Người tình bá đạo – Chap 10

Tác giả: Tô Niệm Tình

Nghi ngờ
Điện thoại không ngừng rung, là mẹ gọi đến, tôi vội ấn nút nhận cuộc gọi,” Mẹ.”
“ Thiển Thiển, con ở đâu?”
“ Con đang ở chỗ làm.”
Tôi nói với mẹ rằng tôi đang đi làm thêm, sau giờ học làm mấy tiếng, tiền lương hai ngàn tám. Bởi vì tôi không muốn mẹ đi làm, tiền Hoa Thần cho vẫn còn một chút, tôi mỗi tháng đều lấy hai ngàn tám đưa cho mẹ, còn đối với việc không về nhà buổi tối thì giải thích là: ông chủ yêu cầu toàn thể nhân viên ở tại kí túc xá để quản lý phương tiện lao động, mỗi tuần cho phép về nhà hai ngày.
Mẹ đối với lời tôi nói rất tin tưởng, không hề nghi ngờ, càng khiến cảm giác tội lỗi trong người tôi thêm mãnh liệt.
“ Con làm ở đâu? Bây giờ mẹ muốn đi thăm con?”
Lòng đột nhiên nhảy dựng, lần này ૮ɦếƭ thật rồi, mẹ đã bắt đầu nghi ngờ lời tôi nói, nếu không tìm ra một lý do chính đáng thì nhất định sẽ bị lộ,”Mẹ, mẹ ở nhà nghỉ ngơi đi, con đang làm việc, không ra ngoài được.”
“ Thiển Thiển, mẹ chỉ muốn xem chỗ con làm như thế nào thôi, tuyệt đối sẽ không gây ra bất cứ chuyện gì.”
Không thể nói câu nào, trong lòng vạn phần rối rắm,” Thiển Thiển, sao con không nói gì?”
Hít vào một hơi thật sâu, mẹ, vì không muốn làm mẹ thất vọng, con đành phải tiếp tục nói dối vậy,” Phố R*ợ*u, quán bar Duy Đô.”
Mẹ trầm mặc chưa đến một phút đồng hồ, lập tức kêu lên:” Thiển Thiển, tại sao con lại đi làm ở quán R*ợ*u? Lập tức xin thôi việc, mẹ không cho phép con làm ở những chỗ đó.”
“ Mẹ, mẹ suy nghĩ nhiều quá rồi, quản lý ở quán bar Duy Đô rất tốt, hơn nữa con đang là tài vụ, mỗi ngày chỉ thống kê sổ sách, báo cáo thu nhập hằng ngày, thật sự không có vấn đề gì, nếu không tin mẹ có thể đến xem.”
Già Minh, lần này chỉ có anh mới có thể giúp em, anh nhất định phải giúp em, chuyện *** nhân rồi sẽ có một ngày bị phát hiện, nhưng bây giờ chưa thể được, ít nhất phải chờ đến lúc hết hạn hợp đồng đã.
“ Thiển Thiển, mẹ bây giờ đi thăm con, nếu không phải như vậy, con chuẩn bị từ chức theo mẹ về nhà ngay.”
Tôi vẫn còn muốn nói thêm nhưng cuộc gọi đã bị ngắt, những lời mẹ nói vẫn xoay mòng trong đầu, không, tôi nhất định phải tới được Duy Đô trước mẹ.
ThichTruyen.VN
“ Hiên nhi, bây giờ mẹ em muốn em về nhà, em đi trước đây.” Nói xong, vẫy một chiếc taxi.
“ Thiển Thiển, cẩn thận một chút.”
“ Bác tài, đi phố R*ợ*u, phiền bác nhanh lên.”
Vội vàng bấm số của Già Minh. Thanh âm của Già Minh theo ống nghe vọng ra,” Hey, Thiển Thiển phải không?”
Nghe thấy giọng nói của Già Minh, trong lòng tôi vạn phần kích động,” Già Minh, anh nhất định phải giúp em.”
“ Chuyện gì?”
“ Mẹ em hiện tại đang đi tìm em, em nói cho bà biết em là tài vụ ở quán bar Duy Đô, chuyện này chỉ có anh mới có thể giúp em.”
“ Được, vậy em đang ở đâu? Có cần anh đến đón không?”
“ Không cần, em đang trên đường tới Duy Đô rồi.”
“ Ừ, vậy em nhanh đến đây đi.”
---Nguồn: http://truyen186.com
Tiếp tục giấu diếm
Lúc tôi tới được quán bar Duy Đô thì mẹ vẫn chưa đến, Già Minh lo lắng nhìn tôi,” Thiển Thiển, em còn muốn giấu đến bao giờ?”
Tôi muốn giấu đến bao lâu? Không phải là tôi muốn bao lâu, mà tôi muốn giấu đến hết hạn hợp đòng, giấu cho tới khi ૮ɦếƭ.” Già Minh, chuyện này có thể giấu được đến bao giờ thì cứ giấu. Còn có, cảm ơn anh đã giúp em lần này.”
“ Không cần phải khách khí như vậy, chỉ cần có thể giúp, em cứ việc mở miệng, anh nhất định sẽ giúp em.”
Lần đầu tiên cảm thấy giống người khác cũng có chút ưu đãi, bởi vì tôi giống người thân của Già Minh mà hắn mới nguyện ý giúp tôi, không khinh thường khi biết tôi là tình nhân của người khác. Thật không dám tưởng tượng nếu Già Minh không chịu giúp tôi, tôi không biết liệu có thể che giấu được bí mật này không nữa?” Già Minh, những người khác có biết chuyện này không”?
Hắn nhẹ nhàng cười ” Yên tâm đi, anh đã đi thông báo cho mọi người hết rồi, tất cả các nhân viên của Duy Đô đều nói Tô Thiển Thiển chính là tài vụ của Duy Đô để đề phòng mẹ em tìm người nào đó hỏi.”
Lần trước tôi cảm thấy hắn là một người cẩn thận, quả thật không sai. Tôi chỉ nói qua loa vài câu trong điện thoại, vậy mà hắn có thể nghĩ được chu đáo đến thế.
“ Thiển Thiển, đó có phải là mẹ em không?”
Quay đầu lại nhì, mẹ đã vào đến cửa quán bar, mắt không ngừng nhìn ngó xung quanh.
Bây giờ vẫn còn rất sớm, trong Duy Đô không có nhiều khách, tôi đứng dậy đi về phía mẹ, trên mặt nở rộ một nụ cười dối trá, “ Mẹ, đến đây rồi sao không gọi điện cho con.”
“ Thiển Thiển, theo mẹ về nhà.” Mẹ cầm lấy tay tôi lôi ra phía cửa.
Lúc Già Minh lại gần, khóe môi khẽ nhếch lên một nụ cười có độ cong hoàn mĩ,” Dì Tô à, dì đừng đi vội, ngồi xuống uống cốc nước đã.”
Mẹ giương mắt nhìn thoáng qua Già Minh, lại nhìn tôi liếc mắt một cái,” Thiển Thiển, vị này là?”
“ Đây là quản lý của quán bar, rất hay giúp đỡ con.”
Mẹ lịch sự gật đầu với Già Minh. Ba người nhẹ nhàng ngồi xuống, người phục vụ bưng tới mấy cốc nước đặt trên bàn.
“ Cám ơn cậu đã giúp đỡ con gái tôi, hiện tại nó phải lấy bài vở làm trọng, cho nên phải từ chức.”
“ Dì Tô, đi làm ở Duy Đô đối với chuyện học hành của Thiển Thiển không có ảnh hưởng gì đâu, buổi chiều cô ấy chỉ cần kiểm tra lại sổ sách thu chi, cùng cháu đối chiếu một chút, thời gian tự do còn lại hoàn toàn là để cô ấy tự sắp xếp.”
Mẹ đem tầm mắt chuyển hướng sang tôi, tôi khẽ nhìn mẹ gật đầu.
“ Dì Tô nếu không tin lời cháu thì có thể tự mình đi xem.” Nói xong Già Minh đứng dậy, dẫn mẹ tôi đến gian phòng phía sau quán.
Ngay lúc đứng dậy, dưới ngọn đền âm u, tôi chợt nhìn thấy Hoa Thần, bị một cô gái tóc quăn xinh đẹp kéo tay lôi vào Duy Đô.
Tuy rằng tôi chỉ là tình nhân của hắn, không có tư cách hỏi đến, nhưng mà tận mắt nhìn thấy hắn cùng một người phụ nữ khác ở cùng một chỗ, trong lòng không khỏi có chút khó chịu.
Quay đầu đi, hắn ở cùng với ai đâu có liên quan gì tới tôi? Tôi có tư cách gì mà quản?
Còn chưa đi đến cửa sau, Già Minh cầm tay nắm cửa, bật đèn lên, trước mặt xuất hiện một gian phòng nhỏ, có một cái bàn làm việc, một cái máy vi tính, một tập văn kiện màu xám, trên bàn còn có một chậu cây tiên nhân chưởng.
“ Dì Tô, đây là nơi Thiển Thiển thường ngày vẫn làm việc, hiệu quả cách âm của gian phòng này rất tốt, bên ngoài cho dù ồn ào thế nào cũng không có ảnh hưởng.”
“ Mẹ, con đi làm ở đây thực sự không có ảnh hưởng đến bài tập, mẹ cứ yên tâm đi.”
---
Giao dịch tiền bạc
Dưới sự khuyên bảo của Già Minh, cuối cùng mẹ cũng không phản đối nữa, tôi đưa bà ra khỏi quán, vẫy một chiếc taxi, tận mắt thấy mẹ lên xe.
Sau khi chiếc xe biến mất khỏi tầm mắt, khóe mắt xót xa mờ ảo.
Mẹ, con đã lừa gạt mẹ nhiều lần như vậy, về sau liệu mẹ có thể tha thứ cho con không?
Cổ tay chợt lạnh, xoay đầu nhìn lại thấy Hạ Mộc Lạo mặt không chút thay đổi đứng ở bên cạnh tôi. Dùng hết khí lực toàn thân dãy dụa, nhưng mà tay hắn một chút cũng không có chuyển dời.
Hắn không phải đang cùng Nhiễm Nhiễm đi xem phim sao? Tại sao lại có thể xuất hiện ở Duy Đô? Sợ hãi lùi từng bước về phía sau, vẻ mặt đề phòng nhìn hắn,” Hạ Mộc Lạo, buông tay ra.”
Hạ Mộc Lạo lạnh lùng nói,” Đi vào với tôi.”
Trước mắt cả người hắn tản ra một cỗ lãnh khí, trong lòng thực sự sợ hãi, rất sợ hãi, chân không nghe theo lí trí vội vàng theo hắn đi vào Duy Đô.
“ Hạ Mộc Lạo? Anh buông tay ra được chưa? Tôi đã đi theo anh rồi còn gì?”
Giãy dụa không được, tôi chỉ có thể thỏa hiệp.
Bước chân hắn dừng lại, quay đầu lại lạnh lùng nhìn tôi, tay kia tiến đến cằm của tôi, còn chưa kịp phản ứng, hắn đã nắm chặt lấy,” Tô Thiển Thiển, tí nữa vào ghế ngồi cô nhớ phải nói rằng cô là bạn gái của tôi, diễn cho tốt một chút.”
Bạn gái của hắn? Cả người tôi như lọt vào sương mù, tay nắm cằm của tôi đã buông ra, nhưng cổ tay vẫn còn bị siết chặt.
Lại là chỗ ghế kia, Hạ Mộc Lạo đi ra mở cửa, tôi phản xạ có điều kiện lập tức bắt lấy tay hắn, Hoa Thần hiện tại đang ở bên trong, anh ta là ông chủ của tôi, nhưng Hạ Mộc Lạo lại bắt tôi làm trò trước mặt Hoa Thần nói tôi là bạn gái của hắn, hợp đồng năm năm còn chưa hết, không thể làm như vậy được.
“ Hạ Mộc Lạo, tôi không phải là diễn viên, anh đi tìm người khác đi.”
Hạ Mộc Lạo với tay đến, đột nhiên ôm chầm thắt lưng của tôi, thân thể hai người dính sát vào một chỗ, bàn tay đang đặt trên hông tôi chậm rãi tiến về phía trước, khiến cả người tôi run rẩy, động cũng không dám động.
“ Cô thật sự không phải là diễn viên sao? Tôi lại thấy kĩ thuật diễn xuất của cô rất tốt, Tử Kiềm không phải vì bị cô mắng mà sửng sốt sao? Mẹ cô lúc đó bị cô lừa cũng rất sửng sốt sao?”
“ Đó là chuyện của tôi, ai cần anh quản? Tôi cũng không phải là người của anh, anh lấy tư cách gì mà quản tôi.”
“ Cô quả thực không phải là người của tôi, nhưng trong số những người bị cô lừa có em gái tôi, nếu cô không muốn mọi người biết cô là nhân tình, thì ngoan ngoãn mà hợp tác với tôi.”
Đê tiện, dám uy hiếp tôi à? Anh không xúc phạm tôi, không uy hiếp tôi thì không chịu được có phải không?
Lạnh lùng trừng mắt với hắn,” Hạ Mộc Lạo,anh rốt cuộc muốn như thế nào? Tôi đâu có trêu gì anh, muốn trốn còn không trốn được nữa là. Nếu anh sợ tôi làm hư Nhiễm Nhiễm thì về sau tôi sẽ không tiếp cận nó nữa, có được không? Anh làm ơn buông tay ra cho tôi đi.”
Nhiễm Nhiễm, nếu thật sự là vì cậu mà hắn mới đối xử với tớ như thế, tớ sau này thật không dám tiếp xúc với cậu, rời xa cậu.Như vậy, chí ít trong mắt mẹ, tớ vẫn là một đứa con ngoan hiền, tớ thà mất đi tình bạn giữa chúng ta, cũng không muốn làm mẹ phải thất vọng. Cô đơn tớ có thể chịu được, nhưng tớ sợ mình sẽ phải đối mặt với ánh mắt chất vấn của mẹ, sợ phải đối mặt với ánh mắt thất vọng của bà, càng sợ rằng mẹ sẽ không còn cần tớ nữa, vì vậy tớ chỉ có thể hy sinh tình bạn giữa chúng ta để cứu lại tình thân. Nhiếm Nhiếm, thực xin lỗi.
Ánh mắt của hắn càng lúc càng lạnh, “ Tô Thiển Thiển, nói đi, cô cần bao nhiêu tiền?”
Đọc tiếp: Người tình bá đạo – Chương 11
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc