Nếu tình yêu nhiều hơn một chút - Chương 76

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Cố Nam ăn hết tất cả các món. Cho dù đó là món anh thích ăn hay không.
Sau đó, Cố Nam còn vẫy tay với nhân viên phục vụ gọi thêm hai món.
Duyệt Tâm không thể tiếp tục ngồi nhìn như vậy liền nói: "Cố Nam, anh không thể ăn nhiều như thế."
Cuối cùng Cố Nam cũng đặt đũa xuống, mắt anh hơi đỏ nhìn Duyệt Tâm: "Em vẫn quan tâm đến anh sao?"
Duyệt Tâm không muốn nhìn đôi mắt như vừa khóc của anh, cúi đầu dặn dò Cố Nam: "Sau này, anh phải chăm dóc cho mình thật tốt..."
Cố Nam bắt cô phải nhìn anh: "Không được! Anh cần em chăm sóc, không phải em đã nói sẽ nấu cơm cho anh ăn suốt đời sao? Vì sao em lại thay đổi? Hà Duyệt Tâm, em không thể nói mà không suy nghĩ."
Duyệt Tâm để mặc cho Cố Nam cầm tay mình: "Hai người không còn yêu nhau không thể ở bên nhau nữa. Nếu không sẽ chỉ làm tổn thương cho nhau."
"Không, Duyệt Tâm. Anh thật sự yêu em, không tin em hãy chạm lên tim anh." Cố Nam lấy tay Duyệt Tâm đặt lên trước *** mình, tim anh đập rất mạnh, anh tin, trái tim mình luôn đập vì Duyệt Tâm.
Nhưng Duyệt Tâm đã không còn tình cảm gì nữa, cô nói: "Cố Nam, em đã không còn yêu anh nữa. Vì thế, chúng ta phải chia tay."
"Anh không muốn chia tay." Cố Nam lao lên phía trước ôm chặt lấy Duyệt Tâm. Cô là toàn bộ thế giới của anh, anh không thể không có cô.
Trên đời này chỉ có một loại phụ nữ, lúc bạn làm tổn thương cô ấy, cô ấy không phản kháng cũng không kêu đau. Nhưng, một khi đã kêu đau rồi thì đó là giới hạn cuối cùng có thể chịu đựng.
Duyệt Tâm là một người như thế.
Bước ra khỏi nhà hàng, trước mắt là một khung cảnh ௱o^ЛƓ lung mờ mịt, chỉ có vài ngọn đèn đường vàng leo lét.
Duyệt Tâm đứng dưới ánh đèn, nói lời tạm biệt: "Chắc anh cũng nhìn thấy hợp đồng ly hôn rồi, anh ký tên, hôm nào chúng ta đến ủy ban làm thủ tục, chúng ta sẽ không còn quan hệ gì nữa."
Cô nói rất nhẹ nhàng nhưng Cố Nam cảm thấy đầu óc chao đảo.
Anh hét lên sau lưng cô: "Duyệt Tâm, sao em có thể bỏ rơi anh như thế này? Sao em có thể không cần anh nữa?"
Duyệt Tâm khẽ nói: "Cố Nam, luôn luôn là anh tự ra đi..." Cô nói rất nhỏ, có lẽ Cố Nam không nghe thấy.
Anh vẫn cố chấp nghĩ rằng, ly hôn là lựa chọn mà Duyệt Tâm tình nguyện.
Cố Nam quy kết nguyên nhân Duyệt Tâm muốn ly hôn là vì Viên Nhược Hồng.
Trước khi Viên Nhược Hồng đến, cuộc sống giữa anh và Duyệt Tâm rất tốt. Nhưng bắt đầu từ khi anh ta xuất hiện, các vấn đề nảy sinh giữa anh và Duyệt Tâm ngày càng nhiều, mâu thuẫn ngày càng trở nên sâu sắc. Anh cảm thấy Viên Nhược Hồng đã mang phiền phức đến cho cuộc sống hôn nhân của anh, vì thế anh mới có kết cục ngày hôm nay, anh phải đi tìm Viên Nhược Hồng để tính sổ.
Cố Nam không lạ gì công ty của Duyệt Tâm, anh hỏi bảo vệ phòng làm việc của Viên Nhược Hồng rồi bước vào.
Viên Nhược Hồng đang suy nghĩ về vấn đề của mình và Duyệt Tâm. Anh cảm thấy gần đây cô có mâu thuẫn với Cố Nam, mặc dù anh không hiểu Cố Nam là người như thế nào, nhưng thấy mức độ căng thẳng của anh ta với Duyệt Tâm, anh cũng có thể nhận ra anh ta yêu Duyệt Tâm.
Mặc dù anh cũng thích Duyệt Tâm, nhưng nếu cuộc sống của cô hạnh phúc, anh không được xen ngang cuộc hôn nhân của cô. Không phải anh luôn mong cô vui vẻ sao?
Nhưng cô có vui vẻ thật không? Vì sao càng ngày cô càng hay chau mày? Vì sao nụ cười của cô trở nên gượng gạo? Vì sao có lúc cô lại một mình thở dài?
Những điều này, anh nhìn thấy nhưng không có quyền hỏi cô. Rốt cuộc anh phải làm thế nào?
Cuộc đến thăm của Cố Nam khiến Viên Nhược Hồng ngạc nhiên.
Anh nghĩ là vì Duyệt Tâm nên gọi điện bảo thư ký Vu mời cô Hà lên phòng.
Cố Nam không biết Viên Nhược Hồng gọi Duyệt Tâm đến, anh chỉ muốn một mình tính sổ với Viên Nhược Hồng.
Ánh mắt căm thù của anh khiến Viên Nhược Hồng cảnh giác: "Anh muốn làm gì?"
Cố Nam giận dữ nhìn khuôn mặt nho nhã lịch thiệp của Viên Nhược Hồng: "Chỉ vì anh mà Duyệt Tâm muốn ly hôn với tôi." Anh giơ nắm đấm lao về phía Viên Nhược Hồng.
Duyệt Tâm vì anh mà ly hôn? Viên Nhược Hồng không rõ tình hình nhưng anh rất nhanh hiểu ra vấn đề.
Cú đấm đầu tiên của Cố Nam, Viên Nhược Hồng không tránh, dù sao anh cũng là người sai. Anh không nên ôm bất kỳ hy vọng nào với Duyệt Tâm, bây giờ anh nên bị đánh.
Cú đấm thư hai của Cố Nam, Viên Nhược Hồng không có thời gian tránh, vì anh vẫn đang đắm chìm trong những suy nghĩ của mình, phân vân với tin vui này, Duyệt Tâm muốn ly hôn với Cố Nam, như vậy, anh có thể có một tia hy vọng không?
Cú đấm thứ ba của Cố Nam, Viên Nhược Hồng chuẩn bị tư thế tấn công, anh không phải là người để cho ai cũng có thể bắt nạt, anh hoàn toàn có thể khống chế Cố Nam. Nhưng lúc đó anh nhìn thấy có người lao vào phòng, anh thu tay lại, chịu đựng cú đấm của Cố Nam.
Viên Nhược Hồng tin lúc này mặt mình chắc chắn trông rất kinh khủng, nếu không Duyệt Tâm đã không hét lên và chạy lại, giống như gà mẹ đứng chắn cho anh: "Cố Nam, anh dừng tay!"
Duyệt Tâm giận dữ nhìn Cố Nam: "Anh dựa vào đâu mà đánh người?"
"Anh muốn đánh anh ta, vậy thì sao?" Cố Nam nắm chặt tay lại tiếp tục tiến lên phía trước, anh giơ cánh tay hướng về phía Viên Nhược Hồng, không ngờ Duyệt Tâm ngăn anh lại: "Anh có nghĩ đến hậu quả không?" Cô nghiêm khắc nhìn anh: "Cố Nam, vì sao anh luôn ấu trĩ như thế?"
Cố Nam bật cười: "Anh ấu trĩ? Được, anh ta trưởng thành sao? Anh ta hại em và anh ly hôn, như vậy là đủ trưởng thành rồi!" Anh giận dữ nhìn Viên Nhược Hồng như thể anh là kẻ thù truyền kiếp.
Trong hoàn cảnh này, Cố Nam vì chuyện ly hôn mà chửi mắng người khác! Điều đó khiến Duyệt Tâm cảm thấy rõ ràng sự yếu đuối và ích kỷ của anh.
Cô nói: "Cố Nam, trước đây lúc nói ly hôn với anh em vẫn còn do dự, nhưng bây giờ, em không còn một chút do dự nào nữa."
Trên mặt Duyệt Tâm thể hiện rõ sự tuyệt vọng, không điều gì có thể khiến cô thay đổi quyết định.
Người Cố Nam đông cứng, dường như anh đang rơi xuống vực thẳm. Anh muốn sống, ngọn cỏ duy nhất anh có thể nắm được dường như chỉ có Duyệt Tâm.
Anh quỳ trước cô, nước mắt chảy khắp mặt: "Duyệt Tâm, em hãy tha thứ cho anh!... Nếu điều gì anh làm không tốt, chỉ cần em nói ra, anh sẽ sửa...Chúng ta không thể ly hôn, anh không thể không có em."
Anh đã vứt bỏ tất cả lòng tự trọng của một người đàn ông, cầu xin cô, anh nghĩ, người có lòng dạ sắt đá cũng phải động lòng.
Nhưng Duyệt Tâm đã bị tổn thương đến mức không còn lòng dạ nào...
Thủ tục ly hôn rất đơn giản.
Sau khi ly hôn, Duyệt Tâm chuyển ra khỏi nhà, toàn bộ tài sản của hai vợ chồng thuộc về Cố Nam, cô không cần thứ gì.
Có lẽ, bố mẹ Cố Nam cũng đã đoán trước sẽ có ngày này nên lúc mua nhà kiên quyết chỉ viết tên Cố Nam.
Sau khi họ kết hôn, tài sản chung quý giá nhất là chiếc xe Duyệt Tâm đã mượn bốn mươi nghìn để mua, đến giờ mới trả được một nửa, Duyệt Tâm tình nguyện trả nốt số nợ còn lại một mình, không còn bất kỳ quan hệ nào với Cố Nam nữa.
Cố Nam muốn bồi thường về kinh tế cho Duyệt Tâm.
Anh muốn bán chiếc xe để đưa tiền cho Duyệt Tâm. Nhưng cuối cùng anh không nỡ, dù sao đây cũng là đồ hai người mua chung, trong đó có tâm huyết của cả hai người, nếu bán đi sẽ rất tiếc.
Duyệt Tâm cũng biết anh thích chiếc xe nên nói: "Anh để xe mà đi."
Cố Nam nghĩ chiếc xe sẽ trở thành cầu nối giữa hai người: "Duyệt Tâm, sau này có chuyện gì, em có thể tùy ý dùng xe, dù sao một nửa chiếc xe này cũng là của em."
Cố Nam không có nhiều tiền, anh xin ứng ba mươi nghìn ở công ty đưa cho Duyệt Tâm rồi dặn dò cô: "Em sống ở bên ngoài tốn nhiều chi phí, em cầm lấy để tiêu. \'
Nói thế nào Duyệt Tâm cũng không nhận số tiền đó, cô biết Cố Nam không giàu có.
Cô vẫn còn để một ít quần áo và đồ ở nhà.
Cố Nam hỏi Duyệt Tâm: "Lúc nào em về lấy đồ? Nói với anh một tiếng."
Vì chìa khóa nhà Duyệt Tâm đã trả cho Cố Nam, anh lo lúc cô về anh không ở nhà. Anh muốn cô giữ một chùm chìa khóa nhưng Duyệt Tâm không cần. Cô nói: "Lỡ ngày nào đó nhà bị mất trộm, không phải là em sẽ trở thành nghi phạm chính sao?"
Hầu hết những quần áo của Duyệt Tâm đã lỗi thời, không có nhiều giá trị, thứ duy nhất cô muốn là đồ cô chuẩn bị cho đứa con và gửi gắm tình yêu của mình vào đó nên không nỡ vứt đi.
Vì thế, cô nói với Cố Nam: "Anh giúp em thu dọn đồ trong ngăn kéo ở dưới đáy tủ rồi đóng hộp gửi chuyển phát nhanh cho em, nhớ ghi là người nhận trả phí."
Cố Nam không biết đồ để trong ngăn kéo tủ là thứ gì nên đồng ý.
Ngày làm thủ tục ly hôn, Cố Nam vẫn không muốn nhưng anh hiểu, chỉ có tôn trọng quyết định của Duyệt Tâm anh mới có cơ hội được cô tha thứ.
Trước khi làm thủ tục, Cố Nam trịnh trọng hỏi Duyệt Tâm: "Em đã từng yêu anh phải không?"
Duyệt Tâm ngạc nhiên giây lát, không biết nên trả lời thế nào. Đương nhiên cô đã từng yêu anh, nếu không cô đã không cưới anh, không nhường nhịn anh, không nghĩ đến viễn cảnh sẽ sống cùng anh đến đầu bạc răng long, không...
Cô thở dài, hỏi ngược lại: "Còn có ý nghĩa sao?"
Cố Nam không chịu thôi: "Có ý nghĩa đối với anh."
Duyệt Tâm gật đầu.
Họ ly hôn như vậy, không níu kéo, rất đơn giản.
Lúc ra khỏi ủy ban, Cố Nam đề nghị đưa Duyệt Tâm về, Duyệt Tâm nói: "Em và anh đi theo hai hướng ngược nhau, không thuận đường."
Ly hôn, hai người đi theo hai hướng ngược nhau, không biết kết cục này là may mắn hay bất hạnh?
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc