Người Tôi Thích... Chính Là Em - Chương 13

Tác giả: Linh Mèo

Hôn nó đến 5 phút trời hắn mới buông nó ra. Nhìn vẻ mặt không còn dưỡng khí của nó mà hắn không khỏi hài lòng. - Anh..anh..định Gi*t người đấy à?
- Nếu em ૮ɦếƭ, anh nguyện ૮ɦếƭ cùng em.
- Dẻo miệng.
- Bây giờ em muốn đi đâu hả người yêu nhỏ? - Hắn ân cần đưa tay lên vuốt nhẹ tóc nó.
- Đi xem phim đi. - Nó suy nghĩ một lúc rồi nói.
Thế là hắn dẫn nó đến rạp phim nổi tiếng nhất của Mỹ. Nhìn thấy hắn, chị nhân viên bán vé mới cúi đầu cung kính
- Xin chào thiếu gia.
- Ừ.
Nghe chị nhân viên gọi hắn là thiếu gia, nó mới nhíu ày nói thầm vào tai hắn.
- Nơi đây cũng là của nhà anh à?
- Đương nhiên rồi.
- Có chỗ nào ở trên nước này không phải của nhà anh không hả?
- Nhà vệ sinh công cộng. - Hắn nghĩ rồi nói nhỏ vào tai nó.
- Em muốn xem phim gì?
- Cả hai cùng nói nhé! 1..2..3..
- Tom and Jerry!! - Cả hai đồng thanh.
- Được rồi, cho 2 vé xem Tom and Jerry - Hắn nói với chị nhân viên bán vé.
Trong khi xem phim, cả 2 người không thèm quan tâm đến ai cả, cùng nhau ôm bụng cười lớn. Nhìn thấy cặp đôi như vậy, mọi người trong rạp người thì tặng cho nó và hắn ánh mắt ngưỡng mộ, người thì cho ánh mắt đề phòng tránh xa ( Hắn: Sao anh lại đối xử với em như người ngoài hành tinh thế T.T). Khi đi ra ngoài, hắn và nó vẫn còn buồn cười về bộ phim
- Anh nhìn thấy mặt con Tom không..haha..
- Con Jerry mới buồn cười..
- Reng..reng..reng.. - Tiếng điện thoại nó vang lên, cắt đứt cuộc nói chuyện.
- Alo - Nó nghe máy.
- ...
- Thật ư? Tôi sẽ đến ngay.!
- Ai vậy? - Khi nó cúp điện thoại hắn mới quay sang hỏi
- Bác sĩ bảo Jonghyun tỉnh rồi! - Nó cười.
- Đi, anh đưa em đến bệnh viện.
Bệnh viện...
- Jonghyun!! - Nó mở cửa chạy vào ôm lấy Jonghyun.
- A..đau..Bỏ em ra - Jonghyun bị ôm bất ngờ nên cảm thấy ngạc nhiên.
- Cái thằng bé này, chị nhớ em lắm đấy! - Nó xoa đầu Jonghyun.
- Em không nhớ chị đâu..blè. - Jonghyun lè lưỡi trêu chọc
- Ủa ai đây? - Nó chỉ tay về phía cô bé xinh xắn bên cạnh Jonghyun.
- Emma, em dâu của chị đấy. - Jonghyun cười đầy ẩn ý.
- Em chào chị, em tên Emma. Em chỉ là bạn của Jonghyun thôi ạ, chị đừng nghe cậu ấy nói đùa - Emma nói với nó.
- Chị tên Hani, mong em chỉ dạy cho thằng em của chị - Nó cười.
Nghe nó nói vậy, mặt Emma chốc lát đỏ bừng như trái cà chua.
- Anh Zac đâu? Dạo này anh ấy như nào rồi? - Jonghyun quay ra hỏi
- Này thằng bé, chị đây không hỏi đi hỏi Zac hả? - Nó gõ đầu Jonghyun.
- Anh rể của em sao em không được hỏi hả? - Jonghyun bĩu môi.
- Sao em biết hả?
- Là anh nói - Zac từ bên ngoài bước vào.
- Nhưng thằng bé vừa tỉnh lại mà.
- Em chưa nói cho chị em biết hả Jonghyun? - Hắn quay sang Jonghyun.
- Biết cái gì? Em không biết gì cả - Jonghyun quay đi.
- Thằng bé kia nói nhanh khong chỉ gửi em về Hàn Quốc đấy! - Nó trợn mắt.
- Được rồi em nói. Thực ra là....
- Em ấy đã tỉnh lại từ tuần trước - Hắn nói
- Ơ kìa em nói cơ mà - Jonghyun nhìn hắn
- Anh chỉ giúp em thôi. - Hắn lè lưỡi
- CHOI JONGHYUN!! THẾ LÀ THẾ NÀO HẢ? TỈNH LẠI TỪ TUẦN TRƯỚC SAO GIỜ MỚI NÓI VỚI CHỊ HẢ? - Nó \'gầm\'
Cả Jonghyun và Emma đều kinh ngạc khi nghe tiếng \'gầm\' của "sư tử hà đông"
- Chị bình tĩnh cái nào. Chị cũng biết em tỉnh lại rồi đấy thôi.
- Chị sẽ gửi em về Hàn Quốc.
- Thôi mà chị xinh đẹp. Chị biết em ở bên đó cô đơn thế nào mà... - Jonghyun nũng nịu
- Thôi chị đừng gửi Jonghyun về Hàn Quốc nha - Emma lên tiếng.
- Nghe lời em dâu chị sẽ không làm vậy - Nó nháy mắt với Emma.
Mặt Emma lại đỏ như trái cà chua lần nữa.
- Mà hai đứa quen nhau như thế nào đấy? - Nó dò xét.
- Chị không nhớ cô bé xinh xinh mà xin số của em trước khi em nằm viện hả?
- Ồ, hoá ra đó là Emma hả?
- Thế 2 đứa hẹn hò kiểu nào hả?
- Trong lúc em không ở đây Jonghyun lên ra ngoài hẹn hò - Hắn tựa lưng vào tường nói.
- Anh Zac! Sao anh bán đứng em vậy hả?
- Xin lỗi, bố mẹ anh bảo nói dối là hư - Hắn cười.
- Ồ! Hoá ra hẹn hò len lút hả? - Nó cười.
- Không phải lén lút mà là công khai nhá! Vợ yêu nhỉ? - Jonghyun quàng vai Emma
- Đừng có làm em dâu xấu hổ chứ? - Nó nhìn mặt Emma đỏ hơn cả quả cà chua mới lên tiếng.
- 2 cặp kia đâu? Em nhớ họ quá, cả anh Kai nữa! Hôm qua họ còn chưa vào thăm em. - Jonghyun nói tiếp
- Vậy mọi người đều giấu em việc Jonghyun tỉnh lại rồi hả? - Nó quay sang nhìn hắn.
- Jonghyun kia, cậu hại anh rồi đây này.
- Anh bảo mọi người giấu chị ý chứ bộ - Jonghyun ngây thơ nói
- Vậy là anh là chủ mưu? - Nó tiến gần hắn
- Hani ơi anh xin lỗi mà, anh muốn làm em bất ngờ thôi - Hắn lay lay tay nó.
- Đi theo em - Nó kéo hắn ra ngoài.
- Liệu chị ý có làm gì không vậy? - Emma lo lắng hỏi Jonghyun
- Vợ đừng lo, chị ý là người \'tốt bụng\' nhất trên đời. - Jonghyun xoa đầu Emma
- Hani à mình đi đâu vậy? - Hắn để mặc cho nó kéo đi
- Trừng phạt anh - Nó đáp ngắn gọn.
- Hả?! - Hắn trợn mắt.
- Hani ơi anh xin lỗi mà.. - Hắn giả bộ vẻ mặt cún con. - Anh bắt đầu giống Lily rồi đấy.
- Thì anh đang cố gắng làm giống Lily mà...
- Vậy thì dừng lại đi, nhìn gớm quá.
- Em dẫn anh đi đâu vậy? Trừng phạt có phải đi xa thế này không?
- Anh bắt đầu nhiều lời từ khi nào đấy?
- Đương nhiên từ khi yêu em rồi - Hắn đắc ý.
Nó dẫn hắn đến một khu vui chơi dành cho trẻ con ở trung tâm thành phố.
- Em muốn trừng phạt anh ở nơi này ư? - Hắn nhíu mày nhìn lũ trẻ đang chạy đi chạy lại
- Chờ một tí nhé. - Nó nhay mắt
- Các em ơi! Chị có bất ngờ cho các em này! - Nó hét to.
Bọn trẻ nhìn thấy y như rằng chạy lại chỗ nó. Đứa thì ôm chân đứa thì kéo tay nó làm hắn rất không vui, Hani của hắn mà bọn nhóc con này dám động vào ư?
- Chị Hani đến chơi với bọn em phải không? - Một đứa bé váy hồng nói.
- Chị mang bất ngờ đến cho các em đây. - Nó cúi xuống bế đứa bé váy hồng lên.
- Bất ngờ gì vậy chị? - Đứa bé khác hỏi.
- Đây. - Nó chỉ vào hắn.
- Hôm nay anh ấy đến đây để chơi với các em đó. Các em yêu cầu anh ý làm gì anh ấy sẽ làm đó. - Nó nói
- Em bán anh đi à? - Hắn đen mặt nhìn nó.
- Không có bán, chỉ trừng phạt anh thôi. - Nó thản nhiên đáp lại.
- Anh gì ơi anh nhảy \'Ba con gấu\' đi - Đứa nhóc áo anh tay cầm kẹo ʍúŧ vừa ăn vừa nói
- Hả?! - Hắn trợn mắt.
- Muốn em tha thứ cho anh thì làm đi - Nó nói thầm.
- Nào các em, mình hát đệm cho anh ấy nhảy nhé. - Nó ngồi xuống bên cạnh lũ trẻ.
- Gấu ba, gấu mẹ, gấu con....
Hắn bất đắc dĩ phải nhảy theo. Đầu tiên giơ hai tay lên đầu làm tai gấu rồi bắt đầu lắc lư lắc lư. Có thể nói đây là ngày nhục nhã nhất cuộc đời của hắn, là thiếu gia tập đoàn AA lừng danh mà phải đến đây mua vui cho một bọn nhóc, thật là nhục không có chỗ mà chui xuống. Tất cả bọn trẻ và đương nhiên có thêm nó cùng phá lên cười khi nhìn hắn nhảy, trông thật là dễ thương và đáng yêu. Được cơ hội, nó lôi ngay máy ra quay lại cảnh này, chắc chắn phải đưa cho mọi người xem nếu hắn ức Hi*p nó mới được. Nhảy xong, đứa thì bắt hắn bế, đứa thì bắt hắn chơi đồ hàng, đứa thì bắt hắn chơi siêu nhân, lại còn bắt hắn ngồi im để trang điểm nữa chứ. Trốn được bọn trẻ, hắn mới ngồi xuống cái ghế đồ chơi hình công chúa nghỉ một lúc. Bỗng dưng có một đứa trẻ cầm bát thức ăn đến giơ ra trước mặt hắn. Hắn chưa kịp nói gì thì đứa trẻ đó đã lên tiếng
- Anh xinh đẹp ơi đút cho em.
- Hả?! - Hắn trợn tròn mắt.
- Anh đút cho em đi không em mách chị Hani đó - Đứa trẻ đó doạ.
- Được rồi ngồi xuống đi anh đút cho ăn.
Đứa trẻ đó không nghĩ ngợi gì nhảy thẳng lên đùi hắn ngồi
- Em làm gì vậy! - Hắn bất ngờ khi đứa trẻ ngồi lên đùi hắn.
- Đương nhiên là ngồi rồi.
- Sao em không ra ghế ngồi? - Hắn chỉ tay vào chiếc ghế đối diện.
- Đùi anh mềm hơn.
- Nhưng mà...
- Chị Hani ơi... - Đứa trẻ hét lên.
- Được rồi, cho em ngồi trên đùi anh - Hắn bịp miệng đứa trẻ lại.
- Anh tên gì?
- Trương Tuấn Anh, nhưng gọi là Zac.
- Em tên là Trịnh Minh Khải, mẹ em hay gọi em là bảo bối.
- Em là con của Trịnh Thanh Nga và Trịnh Nhật Nam hả?
- Sao anh biết ba mẹ em?
- Tình cờ thôi.
Tập đoàn Trịnh gia có thể nói là vô cùng nổi tiếng, ngang ngửa tập đoàn nhà hắn. Hắn đang nghĩ có nên bắt cóc luôn đứa trẻ này không để cho Trịnh gia hợp tác với AA (tg: chậc chậc, mưu mô xảo quyệt quá ==\')
- Anh nhai cho em đi - Minh Khải nhìn miếng rau trên thìa rồi quay ra nói với hắn
- Sao em không tự nhai?
- Mẹ em vẫn hay làm thế mà, với lại răng em chưa đủ nhá - Minh Khải nhe hàm răng bé tí tẹo của cậu ra để chứng minh.
- Được rồi - Hắn đưa miếng rau vào miệng nhai rồi đút cho Minh Khải.
- Anh không có phi thuyền à?
- Phi thuyền sao? - Hắn nhíu mày.
- Mẹ em hay làm phi thuyền cho em mà.
- Được rồi thì phi thuyền.
Hắn đưa chiếc thìa lượn vài vòng rồi đưa ra trước cái miệng bé nhỏ của Minh Khải.
- Phi thuyền đến đây.
- Aaa... - Minh Khải há mồm thật to để cho hắn đút.
- Anh à, khi nào anh có em bé? - Minh Khải vừa nhai vừa hỏi.
- Đợi chị Hani của em đồng ý lấy anh đã.
- Khi nào thì chị Hani đồng ý hả anh?
- Anh không biết nhưng mà khi nào chị Hani đồng ý thì anh báo với em nhá
- Anh hứa nhá, ngoắc tay đi - Minh Khải giơ ngón út ra.
- Anh hứa - Hắn cũng giơ ngón út ra ngoắc tay với Minh Khải.
- Bảo bối ơi! - Giọng của một người phụ nữ vang lên
- Mama - Minh Khải nhảy ra khỏi đùi hắn, chạy đến bên Trịnh Thanh Nga.
- Hôm nay bảo bối chơi vui không? - Trịnh Thanh Nga xoa đầu Minh Khải.
- Có mama à, Minh Khải còn được anh đẹp trai này đút cho ăn nữa đó - Minh Khải chỉ tay vào hắn.
- Xin chào Trịnh phu nhân - Hắn chú đầu lễ phép.
- Cậu là thiếu gia của AA sao?
- Vâng thưa Trịnh phu nhân.
- Cám ơn cậu đã đanh thời gian chơi với Minh Khải. Tôi không biết rằng cậu thích trẻ con.
- Một chút thôi ạ.
- Anh đẹp trai khi nào em lại đến chơi với anh nha - Minh Khải vẫy tay với hắn rồi cùng Trinh Thanh Nga đi.
- Anh có vẻ vui nhỉ? - Nó đưa chai nước khoáng ra trước mặt hắn.
- Hani ơi, em tha lỗi cho anh nha.
- Được rồi.
- Yêu em nhất. - Hắn nói rồi hôn nó một cái
- Anh làm gì vậy? Ở đây toàn trẻ con đấy nhé.
- Sớm muộn gì bọn trẻ cũng biết đó là gì thôi mà, anh hôn bạn gái anh có gì sai chứ?
- Da mặt anh thật dày.
- Haha..đi thôi anh dẫn em đi ăn.
Sau buổi hôm nay, hắn rút ra được một chân lí mới cho cuộc sống : Trẻ con mặc dù đáng yêu nhưng không nên sinh quá nhiều.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc