Nếu tình yêu nhiều hơn một chút - Chương 73

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

"Cố Nam, em đã từng yêu anh, chưa bao giờ làm điều gì có lỗi với anh..."
Cố Nam đi dự bữa tiệc đầy tháng con chị gái, nhìn thấy đứa bé bụ bẫm, mặc dù anh rất vui mừng nhưng trong lòng vẫn cảm thấy không thoải mái. Lẽ ra đứa con của anh và Duyệt Tâm cũng sẽ đáng yêu như thế này, chỉ vì không may mà làm mất.
Bà Cố ôm cháu ngoại không muốn rời tay, liên miệng gọi cháu.
Ăn xong, bà nói với Cố Nam: "Đều tại vợ con không ra gì, có bầu rồi còn không giữ được..."
Cố Nam ngắt lời bà: "Không thể trách Duyệt Tâm được."
Bà nhìn vẻ ảo não của con trai, hỏi: "Sao thế? Lại cãi nhau à?"
Bà nghe xong lo lắng: "Sao thế được? Dựa vào đâu mà bắt con ngủ ở phòng khách? Dù sao đó cũng là nhà con, nó là gì?"
Cố Nam không quên bảo vệ Duyệt Tâm: "Mẹ, mẹ đừng nói Duyệt Tâm như thế, đó cũng là nhà cô ấy."
Bà hừ một tiếng rồi đề nghị với con trai: "Hay là mẹ đến đó ở hai ngày, nó sẽ không thể giận dỗi con nữa." Cố Nam nghe thấy cách này hay, mẹ đến ở, không phải là anh có cơ hội vào phòng ngủ ngủ sao?
Anh không nghĩ đến hậu quả nên đồng ý.
Mẹ chồng không mời mà tự nhiên đến khiến Duyệt Tâm cảm thấy rất lạ, cô vội vàng thu dọn quần áo bẩn Cố Nam vứt trên ghế sô pha.
Mẹ chồng thấy Duyệt Tâm bận rộn liền nói: "Mấy hôm nay sửa nhà, ầm ĩ quá nên mẹ chuyển đến chỗ các con ở vài ngày."
Duyệt Tâm còn có thể nói gì hơn, muốn ở thì ở. Cô mang đồ của Cố Nam chuyển vào phòng ngủ, thay cho mẹ chồng chăn mới.
Mẹ chồng hiếm khi hài lòng như thế, bà nói: "Duyệt Tâm, con đừng động tay vào, mẹ tự làm là được."
Cố Nam ở bên cạnh Duyệt Tâm, trong lòng đang nghĩ cuối cùng buổi tối cũng có thể ngủ cùng cô. Không khí lạnh nhạt giữa hai người sẽ biến mất, anh có thể cùng cô sống vui vẻ như trước đây.
Đợi đến hơn chín giờ, mẹ anh xem ti vi một lát rồi giả vờ ngáp: "Mẹ đi ngủ trước, các con cũng ngủ sớm đi."
Cố Nam vội vàng kéo Duyệt Tâm về phòng.
Nhưng Duyệt Tâm không định đi ngủ, cô thay quần áo rồi nói: "Duyệt Thanh đang ở chỗ Vĩ Vĩ, một lát nữa em cũng tới đó."
Cố Nam không hiểu, anh vẫn nghĩ âm mưu của mình sẽ thành công, nhưng bây giờ bỗng nhiên trở nên công cốc. Anh hơi hụt hẫng nhưng vẫn hỏi: "Có cần anh đưa đi không?"
"Không cần. Anh nghỉ sớm đi." Cô cầm áo khoác bước ra khỏi cửa, không nói một lời tạm biệt.
Sáng hôm sau, mẹ Cố Nam nhìn thấy anh từ trong phòng ngủ bước ra liền hỏi: "Sao rồi, tốt đẹp chưa?"
Cố Nam lắc đầu: "Tối qua Duyệt Tâm ra ngoài."
Bà lo lắng: "Tối muộn còn đi đâu?"
Cố Nam thở dài nói: "Mẹ, hay là mẹ về nhà ở, chuyện giữa con và Duyệt Tâm, chúng con sẽ tự giải quyết."
Bà trợn mắt nhìn con trai: "Con có thắng được nó không? Đừng quên, gừng càng già càng cay."
Tối hôm sau, bà gợi ý cho Cố Nam: "Vợ con không về, con đi đón cho mẹ!"
Cố Nam tìm đến nhà Thẩm Vĩ Vĩ, cửa không khóa, anh bước vào, nhìn thấy Duyệt Thanh đang ngồi trên xe lăn.
Duyệt Thanh trông thấy Cố Nam, mặc dù là anh rể nhưng cậu chỉ gặp Cố Nam vài lần, cậu hơi ngạc nhiên nhìn anh: "Chị em ra ngoài mua thức ăn, chị Vĩ Vĩ muốn ăn thịt dê cuốn."
"Duyệt Thanh, ai đấy?" Viên Nhược Hồng đang xào nấu trong bếp, nghe thấy tiếng nói thò đầu ra hỏi.
Sở dĩ Duyệt Tâm đồng ý mời Viên Nhược Hồng đến là vì Duyệt Thanh thích anh.
Duyệt Thanh nói cậu thấy anh Viên rất hòa nhã, hài hước, phong độ, quan trọng nhất là có thể nói chuyện với cậu. Từ nhỏ đến lớn Duyệt Thanh quá cô đơn, cậu không thể đi học và kết bạn như những đứa trẻ bình thường, vì thế, cậu coi Viên Nhược Hồng như một người bạn.
Duyệt Tâm hiểu tâm trạng của em trai nên khi Vĩ Vĩ đề nghị mời Viên Nhược Hồng đến ăn, cô không phản đối.
"Anh rể em." Duyệt Thanh còn cảm thấy gần gũi với Viên Nhược Hồng hơn Cố Nam.
Nếu ở nơi khác, nhìn thấy Viên Nhược Hồng mặc vest xào rau trong bếp, Cố Nam sẽ cảm thấy rất thú vị. Nhưng gặp anh ở đây, Cố Nam lại cảm thấy khó chịu, anh chau mày hỏi: "Sao anh lại ở đây?"
Không đợi Viên Nhược Hồng lên tiếng, Duyệt Thanh đã tranh lời nói: "Anh Viên đến tặng sách cho em, anh rể xem, đều là về máy tính..."
Không đợi Duyệt Thanh nói hết, Cố Nam giật lấy số sách đó vứt tung tóe khắp nền nhà.
Duyệt Tâm đang xách rất nhiều đồ ăn bước vào nhà, cô nhìn thấy sách rải khắp nền, Viên Nhược Hồng đang nắm chặt tay lại, thái độ sợ hãi của Duyệt Thanh khiến cô run rẩy: "Cố Nam, sao anh lại đến đây?"
"Anh không đến, không phải là bỏ lỡ màn kịch hay sao?" Cố Nam cười lạnh lùng.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc