Nếu tình yêu nhiều hơn một chút - Chương 61

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Lúc này, Cố Nam cảm thấy, điều gì mất đi sẽ mãi mãi không bao giờ lấy lại được
Lúc có bầu được ba tháng, Duyệt Tâm bắt đầu muốn ăn nhiều hơn, có lúc chưa đến buổi trưa cô đã thấy đói nên chuẩn bị một số đồ ăn vặt để trên bàn.
Hàn Hiên và mấy cậu thanh niên khác cũng không thấy lạ, ai đói liền lấy ăn rồi mua về đặt lại trên bàn cho cô. Vì thế trên bàn Duyệt Tâm lúc nào cũng có đồ ăn.
Những việc này Viên Nhược Hồng nghe được qua lời kể của thư ký.
Thư ký Vu đã hơn bốn mươi tuổi, rất thích buôn chuyện, luôn luôn được tổng giám đốc Hàn hậu đãi nên rất lưu tâm đến con trai duy nhất của tổng giám đốc Hàn là Hàn Hiên, không có việc gì làm là chạy đến nhóm của cậu.
Viên Nhược Hồng thấy hơi thú vị khi nghe thư ký Vu nói: "Hàn Hiên thích ăn bánh gấu ở Đạo Hương nhất, Duyệt Tâm thích ăn kẹo me nhất, Tiểu Trương thích ăn..."
"Duyệt Tâm còn thích ăn gì nữa?" Anh ngắt lời thư ký Vu.
"Nhiều lắm, bánh quy của hiệu nào đó, sữa chua, hoa quả, nho...Phải rồi, Duyệt Tâm thích ăn nho nhất, Nhưng cô ấy thấy hoa quả rất phiền phức nên thường không ăn."
Thư ký Vu thật đáng thương, buổi chiều phải một mình vác một thùng nho to thở hổn hển bước vào công ty, hơn nữa còn có trách nhiệm mang lên phòng làm việc của Duyệt Tâm.
Hàn Hiên nhìn thấy, vỗ mạnh vào tay anh cười nói: "Ái chà, anh Vu, anh đúng là người tốt, biết bọn em thích ăn nho."
"Đi đi, đây là của Duyệt Tâm, người khác đừng nghĩ đến, Viên..." Suýt chút nữa thì anh làm lộ bí mật
Viên Nhược Hồng nói là mua riêng cho Duyệt Tâm ăn nhưng không để anh nói ra.
Thư ký Vu lắp bắp hồi lâu mới nói tiếp: "Viên...Hóa ra nho cũng có hai loại."
Hàn Hiên bật cười: "Trời lạnh mà anh mua được nho tươi ở đâu thế? Có vẻ như là đồ đông lạnh rồi." Đương nhiên thư ký Vu không mua nho, mà là Viên Nhược Hồng gọi điện thoại nhờ bạn ở miền nam chuyển nho tới rồi bảo anh đi lấy. Nhưng chuyện này không thể để Duyệt Tâm và Hàn Hiên biết.
Sau đó hàng ngày thư ký Vu đều mang đồ ăn đến phòng làm việc của Duyệt Tâm, không phải đồ ăn vặt thì là hoa quả khiến Duyệt Tâm bắt đầu nghi ngờ: "Thư ký Vu, có phải anh đang theo đuổi Tiểu Trương ở phòng tôi không?"
Thư ký Vu suýt chút nữa thì phì cười: "Tôi là người theo chủ nghĩa độc thân, không theo đuổi bất kỳ ai."
"Vì sao mấy hôm nay anh lại tặng đồ cho chúng tôi?" Duyệt Tâm là quản lý của phòng, đương nhiên có trách nhiệm làm rõ ý đồ của anh ta.
"Không vì sao cả...Tôi còn có việc phải làm, không nói chuyện này nữa..." Anh chuồn ra khỏi phòng, trong lòng thầm trách tổng giám đốc Viên. Muốn tặng đồ thì tự mình đi tặng, tự nhiên lại bắt anh đi, còn không cho anh nói là ai tặng, hại anh bị hiểu nhầm như thế này.
"Anh đang lầm bầm gì thế?" Không biết từ lúc nào, Hàn Hiên xuất hiện sau lưng anh, đột ngột đập tay lên lưng anh.
Thư ký Vu ôm *** nói: "Sớm muộn gì cũng bị anh em nhà cậu giày vò đến ૮ɦếƭ."
"Những đồ ăn vặt và hoa quả đó là do anh Viên bảo anh mang đến sao?" Nụ cười của Hàn Hiên khiến anh giật mình.
"Phải" Cuối cùng thư ký Vu cũng không buồn giữ bí mật nữa, gật đầu.
Dù sao anh thừa nhận hay không Hàn Hiên cũng có thể đoán ra.
Buổi trưa, Hàn Hiên nói với Viên Nhược Hồng: "Đại ca, anh yêu em thì anh cứ trực tiếp nói, còn bắt thư ký Vu mang nhiều đồ ăn ngon thế đến cho em. Sau này em muốn ăn gì em sẽ tự mua là được, anh không cần phải bận tâm."
Viên Nhược Hồng thầm đoán ra được ý đồ của Hàn Hiên, không tiện nói chuyện khác, nên giả vờ như không hề có chuyện gì xảy ra: "Được, tùy cậu."
Gần đây, Hàn Hiên đã gặp cô gái hay đi lại với Viên Nhược Hồng tên là Tô San, rất xinh đẹp nhưng có vẻ quá ngạo ngược, thua xa Duyệt Tâm. Nhưng cho dù lấy ai ra so sánh với Duyệt Tâm, cậu đều cảm thấy Duyệt Tâm tốt hơn. Cô ấy là người sinh ra đã mang đến cho người khác cảm giác ấm áp, trong sáng như nước.
Hàn Hiên không rõ rốt cuộc Viên Nhược Hồng và Duyệt Tâm có quan hệ như thế nào.
Tình cảm nam nữ ám muội? Duyệt Tâm không phải là người tùy tiện như thế;
Quen biết trước đây? Ở công ty Viên Nhược Hồng luôn gọi cô là cô Hà.
Bạn bè? Hầu như Duyệt Tâm không nói chuyện với anh ấy câu nào.
Đều không phải? Phức tạp quá...
Hàn Hiên nghĩ như vậy, bèn nói với Viên Nhược Hồng: "Không phải anh... " Nói được nửa chừng cậu vội bịt miệng lại, cậu chưa bao giờ nghĩ đến việc Viên Nhược Hồng thích Duyệt Tâm.
Đến giờ về, Hàn Hiên thấy Duyệt Tâm vẫn đang làm việc bèn gọi cô: "Về thôi, ngày mai làm tiếp."
Duyệt Tâm từ từ thu dọn đồ đạc, cô không muốn về nhà sớm.
Hàn Hiên không biết suy nghĩ của cô, giúp cô thu dọn giấy tờ trên bàn..., vừa làm vừa nói: "Sau này, cần phải để chị về sớm trước một tiếng để tránh tắc đường giờ cao điểm."
Đúng lúc đó, Cố Nam gọi điện, anh nói: "Duyệt Tâm, anh đi đón em bây giờ, em xuống tầng đợi anh nhé."
Nếu Hàn Hiên không có ở đó, có lẽ Duyệt Tâm sẽ nói không cần, nhưng trước mặt Hàn Hiên, cô không tiện nói như vậy vì lo Hàn Hiên biết hai người đang giận dỗi nhau, cô đành nhún vai nói: "Vâng."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc