thoại lên đọc.
Lê Bá Sâm: " Anh họ, việc phẫu thuật này tôi biết chính anh cũng không chắc chắn bản thân tôi có thể qua khỏi hay không? Nhưng tôi biết anh nhất định sẽ cố gắng hết sức mình. Chính là anh biết đó... tôi có vợ và ba đứa con... à không chỉ hai đứa và một đứa vẫn còn đang trong bụng cô ấy! Nếu... tôi nói là nếu tôi có ૮ɦếƭ đi anh hãy giúp tôi bảo vệ cô ấy! Vị trí người thừa kế Lê Gia ai chẳng ham muốn và tôi tin nếu những người đó nghe tin tôi ૮ɦếƭ thì sẽ gây khó dễ cho cô ấy và các con, mặc dù phía bên nhà chính và mẹ tôi sẽ bảo vệ cho cô ấy nhưng chẳng ai biết trước được chuyện gì. Anh họ, lần đầu tiên tôi cầu xin anh... tôi ૮ɦếƭ đi thì hãy liên hệ đến luật sư và làm hết toàn bộ thủ tục tôi đã nói với anh ta và anh giữ một bản, vợ tôi Tư Noãn Noãn giữ một bản và mẹ tôi cũng vậy! Còn nếu tôi mất trí nhớ... quên đi cô ấy thì anh đừng để cô ấy rời đi mà hãy nói cho tôi nghe về cô ấy dù tôi không nhớ gì. Ít nhất tôi cũng biết rõ cô ấy là vợ tôi dù tôi không nhớ gì! "
Lưu Hà Mi đọc xong, hai mắt không kìm nổi mà đỏ ửng.
" Thằng bé thật sự rất thương yêu Noãn Noãn. "
" Như vậy sẽ tốt sao? " anh không biết cô ấy! Tuy hiện tại thấy cũng tốt nhưng nếu Lê Bá Sâm mất thật thì cô ấy có thật sự lương thiện như những gì mà cô ấy đang có của hiện tại?
Lưu Hà Mi cười nói.
" Đừng suy nghĩ vớ vẫn. " dừng một chút Lưu Hà Mi lại nói.
" Những gì mà Noãn Noãn phải chịu Bá Sâm nhà chúng ta có dùng cả đời để bù đắp cũng không hết những lỗi trước kia. Khó khăn lắm hai đứa mới như bây giờ... nhưng có lẽ ông trời vẫn còn muốn để Bá Sâm nhà chúng ta phải chịu nhiều chuyện đau lòng nữa. "
" Bá Sâm? " Lưu Minh Vân câu hiểu, câu không hiểu. Trước đó xảy ra chuyện gì sao?
Lưu Hà Mi cười cười không nói, bà nhanh chóng rời đi để mua thức ăn và nước uống cho Tư Noãn Noãn.
Lưu Minh Vân nhìn bóng lưng của Lưu Hà Mi, anh nhíu mày lại cầm điện thoại gọi cho trợ lý.
" Điều tra xem, mấy năm trước Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn đã xảy ra chuyện gì?! "
" Boss, đây là chuyện của Lê Gia... " khó lắm... Lê Gia là gì có phải chuyện đùa bỡn đâu mà điều tra ra.
" Tôi là anh họ của Bá Sâm! Cậu cứ yên tâm mà điều tra. "
" A! Vâng. "
- --
Lưu Hà Mi đi vào căn tin nhìn những món ăn trong menu mày bà nhíu lại.
Toàn món dầu mỡ, kiểu này làm sao Tư Noãn Noãn có thể ăn.
Lưu Hà Mi nghĩ nghĩ gọi cho quản gia Lâm.
" Phu Nhân? "
" Cho đầu bếp nấu mấy món cho Noãn Noãn đi quản gia, con bé cứ ốm nghén mãi thôi. "
" Vâng... "
- --
" Cái gì? Lê Chủ Tịch đang nằm viện? " Tư Chân Châu còn đang lo lắng về việc bị nhiều người chửi bới không còn đường lui thì có cuộc gọi đến.
" Đúng vậy! Cô có thể đến đó nhục mạ Tư Noãn Noãn, tôi sẽ giúp cô kêu gọi phóng viên. "
" Ông là ai? Vì sao lại giúp tôi? "
" Haha... tôi không hề giúp cô, tôi chỉ muốn để Tư Noãn Noãn sống không yên mà ૮ɦếƭ cũng không xong thôi. "
Tư Chân Châu vừa nghe người đàn ông xa lạ đầu dây bên kia nói như vậy! Môi cô nhếch lên nói.
" Được thôi! Xem như đôi bên cùng có lợi. " nói xong Tư Chân Châu tắt máy.
Môi cô không thể khép lại được. Tư Chân Châu đã muốn từ bỏ ý định gây khó dễ với Tư Noãn Noãn rồi nhưng xem ra lần này xem ra ai ai cũng muốn giúp cô rồi.
Hứ, Tư Noãn Noãn ơi Tư Noãn Noãn, tôi đã muốn tha cho con tiện nhân cô nhưng do cách cô ăn ở nên tôi sẽ không tha nữa.
Cô nhất định... muốn sống không được mà muốn ૮ɦếƭ cũng không xong! Haha...
- ---
Lưu Minh Vân ngồi trong phòng làm việc của mình một lúc lâu, từ lúc anh cho người điều tra chuyện mấy năm trước của Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn, thì rất nhanh anh đã có được đáp án.
Ngồi trong phòng đọc mà cảm thấy cuộc đời này thật trớ trêu.
Nhớ lại vóc dáng gầy gò đó... nhớ lại hai mắt ẩm ướt đó. Lưu Minh Vân biết chắc chắn Lê Bá Sâm cũng như anh mỗi lần nhìn thấy cũng thương xót, nhưng anh thương xót ở vai trò người anh trai còn Lê Bá Sâm thương xót ở vai trò người chồng. Người đã gây ra vô vàn nỗi đau trên tinh thần lẫn thể xác của Tư Noãn Noãn.
Thì ra là như vậy...
Thì ra cô gái ngồi chờ thằng em họ mình mấy tiếng đồng hồ không rời nửa bước từng bị chính em họ mình lăng mạ, sỉ nhục, đánh đập... hỏi sao mấy năm trước Lê Bá Sâm không chịu phẫu thuật? Hỏi sao một năm trước đây Lê Bá Sâm nguyện ૮ɦếƭ chỉ cần thấy cô gái nhỏ ấy một lần.
Thấy cũng thương mà thôi cũng kệ.
Chuyện nhà họ, khi đó anh không biết nên anh còn giận dỗi Lê Bá Sâm và căm hận cô gái nhỏ đó nhưng bây giờ anh cảm thấy mọi thứ mà Lê Bá Sâm phải chịu quá ít ỏi.
Dùng chân đá vào bụng của cô gái nhỏ ấy khi cô ấy đang mang thai...
Lê Bá Sâm ơi Lê Bá Sâm... tôi cũng không biết nên nói anh ngu ngốc hay giận quá mất khôn đây.
Chỉ là bây giờ xem ra đã tha thứ... nhưng cũng chẳng ai đón trước được chuyện gì khi Lê Bá Sâm còn chưa tỉnh. Xem ra những tài liệu và hình ảnh điều tra này sẽ có lợi khi Lê Bá Sâm mất trí nhớ.
- --
Trong phòng bệnh.
Tư Noãn Noãn mệt mỏi, đấm vào lưng cô vài cái, nghiêng đầu sang trái rồi sang phải để bản thân không quá nhức mỏi.
Cô ngồi yên vị trí nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm vẫn còn đang hôn mê.
Tư Noãn Noãn đỏ mắt.
" Sâm Sâm. "
" Anh có nghe em nói không? "
" Anh ngủ thật lâu... "
" Em lại nhớ anh rồi. "
" Sâm Sâm... Sâm Sâm à... "
Tư Noãn Noãn nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm... cảm giác con tim trống vắng... cảm giác nhớ nhung... lại cảm giác lo sợ...
Cô muốn anh mở mắt ra nhìn cô... muốn như mọi ngày... muốn được ôm ôm lại hôn hôn...
Tư Noãn Noãn không nhịn được, đầu cúi xuống thút tha thút thít.
" Thứ em cần nhất bây giờ là vòng tay ấm áp của anh. Em sợ... sợ một ngày nào đó anh không còn ôm em như trước kia nữa... sợ... sợ anh sẽ xa lánh em... em em là người xa lạ. "
" Sâm... Sâm... tỉnh lại đi anh... tỉnh lại đi anh ơi... "
Tư Noãn Noãn vừa khóc vừa nghỉ...
Lưu Hà Mi đúng lúc bước vào, nhìn thấy con dâu nhỏ đang thút thít, bà im lặng đặt thức ăn lên bàn, nhẹ bước đi đến bên cạnh Tư Noãn Noãn.
Đặt tay lên vai cô vỗ nhẹ.
" Con phải mạnh mẽ lên. Đừng khóc nữa sẽ rất có hại cho bản thân mình. "
" Mẹ... " Tư Noãn Noãn quay đầu lại nhìn Lưu Hà Mi, hai mắt cô ướt đẫm, từng giọt lại từng giọt nước mắt liên tục rơi xuống.
" Mẹ... có... có khi nào anh ấy sẽ quên đi con không? "
" Ngoan, đừng khóc, sẽ không có chuyện gì đâu mà. "
" Con... hức... con không khóc... "
Tư Noãn Noãn mím chặt môi, cố để bản thân thật bình tĩnh.
Lưu Hà Mi nhìn con dâu nhỏ như vậy không khỏi đau lòng.
Lúc sáng, trước khi Lê Bá Sâm vào phẫu thuật thì có nhắn tin cho bà.
Lê Bá Sâm: " Mẹ "
Lê Bá Sâm: " Nếu con không qua khỏi xin mẹ hãy bảo vệ cô ấy và các cháu của mẹ thật tốt, giấy đăng ký kết hôn cùng thay đổi tên họ của Noãn Thương và Noãn Thiên đã làm xong. Nếu xảy ra chuyện gì mẹ giúp con để Noãn Thiên thừa kế Lê Gia. Nếu mẹ và ông không chê ồn ào thì đón ba mẹ con cô ấy về ở, tiện chăm sóc nhau hơn nữa... giúp con chăm sóc Noãn Noãn. "
Lê Bá Sâm: " Con sợ khi con ra đi, cô ấy sẽ không chấp nhận được mà nghĩ quẩn... mẹ giúp con nhé! "
Lưu Hà Mi nhớ lại tin nhắn của con trai lại nhìn Tư Noãn Noãn.
Vì sao ông trời cứ luôn muốn thử thách tình cảm của hai tụi nhỏ? Khó khăn lắm mới có thể ở được với nhau, yêu thương nhau... nhưng bây giờ lại...
Lưu Hà Mi thở dài. Bà gượng ép Tư Noãn Noãn đến sofa ăn tối rồi ép cô uống sữa.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc