Người Tôi Thích... Chính Là Em - Chương 02

Tác giả: Linh Mèo

Vác cái thân xác của mình đến công viên sau khi đi nộp đơn nhập học, nó tìm ngay một cái ghế đá ở ven hồ ngồi xuống - Ây za, ở đây thật là bình yên nha!
Đeo tai nghe lên, nó bật bài Let it be lên vừa nghe vừa hát. Giọng nó vừa nhẹ nhàng, mềm mại, nghe rất hay làm cho rất nhiều người qua đường đứng lại để nghe một lúc. Lời hát cất lên, tâm hồn nó cũng dịu nhẹ hẳn đi. Nó ngước nhìn lên trời và hỏi
- Ba mẹ à, hai người ở trên đấy có hạnh phúc không? Ba mẹ xem Hani bé bỏng đã lớn từng nào rồi nè. Hani nhất định sẽ trả được thù cho ba mẹ để hai người có thể bình an yên nghỉ, Hani hứa đó!
Vừa nhắm mắt lại vừa nói thì bỗng dưng nó cảm thấy cứ là lạ như sắp có gì lao về phía nó . Nó quay lại thì ngạc nhiên khi thấy một cái phi tiêu bay thẳng về phía nó. Cũng may lực phóng của người kia không quá lớn nên nên phi tiêu bay cũng không quá nhanh những cũng không hề chậm. Nó giơ tay ra, tóm lấy cái phi tiêu trước khi cái phi tiêu đó làm hỏng khuôn mặt của nó. Xem xét cái phi tiêu một hồi nó mới thấy chữ \' Ma vương \' nhỏ nhỏ khắp ngay gần rìa của cái phi tiêu.
- Ám sát ba mẹ ta chưa đủ còn muốn ám sát ta ư? - Nó cười khuẩy nói
Đột nhiên tiếng chuông điện thoại của nó vang lên. Một dãy số lạ, nó nhấc máy nghe
- Này Choi Jihyun, mày thấy món quà của tao như thế nào? Đẹp chứ?
- Ôi chao, đây có phải là bang chủ Ma Vương không ta? Dùng thủ đoạn bỉ ổi để ám sát một cô bé 17 tuổi này à? Chậc chậc, bây giờ ngươi xuống cấp quá đấy.
- Hahaha, đúng là bỉ ổi thật nhưng mà thủ đoạn đó cũng Gi*t được cha mẹ ngươi đấy! Nhìn bọn họ ૮ɦếƭ trong cái xe đấy mà ta thấy rất là vui mắt! - Người đàn ông trong điện thoại đáp.
- Một ngày nào đó mày sẽ có kết cục đó thôi, nợ máu thì trả máu. - Nó lạnh lùng đáp lại
- Tao đang đợi mày diễn trò vui cho tao xem đây, sát thủ Choi Jihyun à.
- Tao chẳng có thời gian để diễn trò với mày đâu!
- Sao mày không đến đường xx để tao có thể nhìn mặt mày nhỉ? Cũng đã 11 năm rồi, không biết cái con bé mít ướt ăn bám ba mẹ bây giờ ra sao? Con em mày nó cũng đang đợi mày đấy!
Nghe đến đấy nó ngẫm ngay ra được tên đó đang nói đến ai. Đó là Choi Jonghyun, cậu em họ mà nó thân thiết nhất.
* Choi Jonghyun: Em họ bên nội của Hani. 15 tuổi, sống tại Hàn Quốc, chơi với Hani từ bé
- Chị Jihyun ơi! Em sang bên này thăm chị mà bị cái lão đầu trọc này bắt cóc em...cứu em....huhu.
- Ở yên đó, chị đến ngay!
Nó chạy thục mạng đến đường xx. Lại cái bóng đen theo dõi nó, cái bóng đen ấy nói vào điện thoại
- Cậu chủ, có vẻ cô ta đang đến đường xx
- Đi theo. Không để mất dấu vết. - Zac nói ngắn gọn vào điện thoại
Trước mặt nó là một ngôi nhà bỏ hoang không một bóng người. Đạp cửa xông vào, nó có thể nhìn thấy khoảng 50 tên cầm đao và Vũ khí đang trêu chọc em nó, doạ dẫm sẽ Gi*t cả nhà nó
- Chị Jihyun! Cứu em! Mấy tên này khi dễ em!
Nó cười nhạt, nói một cách thản nhiên
- Bắt nạt một đứa trẻ 15 tuổi. Quả thật là mất mặt mà
- Các anh em! Xông lên Gi*t ૮ɦếƭ nó cho tao!
Cùng một lúc 50 tên lao đến, nó nhanh như cắt lấy con dao nhỏ trong túi xách ra rồi phi đến. Chưa đầy 5s cả 49 tên tên gục xuống, ૮ɦếƭ không nhắm mắt với một vết dao cắt ngay tại động mạch cổ. Nó tiến lại gần 1 tên đang sợ hãi gần đó, hắn ta không thể ngờ 50 người giỏi nhất trong bang phái lại có thể bị một con nhãi 17 tuổi dễ đang lấy mạng. Hắn ta co rúm vào sợ sệt nói
- Đại ca tha cho em! Là em không biết điều.
- Về bảo bang chủ ngươi là nếu lần sau muốn lấy mạng ta thì cho nhiều người tới, quân số ít ỏi mà đòi đấu với ta ư? Mạng này ta tha cho ngươi, coi như ta nhân từ. Cút cho khuất mắt ta!
Tên đó không cần suy nghĩ cũng biết chạy thục mạng đi không quay đầu lại. Nhìn thấy tên đó đã đi khuất, nó mới tiến đến cởi trói cho em nó
- Này thằng bé Jonghyun kia, đến thì báo với chị một tiếng. Cô chú không biết em đi à?
- Không, em trốn nhà đi đấy, nhớ chị Jihyun quá mà. Mà chị này, chị dạy em võ đi! Nhìn chị đánh như siêu nhân ấy, một phát ૮ɦếƭ hết cả đàn (p/s: Jonghyun nghiện xem siêu nhân)
- Không đâu. Học võ không đơn giản như em nghĩ đâu.
- Đi mà, em xin chị đấy. Em mà học võ có ngày trở thành superman không bằng ý, hihi.
- Được rồi, về nhà thôi.
- Let\'s go.
Đi ra khỏi căn nhà bỏ hoang ấy, nó quay ra nói với cái bóng đen đứng gần đó
- Này anh, đừng có theo dõi tôi nữa. Muốn theo dõi thì trốn cho kĩ vào, để lộ ra hơi thở hơi mạnh đấy.
Thấy chị mình nói chuyện, Jonghyun quay ra thì chả thấy ai
- Này bà chị, chị bị tự kỉ rồi hả?
- Không có gì, về thôi, chắc em đã đói bụng rồi.
Nghe thấy Hani nói chuyện với mình, cái bóng đen đó mới ngạc nhiên khi bị phát hiện một cách quá dễ dàng. Đang trong đong suy nghĩ rằng tại sao nó có thể phát hiện ra thì tiếng chuông điện thoại vang lên, cắt đứt đong suy nghĩ của cái bóng đen đó
- Thưa cậu chủ, tôi phát hiện ra cô ta có dáng vẻ rất giống một sát thủ. Cô ta có thể hạ gục một đoàn người dễ dàng và còn phát hiện ra tôi nữa.
- Tại sao lại phát hiện được? Anh là người ẩn nấp giỏi nhất mà tôi cử đi đấy!
- Thưa cậu chủ, tôi còn phát hiện được rằng tên tiếng Hàn của cô ta là Choi jihyun, trùng tên với sát thủ nổi danh trong hắc đạo
- Choi Jihyun ư? Được rồi, anh hãy quay về.
- Tuân lệnh cậu chủ.
Tắt điện thoại, Zac vẫn trong dòng suy nghĩ miên man
* Choi Jihyun ư? Quả thật cô gái này không dễ đang rồi*
6h sáng Reng...reng...reng...
Nó đang ngủ bỗng nhiên tỉnh giấc nhờ tiếng chuông đồng hồ. Cả người nó mệt mỏi ra khỏi giường tiến vào phòng tắm làm vscn.
- ૮ɦếƭ tiệt! Nếu không phải thằng nhóc Jonghyun đó bắt mình thức đến 1h sáng để nói chuyện thì người mình dâu đã mệt mỏi thế này.
Nó đi tắm và thay đồng phục của trường vào. Đồng phục của Royal khá là đẹp. Trên là áo trắng có khắc tên \' Hàn Thục Nhi \' ở bên иgự¢ trái. Dưới là chiếc váy kẻ ca-rô màu đỏ xếp lớp. Nó buộc tóc hai bên đơn giản, để lộ ra khôn mặt baby của nó. Xách ba lô lên, nó đi ra chỗ Jonghyun đang ngủ ở ghế sofa, đá cho cậu một cái vào chân
- Này nhóc, dậy thì đi ăn nhé, tiền ở trên bàn, đi thì khoá cửa vào.
- Biết rồi bà chằn, để yên cho em ngủ - Jonghyun ngái ngủ đáp lại
Nghe bị gọi là bà chằn nó chỉ muốn cho thằng em một trận nhưng nghĩ tới giờ học nó lại cố gắng nhịn
- Chờ chị về rồi chị xử lý em.
Bước ra khỏi nhà, nó chạy xuống quầy bán bánh sandwich ở đầu phố. Mua 1 cái bánh sandwich, nó vừa ăn vừa tung tăng trên đường. Đến trước cửa trường, nó hít một hơi rồi bước vào. Đám con trai nhìn thấy nó mà há hết cả mồm ra. Mỹ nhân! Người con gái đó là một mỹ nhân. Làn da trắng như tuyết, hai con mắt đen láy mở to, hàng mi cong ✓út, đôi môi anh đào nhỏ nhắn hồng hào.
- Học sinh mới kìa, xinh thế không biết - Học sinh 1
- Mỹ nhân! - Học sinh 2
- Công chúa của lòng tôi - Học sinh 3
- Sao lại có người xinh như vậy!! - Học sinh 4
Các cô gái khác nhìn thấy đám con trai cứ trầm trồ khen ngợi mà lòng không khỏi cám ghét Hani. Nhưng nó đâu có màng bận tâm. Nó đang chứng kiến sự to lớn của trường Royal. Trường có hai khu A và B. Khu A dành cho học sinh lớp 10 và 11 còn khu B dành cho học sinh lớp 12. Ngoài ra còn có phòng thể dục, căng- tin, khu tập bóng rổ, vườn hoa, khu nghỉ ngơi,...Chưa khám phá được hết thì tiếng trống vang lên, đám con trai nuối tiếc khi hết giờ ngắm mỹ nhân còn đám con gái thì vui mừng vì không phải nhìn thấy Hani nữa. Nó đi theo cô giáo đến trước cửa lớp 11a1. Nghe nói lớp này là lớp chuyên, học sinh ở đây học rất giỏi nhưng nó đã nghĩ lại khi nhìn thấy cả lớp như một bọn tăng động ở bên trong, trái với suy nghĩ rằng chúng nó sẽ ngồi ngoan ngoãn chờ cô giáo đến. Cô giáo bước vào lớp được 5p rồi mà chúng nó vẫn còn đang phá, coi cô giáo như không khí. Cô giáo thấy mình \' bị ăn bơ \' mới hét lên
- TRẬT TỰ!!! MUỐN TÔI TRỪ ĐIỂM LỚP NÀY À !!!!
Nhưng chúng nó đâu thèm bận tâm, liếc cô giáo một cái rồi lại phá tiếp. Cô giáo không chịu được mới hét lên lần nữa
- LỚP TA CÓ HỌC SINH MỚI!!!
Nghe đến học sinh mới, chúng nó mới dừng một lúc rồi ngay ngắn ngồi vào bàn học như chưa hề có chuyện gì xảy ra. Ổn định được lớp, cô giáo mới bảo Hani vào. Vào đến cửa, chúng nó lại hét lên trước vẻ đẹp của Hani
- Trời ơi! Công chúa! - Học sinh 1
- Xinh quá!!! - Học sinh 2
- Chắc con ૮ɦếƭ mất!!! - Học sinh 3
Nó bước vào, nở nụ cười mê hồn làm cho toàn thể nam lại hét lên thêm một lần nữa. Bọn con gái thì lại có ánh nhìn không mấy thiện cảm đanh cho Hani. Cô giáo hét lên lần thứ 3 (Bà này khoẻ gớm ==\')
- IM LẶNG!!! Em hãy giới thiệu đi
- Chào các bạn, mình tên là Hàn Thục Nhi nhưng các bạn cứ gọi mình là Hani. Mình là du học sinh Hàn Quốc, mong các bạn giúp đỡ - Nó vừa nói vừa cười, để lộ ra hàm răng trắng sáng thẳng tắp
- Thế tên tiếng Hàn của bạn là gì vậy Hani? - Bọn con trai hỏi
Nghĩ đến việc có lẽ bọn họ không biết nó ở trong hắc đạo nên nó vô tư nói thẳng tên nó ra
- Tên tiếng Hàn của mình là Choi Jihyun
- Oà... tên đẹp ghê!
- Được rồi im lặng đi, giờ ta tìm chỗ ngồi cho em - Cô giáo hét lên
- Ngồi cạnh mình nè - Học sinh1
- Không, ngồi đây nè - Học sinh 2
- Im lặng!! - cô giáo lại hét lên
- Cho cô ta ngồi đây - Một giọng nam lạnh lùng vang lên làm mọi người chú ý
Cái gì? Zac muốn cô ta ngồi cạnh ư?
- Được rồi, Hani lại ngồi cạnh Zac
- Dạ vâng ạ. - Nó lễ phép đáp lại rồi ngồi vào chỗ
- Nhỏ đó dám ngồi cạnh Zac sao? - Luni liếc xéo Hani
* Luni: 17 tuổi, học cùng lớp với Hani, thích Zac, tiểu thư tập đoàn UK
Ngồi xuống chỗ, nó mới quay sang nhìn Zac thì tự nhiên thấy khuôn mặt đẹp trai này nhìn quen quen, hình như nó đã gặp ở đâu đấy rồi. Không nhớ ra được, nó mới quay sang hỏi hắn
- Này, tôi với cậu gặp nhau bao giờ chưa?
Zac trợn tròn mắt lên nhìn Hani, sao nó lại không nhớ hắn ?
- Này, cậu không nhớ tôi thật a?
- Ủa, tôi với cậu gặp nhau rồi sao?
- Ở siêu thị cô cao giọng chửi tôi mà bây giờ không nhớ tôi á? - Zac lạnh lùng đáp lại
Siêu thị...? Mình chửi cậu ta ư? Hay là.....
- A! Tôi nhớ rồi! Cậu là cái thằng có mắt như mù ấy hả?
- Này thị lực của tôi 10/10 đấy nhé - Hắn gan cổ cãi lại
Hắn cũng chả hiểu sao hắn lại cãi lại nữa, tính tình của hắn là chả bao giờ cãi lại người. Nếu có ai gây sự với hắn thì chỉ có đường ૮ɦếƭ, vậy mà cô gái này lại là người đầu tiên hắn cãi lại.
- Ây nha, người đâu mà ghê gớm - Nó lè lưỡi trêu chọc hắn
- Cô nói nữa tôi cắt lưỡi cô đấy
- Cắt đi nè, lêu lêu lêu
Hắn quay sang trợn mắt nhìn nó, nhưng nhìn cái bộ dáng trêu chọc đó của nó trước mặt gắn mà hắn không hiểu sao hắn lại cảm thấy tim hắn lại đập nhanh, cảm giác trong lòng cứ khác lạ (tg: Zac sắp bị bệnh tim ==\' )
- Yên lặng đi - Hắn trở lại dáng vẻ lạnh lùng nói nó
Cũng không hiểu sao nó lại nghe lời hắn, ngoan ngoãn ngồi im học bài, thực ra thì cái bài này nó chỉ cần giải 5p là ra nhưng lại yên lặng ngồi nghe cô giáo nói. Hiện tại bây giờ nó chỉ muốn hết tiết bởi vì cô giáo hầu như ngồi mắng học sinh chứ ít khi giảng bài ==\'
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc