Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư - Chương 29

Tác giả: Mộc Không Bách

Vào khoảng mười một giờ từ thứ năm đến chủ nhật quản lý ký túc xá sẽ đóng cửa, một mình nhanh chóng quay về kí túc xá, mỗi ngày đều không dưới mười đôi uyên ương trình diễn tiết mục môi lưỡi quyến luyến không rời, cùng tiết mục ôm ấp.
Cho nên Lương Hạ đi một mình trải qua một loại cảm giác cực kì thê lương, trở về kí túc xá muộn đến người bảo vệ cũng không có. Nhưng mà thời điểm cách kí túc xá mấy bước, Lương Hạ bị gọi lại.
"Không nhận ra tôi à?". Mạc Tước luôn lấy một bộ dạng hoàn mỹ dáng vẻ yêu nghiệt xuất hiện ở trước mặt Lương Hạ, cũng gần tới mười một giờ mà vẻ mặt còn sáng láng như vậy.
"Làm sao có thể, Mạc Tước đây mà." Lương Hạ góp vui lấy lệ, đối với trai đẹp cô luôn ôm ấp lòng ngưỡng mộ, nhưng gặp đi gặp lại một anh chàng đẹp trai,nhưng dưới tình huống chưa tắm mà lại sắp hết nước thế này thì thật hơi phiền não, mà Mạc Tước này lại quái dị như thế, khiến người ta đoán không phải người tốt. Nhưng thấy anh ta đồng thời bước đến phía trước cùng mình, "Anh cũng ở khu này?".
Mạc Tước đẩy gọng kính vằn báo, dùng nụ cười trả lời Lương Hạ cô nói đúng. "Muộn như này mới quay về là đi hẹn hò sao?".
"Cùng tán gẫu với bạn học, không còn sớm, tôi đi lên trước". Lương Hạ nói xong cũng xoay người đi vào, phía sau vẫn cảm thấy được có chút kì dị, chạy chậm vài bước cho đến cửa ký túc xá.
"Vì sao sợ tôi như vậy". Mạc Tước vẫn ung dung phủi bụi trên quần áo, vừa mới thấy Cố Thần liền nhìn thấy Lương Hạ, thực sự rắc rối.
Lương Hạ thế nào cũng không ngờ tới Chu Hàn sẽ ở trong phòng tắm, buổi tối ᛕᕼỏᗩ 丅ᕼâᑎ nhiều xấu hổ nha.
"Vì sao cậu không lên tiếng hả?". Lương Hạ thậm chí phản xạ có điều kiện che Ⱡồ₦g иgự¢ của mình, làm như Chu Hàn muốn sàm sỡ cô,
"Làm ơn cho tớ xin đi, lúc sàm sỡ người còn ca hát được sao". Dứt lời Chu Hàn liền giơ tay kéo cánh tay Lương Hạ, " Buồn nôn,иgự¢ tớ so với cậu còn to hơn".
"Gặp người xấu phụ nữ phải che иgự¢". Nhịp tim Lương Hạ trở về bình thường liền thoải mái đặt ௱ôЛƓ xuống mặt vọt lên.
"Cậu nói ai là người xấu hả, khai báo thành thật, đi làm gì mà muộn như thế này?". Chu Hàn mặc áo ngủ vào cũng không có ý rời đi, ngược lại nhoài người về phía cửa thưởng thức Lương Hạ tắm rửa.
"Cậu nghĩ tớ có thể làm gì, đương nhiên là về nhà rồi". Lương Hạ đã bắt đầu hoài nghi mình nói dối vượt qua mức độ thật giả,vì sao có thể bình tĩnh như vậy.
"Bố mẹ cậu sẽ không nói với cậu là cho tiền chứ? Cậu cũng không có việc làm". Gương mặt đau lòng của Chu Hàn nhìn Lương Hạ, còn ít tuổi đi làm kiếm tiền nuôi gia đình không dễ dàng gì,
Lương Hạ thiếu chút nữa đập bàn tán thưởng, lý do này cô lại không nghĩ đến, " Chính vì tớ muốn bố mẹ từ bỏ giấc mơ làm giàu, như vậy mẹ tớ cũng không thể đòi tớ tiền, tớ về nhà kiểm tra đột xuất, đúng là không làm tớ thất vọng".
"Bố mẹ cậu thật sự dễ dàng từ bỏ say mê xổ số? Bọn họ chơi mười năm rồi, nếu không phải là ông nội cậu giữ lại một ít gia sản thì đã đi đời nhà ma rồi". Sâu trong đáy lòng Chu Hàn không tin ba mẹ Lương Hạ, người ngoài cuộc rất sáng suốt, trong lúc lơ đãng quét mắt một vòng, thấy ngang lưng Lương Hạ có một vết chấm đỏ, "Phía sau thắt lưng của cậu làm sao thế? Không giống bị muỗi đốt?".
Lương Hạ đáng thương không nhìn thấy được ngang lưng của mình, có dự cảm xấu, cái này hình như là lần trước Quý Trạch Tuấn dùng sức bấm quá mạnh, thực sự để lại dấu vết rồi.
"Đó là gián cắn". Lương Hạ chột dạ đổi hướng đứng.
"Tầng hai nhiều muỗi lắm, tớ đi, ngay mai gọi cậu dậy ăn sáng".Chu Hàn ngáp một cái vỗ vỗ miệng đi ra.
Rốt cuộc đuổi được Chu Hàn đi, cũng may là khói mù lượn lờ, bằng không với lý luận kiến thức phong phú của Chu Hàn chắc chắn có thể nhìn ra cái gì đó, nhưng mà nói đi nói lại, lúc nào thì thích hợp để ngả bài với cô ấy đây? Trước kia có tin đồn thầy tròyêu nhau bị hiệu trưởng bắt đi giáo dục, trước khi lấy được giấy chứng nhận vẫn là nên giấu mọi việc vậy.
*****
Không có tiết thầy Quý mọi người có vẻ cực kì chán nản, có ba tiết học ngoài khóa, đều gió êm biển lặng.
Dáng vẻ Chu Hàn đảo hạt cơm giống như ăn không thấy ngon,liên tục thở dài còn hai ngày nữa mới có thể gặp thầy Quý, trách trường học chia khoa pháp luật và hệ quản lý cách xa nhau, nghĩ đến cơ hội vô tình gặp trên đường cũng không có.
Lương Hạ thì ngược lại ăn rất say sưa ngon lành, trừ thời gian bốn tiết lên lớp hàng tuần, chỉ cần tâm trạng cô tốt là sẽ có thể gọi Quý Trạch Tuấn ra làm buổi gặp mặt, ví dụ như tối hôm qua xem phim hài cũng thầy Quý, chuyện tốt như này mà Chu Hàn không được hưởng thụ.
Theo kế hoạch ban đầu xế chiều hôm nay phải về nhà một chuyến, trong lòng Lương Hạ biết rõ mẹ chồng muốn cô trở về nấu cơm, đáng thương là buổi chiều Quý Trạch Tuấn còn có lớp,cô chỉ có thể tự mình ngồi xe buýt.
Trước kia đau đầu xem đi chợ mua rau làm món ăn gì, khẩu vị bố mẹ già không giống nhau, Lương Hạ vật lộn mua rau trong một tiếng đồng hồ, bây giờ lại đau đầu xem nấu cái gì, chủ yếu là phù hợp với thức ăn cô giúp việc đã mua ở nhà, cô tính toán làm thế nào để kết hợp.
Thực không dám dấu diếm, lần đầu tiên làm thỏa mãn bố chồng mẹ chồng căn bản đã khai thác nội tình rồi, bây giờ học chắc chắn không còn kịp nữa, không thể làm gì khác hơn là thay đổi một chút đồ phối hợp, dựa vào khẩu vị bắt trái tim mẹ chồng làm tù binh.
Diêu Lệ Cẩm mới từ hội đồng quản trị trở về, Hàn Lập báo cáo với bà thiếu phu nhân đã xuống bếp một tiếng trước, kèm theo phòng khách đã tràn ngập mùi thơm của thức ăn, tâm trạng nhất thời cực tốt, nhưng ngoài mặt không lộ dấu vết, đi thẳng về phía cầu thang.
Quý Trạch Tuấn và Quý Hạng Minh không hẹn mà cùng về nhà.
Diêu Lệ Cẩm nghe tiếng xe ô tô liền đi xuống lầu nghênh đón, đã mấy ngày không gặp con trai bảo bối rồi, râu ria được cạo sạch sẽ, quần áo cũng rất tinh tươm, càng ngày càng anh tuấn.
"Con đi xem Lương Hạ một chút". Quý Trạch Tuấn ôm mẹ liền không thể chờ đợi đi vào phòng bếp, Quý Hạng Minh cảm nhận được tình cảm vợ chồng son hâm nóng, việc này đối với ông cố mà nói đúng là loại an ủi.
Hiệu quả cách âm ở phòng bếp tương đối tốt, trong lỗ tai Lương Hạ chỉ có âm thanh nồi và thìa lách ca lách cách, vì thế cũng không biết Quý Trạch Tuấn trở về, cũng không biết anh ta đang đứng ở phía sau cô, đang bình tĩnh xem cô nấu cơm.
"Bố chồng khẩu vị nhạt, rau muống cho một ít muối: mẹ chồng muốn giảm cân, gà kho tàu cho ít đường thêm chút hạt tiêu;thầy Tuấn thích uống canh đặc nồi canh sò này có thể thêm ít sữa....."
Quý Trạch Tuấn nghe Lương Hạ tự lẩm bẩm, tất cả đều là sở thích của cả nhà bọn họ, chóp mũi cay xót, lẳng lặng đi tới sau lưng Lương Hạ, hai cánh tay vòng quanh hông cô, không nói tiếng nào vùi đầu ở trong cổ của cô.
Lương Hạ bị sợ giật mình, thiếu chút nữa bỏng cả tay, cũng may là cầm muỗng chắc, nếu để súp rơi xuống liền thảm.
Quý Trạch Tuấn cảm giác được Lương Hạ thoáng run rẩy, lập tức xoay người cô, vẻ mặt khẩn trương: "Có bị thương chỗ nào không? Là anh không tốt đi hù em".
Tối hôm qua còn mặt dày mày dạn để cho cô xem ρhɨʍ ɲǥườɨ ℓớɲ, nhưng bây giờ cau mày hốt hoảng quan tâm cô, trong lòng Lương Hạ không khỏi dấy lên một trận rung động, "Em không sao hết,,,,,, trái lại mắt anh hơi hồng, có phải phòng bếp nặng mùi khói không, khói dầu mỡ không tốt đâu, anh đi ra ngoài trước đi, rất nhanh là có thể ăn cơm".
Quý Trạch Tuấn nào chịu đi ra ngoài, một tay liền ôm Lương Hạ vào trong lòng, ôm gắt gao, chỉ sợ sẽ biến mất, "Bà xã".
Bọn họ rất ít khi gọi vợ chồng với nhau, có gọi cũng là đang trêu chọc, chưa từng có bao giờ ôn hòa giống như hiện tại, Lương Hạ vốn tưởng răng Quý Trạch Tuấn còn có đoạn sau, nhưng lúc lâu cũng không phản ứng, thời gian giống như ngưng lại chỉ còn tĩnh lặng.
Cho đến khi cái nắp nồi kêu lên một tiếng Lương Hạ mới ngẩng đầu thoát khỏi Ⱡồ₦g иgự¢ Quý Trạch Tuấn, "Canh ngon lắm, anh giúp em bưng ra ngoài thôi".
Quý Trạch Tuấn nhéo mặt Lương Hạ hai cái rồi mới bưng nồi canh đi ra ngoài, thật ra muốn vuốt tóc cô, đáng tiếc là buộc tóc đuôi ngựa.
Diêu Lệ Cầm quan sát tống thể sáu món trên bàn, rất thích hợp vào buổi tối mùa hè, thầm khen một chút. Còn Quý Hạng Minh nếm thử một miếng da xào nấm mèo trực tiếp khen thưởng khích lệ, mát mẻ mà ngon miệng.
Sau khi ăn xong Quý Hạng Minh gọi Lương Hạ vào thư phòng, Diêu Lệ Cầm tuy không hiểu nhưng không gây khó khăn, bát có giúp việc rửa, trái lại bà có thể lôi kéo con trai xem ti vi.
"Bố chồng có chuyện muốn nói với con?". Lương Hạ không còn căng thẳng như lúc mới vào nhà họ Quý, lâu ngày phát hiện người nhà họ Quý cũng rất dễ thân cận, hơn nữa vừa mới bắt đầu bố chồng đã che chở cho cô, thường cố gắng an ủi cô, giống như tình thương của cha ruột.
"Thế này, Trạch Tuấn thuê một phòng chung cư gần trường học, con có ý định ở chung với nó không?". Quý Hạng Minh làm chủ gia đình luôn luôn chú ý đại cục hơn so với vợ con, coi trọng tiểu tiết,
"Tạm thời không có ạ.... Ở ký túc xá thuận tiện hơn một chút,hơn nữa bây giờ thầy trò, cũng không thể quá gần gũi". Lương Hạ không hiểu rõ ý tứ bố chồng, không thể làm gì khác hơn là nói thật.
" A được, việc học của con có cái gì cần giúp đỡ phải trực tiếp tìm Trạch Tuấn, chúng ta để cho nó đi làm giáo viên một mặt để nó nghỉ ngơi một thời gian, mặt khác chính là chăm sóc con nhiều hơn một chút, bây giờ con là trách nhiệm nặng nề, chúng ta không yên tâm để con một mình ở trường học".
Trách nhiệm nặng nề? Lời này của bố chồng có chút nghĩa khác nha, nhưng mà không ngờ bố muốn cô và Quý Trạch Tuấn ở chung, vì thế không thể chỉ là phương diện trách nhiệm kia chứ? Thôi, cứ theo yêu cầu mà làm là được, "Con hiểu rõ rồi, cảm ơn bố chồng quan tâm".
"Vậy con về phòng nghỉ trước đi, bố còn muốn nói chút việc cùng Trạch Tuấn".
"Vâng". Lương Hạ đóng cửa lại, đi xuống lầu gọi Quý Trạch Tuấn, không biết bố chồng muốn nói gì với anh ấy.
Diêu Lệ Cẩm đang nhận điện thoại của bạn, thật sự không đủ công phu quản thúc hai đứa nhỏ, nếu không khẳng định tóm lấy Lương Hạ hỏi cho đến cùng.
Lúc đi đến cửa thư phòng, Lương Hạ duỗi ngón tay ý bảo Quý Trạch Tuấn mau vào đi, mình ở trong phòng đợi anh.
"Ba".
"Vào đi". Quý Hạng Minh tháo kính xuống, nhìn con trai cười không ngừng, "Con thay đổi nhiều đấy, phong cách cũng thay đổi".
"Quá khen quá khen, làm giáo viên nên không giống như luật sự ăn mặc như này thực sự đĩnh đạc". Quý Trạch Tuấn rất tùy ý ngồi xuống, so với soạn giáo án chỉnh sửa tài liệu kiện tụng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, thư phòng trong nhà cũng để đấy không dùng đến, còn nhớ rõ lần trước cùng Lương Hạ ở bên trong vui đùa một trận.
"Con động vào tiểu Hạ mấy lần?". Hai tay Quý Hạng Minh nắm lại, vẻ mặt nghiêm túc.
"Hả?". Quý Trạch Tuấn không ngờ bố xoay chuyển nhanh như vậy, lại hỏi chuyện riêng trong phòng, "Bón năm lần thôi".
"Có biện pháp ngừa thai không?". Từ trước đến nay bất kể tác phong làm việc của Quý Trạch Tuấn bên ngoài, từ trước đến giờ nó rất chững chặc, không không làm ra chuyện gì sai lầm,nhưng bây giờ đối tượng đổi thành bà xã, còn là một sinh viên,không thể không để tâm.
"Con sợ hù Lương Hạ sợ, vì thế làm không nhiều lắm, đều ở kỳ an toàn". Quý Trạch Tuấn nói cũng đều là sự thật, nhưng cho đến giờ anh nghĩ cứ để thuận theo tự nhiên, nhưng mấy lần đều vừa đúng kỳ an toàn, lúc này chỉ còn chờ tạo hóa.
"Trước chúng ta cũng muốn tiểu Hạ có thể mang thai chắt tôn nhà họ Quý, nhất là cụ cố rất trông mong chuyện này, nhưng bệnh tình cụ cố đã ổn định lại rồi, thật ra cũng không phải quá gấp, chủ yếu là tiểu Hạ mới học đại học năm 3, ba cảm thấy sau khi học hết đại học năm 4 sau đó có thì sẽ tương đối thuận lợi, con cứ nói đi?".
"Con cũng nghĩ vấn đề này như vậy, về sau con sẽ chú ý". Từ lúc làm giảng viên, đứng ở trên bục giảng nhìn Lương Hạ, đã cảm thấy rất hạnh phúc, nhưng nếu như cô mang bầu, đi học cũng sẽ chịu ảnh hưởng, sinh hoạt hàng ngày cũng sẽ chịu ảnh hưởng, thật sự bây giờ không phải là thời điểm mang thai".
"À, lúc trước con và tiểu Hạ ở trong phòng làm việc có chút quá, ở trong trường học cần phải để ý một chút, nhiều người nhiều miệng". Quý Hạng Minh lại nhớ tới hình ảnh trên máy theo dõi lần trước, đột nhiên có chút lo lắng tình trạng hai đứa ở trong trường học.
Quý Trạch Tuấn khẽ cau mày, ở trong phòng làm việc có chút quá?
Nên nói đều đã nói, cứ theo lời thủ trưởng chỉ thị làm là tốt, Quý Trạch Tuấn cũng không còn nghĩ lại nhiều, vội vã trở về phòng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc