Người tình bá đạo – Chap 30

Tác giả: Tô Niệm Tình

Không sợ
Sự bi thương khẽ lướt qua ánh mắt Hạ Mộc Lạo, khiến tôi cũng không thấy rõ:” Thiển Thiển, em không thể nghĩ về anh theo chiều hướng tốt được sao? Đừng vì những sai lầm trong chốc lát mà chối bỏ anh, anh không đáng sợ như trong suy nghĩ của em đâu.”
Cười nhạo thành tiếng:” Đừng suy nghĩ anh đáng sợ như thế á? Thế sao anh không đặt tay lên *** mà tự hỏi, đối với tôi, anh chẳng phải vẫn thường bắt nạt, vẫn thường khi nhục đó à. Còn nữa, Hạ Mộc Lạo, không phải đã nói là cố gắng tránh mặt rồi sao? Mới hai ngày, chúng ta đã thấy mặt nhau, chẳng lẽ đây là lời hứa tránh gặp của anh? Hiện tại tôi nghĩ anh khó chịu thế nào thì anh chính là khó chịu như thế.”
“ Thiển Thiển, anh vẫn luôn muốn chung sống hòa thuận với em, nhưng lại không biết nên ở chung với em như thế nào.”
Cúi đầu tránh đi ánh mắt của hắn:” Không liên quan, biết cách chung sống với nhau thì làm sao?”
Đột nhiên nhận ra cách tôi nói chuyện bây giờ rất cay nghiệt, không thua gì Hạ Mộc Lạo hồi trước, nhưng mà tôi không hiểu tại sao khi nghe tôi nói vậy Hạ Mộc Lạo còn không chịu rời đi, tựa như khi đó nghe những câu nói của hắn tôi đã lựa chọn xoay người rời đi, mà không giống hắn như bây giờ, lẳng lặng nghe, cực lực biện minh cho mình.
“ Thiển Thiển, hôm nay không phải là anh cố ý xuất hiện trước mặt em, anh cũng không biết em đến đây, nếu mà biết anh tất nhiên sẽ tuân thủ lời hứa tránh gặp em. Thiển Thiển, tin anh đi.” Trong mắt Hạ Mộc Lạo ánh lên sự kiên định, khiến tôi không thể làm như không thấy.
“ Anh tại sao không đi trước đi? Các anh không phỉa bề bộn nhiều việc lắm à? Nếu anh nói bẫn việc phải rời đi trước, Nhiễm Nhiễm sẽ hiểu được, anh cũng không cần phải xấu hổ như vậy mà đối mặt với tôi.”
“ Thiển Thiển, lần này chúng ta đã gặp nhau rồi, đừng bám víu vào những chuyện trước kia nữa. Anh sở dĩ không đi trước là có điều muốn nói với em, chỗ Tô Ngưng anh sẽ giúp em. Hoa Thần và cha Tô Ngưng phát sinh mâu thuẫn, ở trước mặt Hoa Thần em nên cố giữ im lặng, anh lo cậu ta sẽ giận cá chém thớt với em.” Nói xong, hắn buông tay, xoay người tránh ra.
Lời của hắn, tôi không phải hoàn toàn nghe không hiểu, nếu đã gặp rồi, thì bây giờ còn rời đi để làm gì? “ Hạ Mộc Lạo, bây giờ anh đi là có ý gì?”
Hạ Mộc Lạo quay đầu lại, mỉm cười nhìn tôi:” Thiển Thiển, chờ anh ở đây.”
Trừng mắt nhìn bóng dáng hắn, rốt cuộc nói không ra lời. Hắn nói đúng, việc gì mà phải bám víu vào chuyện cũ. Con người cần phải hướng về phía trước, không phải chìm đắm trong quá khứ, chuyện phát sinh lại vẫn dây dưa đều là kết cục đã định, vì sao không buông tha cho người khác, tự buông tha cho chính mình? Cho hắn một chút không gian, cũng tự cho mình một chút không gian, hắn cũng phải chịu đựng không ít hơn tôi. Hiện tại Tô Ngưng đã biết, hắn lại đồng ý giúp tôi, đủ thấy hắn cũng không xấu xa như tôi tưởng, hắn cũng có điểm tốt, nhưng mà tôi trước kia chỉ nhìn thấy chỗ xấu mà không nhìn ra chỗ tốt của hắn.
Vài phút sau, Hạ Mộc Lạo lại xuất hiện vào tầm mắt, trong tay cầm một cái gói to, không tin được nhìn cái gói to trong tay hắn, hắn đi mua bỏng, một người đàn ông kiêu ngạo như hắn mà cũng chạy đi mua bỏng. Còn chưa kịp phản ứng, hắn đã kéo tay tôi vào phòng chiếu.
Giống như lần trước, Nhiễm Nhiễm và Tử Kiềm ngồi ở đằng trước, Hạ Mộc Lạo cầm hai gói bỏng và hai bịch đồ uống, Nhiễm Nhiễm cũng giật mình giống tôi, ngây ngốc nhìn Hạ Mộc Lạo.
Hạ Mộc Lạo như không có gì lấy ra một gói bỏng đưa cho tôi, tôi giống như bị vướng ma thuật, cầm lấy gói bỏng cố gắng nhét hết vào mồm, gói bỏng trơ đáy, miệng khô lưỡi khô, Hạ Mộc Lạo đưa sang một hộp nước, không chút do dự nhận lấy, nốc thẳng vào họng, có lẽ là do tôi uống quá nhanh, nghẹn ứ cả lại. Hạ Mộc Lạo nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng tôi, tựa như vừa trách cứ vừa yêu thương nói:” Uống chậm một chút, vẫn còn một hộp.”
Khóe mắt rưng rưng nước, phớt lờ sự dịu dàng của hắn. Không biết từ khi nào mà hắn trở nên tốt bụng như vậy, hồi trước ngoài xúc phạm ra vẫn là xúc phạm, nhưng sự dịu dàng lúc này…thực không biết đâu mới là con người thật của hắn.
Trong lòng âm ỉ cảm giác đau đớn, vì sự dịu dàng bất thình lình của hắn mà đau, vì chính sự mềm yếu của mình mà đau. Tôi thà để hắn đối xử với tôi như lúc trước, như vậy tôi mới có lý do để căm ghét hắn, tiếp tục hận hắn. Mà bây giờ, tôi sợ lòng mình sẽ mềm ra trong sự dịu dàng của hắn:” Hạ Mộc Lạo, không cần đối xử với tôi tốt như vậy, anh không nợ tôi cái gì cả.”
Hắn khẽ cười ra tiếng:” Thiển Thiển, em đang sợ .” Đúng, tôi thực sự rất sợ, sợ trái tim mình sẽ rơi vào tay giặc, trái tim một khi đã rơi vào tay giặc cả người sẽ rơi vào một canh bạc,” Tôi không sợ.”
“ Thiển Thiển, sau này sẽ không gặp nhau nữa, em còn sợ cái gì, cũng chỉ có lần này thôi.” Trong giọng hắn mang theo một chút kiên định, tôi kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn, cũng chỉ có lần này thôi.
----
Ở bên cạnh người giàu có
Ngủ ở nhà một đêm, ngày hôm sau dậy thật sớm. Lúc tới trường, dường như luôn có một số ánh mắt tựa hồ vô tình liếc nhìn tôi.
Vào phòng học, lẳng lẳng ngồi xuống chỗ của mình. Không tới 10 phút, Nhiễm Nhiễm đến lớp, nó dùng ánh mắt mập mờ nhìn tôi, tôi cũng không rõ là vì sao. Không giống với suy nghĩ của tôi, cứ tưởng hôm nay nó phải thật tiều tụy. Ai ngờ hiện tại thần thái nó lai láng sáng lạn, cũng coi như yên tâm.
Nhiễm Nhiễm đi đến phía trước tôi, cười xảo quyệt:” Thiển Thiển, cậu và anh tớ xem mắt hợp lòng nhau từ khi nào vậy? Thế mà còn gạt tớ, kì cục!”
“ Tớ không quen anh trai cậu, chỉ thấy qua hai lần, cả hai lần cậu đều ở đấy. Hơn nữa, anh cậu sao có thể để ý đến tớ được?” Cứ cảm thấy hôm nay sao là lạ, khắp nơi đều là những ánh mắt kỳ quặc, khiến tôi cảm thấy cả người không thoải mái, lời của Nhiễm Nhiễm tôi cũng không hiểu ra sao nữa. Cái gì mà tôi và Hạ Mộc Lạo xem mắt hợp lòng nhau, không hiểu gì hết!!!!
“ Thiển Thiển, thật không công bằng mà, anh tớ còn chưa bao giờ đưa tớ đi Mộ Phong chơi, các người bắt đầu bao lâu rồi mà đi chơi Mộ Phong ngay cả đứa em gái này cũng quên.” Vẻ mặt Nhiễm Nhiễm không phục nói.
Trong lòng chấn động, đầu óc nhất thời trống rỗng. Chuyện đi Mộ Phong tại sao Nhiễm Nhiễm lại biết, Hạ Mộc Lạo, anh đã nói rằng sẽ không bao giờ gặp, thế mà lại để người khác biết chuyện, đây chẳng lẽ là cái anh gọi là hứa hẹn ư?
Tôi không biết mình làm thế nào mà ra được khỏi phòng học, máu toàn thân dường như đều đông lại, hồn phách thất lạc bay xuống dưới lầu dạy học, Nhiễm nHiễm ở sau lưng bảo tôi, tôi không để ý lấy một chút, tiếp tục đi lên phía trước.
Bỗng nhiên nghe thấy một tiếng:” Mau nhìn kìa, đó là Tô Thiển Thiển, chính là người bên cạnh của tổng tài tập đoàn Hạ thị.”
Lập tức nghe thấy có người nói tiếp:” Sắc mặt tái nhợt nhìn như kiểu người bị bệnh bại liệt ý, không biết tại sao có thể câu dẫn tổng tài Hạ thị trong tay được nhỉ?”
“ Cô ta có thể đậu vào Thánh Hoa nói không chừng là do Hạ thị tổng tài tiêu tiền đi cửa sau cho đấy, nhìn cô ta đi, ánh mắt trống rỗng, biểu tình chất phác, không thể ngờ Hạ thị tổng tài lại có thể bao dưỡng một người phụ nữ như vậy.”
Sắc mặt của tôi rất nhợt nhạt sao? Mặc kệ ánh mắt khác thường của bọn họ, tiếp tục đi lên phía trước. Việc này là Hạ Mộc Lạo nói? Trải qua đêm hôm đó, nếu bảo là hắn nói tôi có điểm không tin.
Hơn nữa, việc này hình như có rất nhiều người biết, nếu là Hạ Mộc Lạo nói sẽ không đến mức tất cả mọi người đều biết, Nhiễm Nhiễm là em gái hắn, nếu thật sự là hắn nói thì hẳn là chỉ có mình Nhiễm Nhiễm biết, người khác sao có thể biết được?
“ Thiển Thiển, cậu đi đâu?” Nhiễm Nhiễm đuổi theo, hoảng hốt giữ chặt lấy tay tôi.
Ném ra một câu:” Nhiễm Nhiễm, sao cậu lại biết anh cậu đưa tớ đi Mộ Phong?” Thanh âm rất nhẹ, giống như đang hỏi Nhiễm Nhiễm, lại giống như tự hỏi chính mình.
Nhiễm Nhiễm lo lắng nhìn tôi:” Thiển Thiển, cậu sao vậy, có phải anh tớ bắt nạt cậu không? Nói cho tớ nghe, tớ sẽ đứng về phía cậu.”
“Nhiễm Nhiễm, hãy tin tớ, tớ và anh cậu thực sự không có quan hệ. Nói cho tớ biết, rốt cục đã xảy ra chuyện gì, tại sao mọi người đều cho rằng tớ và anh cậu có mối quan hệ đặc biệt?” Điều khiến tôi hoang mang là tại sao mọi người đều biết. May là ai cũng nghĩ là Hạ Mộc Lạo, nếu chuyện của tôi và Hoa Thần cũng bị công khai, tôi thực sự không thể sống ở Thẩm Phong được nữa.
“ Thiển Thiển, ảnh cậu và anh tớ hôn môi ở bãi biển được phóng to, ở đâu cũng có, trên đường còn được phát tặng miễn phí, anh trai tớ vừa đẹp trai vừa nổi tiếng, người khác đương nhiên sẽ tò mò chị dâu tương lai của tớ là ai a.”
Đọc tiếp: Người tình bá đạo – Chương 31
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc