Người Phụ Nữ Của Tổng Giám Đốc - Chương 30

Tác giả: Minh Châu Hoàn

Lời Hẹn Trong Đêm
Y tá đang sửa sang lại giường, Văn Tĩnh thấy rõ ràng phía trên có một mảng lớn máu tươi, mà trong phòng, Hứa Hoan Nhan cùng Kaka cũng không trông thấy bóng dáng. . . . . . Phịch một tiếng, bình giữ nhiệt cùng túi trong tay Văn Tĩnh đồng thời rơi xuống đất, nắp bình bật tung ra cháo gà đổ đầy ra ngoài, vẩy cả lên ống quần cô, nhưng bây giờ cái gì cô cũng không thể để ý, lập tức chạy đến kéo cổ áo của y tá: "Hứa Hoan Nhan thế nào rồi? Các người đem cô ấy đi đâu? Chỉ là bỏ một đứa bé cũng làm xảy ra án mạng, tôi sẽ đi kiện các người! Tôi muốn đi kiện các người tội Gi*t người bừa bãi. . . . . ."
Văn Tĩnh vừa kêu la, vừa khóc lớn, chảy nhiều máu như vậy, thì ngay cả con trâu cũng chảy ૮ɦếƭ!
"Tiểu thư. . . . . . Bạn tốt của cô bị đưa đi cầm máu rồi. . . . . ." Y tá rất đáng thương nhìn Văn Tĩnh đang phát cuồng, sợ hãi giải thích. . . . . ."Không phải là ૮ɦếƭ?" Văn Tĩnh trực tiếp hỏi lại, y tá lập tức liếc mắt xem thường, nguýt nhìn cô: "Làm ơn, phụ khoa của chúng tôi ở đây là số một số hai của toàn tỉnh, một giải phẫu nhỏ như vậy làm sao có thể làm ૮ɦếƭ người!"
Dưới sự chỉ dẫn của cô y tá Văn Tĩnh ôm lấy đống túi bừa bãi trên sàn lập tức chạy tới phòng bệnh, mới vừa vào còn chưa kịp nói câu nào đã bị Hứa Hoan Nhan gọi: "Tĩnh, Lâm Thiến mới vừa đến."
“Cô ta tới làm cái gì?" Sắc mặt Văn Tĩnh lập tức khó coi đến cực điểm, đi qua vài bước, tiến tới trên dưới kiểm tra Hứa Hoan Nhan một lần, lại phát hiện sắc mặt cô trắng bệch ra, rõ ràng Hứa Hoan Nhan làm xong giải phẫu vẫn còn rất tốt, tại sao đột nhiên lại bị băng huyết?
"Cô ta chưa làm gì cậu chứ? Kaka ૮ɦếƭ ở đâu rồi?" Đôi mày Văn Tĩnh nhíu chặt hơn, chỉ cảm thấy lửa giận dâng trào, chợt hối hận mới vừa rồi thế nào lại để cho Lâm Thiến chạy mất!
Hứa Hoan Nhan nhẹ nhàng lắc đầu một cái, nhưng ngón tay lập tức kéo Văn Tĩnh: "Tĩnh, Lâm Thiến chụp rất nhiều ảnh, bệnh án của tớ, còn có ảnh tớ nằm trên giường, cũng bị cô ta chụp hết, cô ta muốn công bố tại buổi lễ tốt nghiệp, để cho tớ thân bại danh liệt, Tĩnh, làm sao bây giờ?"
Hứa Hoan Nhan bây giờ đã bình tĩnh hơn nhiều không hoảng loạn như lúc nãy, cô chỉ là muốn đem chuyện này xoá đi, cô không thể để cho Lâm Thiến phá hủy thanh danh của cô, ở trong hồ sơ lưu lại điểm nhơ, cô căn bản không có tiền, không có núi dựa, muốn tìm được công việc thích hợp không phải chuyện dễ dàng, nếu lại bị Lâm Thiến can thiệp vào, cô không dám tưởng tượng tương lai của cô sẽ là cái dạng gì!
"Tớ sẽ đi tìm cô ta ngay bây giờ! Cái đồ gian ác này, ta Văn Tĩnh hôm nay không trị được cô ta thì không phải là người!"
Văn Tĩnh nổi trận lôi đình, một cước đem cái ghế trước mặt đá văng ra, đôi tay nắm thành nắm đấm, gương mặt hồng rực mê người.
"Tĩnh, cô ta làm chuyện như vậy, tất nhiên sẽ trốn cậu và Kaka, không bằng chờ Kaka tới, các cậu tìm người khác gọi điện thoại cho cô ta, hiện tại sợ rằng chỉ có một người, mới có thể hẹn được Lâm Thiến."
Hứa Hoan Nhan vặn chặt hai hàng lông mày, chậm rãi mở miệng, những ngón tay lạnh như băng nắm chặt vào, cô tuyệt không muốn, tuyệt không muốn bị Lâm Thiến độc ác không chế!
"Được . . . . ." Văn Tĩnh gật đầu, rồi lại thật thấp giọng mở miệng: "Như vậy, Nhan nhi, tại sao cậu tự nhiên lại bị xuất huyết nhiều như thế?"
Vết máu để lại trên giường làm cô nhìn thấy mà ghê, bây giờ nhớ tới cô vẫn còn rất sợ hãi!
Hứa Hoan Nhan nhẹ nhàng nói một hơi, hơi sức trên người tựa hồ cũng bị bóc hết, cô bình tĩnh mở miệng: "Lâm Thiến đè một cái bên ngoài vết thương của tớ."
Cô tuy là trấn định, nhưng đến lúc nhắc lại vẫn còn run rẩy, Văn Tĩnh tức giận trừng to mắt, cũng không nhịn được nước mắt liền rơi xuống: "Nhan nhi, cậu chờ tớ, tớ Văn Tĩnh lần này nếu là không chỉnh ૮ɦếƭ Lâm Thiến, tớ liền không mang họ Văn!"
********************************"Lâm Thiến, tại sao lâu như thế mà cũng không thấy bạn trai cô tới tìm cô nha!" Trong kí túc xá, một cô gái đang thoa sơn móng tay, một người khác ở trước gương trang điểm, lúc Lâm Thiến đẩy cửa tiến vào, một cô gái thấy cô liền bắt đầu nhiều chuyện đặt câu hỏi. . . . . ."Tìm tôi cũng phải để cho các cô thấy sao? Hay là muốn từng người bạn trai tới tìm tôi đều phải đi thông báo cho các cô?" Cô khinh thường mở miệng, ngay sau đó đem giày cao gót ném đi, trực tiếp nhào vào trên giường. . . . ."Nhưng có bạn học rất nhiều lần thấy Hứa Hoan Nhan được bạn trai cô đón đi!"
Cô gái đang chuyên tâm trang điểm trợn to hai mắt thận trọng thoa mascara, rồi lại không nhịn được mở miệng hỏi thăm. . . . . ."Vậy các cô đoán một chút xem hôm nay tôi thấy cái gì?" Lâm Thiến đắc ý mà cười cười, khẽ hất cằm lên: "Cô gái hạnh phúc trong miệng các cô, một mình nằm ở bệnh viện,. . . . . Mới vừa thê thảm nạo thai, người bạn trai mà các cô nói căn bản không thèm xuất hiện."
"Có thật không? Trời ạ. . . . . . Cô ta cũng quá là không biết kiềm chế rồi, lại để mang thai!"
"Tám phần là muốn dùng đứa bé buộc người ta lại, muốn bước vào cánh cửa hào môn, kết quả người ta căn bản không thèm để ý. . . . . ."
"Chỉ là. . . . . . Lâm Thiến cô không phải là ghen tị trong lòng nên cố ý nói bừa , mấy ngày trước người đàn ông kia còn tới đón cô ấy, ngọt ngọt ngào ngào !"
"Đúng thế, đúng thế. . . . . ." Thật không hổ 3 người đàn bà họp lại thành một cái chợ, mấy cô gái trong căn phòng nhỏ lập tức nhao lên. . . . . ."Tôi chính mắt bắt được chứng cớ mới dám nói cho các cô!" Lâm Thiến ngồi dậy, từ trong túi lấy ra điện thoại di động, mở photo album cho mọi người xem, đúng vào lúc này, chợt có điện thoại gọi tới, nhạc chuông vang lên. . . . . .
Trả Thù
 Lâm Thiến say mê cuồng nhiệt cúp điện thoại, vọt tới tủ treo quần áo bắt đầu chọn y phục: “Bây giờ tôi có hẹn, phải đi trước, mấy người chờ tôi trở lại sẽ cho mấy người xem hình Hứa Hoan Nhan.!"
Lâm Thiến nhanh chóng thay quần dài, tay chân lanh lẹ thoa một lớp phấn lót má hồng, lại đem lông mi vẽ cong lên, mới hài lòng xoay một vòng, cầm lấy túi chạy ra cửa . . . . ."Lâm Thiến, là ai thế, xem cô nóng lòng quá đi?"
"Chính là người mà các cô mới nói đã đi cùng Hứa Hoan Nhan, Thân Tống Hạo đại thiếu gia! Thôi . . . . . . Tôi phải đi rồi!" Lâm Thiến bịch một tiếng đóng sầm cửa lại, như một con bướm bay đi. . . Mấy nữ sinh liếc mắt nhìn nhau, có người ghen tỵ, có người hâm mộ, có người khinh thường, có người lại cảm thấy chẳng có gì, trong tiềm thức, bọn họ ngược lại hi vọng Hứa Hoan Nhan có thể đem Lâm Thiến ngang ngược càn rỡ đánh bại, đỡ mất công cô ta mỗi ngày ở túc xá làm ra một bộ cao cao tại thượng!
Lâm Thiến vui vẻ chạy thẳng tới khu đông, hiện tại đã là tám giờ, cô có dự cảm, Thân thiếu chắc chắn sẽ để cô ở lại qua đêm. . . . . . Nghĩ đến đây, nụ cười tràn ngập khoé môi, chính là nha, cõi đời này nào có mèo nào không một lần trộm thịt? Thân Tống Hạo coi như là như thế nào đi chăng nữa có cô ngồi trong lòng mà vẫn không loạn, nhưng cô cũng tin tưởng Lâm Thiến cô có đủ thực lực để cho anh ta không chống cự nổi!
Bàn về vóc người, cô so với Hứa Hoan Nhan giống như một tờ giấy tốt hơn nhiều, cô cũng không tin cúp 34D của cô, còn không đấu lại Hứa Hoan Nhan!
Chỉ là làm sao anh ta lại hẹn cô ở khu đông rất vắng vẻ của trường? Trong đầu chợt có một ý niệm lóe lên, rồi lại bị cô huỷ bỏ, dù sao chuyện mua quần áo chỉ có Thân Tống Hạo và Hứa Hoan Nhan biết, Hứa Hoan Nhan kia bây giờ là ૮ɦếƭ hay sống cũng không biết, tất nhiên là không phải là cô ta!
Một chiếc xe Audi đen từ trong bóng đêm lao ra, cách đó không xa còn có mấy chiếc xe gắn máy.
Trong buồng xe, Văn Tĩnh cùng Kaka sắc mặt âm trầm, vẻ mặt căm hận nhìn chăm chú vào bóng dáng đằng xa, đặc biệt là Kaka, bởi vì cô sơ sót, cô rời đi, đã làm cho Hứa Hoan Nhan phải chịu nhục lớn như vậy, cô hiện tại chỉ hận không thể đem Lâm Thiến ăn tươi nuốt sống!
"Kaka tỷ, cô nàng kia dáng dấp như thế nào, đừng có cái gì bệnh để cho huynh đệ chúng ta đi theo gặp nạn a!" Chỗ tài xế ngồi, một người đàn ông trẻ tuổi với bộ dáng côn đồ lưu manh nói.
"Đường đường là hoa khôi của khoa nghệ thuật, tôi nói cho các cậu biết, lần này các cậu được lợi lớn rồi!" Kaka khinh bỉ cười một tiếng, đưa tay quen thuộc vỗ trên đầu người đàn ông một cái!
"Hoa khôi của khoa Nghệ thuật? Vậy huynh đệ chúng ta sẽ chơi thật tốti!" người đàn ông lưu manh mở miệng, ngón tay nâng cằm, trong mắt đầy vẻ đùa giỡn.
Kaka trầm ngâm hạ xuống, tuy là không cam lòng, nhưng vẫn phải mở miệng nói: "A Chí, nói rõ ràng cho mấy anh em, không cần chơi quá mức."
"Kaka tỷ, chẳng lẽ cũng chỉ có thể xem không thể ᴆụng sao?"
Người đàn ông tên là A Chí có chút bất mãn lầu bầu, Văn Tĩnh quay mặt sang, khuôn mặt đẹp đẽ mang vẻ không cam lòng, nhưng cuối cùng vẫn cắn chặt răng: "Cho cô ta chút dạy dỗ thì thôi, cô ta có thể làm ra những chuyện không biết xấu hổ, nhưng chúng ta lại không thể không có nhân tính, nếu cô ta ngoan ngoãn giao đồ, cũng đừng phá nốt ranh giới cuối cùng."
"Được, Văn Tĩnh tỷ, chúng ta nghe lời tỷ."
"Cô ta tới, A Chí cậu xuống xe, kêu cô ta đi lên." Văn Tĩnh huých một cái vào Kaka, hai người hơi cúi đầu, an tĩnh không nói.
"Lâm tiểu thư, tôi là tài xế chuyên dụng của Thân thiếu, Thân thiếu bảo tôi tới đón cô." A Chí thu lại nụ cười vô lại, cung kính mở miệng.
Lâm Thiến vòng qua xe quan sát một vòng, làm bộ như tùy ý mở miệng: "Thân thiếu làm sao lại có cái xe Audi rách nát như vậy?"
"Xe của Thân thiếu đã mang đi kiểm tra định kỳ, uất ức Lâm tiểu thư rồi."
A Chí mặc dù không nghĩ tới cô ta có thể hỏi như vậy, nhưng cũng cơ trí thuận thế tiếp nhận đề tài.
"Ừ, như vậy lên xe đi!" Lâm Thiến gật đầu một cái, kiêu căng đi tới cửa xe, A Chí dễ tính đem cửa xe mở ra, Lâm Thiến cúi người xuống, vừa muốn ngồi vào, chợt bị một đôi tay có lực hăng níu lại, cắm đầu ngã vào!
Cửa xe phịch một tiếng bị đóng chặt, còn chưa chờ cô ta phản ứng kịp, A Chí đã thật nhanh ngồi lên ghế lái, khởi động xe, lái xe đi ra ngoài, phía sau mấy chiếc xe gắn máy cũng đi theo, ầm ầm vang lên, không nhanh không chậm đi theo phía sau chiếc xe Audi . . . . ."Lâm Thiến, đã lâu không gặp!" Văn Tĩnh âm dương quái khí mở miệng, thuần thục phun ra một vòng khói, vừa đúng phun tại trên mặt Lâm Thiến.
"Là cô? Văn Tĩnh! Thả tôi xuống xe!" Đợi đến khi thích ứng với bóng tối trong xe, Lâm Thiến sợ hãi hét lên một tiếng liền bắt đầu liều mạng kéo cửa xe!
"Gấp gáp cái gì? Một thời gian dài như vậy không gặp mặt, tỷ muội chúng ta trái lại rất nhớ cô!" Kaka vỗ vỗ mặt của cô ta, khoé một quật cường nhếch lên,là một nụ cười mang theo hận ý, nếu không phải Gi*t người là phạm pháp, cô thật sự sẽ làm thịt người đàn bà này!
"Ha ha. . . . . ." Lâm Thiến khẩn trương cười gượng hai tiếng: "Tôi và các ncô không quen, không có việc gì, tôi muốn trở về trường học!"
"Trở về trường học làm cái gì chứ, ban đem tốt như vậy, không có đàn ông nhiều tịch mịch a, nhìn xem chị đây đối đãi với cô như thế nào, cố ý đem các anh em phục vụ trong quầy rượu tới đây phục vụ cô, thế nào, Lâm Thiến cô nên cảm tạ tôi như thế nào đây?" Kaka ôm lấy hai cánh tay, thành thạo nhả ra một ngụm khói, lại đem tro thuốc lá bắn rơi vào váy của Lâm Thiến . . . . . Cô ta sợ mình sẽ bị phỏng, thét lên né tránh, cả người cũng đã sợ run cầm cập: "Văn Tĩnh, Kaka các cô đến tột cùng là muốn làm cái gì? Hình như tôi không có làm chuyện gì chọc tới các cô!"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc