Người Vợ Nô Lệ - Chương 106

Tác giả: BooMew

Lê Bá Sâm bước ra khỏi xe, cẩn thận mở cửa xe ra để Tư Noãn Noãn bước xuống.
Tư Noãn Noãn đặt tay nhỏ bé của mình vào lòng bàn tay của anh nhìn quanh một vòng, môi không tự chủ giương lên.
Cái mùi hương này... thật thích... mùi thơm của hoa làm cô cảm thấy thoải mái hẳn ra.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, anh kéo nhẹ cô vào lòng, hai người bốn mắt nhìn nhau một lúc.
Lê Bá Sâm nâng cằm Tư Noãn Noãn lên hôn xuống.
Hai người đứng giữa rừng hoa, trao nhau vô vàng nụ hôn ấm áp.
Cách đó không xa có một đám nhân viên đang đứng từ xa lấp ló nhìn.
" Oa... Boss hôn cô gái đó kìa... "
" Oa... không lẽ Boss đã có người yêu? "
" Trời ơi... "
Một đám đàn bà phụ nữ to nhỏ không thôi, từ xa bước đến, một người phụ nữ trẻ trang điểm tỉ mỉ bước đến thét lên.
" Các người đang nói hưu nói vượn gì thế hả? "
" A... đến rồi sao? "
" Trời ơi, vừa nghe thấy hôm nay Boss đến liền trang điểm như vậy a. "
" Cóc ghẻ mà cứ mơ tưởng làm thiên nga không thôi. "
Nhìn người phụ nữ trước mặt này, một đám người lén lút nhìn Lê Bá Sâm và Tư Noãn Noãn hôn nhau không khỏi chán ghét.
Cho dù bọn họ có bần cùng hay khó khăn nghèo khổ cách mấy đi chăng nữa, bọn họ cũng biết thân biết phận, chứ không như ai kia, mơ mộng hão huyền, không những vậy, còn tự xem mình là bà chủ, hành xử một cách khó chịu.
Người phụ nữ hai mắt đỏ ngầu lửa giận, hung hăng quát.
" Một đám làm thuê làm mướn các người, làm không lo làm chỉ lo nhiều chuyện, bộ muốn bị trừ lương hay sao? "
Một người trong đám đông không sợ người phụ nữ, đứng ra nhếch mép nói.
" Trừ lương hay không trừ lương thì cô cũng không có tư cách gì nói còn chưa nói đến việc cô cũng chỉ là người làm thuê làm mướn như chúng tôi thôi có hơn được ai đâu mà nói. "
" Cô... cô... " người phụ nữ cứng họng, nhưng cô ta không cam, so với những người ở đấy, cô xinh đẹp nhất, còn được gặp Lê Bá Sâm không ít lần, cô tin sớm hay muộn cô cũng quyến rũ được anh ta, huống chi anh ta đến nay vẫn còn chưa có người yêu hay vợ, còn không phải vì cô sao?
Nghĩ đến đây, người phụ nữ môi nhếch lên đầy tự tin và kiêu ngạo nhìn một đám người trước mặt không xấu hổ nói.
" Sớm hay muộn gì tôi cũng là bà chủ của các người, các người làm việc thất trách, cứ đợi mà xem tôi nhất định đuổi đi hết. "
Một đám phụ nữ không nhịn được cười to, một người nói.
" Cô không tự đi soi gương hay sao? Mơ mộng cũng phải tỉnh dậy chứ? Cóc ghẻ mà luôn đòi làm thiên nga là làm sao? Cô đừng mơ mộng nữa, vì Boss đã có người yêu rồi haha. "
Nói xong, một đám lại cười, sau đấy về lại vị trí làm việc.
Người phụ nữ nắm chặt nắm tay lại thành quả đấm, liếc nhìn về hướng đôi tình nhân vẫn đang hôn nhau kia, trong ánh mắt của cô ta lóe lên tia độc ác.
- ----
Tư Noãn Noãn bị hôn đến nỗi không thở được mà khuôn mặt ngày một đỏ bừng, hai tay nhỏ bé của cô khẽ đập đập vào ***g *** của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm buông môi cô ra, nắm lấy hai tay nhỏ bé nhìn Tư Noãn Noãn.
Môi anh câu lên xoa nhẹ đầu cô khẽ nói.
" Vợ vẫn nên đi học một khóa huấn luyện thở đi, chứ đang hôn cơ mà... " anh nói tới đấy thì dừng lại vì bị ánh mắt lóe ra lửa của cô dọa.
Nhìn Tư Noãn Noãn đáng yêu như vậy, nói sao Lê Bá Sâm không thể nào không cưng chiều cô cho được.
Anh cúi người xuống một chút để mặt anh và mắt cô đối diện song song nhau, nhìn vào hai mắt đỏ ửng của cô, Lê Bá Sâm liền bật cười.
" Hahaha... "
" Cười cái gì? " Tư Noãn Noãn khó chịu nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm hỏi.
Lê Bá Sâm dùng mũi cọ cọ mũi cô nói.
" Chỉ là thấy vợ quá đáng yêu thôi. "
" Đáng yêu? "
" Ừ. Vợ của anh quá đáng yêu. " Lê Bá Sâm ôn nhu nói.
Tư Noãn Noãn đỏ mặt, đánh nhẹ vào *** anh một cái xoay người rời đi, vừa đi vừa nói.
" Em còn muốn rửa mặt đi ngắm hoa, anh còn không nhanh nhanh dẫn đường. "
Lê Bá Sâm lại cười phá lên chạy theo sao, ôm lấy eo Tư Noãn Noãn một cái, lại hôn hôn cổ cô vài cái mới buông ra, nắm chặt tay cô đi vào trong biệt thự.
Căn biệt thự của nông trại này rất rộng, tuy nhiên ngoài quản gia và một dì đầu bếp ra thì không hề có bất kỳ người nào khác.
Quản gia vừa nhìn thấy Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm ông liền bước ra.
" Cậu chủ, mợ chủ. "
Lê Bá Sâm gật nhẹ đầu, nắm lấy tay của Tư Noãn Noãn bước vào, Tư Noãn Noãn cũng khẽ gật nhẹ đầu đi theo sau Lê Bá Sâm.
Quản gia nhìn cậu chủ gấp rút như vậy không khỏi bật cười.
Cậu chủ của ông... thật sự thay đổi rồi...
Lê Bá Sâm kéo Tư Noãn Noãn vào phòng vệ sinh, cẩn thận giúp cô lau mặt lại hỏi.
" Vợ có muốn thay đồ không? "
Tư Noãn Noãn nhìn nhìn bộ váy đang mặc, lại nhìn nhìn vài ba vết chi chít trên *** lắc đầu nói.
" Không. " bộ này không quá hở với vải mát lạnh một lát ra ngoài sẽ không bị nực.
Lê Bá Sâm kéo kéo cổ áo của Tư Noãn Noãn xuống, liền nhìn thấy vô số dấu vết *** trên *** của Tư Noãn Noãn.
Tay anh chạm nhẹ vào, mày khẽ nhăn lại.
" Đau không? "
Tư Noãn Noãn đánh vào cái tay đang chìa ra của Lê Bá Sâm nói.
" Đau hay không đau không lẽ anh không biết? "
Lê Bá Sâm cười cười, lại kéo Tư Noãn Noãn vào lòng ôm ôm hôn hôn.
Hai người ở trong phòng vệ sinh ôm nhau một ;úc mới đi ra ngoài ngắm hoa.
- ----
Cánh đồng hoa bát ngát, Tư Noãn Noãn tay trong tay cùng Lê Bá Sâm đi dọc con đường dài kia.
Lê Bá Sâm nắm chặt lấy tay của Tư Noãn Noãn vừa nói.
" Sau này nơi này sẽ là của vợ, à còn có vài cái nông trại nữa. "
Tư Noãn Noãn nhướng mày khó hiểu hỏi.
" Sao lại cho em? "
Lê Bá Sâm cười cười nói.
" Anh trồng hoa, vốn là để cho vợ thôi chứ có cho ai đâu, với lại nông trại này cùng với những nông trại kia là tặng cho vợ. "
" Nhưng rất nhiều tiền đấy. " Tư Noãn Noãn thẳng thừng nói.
Mặc dù không biết rõ nguyên một nông trại này là có diện tích bao nhiêu, nhưng Tư Noãn Noãn biết, để có được một nông trại lớn không phải tốn ít tiền là có được.
Lê Bá Sâm nắm chặt tay Tư Noãn Noãn hơn, ngón cái của anh không an phận khẽ xoa xoa vuốt vuốt ve ve bàn tay của Tư Noãn Noãn nói.
" Của anh chính là của vợ, cho dù có thật nhiều tiền cũng không bằng có được vợ. "
Tư Noãn Noãn mím môi đỏ mặt xấu hổ không thôi.
Hai người cùng nhau đi một con đường dài thật dài, dọc đường đi có thật nhiều hoa và hoa, hoa hồng, hoa hướng dương, hoa ly ly và còn nhiều loài khác nữa.
Tư Noãn Noãn nhìn loạn xạ, môi cô cứ giương mãi không thôi.
Đi một lúc lâu, đói bụng không đi nổi nữa, cô được Lê Bá Sâm cõng về lại biệt thự.
Ôm chặt lấy cổ của Lê Bá Sâm, Tư Noãn Noãn nghịch ngợm hỏi.
" Em nặng lắm có đúng không? "
Lê Bá Sâm lắc đầu.
" Quá nhẹ, cũng không biết bình thường cơm em ăn đi vào đâu. "
Tư Noãn Noãn liền bĩu môi, hung hăng cắn mạnh vào vai của Lê Bá Sâm.
" Vào bụng em chứ đâu, anh không thấy mỗi lần ăn no, bụng em đều phình lên rất to hay sao? "
Tư Noãn Noãn biết rất rõ sức ăn của chính mình, cũng vì ăn quá nhiều nên lúc nào cô cũng không dám ngủ lúc vừa ăn xong hết.
Lê Bá Sâm cười cười không nói gì, anh im lặng nghe Tư Noãn Noãn nói chuyện cùng kể về vườn hoa bên nước Rose của cô.
- ---
Phòng bếp.
Tư Noãn Noãn bị Lê Bá Sâm kéo ngồi xuống đùi ăn, mày Tư Noãn Noãn nhíu chặt, ngồi yên bất động trên đùi Lê Bá Sâm hậm hực ăn.
Lê Bá Sâm nhìn cô vợ nhỏ như vậy không khỏi mắc cười nói.
" Có ai ăn như vợ không? Ăn đàng hoàng lại xem nào. "
" Thế có ai như anh không? Ăn cơm cũng không để cho người ta tự ngồi. "
Lê Bá Sâm nhướng nhướng mày nhìn Tư Noãn Noãn, cười như không cười nói.
" Thế ngoài đùi của anh ra, vợ còn có chỗ nào ngồi? "
Tư Noãn Noãn nhìn về hướng chiếc ghế gần đó, Lê Bá Sâm bá đạo nói.
" Quản gia, từ giờ trong phòng bếp chỉ cần một chiếc ghế thôi, còn những chiếc ghế còn lại đem bỏ hết đi. "
" Vâng cậu chủ. "
Tư Noãn Noãn há hốc mồm.
" Sâm. " cô kêu lên một tiếng.
Lê Bá Sâm nghiêng đầu nhìn Tư Noãn Noãn, môi nhếch lên.
" Sao vợ? "
Tư Noãn Noãn hậm hực không nói gì mà cúi đầu ăn tiếp.
Lê Bá Sâm nhéo nhéo eo cô, lại xoa nhẹ bụng của cô nói.
" Rất nhanh sẽ có thêm một tiểu bảo bối nha. "
Tư Noãn Noãn vừa ăn vừa nói.
" Hứ. Cũng không biết có phải có hay không? Yếu như vậy mà! "
" Hử? Yếu? " Lê Bá Sâm nhíu mày nhìn Tư Noãn Noãn hỏi.
Tư Noãn Noãn cười một cái mới nói.
" Yếu là yếu... ưm... "
Lê Bá Sâm mày nhíu chặt hơn hung hăng hôn lấy môi của cô để ngăn chặn câu nói cô sắp nói ra kia.
" Ưm... " Tư Noãn Noãn cố gắng đẩy Lê Bá Sâm ra nhưng vô dụng...
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc